Cuộc sống vẫn từng bước tiến lên, từ sau lần khiếp sợ trước Tô Thần chỉ đi có một đường từ nhà đến công ty và ngược lại, không hề bước vào Mị Sắc một lần, tựa hồ đã quên mất đáng sợ ngày hôm ấy, có hay chăng chỉ là một hồi ác mộng.
“Duyệt Duyệt, cậu thở dài đã N lần rồi đấy” Ân Úc nhíu mày nâng chén rượu nhìn về phía Dạ đang buồn bực.
Trả lời hắn chính là một tiếng thở dài.
Buông cái chén ra, trong đôi mắt màu đen hiện lên vài phần tò mò: “ Đến tuột cùng chuyện gì làm cậu buồn phiền?”
“Ngài là boss, sẽ không hiểu tầng lớp tiểu nhân vật có tâm sự gì “.
“Duyệt Duyệt, cậu mới chính là ông chủ Mị Sắc”.
“Là trên danh nghĩa thôi”.
Đúng vậy, ông chủ Mị Sắc trên danh nghĩa chính là nhân viên pha chế rượu – Duyệt Dạ, nhưng chân chính điều khiển lại chính là một người khác – Tổng giám đốc Phong Thượng – Tiếu Nam.
“Cậu đang lầm bầm gì vậy?” Một giọng nói trầm thấp lạnh như băng bỗng dưng xen vào đoạn hội thoại, thân thể Dạ Duyệt cứng đờ, sắc mặt trắng bệch.
“Tiếu, sao cậu lại rảnh rỗi đến đây?” Ân Úc đối với người mới tới gật đầu, lại hướng Dạ Duyệt nháy mắt.
Duyệt Dạ xoay người đi pha rượu, hơi thở có chút run run, Tiếu Nam đúng là ông chủ giới kinh doanh, cùng với Ân Úc mặt lạnh tâm nóng bất đồng, hắn lạnh lùng từ cốt tuỷ chảy ra, nháy mắt có thể đem người ta đông lạnh đến vô cảm, bán thân bất toại!
Lam mâu đảo qua bờ vai Duyệt Dạ, Tiếu Nam dựa vào quầy bar nhìn Mị Sắc không một bóng người, chậm rãi mở miệng: “Chính mình thị sát mà sinh ý lại không tốt?”.
Rõ ràng cảm thấy hắn không giận giữ nhưng cũng không biết hắn bị làm sao, Ân Úc bị nghẹn một lúc, thức thời không thèm nói lại, Duyệt Dạ vừa đem rượu pha chế tốt ra, hai người liền yên lặng thưởng thức rượu.
“Đêm nay mười giờ, 5 bàn ghế lô, gọi Lan đi”
Đem rượu uống cạn, giọng nói vô cùng dễ nghe nhưng không mang chút độ ấm lại vang lên, không chờ Dạ trả lời đã lập tức bước đi, chỉ còn lại cái ly nằm trên mặt bàn bóng loáng, Tiếu Nam không liếc hắn một cái đã bước tới cửa lớn Mị Sắc.
“Tôi cũng phải đi, công ty còn có việc” Ân Úc nhìn theo thân ảnh Tiếu Nam quay sang nói với Dạ, rồi lập tức chạy theo bóng dáng cao lớn đang khuất dần sau cánh cửa.
Thần sắc nghiêm túc, Dạ giữ vững tinh thần mà thu thập cái ly sửa sang lại quầy bar, Mị Sắc ban ngày là sự yên tình, nghỉ ngơi lấy sức mà nghênh đón cuồng hoan ban đêm.
“Tiếu, cho tôi đi cùng một đoạn” Ân Úc vội đuổi theo Tiếu Nam, không đợi đối phương trả lời liền ngồi vào ghế trước của xe Benz.
Mắt lạnh nhìn hắn, Tiếu Nam dừng chân bước vào ghế lái một bên, một lúc sâu thân xe như giọt nước vững vàng chạy đi, hướng cao ốc Phong Thượng chạy tới.
******************************************************************
“A Thần, kế hoạch XX tôi để một bên, đây là tài liệu quản lí cần”. Marry đem tập giấy A4 thật dày đặt vào tay Tô Thần, vỗ vỗ mặt trên tập giấy một cái.
“Ok, chờ hắn đi họp trở về sẽ nhìn đến ngay.” Tô Thần nhìn không chớp mắt, tiếp tục gõ gõ bàn phím máy tính.
