Cửu Đỉnh Ký

Chương 290 : Tam đại Khách Kanh

Thanh âm ôn hòa của Thiên Thần quanh quẩn trong đại điện. Tám vị Thần Tướng đều kinh ngạc nhìn về phía Thiên Thần, họ không dám tin Thiên Thần lại nói ra đề nghị như vậy. - Đệ cửu Thần Tướng? Đằng Thanh Sơn cũng có chút kinh dị nhìn về phía Thiên Thần. Đôi mắt nhỏ của Thiên Thần đen như ngọc, làm cho người khác không đoán ra lão rốt cuộc đang nghĩ gì. Thiên Thần thấy Đằng Thanh Sơn đang kinh ngạc liền nói tiếp: - Hô Hòa, tiểu huynh đệ vốn vô môn vô phái, gia nhập vào Thiên Thần Sơn của lão phu chỉ có lợi cho ngươi thôi. Lý bên cạnh lúc này cũng lộ ra vẻ tươi cười. Nàng là Thần Nữ Thiên Thần Sơn, trong lòng cũng hy vọng Đằng Thanh Sơn có thể cùng nàng chung một môn phái. Nàng đưa mắt nhìn Đằng Thanh Sơn đầy vẻ chờ đợi. - Thiên Thần. Đằng Thanh Sơn trả lời: - Tiểu bối tuy vô môn vô phái, nhưng lại có sư thừa. Tận đáy lòng Đằng Thanh Sơn vẫn không muốn gia nhập vào Thiên Thần Sơn. Mặc dù lúc trước đã nói lời phản bội Quy Nguyên Tông nhưng trong lòng hắn - sư phụ Gia Cát Nguyên Hồng, Gia Cát Vân, Đằng Thanh Hổ lại không thể quên được. Hắn sớm coi mình đã mang ấn ký của Quy Nguyên Tông rồi. - Sư thừa? Thiên Thần không tỏ vẻ gì ngạc nhiên, lão vẫn mỉm cười như trước cất giọng: - Tiểu huynh đệ có thể có được thành tựu như thế mà không có sư thừa mới làm cho người ta lấy làm lạ. Ngươi yên tâm, lão phu bảo ngươi gia nhập Thiên Thần Sơn cũng không bảo cho ngươi bái sư. Bây giờ Thiên Thần Sơn có tám Thần Tướng, mặc dù đều là đệ tử của lão phu, nhưng nếu ngươi gia nhập cũng sẽ không bắt buộc ngươi bái lão phu làm thầy, buộc phải tu luyện Mật Tông. Phương pháp tu luyện của ngươi rõ ràng khác với chúng ta, hơn nữa ngươi cũng đạt tới tiên thiên đan. Tu luyện tới bước này không có khả năng sửa đổi được nữa, lão phu không có khả năng bảo ngươi chuyển sang tu Mật Tông được. Thiên Thần nhìn thoáng qua đệ nhất Thần Tướng - Nhật Lôi Mục. Nhật Lôi Mục vốn đi theo Thiên Thần rất lâu liền lập tức hiểu ý lão, hắn cũng nhìn về phía Đằng Thanh Sơn mở miệng cười rất hào khí: - Hô Hòa huynh đệ, sư phụ không bảo đệ bái sư, chỉ bảo đệ đảm nhiệm chức Thần Tướng. Một khi thành Thần Tướng, Hô Hòa huynh đệ sau này hành tẩu thiên hạ cũng có rất nhiều chỗ tốt. Đệ và ta sau này cũng có thể thường xuyên luận bàn mà. - Ha ha… đệ cửu Thần Tướng. Đệ ngũ Thần Tướng Nga Nhật Tề Nhĩ cũng cười nói: - Hô Hòa huynh đệ, nếu đệ thật sự thành đệ cửu Thần Tướng, Thiên Thần Sơn chúng ta có chín Đại tướng, mà đệ là Thần Tướng mạnh nhất. Nhật Lôi Mục vừa nghe thế làm ra vẻ cười khổ, nói: - Sư đệ nói đúng, Hô Hòa huynh đệ thành đệ cửu Thần Tướng, cũng là Thần Tướng mạnh nhất. Thiên Thần Sơn có nhiều Thần Tướng, đều dựa theo thời gian gia nhập dài ngắn mà phân định, chẳng quan hệ gì tới thực lực cả. - Hô Hòa. - Thiên Thần nhìn Đằng Thanh Sơn. Cả đại điện đều yên lặng, bất luận là tám Thần Tướng hay Thiên Thần hoặc Lý, ai cũng đều nhìn Đằng Thanh