Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 314 : Bi kịch của Hạ Sương

Vốn vẫn luôn rất tốt, nhưng trước khi kết thúc, Hạ Sương đột nhiên ngã xuống đất, khiến mọi ngở đây mở rộng tầm mắt. Hạ Sương ngã xuống đất vài giây rồi lặng đi, không dám ngẩng đầu, tiếng cười thật nhỏ ở bên tai kia rốt cuộc là ai, chẳng lẽ có người biết giao dịch của mình và Liễu Đạo? Hạ Sương ngẩng đầu nhìn chằm chằm Liễu Đạo, Liễu Đạo cũng là không hiểu ra sao, vội vàng kéo Hạ Sương lên, thấp giọng quát: - Sao lại thế này! Cô không muốn thắng đúng không! - Chẳng lẽ không phải tiểu tử này bán rẻ mình? Nghe giọng điệu này của Liễu Đạo, cảm giác khá thật, không giống đùa giỡn mình. Hạ Sương càng không hiểu, cú ngã vừa rồi rất có thể khiến cô bị loại ngay từ vòng đầu tiên. - Không sao, có thể là hơi căng thẳng. Hạ Sương thở dài, nghĩ thầm có thể tự mình đa nghi, chính mình dùng thân thể để đối lấy việc Liễu Đạo làm bạn nhảy, chuyện này hẳn là chỉ có mình là Liễu Đạo biết, làm sao có thể có người thứ 3 biết, hơn nữa vừa rồi bên cạnh mình cũng chỉ có Liễu Đạo, âm thanh kia không có khả năng trống rỗng xuất hiện. - Không ngờ cô lại không căng thẳng… Ha ha… thật là đủ bình tĩnh… Nói như vậy cô nhất định muốn trèo lên giường Liễu Đạo rồi? Tâm tình Hạ Sương vừa mới vững vàng một chút, bên tai lại vang lên tiếng cười xấu xa, âm thanh này khiến cô sợ tới mức thật muốn bỏ trốn. - Ai! Rốt cuộc là ai! Hạ Sương sắp điên mất rồi, liên tục dậm chân mấy cái, nhìn quanh bốn phía, lại phát hiện trong sản nhảy chỉ có bốn đôi tuyển thủ, căn bản không có người khác. Hơn nữa vừa rồi khi mình nói chuyện với Liễu Đạo, vậy người đàn ông vừa nói là ai? Hạ Sương theo bản năng nhìn về phía Tiêu Thần, cũng là bạn nhảy của Uông Tiểu Kỳ, hiện tại hắn đang cùng Uông Tiểu Kỳ nhìn mình chằm chằm, mấy chục người ở đây đều nhìn mình chằm chằm, ánh mắt kia dường như đang nói, người kia có phải bị bệnh thần kinh? Tuy Hạ Sương đeo mặt nạ, nhưng tất cả mọi người hiện tại đều có thể đoán ra vẻ mặt phát điên của cô, nhất định là hận thấu vì sao mình trong lúc kết thúc điệu nhảy lại phạm phải sai lầm như vậy, ngay sau đó lại phát thần kinh nói vài câu không hiểu ra sao cả. - Sau đây là điểm số! Đúng lúc này, máy tự động tính điểm bắt đầu chấm điểm, tạm thời thu hút bọn họ dời đi một chút. Tim Hạ Sương cũng bị nhấc tới cổ họng, âm thầm cầu khẩn: - Ngàn vạn lần đừng bị loại từ lần đầu tiên nha, bằng không tôi về sau còn lăn lộn thế nào! - Số 3, 56.54 điểm! - Số 8, 74.36 điểm! - Số 9, 65.78 điểm! - Số 16, 60.05 điểm! Máy tự động tính điểm báo điểm của bốn đội tổ A, đôi Uông Tiểu Kỳ và Tiêu Thần thành công tiến vào vòng trong, đôi Hạ Sương và Liễu Đạo cũng thành công tiến vào. Tuy Hạ Sương trong thời khắc cuối cùng bị ngã một phát, nhưng trước đó bọn họ đã biểu diễn rất tốt, coi như là dựa vào