Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 355 : Tiểu ma nữ khiêu chiến Lăng Thiên

Hồ Tư Doanh chuyển trường Trung học số 1 Lĩnh Hải sang Trung học số 6 Lĩnh Hải. Vốn cô nàng năm nay lên lớp 11 ở Trung học số 1nhưng chyển sang Trung học số 6 lại là lớp 12. Đối với Tiêu Thần điều này không có gì lạ. Ở cái thành phố Lĩnh Hải này, dưới thủ đoạn cứng rắn và thế lực che trời ông nội cô Hồ Trường Nghĩa, thì muốn chuyển cô cháu gái đến đâu học thực sự quá giản đơn. Chỉ có điều khiến Tiêu Thần bứt rứt là chuyển đâu không chuyển lại chuyển tiểu ma nữ đúng vào lớp mình. Tiêu Thần cảm thấy bản thân rất khiêm tốn, cho dù đã có được hoa khôi trường vào tay - Cao Thi Nhu, nhưng sau này hắn không tham gia bất cứ hoạt động gì do trường tổ chức, cũng không đưa Cao Thi Nhu đi biểu diễn, khiêu vũ hay đi bar. Nói trắng ra là Tiêu Thần cho rằng bản thân là một thanh niên bốn tốt. Không gái gú, không cờ bạc, không bar bủng, không rượu chè. Từ lúc Hồ Tư Doanh chuyển đến lớp 12/7, không biết bao nhiêu phiền phức đã tìm tới Tiêu Thần. Đầu tiên là giáo viên sinh vật vì muốn khiểm tra trình độ học sinh mới đã đưa ra mấy câu hỏi. Cô ta lại đùn đẩy những vấn đề đó cho Tiêu Thần, còn tuyên bố “Tiêu Thần là bạn gái cô”, giúp cô trả lời là lẽ đương nhiên. Tiếp theo là mấy thằng học sinh đầu óc có vấn đề đua nhau đến lớp 12/7 xem em gái nữ sinh mới hiện đang vô chủ. Lần đầu bắt gặp một em gái ăn mặc thời thượng, một đám súc vật giật nảy mình, nước bọt cứ tuôn ra một đống. Thậm chí còn có mấy đứa súc vật hơn nhắm mắt đến gạ gẫm, kết quả là bị một cước của Hồ Tư Doanh làm cho ngã. Oái ăm với Tiêu Thần hơn là người ta đánh người can hệ gì đến ta, mà cứ đánh người xong lại núp sau lưng lão này. Sau lưng của kẻ vô cùng thô bạo Tiêu Bá Vương, tất nhiên là mấy học sinh này đâu dám bạo gan xông vào bóc mẽ cô, chúng đều lần luợt ra về. Chẳng ai muốn tự dưng lại gãy tay hay bị đá trúng chỗ hiểm. Tiểu ma nữ vừa mới đến được trung học số 6 Lĩnh Hải một ngày mà tiếng đồn đã bay xa. - Hồ Tư Doanh cũng là người của Tiêu Thần à? Tiêu Bá Vương cũng bá đạo thật, cả hai hoa khôi tuyệt thế trong trường đều bị hắn chiếm rồi? Cao Thi Nhu không nổi giận sau? Lẽ nào khí chất rùa đen của Tiêu Bá Vương đủ làm rung động hai cô nàng cùng một lúc? - Mẹ kiếp! Không biết trong cái trường này còn bốn năm cô nữa thuộc về Tiêu Bá Vương à? Cao Thi Nhu và Hồ Tư Doanh là gì nào. Nghe nói mấy bà vợ lớn vợ bé của quan lớn cũng đều là người của Tiêu Bá Vương đấy. - Sặc. Hắn nhất định là kẻ xxoo cả ngày thôi. … Chỗ nào có mỹ nhân, chỗ đó có giang hồ. Câu này quả không sai. Hai ngày trước có một đám tôm tép, hai ngày sau lại thêm một hội cứng hơn đến khiêu chiến. Tiểu ma nữ nói: - Muốn bà đây là người