Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 282 : Cứu mỹ nhân

Trong một hẻm nhỏ ngoại ô Thành phố BJ, cuộc chiến của hai người phụ nữ đã đến hồi kết thúc.  - Phù phù, Tả Hàn, hôm nay chính là ngày chết của mày!  Một người phụ nữ cũng đeo một cái khăn che mặt màu bạc thở hổn hển, một tay chống trên đất, bên miệng treo một tia máu, hiển nhiên cuộc chiến vừa rồi tiêu hao không ít thể lực của cô.  Người phụ nữ đeo khăn che mặt màu bạc chính là Tổ phó Tổ trinh sát Phượng tổ Tả Hàn.  Tình huống của cô rất không lạc quan, bên miệng nhỏ giọt máu tươi, ánh mắt cũng đã đỏ lên, nửa ngồi trên mặt đất, thân mình dựa vào đầu gối để chống đỡ, nhìn bộ dạng xem ra là bị thương rất nặng. Cái khăn che mặt màu đen sớm đã bị máu tươi nhuộm đỏ, khóe môi mê người kia đều nhiễm lên chút đỏ tươi, nhìn qua có loại cảm giác khá yêu dị.  - Mày… cũng không tốt hơn đâu… Muốn giết tao… chưa đủ tư cách!  Tả Hàn lạnh băng quát, dựa vào nghị lực khó khăn đứng lên.  Nhớ tới mình vừa tiếp nhận nhiệm vụ cấp độ S kia, cô không thể ngã xuống, bản thân vẫn là Đội trưởng, vì vinh dự của nước Cộng Hòa, không thể ngã xuống! Nếu như mình chết rồi, vị trí Đội trưởng kia đoán chừng sẽ rơi vào tay Tiêu Thần tên đàn ông chết tiệt giả khờ kia, mình không thể chết!  Chết tiệt, sao ở thời khắc mấu chốt như vậy lại nghĩ tới hắn! Có gì đặc biệt hơn người chứ, chẳng qua chỉ là một tên môn thần Hoa Hạ, danh hiệu còn là do người khác phong, cũng không biết có thực lực thật hay không!  - Hừ! Tiện nhân! Mày cho rằng hôm nay còn có cơ hội trốn thoát sao? Tao sớm đã bôi Truy tung phấn vào bàn tay, cho dù tao hiện tại thất thủ, bọn Ada cũng có thể tìm tới mày… Mày cho là người trọng thương có thể tránh được sự đuổi giết của bọn Ada sao! Nằm mơ đi! Hôm nay chính là ngày chết của mày! Mày chính là con tiện nhân ai cũng có thể làm chồng!  Phụ nữ đeo khăn che mặt màu bạc tức giận rống lên, khó khăn đứng lên lao về phía Tả Hàn, quyền phải đánh vào trán cô!  Tả Hàn cũng không kích động, ngẩng đầu lên, mắt thấy người phụ nữ kia xông về phía mình, nắm đấm muốn đánh vào trán mình. Tả Hàn cúi đầu, vai phải đã trúng một quyền của cô ta, thân mình đồng thời đảo trên mặt đất, Tả Hàn vươn đùi phải, đá thật mạnh vào bụng người phụ nữ kia.  Oành!  Người phụ nữ kia vốn cũng không có nhiều khí lực, sau khi bị Tả Hàn đá trúng bụng, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi vào người Tả Hàn, lập tức vô lực ngã xuống.  - Mày… tiện nhân mày… Không chết… tử tế!  Người phụ nữ tuy rằng ngã xuống nhưng miệng vẫn còn lầm bầm mắng Tả Hàn, có vẻ như có thâm thù đại hận gì đó với Tả Hàn.  Vù vù vù…  Tả Hàn nằm trên mặt đất, cả người đều là máu tươi, thở từng ngụm từng ngụm phì phò, cái khăn che mặt đã mơ hồ phiêu động.  Bên cạnh hẻm nhỏ này có mấy cái đại viện đem ánh mặt trời che khuất, nên dù là ban ngày nhưng vẫn khiến cho hẻm nhỏ này có cảm giác rất âm u. Hẻm nhỏ này cơ bản không có người, hai dáng người nóng bỏng hù chết được người đều che mặt, cả người đều là máu nằm song song trong hẻm nhỏ. Người phụ nữ trọng thương đã ngất đi, Tả Hàn cũng trọng thương nhưng cô không dám mê man ở chỗ này.  