Cửu Đỉnh Ký
Chương 215 : Hai Con Đường
- Tuân lệnh Vũ Hoàng thủ hộ tại đây?
Rất nhiều tiên thiên cường giả cảm thấy bất ngờ …
- Vậy Lão Long Quy này đã sống được bao nhiêu năm rồi?
Con người sống lâu sẽ có đại hạn, đại hạn tiên thiên cường giả là hai trăm tuổi, đại hạn cường giả hư cảnh là năm trăm tuổi! Bản thân Vũ Hoàng trong truyền thuyết cùng với Tần Lĩnh Thiên Đế, mặc dù sách vở không ghi chép họ sống bao lâu, nhưng rất hiển nhiên là không ai trong số họ còn sống cho tới bây giờ.
Có lợi hại tới mấy, trong dòng chảy thời gian đều sẽ biến mất.
"Vũ Hoàng" là một trong tứ đại chí cường giả, Long Quy cỡ tuổi với Vũ Hoàng. Còn Cửu Châu Đại Địa, từ thời đại của bốn vị chí cường giả Vũ Hoàng cho tới bây giờ đã gần hai ngàn năm rồi, chưa sinh ra một chí cường giả nào khác.
Nhưng Long Quy vẫn còn sống!
Ít nhất, nó sống lâu hơn cả bốn vị chí cường giả cộng lại. Trong giới yêu thú, mặc dù không có con nào có thể đạt tới bậc của Vũ Hoàng, nhưng con người không thể so được với chúng về việc sống lâu.
Đám cường giả thầm than.
- Ông trời cũng công bình.
Đằng Thanh Sơn thầm cảm thán. Yêu thú mặc dù không thể trở thành chủ nhân Cửu Châu Đại Địa như loài người, nhưng việc sống lâu đủ để làm rất nhiều người phải hâm mộ.
- Các vị, mọi người nên suy tính làm sao tiến vào được Thiên Hồng Thủy Cung!
Đảo chủ Thanh Hồ Đảo Cổ Ung cất tiếng.
- Lão Long Quy bịt kín cửa cung điện, chúng ta làm sao tiến lên đây?
- Muốn đi vào, có hai con đường.
Thú Vương Ô Hầu đáp.
Đám tiên thiên cường giả cùng nhìn Ô Hầu. Đằng Thanh Sơn cũng kinh ngạc, Ô Hầu còn có biện pháp?
- Theo ta được biết…
Ô Hầu cười khẽ,
Với yêu thú Long Quy, tốc độ chính là nhược điểm của nó.
- Ô Hầu huynh, đây không phải là thanh sắc Long Quy kích cỡ hơn mười trượng, mà là Kim Sắc Long Quy có thể so với cường giả hư cảnh. Nó nhỏ hơn rất nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều.
Hồng Thiên Thành Vu Mã không đồng tình.
Ô Hầu tự tin cười nói:
- Ta biết. Tốc độ của nó nhanh hơn thanh sắc Long Quy rất nhiều! Nhưng, tốc độ thanh sắc Long Quy quá chậm nên cho dù tốc độ có gia tăng, cũng không phải là kinh người. Hơn nữa... bất luận là yêu thú gì, đều không có khả năng mặt nào cũng đều lợi hại tới cực điểm.
- Kim Sắc Long Quy này, lực mạnh vô cùng, phòng ngự vô địch, đây là điều nhất định. Nhưng tốc độ nó cho dù có tăng cao cũng không kinh người.
Ô Hầu có vẻ rất tự tin.
Tất cả mọi người đều thầm gật đầu.
Đích xác, không có một con yêu thú nào hoàn mỹ mọi mặt.
- Con đường thứ nhất, chính là vượt qua tốc độ của Kim Sắc Long Quy, tiến vào Thiên Hồng Thủy Cung! Chỉ cần tốc độ của ngươi nhanh hơn nó, nó có lợi hại thì làm gì được ngươi? Căn bản nó đuổi không kịp ngươi mà!
Ô Hầu mỉm cười tiếp:
- Đương nhiên... tốc độ của Kim Sắc Long Quy, mặc dù không phải nhanh đến cực hạn, nhưng cũng sẽ không quá chậm. Ta phỏng chừng, hẳn là có thể so tốc độ được với cường giả tiên thiên kim đan bình thường.
