Cửu dạ sủng thiếp
Chương 3 : Tỷ muội đấu hắc báo
Vinh cung…Nơi có quyền lợi cao nhất Vinh gia vương phủ!
Mọi người vây quanh Lưu Ly tỷ tỷ cùng ta đi vào đại sảnh.
Nơi này cực kỳ rộng lớn xa hoa, nhưng hoàn toàn không có cảm giác thoải mái.
Mặt đá cẩm thạch màu tuyết trắng, giữa phòng trải thảm màu đỏ, vật dụng trong nhà đều là đồ đã lỗi thời nhưng mỗi thứ đều có một câu chuyện riêng ,một lai lịch riêng ,chẳng những thủ công tinh xảo, vật liệu gỗ sang quý, vẻ đẹp cùng khuynh hướng cảm xúc đều làm cho người ta cảm thấy đặc biệt vui mắt, không có chỗ nào nạm vàng khảm bạc , trang sức phẩm đa số lỗi thời, tranh chữ, đồ sứ toàn là những thứ đồ tinh tế , vừa nhìn đã biết chủ nhân căn phòng là một nữ nhân rất đặc biệt…
Ở Yến quốc này, yến hội là sự kiện rất quan trọng. Tất cả đều vì muốn làm thân với vương gia mà tham gia yến hội.
Vào phòng, đầu tiên có thể nhìn thấy phụ vương đại nhân ngồi ở trong đại sảnh ,trên ghế da hổ.Hắn mặc chiến bào màu đỏ giống như áo giáp, thoạt nhìn đầy uy vũ khí phách . Phụ vương đại nhân là loại nam nhân phi thường thông minh nhưng cũng vô cùng nguy hiểm, bởi vì dung mạo rất tuấn mỹ,nên không thích nhất là người khác nịnh hót hắn,nói hắn có dung mạo tuấn mĩ, hắn dù sao cũng là một võ tướng. Cho nên khi muốn nịnh hắn phải nhớ kĩ điều này để tránh khỏi tai họa !
Ngồi bên cạnh hắn là Nhàn thục vương phi,kì thực nàng ta không phải rất xinh đẹp,chỉ có thể nói là thanh tú mà thôi, tuy rằng không có khí chất trời cho,thế nhưng kì thực là rất lợi hại. Quần áo không hề diêm dúa,thô tục, một vị phu nhân hơn 30 tuổi đầu còn có thể dẫn dắt trào lưu thời trang trong cả nước,có thể nói là công lực thâm hậu
Dù sao sự thật là vô luận phụ vương đại nhân của ta có bao nhiêu nữ nhân, có bao nhiêu đứa nhỏ,chúng ta lại chỉ có một vị mẫu phi duy nhất:… Nhàn thục Vương phi!
Trong lúc bọn tỉ muội tiến vào phòng , Minh Nguyệt quỳ gối: “Nữ nhi… Bái kiến phụ vương, mẫu phi.”
Nhiều người như vậy,mỗi người đều thực im lặng tìm vị trí của chính mình , hoặc ngồi hoặc đứng….
Ở trong này, ta và Lưu Ly tỉ tỉ đứng ở vị trí trung tâm, bọn tỷ muội đứng ở góc phía dưới một chút. Phải biết rằng càng gần phụ vương đại nhân, mới càng có cơ hội nói
Nhàn thục Vương phi cùng phụ vương đại nhân nói nhỏ vài câu, vỗ vỗ tay , bỗng có một nam nhân cường tráng kéo theo một con hắc báo đi lên.
Hắc báo là báo gấm màu đen biến chủng, ánh mắt màu lam. Tới gần xem có thể phát hiện, kỳ thật da báo cũng có đôi chỗ lốm đốm
.
Chúng ở trong rừng rậm, vùng núi, mặt cỏ cùng hoang mạc. Tính tình cô độc, hoạt động vào ban đêm , chạy nhanh , còn có thể bơi lội, tri thức toàn diện hơn những loài báo khác !
Ánh mắt nó thâm trầm biểu lộ một ngọn lửa cuồng dã , cho dù hiện tại thực ôn thuần, cũng không thể quên nó là động vật hoang dã, nó là thú … Ăn thịt!
Nó là… loại dã thú chân chính!
Phỉ Thúy tỷ tỷ ôn nhu nói : “Phụ vương, nghe nói con hắc báo này đặc biệt được huấn luyện qua , mười tám hộ viện bình thường căn bản không phải đối thủ của nó . Nghe nói trong phủ thái tử có một con , bất quá mấy ngày hôm trước bị bệnh, dường như khôngqua được , phỏng chừng phân cao thấp trong cả Yến quốc , sẽ tìm không ra con thứ hai! Cho dù võ công thực lợi hại, phỏng chừng cũng không đối phó được con súc sinh này!”