Sơn. Tất cả mọi người hy vọng hắn có thể gia nhập Thiên Thần Sơn. - Tại hạ đã phụ lòng Thiên Thần tiền bối rồi. Đằng Thanh Sơn khom người, trả lời chân thành: - Không dối gạt Thiên Thần, Hô Hòa ta rất muốn xuất hải lang bạt một phen trên biển rộng tu luyện thật tốt, không có ý ở lại Thiên Thần Sơn. - Trở thành Thần Tướng không ai ngăn tiểu huynh đệ xuất hải cả. - Thiên Thần mỉm cười nói. Đằng Thanh Sơn lắc đầu, mắt mờ ảo: - Xuất hải tu luyện chỉ là quá trình khổ luyện. Cả đời này tại hạ theo đuổi việc tiến vào hư cảnh. Sau khi tiến vào hư cảnh, tại hạ sẽ khai tông lập phái đem những nhận thức lĩnh ngộ truyền cho các đệ tử. Đây là việc mà tại hạ luôn luôn suy nghĩ, do đó tại hạ không thể gia nhập vào một tông phái khác. - Khai tông? Tám đại Thần Tướng kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Thiên Thần. Thiên Thần sẽ xử lý việc này như thế nào? Hắn phải nói là cường giả hư cảnh, vô địch trên đại thảo nguyên. Thế mà Thiên Thần còn nói rất nhiều, dùng gương mặt tươi cười mới trực tiếp Đằng Thanh Sơn, nhưng Đằng Thanh Sơn lại cự tuyệt hết lần này tới lần kìa. Họ lo lắng, sợ sư phụ Thiên Thần của họ ngượng quá hóa giận? Không sử dụng được chính là địch nhân. Quan niệm này khá phổ biến thời đó. - Hô Hòa đại ca. - Lý vội vã thấp giọng thúc giục. Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn Thiên Thần. Trên khuôn mặt mỉm cười của Thiên Thần tựa hồ đọng lại, một đôi đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm về phía Đằng Thanh Sơn vẫn đang tĩnh lặng. - Hô Hòa. Thanh âm Thiên Thần biến thành trầm thấp, quanh quẩn trong đại điện. - Thiên Thần. Đằng Thanh Sơn thái độ rất khiêm tốn. Thiên Thần từ từ mở miệng: - Đạt tới hư cảnh? Với nhận thức của tiểu huynh đệ chỉ cần không mất tập trung, lão phu tin sẽ có một ngày ngươi sẽ đạt tới hư cảnh. Tiểu huynh đệ đã muốn khai tông lập phái... lão phu thân là Thiên Thần của Thiên Thần Sơn cũng giúp ngươi một tay. Với quan hệ giữa ngươi và Lý cô nương, hẳn là phải biết thế lực sau lưng Thiên Thần Sơn của chúng ta. Đằng Thanh Sơn rùng mình. Mặc dù Lý không nói rõ nhưng Đằng Thanh Sơn vẫn biết, Thiên Thần Sơn là một thế lực mạnh như thế nào. - Đệ tử của ta và Lý cô nương đều biết Thiên Thần chậm rãi nói: - Trên Cửu Châu Đại Địa có một Thần Cung tên là Thiên Thần cung. Ở Thiên Thần cung ngoại trừ cung chủ ra, Thiên Thần là cao nhất. Lão phu là một trong những Thiên Thần. Đằng Thanh Sơn rùng mình. Thiên Thần? Cường giả hư cảnh? Một trong các Thiên thần? - Chẳng trách lúc trước tiểu Lý nói là thế lực tông phái nàng có thể so được với Ma Ni Tự. Đằng Thanh Sơn lập tức hiểu, thế lực cường đại này có lẽ không chỉ có một cường giả hư cảnh. - Ngoại trừ Thiên Thần bên trong Thiên Thần cung còn có khách khanh. Thiên Thần nhìn Đằng Thanh Sơn. - Khách khanh của Thiên Thần cung có địa vị đứng sau Thiên Thần. Nhưng khách khanh và Thiên Thần cung chỉ có quan hệ trợ giúp lẫn nhau, chứ không tính