Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu
Chương 207 : Đánh rắn ba tấc bảy tấc
- Lập tức báo cảnh sát!
Tiêu Thần thấp giọng hét một tiếng, lập tức như tia chớp đuổi theo!
Xà Vương Tạp xông vào thang máy đi lên trên, Tiêu Thần cũng đi một cái thang máy khác đuổi theo.
Tòa nhà hành chính cũng không phải nơi cao nhất trong sân trường đại học BJ, độ cao của 12 tầng sắp xếp bình thường, viện bảo tàng và tòa nhà dạy học đều cao hơn so với tòa nhà hành chính này rất nhiều.
Mấy phút đồng hồ sau, Tiêu Thần chạy tới tầng thượng của tòa nhà hành chính, Xà Vương Tạp vừa đúng lúc chân trước chui vào trong miệng đường thông gió, thân thể gã nhỏ, hơn nữa toàn thân giống như một con rắn không có chút xương cốt, nói chui liền chui vào.
- Ha ha, môn thần Hoa Hạ, có gan thì đuổi theo đi!
Xà Vương Tạp cười ha hả hai tiếng, chui vào dọc theo miệng thông gió bò lên phía trên.
- Móa, ông đây không giết chết mày!
Tiêu Thần trong lòng thầm mắng một câu, vách tường đối diện thang máy vừa lúc có để một bình chữa cháy. “Rầm” một tiếng, Tiêu Thần một cước đá vỡ cửa thủy tinh, lấy bình chữa cháy ra.
Tiêu Thần sử dụng Súc cốt công, cả người co lại còn khoảng 1m3, cầm bình chữa cháy đến cửa thông gió hướng về phía trước, từ đây có thể nhìn thấy Xà Vương Tạp giống như một con ếch ở trong đường thông gió đang trèo lên trên.
- Ha ha! Ông lớn đây phun chết mày!
Tiêu Thần dùng sức đè chốt mở bình chữa cháy xuống, “Xịt” một trận sương trắng túa ra, theo cửa thông gió trực tiếp xông lên.
- Khụ khụ! Chết tiệt!
Phun chưa được nửa phút, từ phía trên truyền đến tiếng ho khan của Xà Vương Tạp, Tiêu Thần nhanh chóng bỏ thêm lực, hai chân kẹp lấy bên cạnh cửa thông gió, cổ tay dùng lực lắc bình chữa cháy, lại nhấn chốt mở phun sương về phía trên.
Bình chữa cháy của tòa nhà hành chính là loại bình chữa lửa dạng bọt có tay cầm, một tay xách vòng nắm, một tay nâng cái đế, dùng sức nhấn chốt mở, từ trong miệng bình chữa cháy sẽ phun ra một loại bọt mạnh mẽ. Loại bọt này có lực phun ra cực kỳ mạnh, hơn nữa cả người sẽ dính đầy bọt, Xà Vương Tạp chỉ cảm giác thấy sau lưng mình có một loại xung lực đánh vào lưng, gần như cuốn chính mình đi, chỉ có thể dùng sức bắt lấy bốn vách đường thông gió, còn may loại đường thông gió điều hòa không khí này là loại bốn phía có nếp nhăn, có thể dùng tay giữ lấy, cũng không đến mức rơi xuống.
Sau khi bọt vọt tới chân tay, chân tay và bốn vách tường đường thông gió cực kỳ dễ dàng sinh ra trơn trượt. Không cẩn thận một chút sẽ ngã xuống, Xà Vương Tạp chỉ có thể nương theo xung lực ở phía sau để từng bước gian nan bò lên trên.
- Khụ khụ!
- Tiểu tử này còn chưa rơi xuống?
Bình cứu hỏa đều bị Tiêu Thần dùng khá nhiều rồi, từ miệng thông gió cũng không còn nhìn thấy bóng dáng Xà Vương Tạp nữa, chỉ có một trận hơi nước trắng mịt mờ bọt biển chắn lấy tầm mắt Tiêu Thần. Tay Tiêu Thần hướng lên trên, cầm một dao găm, cao cao giơ lên, chỉ chờ Xà Vương Tạp rơi xuống sẽ đâm chết gã.
- Khè!
Xà Vương Tạp không hề rơi xuống, một con rắn nhỏ to bằng ngón tay cái từ miệng thông gió phía trên vồ xuống dưới, phát ra tiếng kêu Híz-khà zz Hí-zzz.
Da rắn có loại dịch nhờn, hành động cũng không chịu ảnh hưởng của bọt, trực tiếp lao về phía Tiêu Thần, Tiêu Thần nhảy xuống miệng thông gió, con rắn nhỏ cũng đuổi theo xuống. Tiêu Thần một bước quay lại, con rắn nhỏ không đuổi kịp bước của hắn, “Rầm” một tiếng, con rắn bị dao găm đâm thành mấy đoạn, máu rắn bắn tung tóe đầy đất, con rắn nhỏ đáng thương ai oán một tiếng liền bị mấy đao phân thây.