Một câu nói , là mắng khéo Thanh Phong tỷ tỷ cùng Lưu Ly tỷ tỷ.
Phỉ Thúy tỷ tỷ do mỹ mạo cùng mị lực trở thành sủng nữ của phụ thân. Lại là người của nhàn thục Vương phi, đặc biệt giỏi về tâm kế.Bình thường.người khiến cho nàng chướng mắt nhất là Thanh Phong tỷ tỷ cùng Lưu Ly tỷ tỷ.
Thanh Phong tỷ tỷ thản nhiên nói: “Hắc Báo này thật xinh đẹp.Chỉ là phải dùng súc sinh để bảo hộ chính mình cũng thật đáng chê cười.”
Những lời này , dường như là thảo luận bình thường giống như thảo luận giũa trưa nên ăn cá hay ăn gà. Thanh Phong tỷ tỷ đương nhiên không cần sợ loài hắc báo này. Một lời đem Phỉ Thúy ép tới một tiếng cũng không dám nói lại !
Mẫu phi duy nhất của chúng ta… Nhàn thục Vương phi cũng liên tiếp khen con báo kia xinh đẹp, ánh mắt nhìn con dã thú tràn đầy sủng nịch.
Nhàn thục Vương phi một bên kính rượu phụ vương, một bên hé miệng cười khẽ: “Vương gia, ta thấy Lưu Ly nhà chúng ta động tác so với con báo kia còn xinh đẹp hơn , không biết hai bên tỉ thí ,tư thế của nàng còn đẹp đến cỡ nào.”
Tuy rằng Lưu Ly tỷ tỷ là nữ nhi hắn sủng ái nhất ,
Nhưng hắn cũng sẽ đồng ý chi người ta làm thế rồi tìm đủ biện pháp làm cho mọi người cao hứng .
Làm cho người khác biết, chúng ta là một nhà hoà thuận vui vẻ.
Tỷ như hôm nay… Đè nghị này của Nhàn thục Vương phi cũng không tệ .
Phụ vương đại nhân đương nhiên đồng ý , con ngươi anh tuấn lãnh khốc của hắn ,nhìn thật sâu hắc báo kia , sau đó bắn ra một tia hàn quang… : “Lưu Ly, ngươi dùng hàn băng của ta đấu với nó đi ?”
Bọn tỷ muội đều lộ ra ánh mắt đố kị…
Đúng vậy, phụ vương đại nhân của ta thực thiên vị Lưu Ly tỷ tỷ, cho nên, sợ nàng bị thương mới đặc biệt ban thưởng nàng một thanh chủy thủ.
Đương nhiên, hắn không biết, Lưu Ly tỷ tỷ bị thương vẫn chưa lành hẳn ,mùi máu tươi kia đã tra tấn nàng mấy ngày nay
Vừa nghe phụ vương đại nhân phân phó,
Bọn tỉ muội đều lộ ra khuôn mặt tươi cười ngập tràn thiện lương , sung sướng vỗ bàn tay…
“Lưu Ly nhất định so với súc sinh này mạnh hơn , không phải sao?! Ha ha…”
“Lưu Ly tỷ tỷ nhất định sẽ thắng!”
Ta cũng nghiêng mặt qua , dùng ánh mắt tín nhiệm cùng sùng bái nhìn chằm chằm Lưu Ly tỷ tỷ, bên môi tràn ra vô vàn tươi cười,
Bởi vì, ta biết, việc đã đến nước này, Lưu Ly tỷ tỷ hiện tại không cần ta phải lo lắng!
Lưu Ly tỷ tỷ đứng lên, tay tiếp nhận kiếm, sau đó chậm rãi tiêu sái kết cục…
Đối mặt với địch thủ lớn ,cằm hơi hơi giơ lên, trưng ra bộ mặt cao ngạo cùng kiên cường, làm cho người ta cảm thấy nghiêm nghị không thể xâm phạm, nàng tư thế thong dong , chỉ có tâm hồn mạnh mẽ chân chính cùng tự tin tuyệt đối vào tài năng của mình mới có được biểu cảm đó …
Lưu Ly tỷ tỷ so với những tỷ muội khác bộ dạng cũng không tínhlà đẹp , nhưng nàng có một đôi con ngươi cực bình tĩnh , kiêu ngạo …
Loại khí chất này, toàn bộ trong phủ, cũng chỉ có nàng,giống hệt với phụ vương đại nhân
. Liền bởi vậy, nàng trở thành nữ nhi sủng ái nhất của phụ vương
…
Một thanh chủy thủ , lạnh lùng lóe hàn quang…
Một đôi con ngươi như sao sớm kiêu ngạo bắn sát khí…
Hắc báo , lại thản nhiên, an tĩnh nằm… Giống như nghỉ ngơi … Nhưng là, cơ thể đang phập phồng lên xuống , lại làm cho người ta âm thầm kinh hãi!