là hoàn toàn chịu khống chế của Thiên Thần cung, khách khanh hoàn toàn có thể là tông chủ một tông phái. Cái chính là có được trợ giúp của Thiên Thần cung, có thể ở ngoài Thần Cung. Do đó, người có thể trở thành khách khanh là rất khó. - Hiện tại, Thiên Thần cung tổng cộng có hai vị khách khanh. Điều Thiên Thần vừa nói làm Đằng Thanh Sơn vô cùng kinh hãi. Kỳ thật Đằng Thanh Sơn đã sớm hiểu, một thế giới đã có quang minh vậy phải có hắc ám. Có tám đại tông phái cao cao tại thượng, vậy tuyệt không phải không có khả năng trong bóng tối có che dấu một thế lực cường đại. Chỉ là thế lực cường đại này làm Đằng Thanh Sơn vô cùng kinh ngạc. - Hai vị khách khanh này, một vị tên là Đông hải lão tổ, cường giả hư cảnh. Một khách khanh khác là cường giả của những quốc gia Tây Vực, âm thầm khống chế vài Đại vương quốc. Mặc dù hắn chỉ là tiên thiên kim đan, nhưng nói về thực lực cũng có thể xếp trong ba hạng đầu Thiên Bảng. Thiên Thần không giấu diếm chút nào Đằng Thanh Sơn nghe xong hít mạnh một hơi. Hai đại khách khanh, một người là cường giả hư cảnh Đông hải, một người là đệ nhất cường giả Tây Vực. Vô luận là Đông hải, hay Tây Vực cũng đều thuộc Cửu châu, tự nhiên sẽ được thống kê trên Thiên Bảng. - Quan hệ giữa khách khanh và Thiên Thần cung cũng tương tự như đồng minh, tuyệt không phải quan hệ cao thấp mà chỉ là trợ giúp lẫn nhau thôi. - Lão phu là Thiên Thần, có một cơ hội duy nhất để tuyển một vị khách khanh. Thiên Thần nhìn về phía Đằng Thanh Sơn. - Hô Hòa, tiểu huynh đệ có nguyện ý làm khách khanh cho Thiên Thần cung ta không?. Đằng Thanh Sơn nghe vậy giật mình. Lão Thiên Thần này quả nhiên rất coi trọng hắn, Thiên Thần cung tổng cộng mới có hai đại khách khanh. Mỗi khách khanh đều là nhân vật tuyệt đối kiêu hùng, Đông Hải lão tổ, Tây Vực vương giả, còn người thứ ba chính là Đằng Thanh Sơn này sao? - Hô Hòa đại ca. Lý lập tức thì thào: - Chức khách khanh có quyền lực chỉ nhỏ hơn Thiên Thần, cao hơn cả đệ tử hạch tâm chúng ta lẫn đám Thần Tướng, có thể đáp ứng được. Tám đại Thần Tướng bên cạnh cũng nhìn về phía Đằng Thanh Sơn với vẻ hâm mộ. Nhưng họ cũng không ghen tỵ, bởi vì họ đã thấy thực lực của Đằng Thanh Sơn, tuy Đằng Thanh Sơn tuổi không lớn. Mặc dù phần lớn tiên thiên cường giả không thể hiện ra dung mạo, nhưng từ màu tóc tất cả mọi người đều có thể phán đoán ra được. Như Triệu Đan Trần, Nhật Lôi Mục mặc dù dung mạo thoạt nhìn không già, nhưng Triệu Đan Trần tóc bạc phơ, Nhật Lôi Mục thì lông mày trắng... Những người gần đại hạn, đều ẩn hiện một dáng vẻ già nua, chứ không được tinh thần phấn chấn như đám thanh niên. Nói ra thì không rõ, nhưng đám tiên thiên cường giả bình thường đều có thể phán đoán ra được. - Cảm ơn Thiên Thần coi trọng ta. Đằng Thanh Sơn cung kính nói: - Nếu như sau này ta khai tông lập phái, hoặc là gia nhập vào bất kỳ tông phái nào khác, Thiên Thần cung có ngăn trở không? - Không đâu. Thiên Thần mỉm cười gật đầu. - Khách