của chúng mày thì bước qua xác Tiêu Thần trước đi! Những lời quá tàn nhẫn! Luôn có mấy thằng không màng sống chết xông lên trước hy vọng chiếm được người đẹp. … Ngày 23 tháng 9, trên sân bóng trung học số 6 Lĩnh Hải. Sân bóng rộng lớn đã chật cứng cả trăm học sinh, giữa đám người lộ ra một khoảng trống nhỏ có hai hội đang đứng. Một hội cầm đầu là Tiêu Thần, đứng bên là Cao Thi Nhu, Hồ Tư Doanh, Ôn Thông và mười mấy đứa súc vật lớp 12/7 . Một hội là Lăng Thiên một trong ngũ bá của trường cùng đám anh em của y. Lăng Thiên lạnh lùng nói: - Tiêu Thần mày muốn bảo vệ cô em này à? Chẳng là hôm qua, mấy huynh đệ của y vừa mắt cô nàng Hồ Tư Doanh, muốn làm quen xin số điện thoại trước, nào ngờ đều bị Hồ Tư Doanh cho một trận. Trong đó, có một tên bị đá trúng chỗ hiểm giờ đang nằm trong bệnh viện. Theo chẩn đoán ban đầu của bác sĩ thì cậu này về sau chức năng sinh dục không còn hy vọng gì nữa. Lăng Thiên là đại ca của chúng làm sao có thể nuốt trôi cục tức này, thế là xuất đầu lộ diện đòi lại công bằng cho đàn em. Hồ tư Doanh nắm lấy cánh tay Tiêu Thần, chỉ tay về phía Lăng Thiên quát: - Chúng mày, một lũ tôm tép muốn làm gì bà nào? Có bản lĩnh thì qua đây đánh anh ấy đi! Tiêu Thần trừng mắt nhìn Tiểu ma nữ, vội rút tay ra: - Câm mồm! Đồng thời, tỏ bộ dạng vô tội nhìn Cao Thi Nhu đứng bên. Điều này cũng không thể trách anh được, là tự cô ta cứ bám lấy anh ý! Hành vi cử chỉ của Hồ Tư Doanh mấy ngày gần đây khiến Cao Thi Nhu cảm thấy có chút khó chịu. Trước mặt bạn gái chính thức mà cô ta dám thân thiết với Tiêu Thần như thế này. Đúng là quá đáng lắm rồi! Khiến một Cao Thi Nhu trước giờ tính khí dịu dàng cũng phải nổi giận. Tiêu Thần cười nhạt với Lăng Thiên nói: - Lăng Thiên, mày muốn động tới cô ta thì là việc của mày, tao không can dự! Nếu mày muốn đến gần hơn hay muốn xxoo với cô ta một lần thì cứ tự nhiên. Tiêu Thần trừng mặt nhìn Lăng Thiên nói: - Tao chỉ muốn nói với mày là mau tránh xa lớp tao ra, chúng tao còn phải học môn thể dục! Gã này chẳng lẽ chưa sáng mắt ra? Lần trước chưa bị một trận giáo huấn trong phòng nhạc chắc? Vừa nghe thấy Tiêu Thần nói vậy, Tiểu ma nữ nổi giận vung chân đá vào mông Tiêu Thần. Tiêu Thần vốn thân thủ vô cùng lợi hại, một cái xoay nhẹ người đã né được một cước. Lăng Thiên mỉm cười vui mừng, nói với Tiêu Thần: - Mày thực sự là không can dự? Mày muốn làm thế nào đây? Tiêu Thần cười ha hả, ôm lấy Cao Thi Nhu nói với nhóm người xung quay: - Hanh ha Tiêu Thần đây nói lời giữ lời. Chỉ cần mày có bản lĩnh đánh nổi cô gái đó, đương nhiên là sẽ thuộc về chúng mày. Vợ tao ở đây, trông tao giống loại người đứng núi này trông núi nọ lắm à? Quên không nói đó là giáo viên thể dục mới phụ trách lớp 12/7 chính là bạn học Tiêu Thần