Mọi người đều ngạc nhiên.
Con đường thứ nhất lại là dựa vào tốc độ xông vào.
- Cửa cung Thiên Hồng Thủy Cung rộng chừng ba mươi trượng! Long Quy dài ba trượng, chỉ chặn được một phần cửa cung. Chỉ cần tốc độ nhanh là hoàn toàn có thể đi vào.
Ô Hầu cười, nói tiếp:
- Nhưng xông vào, cũng có nguy hiểm, không ai biết, bên trong Thiên Hồng Thủy Cung có cái gì!
- Con đường thứ hai là gì?
Mọi người nhìn về phía Ô Hầu. Phỏng chừng tuyệt đại đa số cường giả ở đây đều không thể dựa theo con đường thứ nhất để đi vào.
Ô Hầu chỉ về phía Thiên Hồng Thủy Cung:
- Nhìn vách tường và mái cung điện kia! Cung điện có phạm vi hơn mười dặm, ta không tin chỗ nào vách tường và mái cũng đều cứng như nhau. Con đường thứ hai, chính là chọn một chỗ ở vách tường hoặc là mái cung, cứ đánh thủng một lỗ, rồi sau đó từ lỗ thủng này mà tiến vào Thiên Hồng Thủy Cung!
Mọi người còn lại đều nhíu mày.
Đằng Thanh Sơn cũng có chút do dự. Hắn đã thấy chất liệu làm vách tường Thiên Hồng Thủy Cung rồi, nghĩ ngợi: "Tường và mái cung, sợ là không dễ dàng xuyên qua được. Đáy hồ nhiều yêu thú như vậy, khi những con yêu thú đánh nhau rất dễ đụng vào cung điện. Nhưng trên vách tường Thiên Hồng Thủy Cung lại không có chút vết tích gì."
- Tốt lắm! Các vị, hai con đường, tự mình chọn đi!
Thú Vương Ô Hầu cười, rồi một lần nữa đi về phía cửa cung.
- Hống..
Ô Hầu lại đi về phía con Kim Sắc Long Quy, rồi phát ra một tiếng gầm.
Kim Sắc Long Quy nhìn chằm chằm vào Ô Hầu.
Vù!
Khi đến gần cửa cung, tốc độ Ô Hầu đột nhiên tăng vọt, biến thành một đạo lưu quang đen huyền lao vào cửa cung. Vừa tiến vào Thiên Hồng Thủy Cung, tốc độ lại một lần nữa gia tăng!
- Hống...
Kim Sắc Long Quy gầm thét phẫn nộ, lao mạnh về phía Ô Hầu.
- Ha ha, bên trong Thiên Hồng Thủy Cung lại không có nước!
Tiếng cười to từ trong cung vang ra, còn bản thân Ô Hầu đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
"Tốc độ rất cao!" Đằng Thanh Sơn thầm thán phục. "Đệ nhất Thiên Bảng, quả nhiên tuyệt vời."
Có thể ngồi trên ngai vàng đệ nhất Thiên Bảng hơn ba mươi năm, khẳng định mọi mặt của hắn từ tốc độ, công kích cho tới phòng ngự đều đạt tới một cực hạn của Tiên Thiên Kim Đan. Đằng Thanh Sơn liếc mắt phán đoán: "Tốc độ của Ô Hầu, nhanh hơn của ta nhiều lắm; con Kim Sắc Long Quy chậm hơn hắn nhiều."
- Ô Hầu tiến vào rồi!
Các đại tông phái ở đây không ít người bắt đầu nóng lòng, lập tức các đại tông phái đều thương nghị nội bộ. Còn Đằng Thanh Sơn tập trung sự chú ý vào đám người Thanh Hồ Đảo.
- Đảo chủ, Thanh Hồ Đảo ta cũng không nên tổn thất quá nhiều nhân thủ trong Thiên Hồng Thủy Cung.
Triệu Đan Trần thấp giọng nói:
- Đảo chủ, người còn trẻ, tiềm lực lớn hơn ta. Người ở bên ngoài đợi tin tức đi.
- Triệu sư huynh nói hợp lý lắm!