khanh là khách khanh, ý nghĩa như tên của nó, là một loại khách nhân. Đằng Thanh Sơn hiểu rõ, những thế lực cường đại ẩn náu ở Cửu Châu Đại Địa, nhưng người trong thiên hạ không biết thế lực đó đáng sợ ra sao. Được kết giao với thế lực như vậy, tương lai hành động sau này sẽ có lợi chứ không có hại gì. - Được Thiên Thần coi trọng, tại hạ đáp ứng làm chức khách khanh này. - Thanh Sơn gật đầu nói. Nụ cười của Thiên Thần càng thêm rạng rỡ Thiên Thần, một lão già sống quá bốn trăm năm, một tay thành lập nên Thiên Thần Sơn, nhãn lực sao không kinh người chứ? Lão sớm đã phán đoán ra tiềm lực của thanh niên trước mắt, trong tương lai hắn chắc chắn sẽ là một cường giả hư cảnh. Đối với Thiên Thần cung càng nhiều khách khanh cường giả hư cảnh làm đồng minh thì càng có lợi. Trong đại điện Thiên Thần tháp đầy ắp tiếng cười vui vẻ, tất cả mọi người đều chúc mừng Đằng Thanh Sơn. Chức khách khanh. Có thể thấy được Thiên Thần coi trọng Đằng Thanh Sơn ra sao. Đến cả bản thân Thiên Thần cũng chỉ có một lần duy nhất được tuyển khách khanh. - Hô Hòa. Thiên Thần lấy trong lòng ra một khối lệnh bài màu xanh tuyệt đẹp. - Đây là lệnh bài của khách khanh, đại biểu cho thân phận tiểu huynh đệ. Thiên Thần nói rồi ném lệnh bài này về phía Đằng Thanh Sơn. Lệnh bài bay tới rất nhẹ nhàng, giống như một bàn tay vô hình nâng nó lên, cuối cùng lệnh bài trôi nổi ngay trước mặt hắn. Đằng Thanh Sơn đưa tay tiếp nhận. Hắn cẩn thận quan sát một chút, toàn bộ lệnh bài khách khanh đều xanh mướt, có chất liệu cùng loại với ngọc bích, khi nắm trong tay ẩn ẩn có một luồng khí ấm áp truyền vào trong cơ thể, làm Đằng Thanh Sơn vô cùng sảng khoái. - Lệnh bài khách khanh được làm bằng chất liệu lấy trên một tiểu đảo ở Đông hải. Ở trên đảo có ngọc tủy trong một núi ngọc, sinh ra một khối Ngọc Tâm lớn. Đây là lệnh bài được làm từ một phần của Ngọc Tâm, điêu khắc kỹ mà thành. Đeo nó trong thời gian dài, có thể thông kinh mạch, chăm sóc cho Thần. Thiên Thần nói nhỏ: - Cho dù là chỉ có tư chất bình thường, đeo nó vào đã có thể đả thông tất cả kinh mạch. Đằng Thanh Sơn kinh ngạc nhìn lệnh bài trên tay? Núi ngọc? Trong đó sinh ra Ngọc Tâm? - Vạn Niên Ngọc Tủy, uống một hớp là có thể làm cho người ta toàn thân kinh mạch thông suốt. Ngọc Tâm này do ngọc tủy nuôi dưỡng, nên có công hiệu còn lớn hơn, Thiên Thần cung này quả nhiên là vô cùng giàu có. Đằng Thanh Sơn thầm thán phục. So với Thiên Thần cung, Quy Nguyên Tông mà mình lúc trước gia nhập kép rất nhiều lần. Lý bên cạnh nháy mắt mấy cái cho Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn mỉm cười. Trở thành khách khanh Thiên Thần cung, đợi mình sau khi đi Bắc Hải trở về, có thế lực Thiên Thần cung ở đằng sau sẽ trợ gúp Quy Nguyên Tông rất lớn. - Hô Hòa đã là khách khanh của Thiên Thần cung, việc này đã xong. Các vị, lần trước khi ta vừa xuất quan đã nói về Thiên Thạch Đảo, bây giờ tới lúc hành động rồi. Thiên Thần mở miệng nói.