Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 373 : Bắt lấy pháo hoa trên trời

Vài nhân viên của tòa nhà phụ trách việc bắn pháo hoa, họ chỉ cảm giác thấy một cơn gió mạnh thổi qua, mạnh đến mức không thể mở mắt ra được, thế nhưng một tích tắc sau khi cơn gió đi qua, nhìn lại thì mọi thứ có vẻ vẫn không có thay đổi gì. Chỉ có một nhân viên trong số đó nhỏ giọng thì thầm: - Thật kì lạ, hình như thiếu mất một hộp Chí tôn ái luyến! Vừa nãy còn thấy ở đây mà! Chí tôn ái luyến, là tên một loại pháo hoa cỡ lớn, bắn lên tới độ cao 235 mét, trong mỗi hộp Chí tôn ái luyến có mười hai viên pháo, có thể bắn mười hai lần, mỗi lần bắn pháo nổ ra hình một con vật trong mười hai con giáp, hơn nữa phía dưới mỗi hình sẽ hiện ra ba chữ, Anh yêu em. Lần này công ty đã bỏ ra một khoản tiền lớn để mua bốn hộp pháo từ một công ty làm pháo hoa nổi tiếng, kích thước dài, rộng, cao của mỗi hộp là hai mét, trọng lượng hơn 30 cân, sức một người rất khó để di chuyển được một hộp. Nhân viên không dám báo cáo lại với giám đốc, hơn nữa ông ấy vẫn chưa phát hiện có những ai ở bên đó, huống chi khu vực này đều giăng dây đỏ bảo vệ bao bọc xung quanh, làm sao có người nào lọt vào trong chớp mắt trộm đi cả hộp pháo hoa. Chắn chắn là do tự mình quá đa nghi rồi, cứ coi như là thiếu một hộp đi, miễn là không ai tố cáo với ông chủ là được rồi, lo nhiều làm gì! … Năm phút sau, Tiêu Thần đã lên đến tầng thượng của tòa nhà Trường Hồng, hắn đứng ở đầu ống thông gió, phát hiện ra một lỗ hổng hình vuông cỡ 50 centimeter. “Đúng là chỗ này rồi!” Tiêu Thần thầm hừ một tiếng. Tiêu Thần lập tức vận Súc cốt công, thân người co lại thành một người thấp khoảng chừng một mét, nhẹ nhàng nhảy vào, hai tay bám trên mép ống, nhảy vọt lên phía trên, đứng ở trên nóc bằng của tòa nhà. Bùm Wow Vừa mới leo tới nóc tòa nhà, số pháo hoa ở cách đó không xa đã được kích nổ, tỏa ra tạo thành những bức tranh tuyệt đẹp trong khoảnh khắc. Tiêu Thần ngó xuống xem xét bệnh viện phía bên dưới, tìm kiếm trong vài phút, hắn cuối cùng cũng tìm ra cửa sổ phòng bệnh nơi Chu Tử Y đang nằm, do hai nơi cách xa nhau gần 200 mét, Tiêu Thần định thần lại, nhờ một chút công dụng của Cầm Long Chân Khí mới nhìn rõ được Chu Tử Y đang đứng bên khung cửa sổ. Trên nóc nhà được lắp đặt một cột thu lôi cỡ lớn, có hình dạng một tháp nhọn, thị lực của Tiêu Thần vô cùng tinh tường, tốt đến nỗi khiến người người ganh tị. Thế nhưng muốn cho Chu Tử Y từ bệnh viện nhìn thấy mình, Tiêu Thần cần phải nhảy lên đỉnh cột thu lôi kia, nếu không sẽ bị những thiết bị lắp trên nóc nhà che khuất, Chu Tử Y hoàn toàn không thể nhìn thấy mình. Cột thu lôi này cao khoảng mười mấy mét, nằm ở trung tâm của nóc nhà, bốn góc trên nóc nhà đều lắp đặt thiết bị thu lôi, khoảng giữa thì lắp một số thiết bị điều hòa, như vài cái quạt thông gió, bồn chứa nước vân vân Đỉnh cột thu lôi có dạng tháp nhọn, muốn đứng trên đó đúng là có hơi bất khả thi, trên trời tiếng pháo hoa nổ không ngừng vang lên. “Xem ra tính toán thế này không được rồi, việc này hoàn toàn với không tới!” Tiêu Thần ngửa đầu nhìn mà ca thán, chỗ pháo hoa nổ cao hơn nóc nhà cỡ chừng bốn năm chục mét, có vài quả thậm chí vượt qua hơn một trăm mét, muốn nhảy từ nóc nhà lên bắt lấy pháo hoa rõ ràng là bất khả thi. Tuy nhiên Tiêu Thần cũng không nản lòng, hắn từ Không gian dị lấy ra một cái hộp lớn, chính là hộp pháo hoa Chí tôn