Vũ Văn Lưu Phong tóc mai hoa râm cũng tán đồng:
- Trong mười một người chúng ta, có năm Tiên Thiên Kim Đan. Tiến vào Thiên Hồng Thủy Cung... nên tuyển chọn người cao tuổi.
- Nếu Thanh Hồ Đảo tổn thất quá nhiều nhân thủ, sau này sẽ rất bất lợi cho Thanh Hồ Đảo.
Cổ Ung suy nghĩ một chút, rồi nói:
- Cũng tốt!
Chẳng mấy chốc, chúng bắt đầu quyết định chọn người.
Trong mười một người, hai Tiên Thiên Kim Đan là đảo chủ Cổ Ung và sư muội cùng một Tiên Thiên Thực Đan và một Tiên Thiên Hư Đan duy nhất, đều lưu lại. Còn những người khác, là ba Tiên Thiên Kim Đan Triệu Đan Trần, Vũ Văn Lưu Phong, Hồ trưởng lão, dẫn theo bốn cường giả tiên thiên thực đan, chuẩn bị tiến vào Thiên Hồng Thủy Cung.
Dù sao, Triệu Đan Trần, Vũ Văn Lưu Phong lớn tuổi nhất trong năm Tiên Thiên Kim Đan, còn Hồ trưởng lão mặc dù nhỏ hơn một chút, cũng hơn trăm tuổi rồi.
Còn Cổ Ung mới hơn năm mươi tuổi. Sư muội hắn còn nhỏ hơn hắn hai tuổi.
Hai người bây giờ đã là Tiên Thiên Kim Đan... Có thể nói, trong số cao thủ của Thanh Hồ Đảo bây giờ, có hy vọng nhất đạt tới cường giả hư cảnh là hai người này.
- Vũ Văn sư đệ, ngươi chỉ huy những người khác theo con đường thứ hai. Ta một mình một người dùng tốc độ xông thẳng vào.
Triệu Đan Trần phân công.
...
Lúc này, rất nhiều cường giả các đại tông phái ở đây đều đã quyết định. Có ba cường giả trực tiếp xông vào Thiên Hồng Thủy Cung, đó là Thú Vương Ô Hầu, Triệu Đan Trần cùng với trường mi lão tăng của Ma Ni Tự. Những người khác không lựa chọn con đường này... Dù sao muốn dùng tốc độ vượt qua được Kim Sắc Long Quy cũng rất khó.
"Con Kim Sắc Long Quy này không đuổi kịp ba người Ô Hầu, Triệu Đan Trần, thế là không thèm đuổi, vẫn bịt cửa như trước à?" Đằng Thanh Sơn thấy Kim Sắc Long Quy không sốt ruột chút nào nên không khỏi suy đoán: "Rất có thể ngoại trừ Kim Sắc Long Quy, trong Thiên Hồng Thủy Cung còn có nguy hiểm khác!"
Lúc này...
Rất nhiều tiên thiên cường giả rời xa khỏi cửa cung.
Người của Thanh Hồ Đảo lại tách ra.
Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện, bọn bốn người Cổ Ung ở lại, Triệu Đan Trần xông thẳng vào. Còn sáu tiên thiên cao thủ Vũ Văn Lưu Phong theo nhóm người còn lại, cùng nhau đi về phía khác của Thiên Hồng Thủy Cung.
"Xem ra, họ cũng không dám đi vào, đáng tiếc... Họ không chịu đi vào, với thực lực ta, muốn giết Cổ Ung, hừ, thật rất khó khăn!" Đằng Thanh Sơn không do dự gì, cũng đi theo nhóm đông người rời đi. "Vũ Văn Lưu Phong suất lĩnh sáu người, ai nấy đều là tinh anh, hai tiên thiên kim đan, bốn tiên thiên thực đan. Nếu ta có thể làm cho chúng chết vài tên, cũng sẽ là thiệt hại rất lớn cho Thanh Hồ Đảo."
Ngoại trừ bốn người Cổ Ung, hơn năm mươi người khác cùng nhau dựa theo biện pháp thứ hai.
Dù sao, khi tới Đại Duyên Sơn, tất cả mọi người đều đã có chuẩn bị.
Dưới đáy hồ u ám, hơn năm mươi cái đèn lồng bập bềnh cùng đi, đi tới một nơi cách cửa cung đại khái khoảng hai dặm.
