Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu
Chương 244 : Bắt đầu cứu người
Nông trang Thiên Đường là một nông trang nhỏ ở vùng ngoại ô tây BJ. Bóng đêm tràn về, từ trong biệt thự tại khu nông trang này đi ra mấy người, đúng là Vương Thiết Lâm và mấy tên thủ hạ. Mấy người chuẩn bị đầy đủ, Tham Lang cũng đứng ở trong đám người phía sau Vương Thiết Lâm.
- Đêm nay việc này nhất định phải lấy được Kim Hành bài trong số ngũ hành bài, nếu còn làm lỡ việc, các ngươi đều tự sát đi!
Vương Thiết Lâm lên tiếng hừ nói.
Y lúc này một thân áo da màu đen, đêm hôm khuya khoắt cũng đội một cái kính râm màu đen, chỉ để lại ba phần bảy cái đầu, chiều rộng gương mặt lại tương đối nhọn và nhỏ, nhìn qua làm cho người ta có một loại cảm giác rất âm trầm.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời, Vương Thiết Lâm vung tay lên, mấy người cùng đi ra khỏi biệt thự, lùi vào trong bóng đêm.
. . .
- Ách, không thể tưởng được võ thuật truyền thống Trung Quốc của Vương Thiết Lâm này không ngờ cao siêu đến vậy!
Tại một miếng đất hoang bên ngoài biệt thự, một người lùn đang nằm úp sấp, chính là Tiêu Thần, hắn lúc này nghiễm nhiên biến thành một người lùn chưa đến một mét ba, đúng là dùng Súc cốt công.
Tuy rằng súc cốt (rút xương), nhưng Tiêu Thần vẫn như cũ có thể dựa vào Cầm long chân khí trong đan điền cảm nhận được tu vi của Vương Thiết Lâm, trách không được Tham Lang nói việc này lành ít dữ nhiều, không thể tưởng được Vương Thiết Lâm chính là một ông chủ không nhỏ. Trước kia chỉ nói y quyền thuật hạng nhất, hơn nữa y là một đại sư quốc thuật, nhưng hiện tại xem ra, võ thuật truyền thống Trung Quốc của Vương Thiết Lâm này đã đến mức tuyệt vời. Sau khi đạt đến mức tuyệt vời, chỉ cần đột phá được mức này, cũng sẽ có được đan điền khí giống như người tu chân, chính là chân khí. Hơn nữa thông qua luyện võ thuật truyền thống Trung Quốc, mà đột phá trên mức tuyệt vời này, sau đó trong đan điền luyện ra được chân khí, chân khí này sẽ mạnh hơn nhiều so với chân khí bình thường.
- Không lâu nữa, đan điền trong người này sẽ tự tu luyện ra chân khí thôi! Xem ra nên sớm xóa sổ y một chút.
Điều này là Tiêu Thần mới nghĩ ra, vốn chuyến đi này chỉ là muốn cứu Hoa hồng ra, tuy nhiên trong nháy mắt Tiêu Thần lại quyết định thêm một nhiệm vụ, chính là ám sát tên tà ác Vương Thiết Lâm này.
Mắt thấy Vương Thiết Lâm mang theo đại bộ phận thủ hạ rời khỏi nông trang Thiên Đường, Tiêu Thần cũng không dám khinh thường, từ bên trong bãi đất hoang bắt đầu lò cổ ra, cẩn thận quan sát bốn phía. Không cần dùng ánh mắt, chỉ cần phóng ra một ít cầm long chân khí, liền cảm giác được những kẻ bảo vệ tại nơi đây.
Xung quanh nông trang là từng bãi đất hoang, trên cơ bản đều bị bỏ quên lâu ngày rồi, cũng không có thực vật gì, chung quanh nơi này dường như không có người. Giữa nông trang là một tường cao vây quanh đại viện, giữa đại viện có một căn biệt thự độc lập.
- Trên tường cao có bốn đài cao, mỗi chỗ có hai người gác, trên đỉnh biệt thự còn có bốn người mèo ở phía trên. . .