Phải biết rằng dã thú rất mạnh mẽ, rất hung hãn ,rất tàn nhẫn,nhất là hắc báo !
Hy vọng Lưu Ly tỷ tỷ có thể khống chế con hắc báo ,cho nó một kiếm kích mạng !
Lưu Ly tỷ tỷ, từng bước một… Tới gần…
Báo đột nhiên giống như ngửi được cái gì, mở to mắt, sau đó mới quay đầu, ánh mắt sâu kín theo dõi Lưu Ly tỷ tỷ.
Rùng cả mình phút chốc theo gan bàn chân dâng lên, khiến cho sợ hãi chiếm cứ toàn bộ thể xác và tinh thần ta… Chẳng lẽ là mùi máu tươi của Lưu ly tỉ … hấp dẫn thú tính trời sinh của nó
Hắc báo híp mắt, nhàn nhã bước chậm rãi hướng Lưu Ly tỷ tỷ rồi đi qua…
Ta có thể thấy trong mắt nó một tia khinh miệt, đó là ánh mắt của sinh vật cao cấp đối với sinh vật cấp thấp hơn!
Hắc báo đột nhiên nhảy lên …
Lưu Ly tỷ tỷ bay lên trời, nhanh như chim ưng!
Lưu Ly tỷ tỷ dùng võ công phụ vương đại nhân đặc biệt thỉnh người đến dạy ra đối phó với báo , bất quá, Lưu Ly tỷ tỷ mới mười năm tuổi! So với dã thú hung mãnh kia , nàng vẫn là yếu hơn .
Hắc báo tốc độ quá nhanh, trong đại sảnh, chỉ có bóng đen khiến ta hoa mắt, Lưu Ly tỷ tỷ,bị hắc báo dùng móng vuốt sắc nhọn xé rách la sam…
Ta nhìn thấy trong mắt phụ vương đại nhân, có hơi hơi thất vọng … Trong lòng trầm xuống!
Hắc báo cắn trúng tay trái Lưu Ly tỷ tỷ … Lưu Ly tỷ tỷ cắn răng một cái,tìm kiếm điểm yếu của nó đâm vào
Không ai thống khổ, không có thời gian thống khổ, bởi vì, thống khổ, ở trong này căn bản là vô dụng…
“Không cần thương tổn nó… Lưu Ly tỷ tỷ…” Ta nhẹ nhàng nói.
Ta đứng lên… Nhẹ nhàng đi qua, đối với báo, mỉm cười…
Bước chân thực chậm … Mỉm cười một cách yếu ớt … con ngươi nhìn chằm chằm vào nó
Trong mắt con báo hiện lên khí thế hung ác, đột nhiên lui, phỏng chừng đã ăn no. Phải biết rằng dã thú không giống vớicon người , nó ăn no cùng với qua thời khắc nguy hiểm không có nghĩa là nó ngừng công kích con người
Từng bước một… Đi qua … Lưu Ly tỷ tỷ nhìn ta nói: “Không cần, Tiểu Nguyệt Nha Nhi…”
Ta nhẹ nhàng bước qua … Mọi người nhìn ta bằng con mắt kinh dị , ta vỗ vỗ con báo , ngọt ngào cười khẽ: “Ngoan, không thể cắn người!”
Ta căn bản không phải sợ hãi , Lưu Ly tỷ tỷ mỗi ngày cùng đều cùng đại cẩu đại lang đánh nhau, chúng nó bị thương đều là ta đến bôi thuốc ! Thời gian dài qua đi , tự nhiên có bản lĩnh tiếp cận bọn chúng
Ta không có thân thủ nhanh nhẹn như Lưu ly tỉ tỉ
, nhưng ta hy vọng có thể sử dụng phương pháp của chính mình , càng tới gần Lưu Ly tỷ tỷ một chút… Thay nàng chia sẻ một chút gánh nặng cuộc sống .
Ta mười ba tuổi… Sớm đã là người lớn .
Con báo nhìn ta, ta không có ác ý, ta chưa bao giờ làm chuyện gì tàn nhẫn , cho dù là ý tưởng tàn nhẫn , cũng chưa từng có… Vô luận ai khi dễ ta, ta đều xoay mặt sau đó quên sạch sẽ…
Ở trên đời này , trừ bỏ Lưu Ly tỷ tỷ cùng ta, cái khác… Đều là thứ không quan trọng
Ta nhẹ nhàng ôm nó, ngoái đầu nhìn lại, cầu khẩn với phụ vương : “Nó thật khá, không cần thương tổn nó.”