Bởi vì Truy tung phấn trên người người phụ nữ âm hiểm kia là một loại phấn bột rất kỳ lạ, nó đối với người tầm thường mà nói là không màu không vị. Nhưng đối với những cao thủ có khứu giác cao mà nói thì lại là vũ khí dùng để truy tung tốt nhất, kẻ thù của Tả Hàn là người tên gọi Ada kia chính là một tên có khứu giác dị năng rất cao. Nếu Ada truy tung lại đấy, với bộ dạng hiện tại toàn thân trọng thương này của chính mình, muốn sống sót, cơ bản là không có khả năng.  Tả Hàn dùng tay phải chống đỡ thân thể mình, từ từ ngồi xuống, quá trình này ước chừng ba phút, mồ hôi cũng chảy đầy đất, đang lúc có muốn đứng dậy thì ở cuối hẻm có âm thanh truyền đến.  Oành!  Bóng dáng một người đàn ông hiện ra ở cuối hẻm, nghe được âm thanh này, toàn thân Tả Hàn lại bắt đầu run rẩy.  Người tới chính là người đàn ông tên Ada, Ada không chỉ có một cái mũi thính gấp mấy lần chó mà còn có một phần vũ lực cực đoan! Có một cơ thể mãnh liệt và bạo lực dũng mãnh.  - A Kiều!  Ada thấy người phụ nữ nằm trên mặt đất, trong vài hơi thở liền chạy hơn 20m đến trước mặt người phụ nữ đó, đỡ cô lên, quát lớn,  - Em làm sao vậy!  Ada gỡ xuống khăn che mặt của A Kiều, đây là một người phụ nữ có diện mạo xinh đẹp, chỉ là vì mất máu quá nhiều nên sắc mặt hiện tại trắng bệch.  Ada ấn ấn nhân trung A Kiều, ấn vài cái trước ngực cô, A Kiều từ từ tỉnh lại.  A Kiều mở hai tròng mắt đỏ, vừa thấy Ada thì lập tức phẫn hận hướng về phía gã hô,  - Ada… anh… anh đến rồi… mau giết… giết con tiện nhân kia… thay em… thay em báo thù!  - Em yên tâm!  Ada ngẩng đầu nhìn Tả Hàn nằm bên kia, lạnh giọng quát,  - A Kiều, em sẽ không sao! Anh đi làm thịt cô ta trước, sau đó dẫn em đi chữa trị, em không thể có chuyện!  Ada lấy áo mình trùm lên người A Kiều, nắm chặt nắm tay phải, gã cho tới bây giờ đều không phải là một người thương hương tiếc ngọc, gã chỉ quý trọng người phụ nữ mình yêu thương!  - Đi chết đi! Dám làm hại A Kiều!  Ada ra một quyền Thiếu Lâm Hồng, một chiêu này chí ít có ngàn cân khí lực, nếu nện vào thân thể mảnh khảnh của Tả Hàn, phỏng chừng ngọc tiêu ngọc vỡ.  Nắm tay phải Ada gần đánh đến mặt Tả Hàn, Tả Hàn cũng bỏ qua giãy dụa, cô căn bản không tránh khỏi một quyền này, chỉ có thể cam chịu.  Oành!  Một giây này, một thân ảnh cao lớn vọt ra đối quyền với Ada, chỉ thấy Ada kia thân mình cao 1m8 như một cái diều bị đánh bay ra ngoài hơn mười thước!  Bùm!  Ada đáng thương bị một quyền của người tới đánh bay, ngã thật mạnh xuống đất. Mặt đất trong hẻm nhỏ này đều là gạch ngói rất cứng, trực tiếp tung người bay hơn mười mét, trong không trung đã phun ra hai ngụm máu tươi, sau đó ngã mạnh xuống đất, loại tư vị này không dễ chịu chút nào.  Vị cao thủ xuất hiện trong thời khắc cuối cùng này chính là bạn học Tiêu Thần. Cũng may là tới kịp, bằng không Đội trưởng chiến đội ‘đẫm máu’ Tả Hàn này còn chưa nhận chức đã phải nói bye bye với thế giới này.  - Đội trưởng Tả, đắc tội rồi!  Tiêu Thần cõng tấm thân mềm mại của Tả Hàn lên, hai tay giữ chặt mông của cô, cả người bắn đi.  Về phần Ada và A Kiều, Tiêu Thần cũng đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, thay bọn họ gọi 120.