ái luyến bên dưới vừa biến mất lúc nãy. Nếu đã không bắt được pháo hoa trên trời tặng Chu Tử Y, vậy thì cứ đốt pháo hoa ở đây cho cô ấy vậy, nếu đốt pháo từ trên này, ít nhất cũng phải nổ ở độ cao 400 mét trở lên, nhất định rất hoành tráng. Tiêu Thần lấy di động ra, gọi vào số của Chu Tử Y. - Tiểu Thần, cậu đang ở đâu, thôi về nhanh đi, chỗ này nguy hiểm lắm. Vừa nhận cuộc gọi, Chu Tử Y sốt ruột nói. Tiêu Thần khẽ cười nói: - Ngốc ạ, em không có sao đâu, giờ em đang đứng trên nóc của tòa nhà Trường Hồng nè. Chỉ có điều đám pháo hoa đang bắn thực sự quá cao, em bắt không được. - Hả! Chu Tử Y kinh ngạc nói: - Cậu lên đó thiệt hả? Bắt không được thì mau quay về đi, đứng chỗ cao như vậy đáng sợ lắm! Tiêu Thần vừa mới đi khỏi có mười phút, mà bây giờ đã leo lên tới nóc tòa nhà Trường Hồng, nên biết rằng tòa nhà này cao hơn 100 mét, là kiến trúc cao nhất ở khu vực này. Từ bệnh viện chạy tới chỗ này, rồi lại leo lên nóc nhà mà chỉ mất mười phút, không thể không công nhận, công phu của Tiêu Thần đúng là đáng sợ, cũng may là trước kia Chu Tử Y từng nghe Tiêu Thần kể về một chút công phu tu luyện của hắn, bằng không có đánh chết thì cô cũng không dám tin. - Chị yên tâm đi được chưa! Em không có việc gì đâu! Tiêu Thần ấm áp cười, nói: - Tuy là không bắt được pháo hoa, nhưng em vừa xoắn được một hộp pháo hoa ở dưới kia, chị chờ chút rồi xem kĩ nhé, em sẽ đốt pháo từ trên này, chị từ từ thưởng thức nha. - Ừ, cậu cẩn thật một chút, đốt xong rồi về đây ngay, đừng có để bảo vệ bên đó tóm được đó. Chu Tử Y mỉm cười nói, cậu nhóc này leo lên nóc nhà người ta, mà không biết bảo vệ bên đó làm ăn kiểu gì mà để hắn đi lên trót lọt như vậy. Cộc cộc Chu Tử Y vừa mới nói xong, cửa phòng bệnh có tiếng gõ, cô lập tức nói với Tiêu Thần: - Tiểu Thần em chờ một chút hẵn phóng, chắc là em Thi Nhu đến đó. Tiêu Thần ngẩn người, không nghĩ đến Cao Thi Nhu đến vừa đúng lúc này, hắn nói: - Được rồi, vậy hai người gặp nhau một chút đi, xong rồi thì điện thoại lại cho em. Người đến đúng là Cao Thi Nhu, hôm nay cô mặc quần jean bó, kết hợp với áo thun thể thao màu trắng, trong tay cầm một bó hoa cẩm chướng. - Chị là chị Tử Y? Chào chị, em là bạn gái của Tiêu Thần, Cao Thi Nhu, chị Tử Y gọi em là Thi Nhu được rồi. Cao Thi Nhu gặp một bà chị Chu Tử Y xinh đẹp như vậy, lặng người vài giây, rồi lập tức ôm bó hoa đến trước mặt Chu Tử Y, mỉm cười nói: - Chúc chị Tử Y mau hồi phục, càng ngày càng xinh đẹp. - Thi Nhu em quá khách sáo rồi, em lớn lên cũng xinh đẹp vô cùng, Tiểu Thần có được một cô bạn gái như em, là phúc đức tám dời nhà cậu ta rồi. Chu Tử Y đón lấy bó cẩm chướng trong tay Cao Thi Nhu, lúc Cao Thi Nhu vừa bước vào phòng, Chu Tử Y cũng nhín chút thời gian quan sát đánh giá cô nàng một phen, cô bé này lớn lên thật là xinh xắn, hơn nữa trên người tỏa ra một khí chất không giống với mình, chắc đây là loại khí chất thanh thuần của học sinh. Chu Tử Y trong lòng thầm nghĩ, tầm mắt của tên Tiêu Thần này cũng không tồi, đã giăng lưới được một cô bé thật xinh đẹp. Chỉ có điều không biết cái tên nhóc này ngày sau còn đem lại cho mình bao nhiêu ngạc nhiên, bao nhiêu tuyệt sắc mỹ nữ nữa đây. Cao Thi Nhu được Chu Tử Y khen ngợi, hơi ngượng ngùng, nói: - Chị Tử Y chê cười em rồi, người ta không có tốt như chị nói đâu đó, nhưng thật ra em cảm thấy em rất hạnh phúc khi có Tiêu Thần làm bạn trai em, anh ấy là một người tốt