Thông qua lực cảm giác của Cầm long chân khí, Tiêu Thần cơ bản có thể thăm dò được tình huống trong đại viện, dù Vương Thiết Lâm mang đi một đám cao thủ, nhưng trong đó vẫn còn không dưới ba mươi người phòng thủ bên trong.
Ngồi ở bãi đất hoang, Tiêu Thần nhổ một ít cỏ khô làm đệm kê mông hắn, cũng không nóng lòng tiến công đại viện, mà từ trong lồng ngực lấy ra một gói nhỏ. Dọn sạch một khoảng đất trống, mở bọc nhỏ ra, phía trên có vài hàng kim châm được đặt gọn gàng, khoảng gần trăm cây. Đúng vậy, Tiêu Đại Pháo vẫn là lựa chọn loại vũ khí kim châm này, vừa mau, lại thuận tiện, lại tác chiến bí ẩn.
Sau khi lấy ra kim châm, Tiêu Thần lại từ trong túi quần móc ra một cái chai nhỏ màu đen, mở nắp ra, lập tức tràn ra một mùi hương. Cũng không nên bị mùi hương này mê hoặc, đây chính là độc dược đặc chế mới nhất của Tiêu Thần.
- Ha ha, nước tương ớt thêm mè. Thêm tý axít, anh Đại Pháo đặc chế kim châm đại pháo, đủ để các ngươi uống một chai.
Tiêu Thần khóe miệng lộ ra nụ cười xấu xa, đem từng cái kim châm nhúng vào chất dịch trong cái chai nhỏ, thật cẩn thận đem kim châm toàn bộ xếp lại, bỏ vào trong bọc nhỏ. Vứt vỏ bọc bằng lớp da dầy ở phía bên ngoài, đem cái bọc nhỏ bỏ vào trong lồng ngực, Tiêu Thần lúc này mới cong người lên, nhảy qua tường cao góc Tây Bắc đại viện. Bởi vì hắn sử dụng Cầm long chân khí cảm giác được có hai người canh gác ở góc Tây Bắc, có một người dường như đã rời khỏi tường cao không biết là đi tiểu hay là làm gì.
Bãi đất hoang cách tường cao khoảng ba mươi mét, nhưng đối với Tiêu Thần mà nói cũng chỉ cần dùng vài giây công phu, vài cái phi thân đã vượt qua được tường cao, ngửa đầu nhìn nhìn phía trên tường cao có một nhà gỗ nhỏ, cái tên phòng thủ ở góc Tây Bắc đang ở trong nhà gỗ nhỏ đó.
- Lên!
Tường cao chừng sáu mét, tuy nhiên Tiêu Thần chỉ nhảy một cái, đã thoải mái phóng qua bức tường cao sáu mét, thân hình đã rơi vào mặt sau ngôi nhà gỗ nhỏ, nhìn qua tấm ván gỗ vào bên trong, hắn thấy có một người đàn ông ở bên trong ôm một khẩu súng ngắm cảnh giác nhìn phía dưới đại viện.
- Khai đao với ngươi trước vậy!
Tiêu Thần móc ra một cây kim châm đại pháo, cổ tay vung lên, kim châm từ khe hở giữa tấm ván gỗ bay vào trong.
“ Xoẹt! “
Kim châm trực tiếp theo cắm vào ót của tên cầm súng, một kích trí mạng, tay súng bắn tỉa không hề thốt lên một tiếng, liền ôm súng gục xuống, Tiêu Thần vào nhà gỗ nhỏ, đỡ gã ngồi ngay ngắn lại, dựa vào một bên.
- Tổ một chú ý bốn phía tường cao, tổ hai chú ý tầng hầm ngầm, tổ ba chú ý canh giữ nhà lao!
Lỗ tai Tiêu Thần rất thính, từ bên trong tai phải của tay súng bắn tỉa, hắn lấy ra một cái tai nghe, bên trong đang có người truyền đạt mệnh lệnh.
Truyện khác cùng thể loại
439 chương
72 chương
12 chương
4 chương
107 chương