Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu
Chương 209 : Mắt cộng sinh
Tiêu Thần sau khi đuổi theo Xà Vương Tạp, ba cô gái cùng Tần Khác Thủ bị sơ tán khẩn cấp ra ngoài, bây giờ chỉ có thể đứng ở xa xa nhìn tòa nhà xa lạ mà quen thuộc trước mặt.
- Em lo quá, Tiêu Thần nếu xảy ra chuyện gì thì làm thế nào!
Uông Tiểu Kỳ cũng là gấp gáp đến mức độ đi vòng quanh, chắp tay trước ngực, chỉ có thể dùng phương thức như vậy để cầu nguyện cho Tiêu Thần.
- Tiểu Kỳ, đừng gấp, cậu ta không xảy ra chuyện gì đâu.
Tần Khác Thủ đứng bên cạnh ba cô, thấy ba cô gái vội vã như vậy thì lên tiếng an ủi.
- Nhưng, bác Tần, lúc ấy bác cũng thấy đó chính là quái vật, còn gọi rắn đến dọa người!
Uông Tiểu Kỳ vừa nghĩ tới con rắn lớn kia đã muốn bất tỉnh. Rắn lớn như vậy cô là lần đầu nhìn thấy, nếu lúc đó không có bọn người Tiêu Thần bên cạnh cô đã sớm ngất đi rồi.
- Chị Tiểu Kỳ.
- Chị Tiểu Kỳ, chị đừng nghĩ nhiều, lúc ấy chị cũng thấy Tiêu Thần ra tay, anh ấy nhất định nắm chắc mới dám đuổi theo.
Dương Dao Dao chẳng biết tại sao lại rất tin tưởng Tiêu Thần.
Tiêu Thần khiến cho người ta có một cảm giác an toàn rất tự nhiên, từ khi đi vào tòa nhà hành chính, hắn đã thay cô đánh ông chủ Lý kia, sau đó lại cãi nhau với tên kính mắt họ Thôi làm trong khu làm việc kia, cuối cùng lại vì bảo vệ cô và Lâm Vũ Đình mà đưa hai cô đẩy ra khỏi văn phòng. Người này đi đến đâu đều có thể khiến cho người khác có một loại cảm giác an toàn không tên.
- Tiểu Kỳ, Dao Dao nói rất có lý.
Tần Khác Thủ tán dương gật đầu nói, anh ta đã thay một bộ quần áo Tôn Trung Sơn màu đen, quần áo vừa rồi đã bị con rắn kia cắn rách, toàn thân biến thành dịch nhờn, bẩn muốn chết.
- Bác Tần, bác nói Tiêu Thần anh ấy?
Uông Tiểu Kỳ lại cố lấy ra một chút hơi sức, hy vọng nhìn Tần Khác Thủ.
- Vừa rồi ở hiện trường, cháu hẳn nhớ rõ, lúc ấy xà nhân kia nói với Tiêu Thần: ‘Mày còn chưa chết’?
Tần Khác Thủ là người rất có đầu óc, càng không chỉ là một học thuật gia cứng nhắc, cảnh tượng ấy ở trong phòng anh ta nhớ rất rõ ràng.
- Ừ, đúng vậy, hình như xà nhân kia nói như vậy.
Uông Tiểu Kỳ gật đầu nói.
- Vậy là được rồi, điều này chứng tỏ Tiêu Thần đã từng giao thủ với xà nhân này, hơn nữa cũng không chiến hạ phong.
Tần Khác Thủ nghiêm túc vuốt vuốt chòm râu phân tích nói,
- Khi Tiêu Thần ra tay đánh chết con rắn trong văn phòng kia, lưng Tiêu Thần hướng về phía xà nhân kia, tuy tôi không biết võ công nhưng đã từng nghe qua, không thể để phần lưng của mình dễ dàng lộ ra cho kẻ thù. Lúc đó, xà nhân kia có thể nhân cơ hội tập kích Tiêu Thần, nhưng gã lại lựa chọn chạy trốn.
- Giáo sư Tần phân tích rất có lý, nhưng gã vì sao lại không tập kích Tiêu Thần? Nghe ngữ khí của gã thì không phải là rất hy vọng Tiêu Thần chết sao?
Lâm Vũ Đình gật đầu nói, cô mơ hồ đoán được Tần Khác Thủ muốn nói cái gì.
- Ha ha, theo tôi suy đoán, điều này chỉ có ba khả năng.
Tần Khác Thủ khẽ cười nói, cảnh sát ở phía trước lại đang đuổi người, một lần nữa kéo phạm vi ra rộng hơn, học sinh phía trước bắt đầu lui về, xung quanh Tần Khác Thủ và ba cô gái cũng được sắp xếp mười mấy bảo an che chở để bốn người lui về sau
- Khả năng thứ nhất, xà nhân biết mình không phải là đối thủ của Tiêu Thần, cho nên sau khi thấy Tiêu Thần liền hy sinh con rắn kia, tranh thủ cơ hội và thời gian để chạy thoát.
