Thời gian từng giọt từng giọt mà xói mòn, ý niệm trở thành một người điên cuồng mà tà ác dần dần hình thành trong nội tâm Oropesa Seth, đôi mắt như trì trệ, trong mắt đột nhiên có tia tinh quang lóe lên, tựa như một pho tượng bắt đầu có sự sống, từ trong ánh mắt của hắn thể hiện hắn tựa hồ lựa chọn trung thực với dục vọng của mình. “Khải! Ta không muốn làm như vậy, là em bức ta… Ta không thể để cho em còn bất cứ khả năng nào thoát khỏi ta!” Oropesa Seth nhìn Khải Nhạc đang chìm trong giấc ngủ lẩm bẩm nói, thương tiếc mà khẽ vuốt lấy gò má non mềm trên khuôn mặt cậu, biểu lộ không thể che hết áp lực cùng thống khổ. Giờ phút này chính hắn đã không còn là một quân chủ cao cao tại thượng, mà là một nam nhân đang yêu điên cuồng, hắn không muốn biết làm như vậy là đúng hay sai, một lòng chỉ muốn lưu lại người mình yêu, mặc kệ dùng phương pháp gì… Nếu như em không yêu ta vậy thì cứ hận ta đi! Ít nhất để cho ta có thể biết được em đối với ta một tia cảm giác, ta sẽ không để ý đó là cái gì… Tay phải Oropesa Seth bởi vì duy trì một tư thế quá lâu mà có chút tê liệt, nhìn chăm chú lên chiếc nhẫn trên ngón tay, kia là biểu tượng quyền lực của Pharaoh, lại quét mắt liếc nhìn Khải Nhạc đang ngủ say, không chần chờ chút nào, hắn cắn lên đầu ngón tay áp út, như không có cảm giác đau mà tùy ý để màu đỏ của máu từ đầu ngón tay của mình chảy ra, sau đó chậm rãi chảy xuống, nhiễm lên Lluç chi nhãn. Máu càng lúc chảy càng nhiều, chỉ chốc lát, toàn bộ thân dưới cơ hồ bị máu làm ướt, phát giác được thời cơ đã đến, Oropesa Seth đem chiếc nhẫn ở ngón giữa tháo xuống. Lẳng lặng dừng ở Khải Nhạc một hồi, lại quan sát chiếc nhẫn trong lòng bàn tay, Oropesa Seth lần nữa hạ quyết tâm, nâng tay trái Khải Nhạc lên, đem chiếc nhẫn kia rõ ràng rộng thùng thình đeo lên ngón áp út của cậu. Lập tức, chiếc nhẫn như có sự sống mà đột nhiên co rút nhanh, giống như con đỉa hấp thụ ngón giữa Khải Nhạc mà không để lại một khe hở nào, nhưng mà không có mang đến bất cứ thương tổn gì. Cái này là một hiện tượng kỳ dị nhưng dường như cũng không có khiến cho Oropesa Seth cảm thấy kinh ngạc, cái này cái là Lluç chi nhãn là thánh vật mà đại Pharaoh lưu truyền cho tới nay, nghe nói nó vốn là một cặp, đáng tiếc một cái khác hắn chưa từng thấy qua, về phần lai lịch của nó thì càng không tung tích gì. Thời điểm hắn còn nhỏ, chỉ nhớ rõ phụ vương một mực đeo nó, trong trí nhớ, tựa hồ chỉ muốn có được nó, phải có được nó thì mới có quyền lực chí cao Vô Thượng. Điều kỳ lạ này cơ hồ tất cả mọi người đều biết rõ, đáng tiếc chính là, tựa hồ không có ai biết cách tháo nó xuống. Trong quá trình đoạt vị, ngay từ đầu, hắn cũng không biết như thế nào đem nó tháo xuống, chỉ nhớ đến lúc hắn lạnh lùng mà bao quát bên chân phụ vương, dùng hết hết thảy phương pháp đều không thể đem nó từ ngón tay của phụ vương tháo xuống, phụ vương lại thề sống chết bảo vệ, dưới tình huống này không còn cách nào khác, hắn vốn định đem ngón tay của phụ vương chặt bỏ, không ngờ rằng thời điểm ấy máu của phụ vương nhiễm lên giới thân, chiếc nhẫn như có kỳ tích nhẹ nhõm rơi xuống một cách tự nhiên… Sở dĩ chiếc nhấn này đối với tánh mạng của hấn rất quan trọng, mà hắn giờ phút cách mà hắn làm, tựa hồ rất rõ ràng, chiếc nhẫn này là thuộc về hắn, mà Khải Nhạc cũng vĩnh viễn thuộc về hắn. Phong cho cậu chức hoàng hậu tựa hồ cũng không tệ, một phương pháp không sai, lần này hắn sẽ tận lực giáo huấn, không biết hắn nghĩ gì lại ngu xuẩn cho rằng làm như vậy có thể trói chặt Khải, cho nên… Trước lúc ấy, hắn phải làm một sự kiện hết sức quan trọng. Cho dù đây sẽ là chuyện đối với Khải Nhạc là cực độ tàn nhẫn, nhưng mà, hắn lần này không muốn lại mềm lòng, hắn muốn đoạn tuyệt tất cả đường đi của Khải Nhạc, hắn không thể nào tưởng tượng nếu như Khải Nhạc thực rời đi, tựa như lúc cậu xuất hiện cứ như vậy vô thanh vô tức mà biến mất, có lẽ… Chỉ là tưởng tượng thôi hắn đều không muốn! Có lẽ đúng như lời Khải nói, hắn chỉ biết dùng phương thức của mình thương cậu, dù sao ở bên trong hắn luôn chảy dòng máu tàn nhẫn, bản tính là không sửa đổi được, cho dù là người mình yêu đến cùng cũng là người bình thường! Đã như vậy… Vậy hãy để cho hắn tiếp tục dùng danh nghĩa tàn nhẫn để yêu cậu đi! Kỳ thật, Khải lại làm sao mà không tàn nhẫn đây… Không đành lòng nhìn Khải Nhạc, sợ chính mình sẽ lại dao động, Oropesa Seth nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo, đứng ở bên giường sửng sốt một chút, đầu cũng không quay lại đi ra cửa phòng. Ngoài cánh cửa truyền tới thanh âm uy nghiêm của hắn: “Thị vệ, truyền vu y…”