thực lực để vào vòng trong. Đôi Lăng Điệp Hi và một đôi đại học Thanh Hoa khác bị loại, nhưng xem bộ dạng của bọn họ cũng không hề mất hứng, ngược lại là như trút được gánh nặng, nhanh chóng ngồi xuống sô pha hưởng thụ rượu ngon và bánh ngọt. - Ha ha, chúc mừng nha! Tiêu Thần đi tới trước mặt Hạ Sương, cười nói, - Tôi còn tưởng hai người sẽ bị loại rồi, còn may, còn may… - Hừ! Chớ đắc ý! Hạ Sương vô cùng không thích tiểu tử kiêu ngạo này, tạm thời quên mất giọng nam thần bí, quát, - Vừa rồi nếu không phải tôi không chú ý, sẽ đến phiên các người đứng thứ nhất sao? Cũng không nhìn xem là mặt hàng gì! Dựa vào con cóc thêm một con vịt xấu xí! Uông Tiểu Kỳ rất khinh thường Hạ Sương, cười hì hì nói: - Vừa rồi không biết là ai gầm lên như con điên, chỉ sợ còn xấu hơn cả vịt con xấu xí ấy chứ. Hai đôi bạn nhảy là loại hàng thủy hỏa bất dung, nhìn thấy là muốn cãi vã rồi, nhưng còn may người chủ trì Lý Hân Nhi lúc này đứng ra khuyên can. - Mời các bạn học thi đấu xong rồi trở lại vị trí, tiếp theo lập tức đến lượt tổ B, chúng ta mời máy tự động tính điểm bắt đầu quay! Lý Hân Nhi cười nói, những con số trên màn hình LCD đồng thời bắt đầu quay vòng. - Tổ B! Số 4, số 7, số 11, số 13! Số 13 là Lâm Vũ Đình và Sài Lang, Lâm Vi Nhã và bạn nhảy của cô là số 11, hai đôi còn lại là đôi nhảy của đại học Thanh Hoa, hai trường vừa vặn chia hai đôi, coi như là cân đối. Nếu như tổ B lập tức phải bắt đầu so tài, hai đôi cũng không cãi vã nữa, ngược lại là Hạ Sương vội vàng hấp tấp kéo Liễu Đạo trở về vị trí ngồi. … - Cô vừa rồi rốt cuộc nghĩ cái gì! Sự việc thiếu chút nữa bị cô làm hỏng! Hai người vừa ngồi xuống, Hạ Sương còn chưa kịp uống hớp rượu, Liễu Đạo ở bên cạnh liền cất lời mang giọng điệu oán trách hỏi cô. Hạ Sương buồn bực nói: - Không có gì, có thể là hơi mệt. - Hừ! Cô tốt nhất là tập trung một chút! Tôi không muốn bị cô liên lụy, bại bởi tên vô danh tiểu tốt đó! Tôi gánh không nổi đó! Liễu Đạo cảnh cáo cô, nữ phục vụ bên cạnh rất thức thời cách xa hai người một chút. Hạ Sương lặng đi mấy giây, lập tức ngẩng đầu lên, trừng mắt Liễu Đạo, thấp giọng quát: - Liễu Đạo, anh nói thật với tôi, anh thật sự là thích tôi mới làm bạn nhảy của tôi? Hay là chỉ vì muốn có được lần đầu tiên của tôi! Cô sở dĩ tìm Liễu Đạo làm bạn nhảy của mình, đầu tiên là vì người này kỹ thuật nhảy rất cao, thứ hai là vì người này luôn nghĩ hết cách để theo đuổi mình, cũng coi là một người rất chấp nhất theo đuổi. Nhưng biểu hiện bây giờ của Liễu Đạo, căn bản không phải là thích mình, đêm đầu tiên của mình trong mắt anh ta thậm chí còn không bằng vinh dự quán quân của vũ hội nho nhỏ này! - Hừ! Cô cho rằng mình rất đáng tiền sao? Liễu Đạo cười lạnh nói, - Tôi nói cho cô biết! Nữ sinh trong trường đại học muốn lên giường cùng ông đây rất nhiều! Xinh đẹp cũng vừa nắm là một bó to!