Tần Khác Thủ và ba cô gái vừa lui vừa nói.
- Trước kia tôi từng xem qua một chút tư liệu về xà nhân, trên tư liệu có liết lộ vài văn tự bí mật liên quan đến trưởng thành của xà nhân, tỷ như xà nhân từ nhỏ đã bị ném vào trong ổ rắn và cùng trưởng thành với vạn con rắn, bọn họ lợi dụng rắn để công kích người khác, tất cả rắn đều là cùng bọn họ lớn lên từ nhỏ, giữa rắn và xà nhân có tình cảm rất sâu.
- Xà nhân kia để rắn tập kích tôi để Tiêu Thần phải phân thân tới cứu, rất có thể chính là vì muốn tranh thủ thời gian để trốn thoát.
Tần Khác Thủ phân tích vô cùng có lý, tình huống đó cũng không sai biệt lắm so với phân tích của Tần Khác Thủ, nếu Xà Vương Tạp sống lại nghe thấy ngôn luận này của Tần Khác Thủ, nhất định sẽ giơ ngón tay cái lên với anh ta.
- Ừ, bác Tầnnói đúng, rất có thể là như vậy.
Uông Tiểu Kỳ cũng nhớ lại tình cảnh trong phòng làm việc lúc ấy.
- Khả năng thứ hai, thì là xà nhân kia nóng lòng rời khỏi, mọi người sau đó cũng nhìn thấy, bên cạnh sân thượng xuất hiện một chiếc máy bay trực thăng, tôi đoán chiếc máy bay đấy rất có thể là đến để tiếp ứng xà nhân, sau khi gã lấy được Mộ chí bài thì tiếp ứng gã rời khỏi nơi này.
Tần Khác Thủ nói tiếp.
- Khả năng cuối cùng, chỉ sợ là thể lực của gã không thể chống đỡ nổi nữa, lúc tôi nhìn giữa chân mày xà nhân, ở đó còn có một con mắt nhỏ, đó chắc là ‘Mắt cộng sinh’ trong truyền thuyết, xà nhân có được loại mắt này nhất định là xà nhân cao cấp.
Tần Khác Thủ không hổ danh là nhà lịch sử học của nước Cộng Hòa, đối với tộc xà nhân cũng có nghiên cứu sâu như vậy, những thứ này chỉ sợ Tiêu Thần cũng không phải hiểu rất rõ, thuộc loại cơ mật của tộc xà nhân.
- Mắt cộng sinh?
Mấy cô gái đều có chút tò mò, những thứ mà Tần Khác Thủ này biết cũng quá nhiều rồi, không ngờ còn nghiên cứu xà nhân!
- Giữa xà nhân cũng chia làm 369 loại, phân chia cấp bậc là căn cứ vào số lượng rắn chúng có thể khống chế, năng lực và các phương diện tổng hợp. Trong đó quan trọng nhất chính là độ hòa hợp. Xà nhân cao cấp có độ hòa hợp với rắn cực cao, sau khi sống lâu cùng với rắn, một vài xà nhân sẽ có một con mắt nhỏ ở trán mình, loại mắt nhỏ này có thể là thông đạo để cộng hưởng với rắn của xà nhân, cũng có thể là có một số năng lực, thứ này gọi là ‘mắt cộng sinh’. Mắt cộng sinh của xà nhân bình thường đều trong trạng thái nhắm, người không cẩn thận quan sát rất ít khi thấy được, khi ở trong phòng làm việc, xà nhân kia trợn mở mắt cộng sinh, con rắn kia liền xuất hiện. Cho nên tôi đoán đó phải là thông đạo để cộng hưởng với rắn của gã.
Tần Khác Thủ nói.
- Bác Tần bá phụ, sao bác lại đoán là thể lực của gã không thể chống đỡ được nữa? Có liên quan gì đến mắt cộng sinh sao?
Uông Tiểu Kỳ có chút khó hiểu, lời giải thích vô cùng kỳ diệu của Tần Khác Thủ cũng khiến cô tạm thời buông xuống một chút lo lắng đối với Tiêu Thần.
- Mắt cộng sinh có một đặc điểm, mỗi lần sử dụng sẽ tiêu hao một phần thể lực, mỗi lần sử dụng mấy phút, trong mắt cộng sinh cũng trở nên ngày càng trắng, vừa rồi tôi ở trong phòng làm việc thấy mắt cộng sinh của xà nhân kia có chút trắng nên suy đoán như vậy đấy. Tuy nhiên những thứ đó đều là thấy được trên tư liệu, rốt cuộc có thật hay không tôi cũng không dám khẳng định.
Tần Khác Thủ cười nói, mấy thứ này lúc đầu anh ta cũng không tin, nhưng mọi việc hôm nay lại làm cho anh ta tin thêm vài phần. Xã hội này, thời đại này, vẫn còn nhiều chuyện quỷ dị giống như nhân vật thần thoại xuất hiện.
Truyện khác cùng thể loại
439 chương
72 chương
12 chương
4 chương
107 chương