của chúng ta. Hiện giờ trên vai hắn xem như cũng có chút trách nhiệm. Lăng Thiên bộ mặt cười giả tạo, quát lớn: - Ha ha! Uy tín Tiểu Bá Vương cả trường đều biết, làm sao có thể lật lọng được. Mọi người nói có phải không? - Đúng - Tiêu Bá Vương đương nhiên là phải giữ lời rồi! … - Mẹ nó, thằng khốn này vẫn còn bày mưu tính kế. Tiêu Thần trong lòng thầm kêu đúng là cao chiêu, Lăng Thiên vừa rồi diễn coi như khiến hắn phải cân nhắc kỹ lưỡng. Trước mặt bao nhiêu người thế này mà thất hứa thì quả thật là mất mặt Tiêu Thần tiến một bước về phía trước, ghé vào bên tai Hồ Tư Doanh, nhẹ nhàng cười nói: - Tiểu ma nữ, trình độ cô muốn thắng hắn phải vất vả chút sức rồi. Ở lại vui vẻ với hắn nhé! Hồ Tư Doanh căm tức trừng mắt nhìn Tiêu Thần: - Ai cần người lo! Chân phải lại tung ra quét về phía Tiêu Thân. Tiêu Thần cưởi ha hả, nhanh mắt chộp lấy Cao Thi Nhu lùi về phía sau vài bước làm hở ra chỗ trống trong đám người. ... Giữa sân bóng lộ ra một khoảng đất trống rộng hơn một trăm mét. Một Hồ Tư Doanh trong trang phục hấp dẫn nóng bỏng và một Lăng Thiên mặc đồ thể thao đang đối mặt nhau. Người đứng phía sau lùi đến bảy tám mét giành cho hai người khoảng không gian chuẩn bị quyết chiến. - Tiêu Thần, cô ấy không sao chứ? Cao Thi Nhu bản tính hiền lành, dù Hồ Tư Doanh có hành động hơi quá đáng, nhưng trông thấy một đàn ông đánh nhau với một cô gái, đánh xong thì có thể rơi vào ma trảo của bọn chúng. Nghĩ đến đã khiến cô cảm thấy sợ hãi. Tiêu Thần ôm sát cô, nhẹ nhàng cười: - Em yên tâm đi, cô ta không sao đâu. Cô nàng này dù đôi chút ngang ngược càn rỡ, nhưng cũng có chút bản lĩnh. Hồ Tư Doanh vốn xuất thân con nhà quân, quyền cước từ nhỏ học không ít, hơn nữa cũng được Hồ Trường Nghĩa truyền thụ không ít chân truyền. Nhưng Lăng Thiên cũng là truyền nhân của Ưng Trảo Công, thực lực không phải loại vừa. Tiêu Thần nói, hai người này đối đầu nhau thì ưu thế chưa nghiêng tuyệt đối về ai. Nếu như đến lúc cô nàng thua, bản thân sẽ âm thầm trợ giúp. Tốt xấu gì cũng là cháu của Hồ Trường Nghĩa, nếu cô ta rơi vào tay lũ súc vật đó, thật không biết sẽ ra sao. Hồ Tư Doanh chân phải tiến nửa bước về phía trước, tay nắm thành quyền, dáng vẻ đúng tiêu chuẩn quân đội. - Họ Lăng kia, ra tay đi! Lăng Thiên xem thường, lạnh nhạt cười: - Hôm nay, ta nhất định phải xem cô có bản lĩnh gì? Hồ Tư Doanh giọng nhẹ nhàng quát: - Bà đây sẽ đá vỡ cái của ngươi! Lập tức hữu quyền đã tung ra, ập thẳng đến phía trước mặt Lăng Thiên. Bộ quyền quân đội này quả là lợi hại không thể nào đùa được. Tiêu Thần đứng ngay phía sau cũng tấm tắc khen. - Đánh hay lắm! Lăng Thiên dồn khí hợp nhất, thân hình đứng thẳng, hai chân mở rộng nửa thước song song nhau, hai tay thả lỏng buông xuống áp sát bên