Tiêu Thần đi lại bên trong hành lang, cẩn thận quan sát trần nhà, ở một chỗ khác cũng tìm được một đường thông gió, lập tức chui vào.
- Hôm nay không giết chết tên này, chỉ sợ hậu hoạn vô tận!
Tiêu Thần nghĩ thầm, lần trước tên này thiếu chút nữa thì kết thúc hắn, những cũng nhờ phúc của gã mà khiến hắn từ đoán thể tầng hai trực tiếp đạt tới tầng bốn, hiện tại Tiêu Thần đã là đoán thể tầng bốn, phải nắm chắc được điều này mới có thể đánh chết Xà Vương Tạp.
Ba~ một tiếng, Tiêu Thần đẩy cửa thông gió phía trên, cảnh giác ló ra cái đầu nhỏ nhìn xung quanh.
Ào ào ào ào!
Xa xa khoảng 200m có một chiếc máy bay trực thăng quân dụng bay về phía khoảng không tòa nhà hành chính, Xà Vương Tạp cũng đã từ đường thông gió trong khu vực quản lý bò lên, thân hình nho nhỏ đang đứng trên đỉnh phất tay về phía máy bay trực thăng.
Đỉnh tòa nhà hành chính là một hình tam giác không tới 500m, bốn phía là một tầng rào chắn bằng sắt thép, trên đỉnh đặt vài hệ thống thông gió điều hòa không khí, còn có một bể nước.
- Muốn chạy, chỉ sợ không dễ như vậy!
Tiêu Thần nhảy lên trên đỉnh, móc ra một thanh dao găm ném về phía lưng Xà Vương Tạp.
Vù!
Dao găm bay bổng bắn ra, Xà Vương Tạp một lòng vẫy tay với chiếc trực thăng, chờ đến khi dao găm chuẩn bị bắn trung gã gã mới cảm giác được một trận gió lạnh đánh úp về phía sau lưng, bản năng né về phía bên phải, nhưng chỉ là tránh được nguy hại, dao găm vẫn cắm vào tay phải gã.
Dao găm cắm vào tay phải Xà Vương Tạp, tấm bài trong tay gã rơi xuống mặt đất, Xà Vương Tạp miệng hừ một tiếng, một đại xà mắt màu xanh biếng bỗng xuất hiện lập tức chắn trước mặt gã.
- Giết hắn!
Xà Vương Tạp băng bó cánh tay phải, miệng âm u lạnh lẽo quát, đại xà tuân lệnh nhảy một cái liền xông về phía Tiêu Thần phiên bản thu nhỏ.
Miệng đại xà phun ra vài luồng nọc độc, giống với con đại xà đụng phải trong khu rừng rậm nguyên thủy lần trước, nọc độc trong không khí chạy như bay mang ra một cỗ thanh âm Híz-khà zz Hí-zzz, dường như ngay cả không khí cũng bị nó ăn mòn.
- Mày cho là bố còn sợ mày sao!
Hai chân Tiêu Thần vừa đạp, nghêng tới, giữa mấy ngón chân có thêm vài cây châm, thân hình giống như tia chớp vội chạy ra ngoài, hắn đã rèn được đoán thể tầng bốn, tốc độ không thể so sánh với ngày xưa.
Đại xà vừa lao tới chỗ Tiêu Thần đứng, Tiêu Thần đã nhảy về vị trí ba tấc sau lưng đại xà.
- Đi chết đi!
Tiêu Thần dừng sức cắm ba cây châm vào lưng đại xà.
- Ngao
Đại xà kêu lên tiếng kêu thảm thiếu, miệng hộc ra vô số nọc độc, thân mình lập tức mềm nhũn ra.
Ba tấc của con rắn chỗ yếu nhất là nằm trên xương cột sống, là nơi dễ dàng bị đánh gãy nhất. Xương cột sống của rắn sau khi bị đánh gãy sẽ dẫn đến thần kinh trung tâm và các bộ phận khác trên thân thể đều bị phá hư.
Tiêu Thẩn dùng ba cây châm cắm vào chỗ yếu nhất trên xương cột sống của rắn, ba cây châm dùng lực vẽ một cái, xương cột sống của rắn liền bị đánh gãy.
Đại xà tuy không thể nhúc nhích được nữa nhưng trên đầu còn có thể lúc ẩn lúc hiện loạn phun nọc độc, cả người Tiêu Thần phóng về phía trước 4 – 5m, trực tiếp ngồi lên vị trí bảy tấc của rắn, dùng nắm đấm mạnh mẽ đập xuống.
- Ô!
Đại xà lúc này cuối cùng đã ngã xuống, tròng mắt trắng dã, hoàn toàn đã chết.
Bảy tấc chính là vị trí yếu hại của rắn, cũng là vị trí trái tim. Cho nên, vị trí bảy tấc bị đòn nghiêm trọng, rắn chắc chắn chết không thể nghi ngờ.
Truyện khác cùng thể loại
439 chương
72 chương
12 chương
4 chương
107 chương