- Các vị, vách tường hẳn cứng hơn so với mái, cứ phá đỉnh mà vào đi.
Mọi người đều phụ họa. Tất cả mọi người đều lên mái Thiên Hồng Thủy Cung, lựa chọn một điểm rồi dừng lại.
- Xoẹt!
Doanh Hạo Giang vung tay lên. Một luồng tiên thiên chân nguyên băng màu xanh lam oanh kích vào mái nhà, bùn và rong tảo trên mái đều bị bắn tung đi, lộ ra mái làm bằng chất liệu màu xanh biếc.
- Tiên thiên chân nguyên lại không thể lưu lại chút trầy xước nào??!!
Hơn năm mươi tiên thiên cường giả không khỏi thán phục.
- Ta chưa bao giờ thấy chất liệu màu xanh biếc này.
Cả đám đều hiểu, muốn phá vỡ mái này quả là không dễ dàng gì.
- Ta thử.
Chợt nghe một tiếng quát khẽ.
Tôn giả gầy gò mặc lân giáp của Xạ Nhật Thần Sơn lấy từ sau lưng xuống một cây cung thần, lôi mạnh thành hình bán nguyệt, tay trái tràn ngập tiên thiên chân nguyên màu xanh da trời, truyền dọc theo cung rồi chạy dọc theo dây cung, ngưng tụ ở giữa dây, ngón trỏ tay phải hội tụ một viên cầu ánh sáng màu xanh da trời.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc. Cao thủ Xạ Nhật Thần Sơn bắn tên lại không dùng mũi tên.
Buông tay!
Vầng sáng viên cầu chiếu xuống phía dưới, bắn thẳng vào mái Thiên Hồng Thủy Cung.
- Phanh!
Mái nhà chấn động mạnh. Tất cả mọi người đứng trên mái nhà đều cảm giác được dưới chân truyền đến những chấn động kịch liệt. Tất cả mọi người đều nhìn vào chỗ vừa bắn, chỉ thấy mái cung bằng chất liệu màu xanh biếc đã xuất hiện một cái lỗ thủng kích thước bằng đầu người.
- Hả?
Tôn giả Xạ Nhật Thần Sơn nhướng mày, thanh âm khàn khàn vang lên:
- Về độ cứng, mái Thiên Hồng Thủy Cung có thể so với huyền thiết, nhưng độ dày đại khái cũng chỉ có một thước mà thôi.
- Mọi người xem kìa, cái hố thu nhỏ lại rồi!
Tất cả mọi người đều khiếp sợ phát hiện cái hố vốn to bằng đầu người, bây giờ đang không ngừng thu nhỏ lại. Trong khoảng thời gian trao đổi vài câu, cái hố đã chỉ còn to bằng nắm đấm.
"Tự động khôi phục?" Đằng Thanh Sơn rốt cục hiểu ra vì sao trải qua thời gian đằng đẵng mà Thiên Hồng Thủy Cung không có một vết xước nào.
- Dựa theo thí nghiệm vừa rồi, nếu muốn phá một lỗ hổng đủ một người tiến vào, phỏng chừng cần phải ba Tiên Thiên Kim Đan đồng thời công kích.
Hán từ gầy gò tiếp tục nói:
- Đương nhiên, nếu tất cả Tiên Thiên Kim Đan chúng ta cùng nhau oanh kích thì có thể trong nháy mắt phá được một lỗ thủng đủ cho bốn năm người đồng thời cùng tiến vào.
Mọi người vừa rồi cũng thấy được độ cứng rắn của mái.
- Được.
Doanh Hạo Giang của Doanh Thị gia tộc lạnh lùng đáp:
- Lấy cái hố vừa rồi làm trung tâm, chung quanh phạm vi một trượng. Đợt lát nữa, tất cả cường giả tiên thiên kim đan phải cùng nhau công kích!
Nói xong, hắn giơ cây trường thương màu đen trong tay lên.
Lập tức …
Những vị tiên thiên kim đan, thậm chí bên phía hòa thượng Ma Ni Tự cũng bước ra ba người, cộng lại mười hai người cùng nhau vây quanh.
- Công!
Doanh Hạo Giang ra lệnh.
Truyện khác cùng thể loại
134 chương
24 chương
52 chương
60 chương
14 chương
163 chương