sườn cơ thể, lòng bàn tay hướng vào trong, đầu ngón tay hướng xuống dưới. Song chưởng thành vuốt, tay trái lật vuốt đỡ lấy một quyền của Hồ Tư Doanh, bỗng cô cảm thấy ngón giữa của y mang một luồng khí tức quỷ dị chính là âm khí, lập tức thu quyền về. Lăng Thiên thừa thế truy kích, tay phải thành vuốt tiếp tục chộp lấy Hồ Tư Doanh, đồng thời chân trái tung chưởng về trước móc lấy cẳng chân Hồ Tư Doanh. Hồ Tư Doanh chân trái cong lại, một chân tung chưởng đỡ lấy chân trái Lăng Thiên, đồng thời thân hình hơi ngả ra sau né song vuốt của Lăng Thiên. Ầm! Chân đụng chân, hai người lập tức đứng lùi về phía sau vài bước. Lăng Thiên căn cơ vững hơn, chỉ cần lùi hai bước nhỏ đã đứng vững. Trái lại, Hồ Tư Doanh lại chệch choạc lùi năm bước lớn mới đứng vững, suýt nữa ngã xuống đất. Lần giao đấu vừa rồi dù không té nhưng cũng đấu rất chật vật, khiến hình ảnh trang nhã thướt tha của cô bị đánh cho tan tác tóc tai rũ rượi. - Hô, tiểu ma nữ quả nhiên không phải là đối thủ của Lăng Thiên. - Còn phải nói, Lăng Thiên là ngũ bá vô cùng bất hảo của trường, hơn nữa giữ vị trí đó suốt ba năm qua. Nghe nói, cả nhà cậu ta là thế giới võ học đấy! - Lần này tiểu ma nữ nguy hiểm rồi! … Hai bên chỉ giao đấu có hai lần, nhưng thực lực đã lộ ra, tiểu ma nữ Hồ Tư Doanh thực không phải là đối thủ của Lăng Thiên. Sắc mặt của tiểu ma nữ rất khó coi. Lần này thực sự thua rồi, phải làm thế nào đây! Nếu như rơi vào tay đám người đó, nhất định sẽ bị xxoo! Nghĩ đến đây nàng quay lại nhìn Tiêu Thần. Đúng lúc này, Lăng Thiên một lần nữa triển khai quyền cước, chân đạp xuống đất, hai vuốt dương lên trong thế hùng ưng đánh về phía Hồ Tư Doanh! - A! - Tiêu ma nữ phen này xong rồi! - Lăng Thiên cũng quá vô sỉ? - Vô sỉ cái đầu ngươi! Đối phó với tiểu ma nữ phải lấy thắng làm đầu. … Một trận gió lạnh đánh úp từ sau, Hồ Tư Doanh thầm kêu không ổn, mơ màng nghĩ không ra, lập tức lộ sơ hở cho Lăng Thiên. Lần này xong đời rồi! - Đứng yên, ta đến giúp đây! Tiêu Thần thầm kêu không ổn, lập tức truyền âm cho Hồ Tư Doanh. Cũng lúc đó khi mà Lăng Thiên song vuốt tung ra đánh úp Hồ Tư Doanh từ sau lưng, cầm long chân khí ào ào phun ra vây lấy nàng. Hồ Tư Doanh bỗng làm một động tác kỳ quái, toàn thân nhào xuống song song gần như sát mặt đất. Thân hình Lăng Thiên xượt qua Hồ Tư Doanh, bất ngờ nàng đứng dựng dậy chân phải bắn ra, một cước trúng chỗ hiểm của Lăng Thiên. - A! Một tiếng hét thảm thiết khiến mọi người kinh hãi thán phục. Cuộc chiến kết thúc! Hồ Tư Doanh đắc ý đứng dậy vỗ tay: - Ha ha... Đã nói đừng đắc tội đến bà rồi mà. Đúng là một lũ tôm tép! Mặt cô nàng thực đúng là dày, đã không phải tự bản thân thắng mà cũng kiêu ngạo, tuy nhiên cái thói xấu ấy lại rất giống một kẻ súc vật nào đó!