Trên mặt ta tất cả đều là mỉm cười ngọt ngào, Lưu Ly tỷ tỷ lui ở một bên, cánh tay rơi đầy máu …
Ta chính là cầu mọi người không cần thương tổn con thú này!
Nhàn thục Vương phi mỉm cười nói: “Thật sự là nhà chúng ta có Bồ Tát sống! Ở đâu ra người có tâm địa tốt như vậy
Phụ vương đại nhân cao hứng ha ha cười to, nói: “Được rồi, liền bắt nó ban cho Minh Nguyệt đi. Mặt khác ban thưởng…”
Phụ vương đại nhân nói một đống lễ vật, nhưng là, có hiếm lạ đâu? Băng lãnh gì gì đó,chỉ phù hợp với Lưu ly tỉ tỉ . Cũng không biết bọn tỷ muội cả ngày tranh giành cái gì ,thực là nhàm chán!
Trân châu trong mắt bắn ra mấy phần đố kỵ. Nàng tổng cảm thấy loại người giống như ta ,cả ngày chỉ biết ăn rồi ngủ.nên chết sớm thì tốt hơn
Đáng tiếc, lão thiên gia không theo ý nàng.
Lưu Ly tỷ tỷ giãy dụa trở lại chỗ ngồi, hôm nay nàng xem như thua.
Trong mắt phụ vương thất bại thực là đáng xấu hổ, kết cục của người thất bại rất đáng sợ , ngay cả là nữ nhi hắn sủng nhất , ngay cả là nàng không làm sai cái gì?
Nhưng là, thất bại, liền chứng minh tất cả…
Ta ôm hắc báo, đi hướng phụ vương đại nhân… Con báo này được con người thuần dưỡng, dã tính sớm tiêu, cho nên, đặc biệt dễ dàng thân cận, nhưng vẫn là làm cho nó cách xa Lưu Ly tỷ tỷ một chút, dù sao mùi máu rất dễ dụ hoặc dã thú !
“Phụ vương đại nhân, ta sẽ hảo hảo dưỡng nó, đợi cho Lưu Ly tỷ tỷ thương thế tốt hơn , là có thể lại cùng nó giao chiến .” Ta mỉm cười nói.
Nhàn thục Vương phi con ngươi sáng ngời nói: “Đúng vậy,mấy ngày sau, là đại thọ của người , ngày đó, lại trước mặt mọi người diễn một hồi Lưu Ly đấu hắc báo, nhất định rất đáng xem’’
Phỉ Thúy nói: “Chủ ý cua Mẫu phi rất hay . Bất quá khi đó, cũng không thể lại làm cho Minh Nguyệt lên diễn màn vừa rồi . Phụ vương, không bằng để hắc báo này tới cung của ta nghỉ ngơi vài ngày?”
Thanh Phong tỷ tỷ nói: “Ngươi cũng sẽ không nuôi thú, cần con báo làm cái gì?”
Ta nhanh chóng tiếplời : “Xem nó ngoan như vậy a, phụ vương, ta liền mang về dưỡng vài ngày đi!” Ít nhất ta có thể cho nó được ăn no .
Phụ vương đại nhân hôm nay thực thưởng thức biểu hiệncủa ta , ngoại lệ đồng ý. “Được , liền cho ngươi dưỡng.”
Ta lui xuống dưới.
Trong lòng thực khổ đi, Lưu Ly tỷ tỷ…
Ta cười cười xem báo… Không có quay đầu xem Lưu Ly tỷ tỷ,
Ở trong này, Lưu Ly tỷ tỷ chính là Lưu Ly tỷ tỷ,
Ta, phải, là ta!
Ta vốn định chăm sóc cho thương thế của Lưu Ly tỷ tỷ,sau nghĩ biện pháp lại một lần nữa chứng minh dũng khí của nàng , không nghĩ tới Nhàn thục Vương phi cư nhiên lại chọn ngày đại thọ , chỉ có mười ngày ,thương thế của Lưu Ly tỷ tỷ, căn bản là rất khó lành hẳn . Kia, không phải làm cho Lưu Ly tỷ tỷ chịu chết sao?
Chỉ nghe đến Lưu Ly tỷ tỷ lạnh lùng thốt: “Hy vọng phụ vương đại nhân có thể cho ta cơ hội này.”
Phụ vương đại nhân nhìn nhìn Lưu Ly tỷ tỷ, nở nụ cười: “Hảo.” Hắn sảng khoái đáp ứng .
Nhàn thục Vương phi cắn chặt răng, có phải hay không miệng nàng có miếng thịt chưa ăn hết
Ta nhẹ nhàng vuốt ve Báo tử, không biết Lưu Ly tỷ tỷ tính làm thế nào?.
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
15 chương
21 chương
84 chương
34 chương
115 chương
40 chương