Tuy rằng một tháng trước bộ phận tiêu thụ kí được hợp đồng lớn chiếm không ít tán thưởng, nhưng với quy mô của Phong Thượng quốc tế ở nội địa căn bản cần ít nhất hai bản hợp đồng ngàn vạn đô la Mỹ mới có thể đảm bảo được lợi nhuận. Cho nên, sau trận cuồng hoan ngắn ngủi, mọi người đều vùi đầu vào một vòng khẩn trương, dù sao lấy công trạng chia hoa hồng, ai cũng không muốn năm mới đói bụng!
“Shit!” Micheal vừa tiến vào văn phòng vừa chửi mắng, vẻ mặt trầm uất.
“Xảy ra chuyện gì?” Judy ngẩng đầu tò mò: “Không thuận lợi?”
“Rất không thuận lợi! Lão già kia quả thực là cáo già, cái gì cũng không được!” Micheal chán nản ngồi vào bên trong,trước mặt hoàn toàn là bóng ma mệt mỏi, “ Case này tôi chuẩn bị trong vòng một tháng! Fuck! Câu đầu tiên cư nhiên là từ chối! Thực TMD khó chịu!”
Liên tiếp thô tục mà phát tiết, xem ra Micheal quả thực phi thướng sầu não cùng căm hận.
“Ai là ông già?
“Chính là ông ta, đang muốn gây thêm khó khăn khó khăn đây mà!”
Bất giác mọi người đều nghe được một giọng nói, càng thêm năm nay quản lí luôn thực hiện chính sách mở rộng phạm vi đối tác, nếu kí được hợp đồng với một trong số họ thì Case thứ hai của Phong Thượng chắc chắn sẽ hoàn thành, áp lực của mọi người cũng sẽ giảm đi một ít. Năng lực của Micheal vốn không thành vấn đề, nhưng ai ngờ mới ra tay liền thất bại trở về…
“Andy! Cậu đi đối phó với hắn” Quản lí đứng ở cửa không biết đã nghe được bao lâu, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Andy bị nêu tên bất giác biến sắc, Micheal lập tức đưa tập tài liệu tiếng Nhật cho hắn, cuối cùng còn an ủi vỗ vỗ vai hắn.
“Cố lên! Andy!” Mọi người đều vì hắn mà nổi giận, tất cả đều nghiêm túc nghiên cứu tài liệu.
Tô Thần bất giác bị cảnh tượng này cuốn hút, các đồng nghiệp bộ phận tiêu thụ đều là một chỉnh thể, ôn lại loại đoàn kết chỉ có trong trừng học, làm cậu nhất thời nhiệt huyết sôi trào!
Cố lên! Trong lòng Tô Thần âm thầm cổ vũ cho Andy, sau đó cậu vẫn tiếp tục làm công việc.
Chính là…..
Một tháng sau Andy cũng mang vẻ mặt tức tối trở lại văn phòng tuyên bố đàm phán thất bại, bên trong bộ phận tiêu thụ nhất thời lâm vào bế tắc cùng buồn bã.
“Hắn rốt cuộc muốn điều kiện gì?” Quản lí đốc trầm thanh khi nghe Andy báo cáo.
“50% lợi nhuận”
“A!? Hơi quá đáng!” “Imposeble”
Tô Thần cũng âm thầm kinh ngac, dám đưa ra điều kiện khắc nghiệt như vậy?
“Đối phương có phải không có thành ý muốn kí kết hợp đồng với chúng ta, nếu không liền thẳng thắn bỏ đi”
“Cũng không phải, nghe trợ lí của Vương lão đầu nói hắn vẫn thực sự xem trọng hợp đồng này, chính là với điều kiện hơi cao…”
“Chính là…Đây cũng là quá khó để tiếp nhận, quản lí căn bản cũng sẽ không đồng ý”
“Đâu phải chỉ có điều kiện, còn có đột phá địa phương.” Quản lí hơi trầm ngâm sau khi gương mắt đảo qua mọi người, tầm mắt cuối cùng dừng lại ở Tô Thần: “ A Thần, thay tôi hẹn Vương lão đầu, thời gian địa điểm bọn họ định”.
Quản lí tự thân xuất mã*, lòng tin vừa bị đánh của mọi người lần nữa ngẩng đầu, nếu ngay cả Quản lí bộ phận tiêu thụ Phong Thượng cũng không đàm phán được thì căn bản đối tác cũng không đáng hợp tác cùng.
Càng thêm sảng khoái, Tô Thần vừa gửi lời mời trợ lý bên kia đã trực tiếp trả lời thuyết phục.
“Thứ 6, Mị…Sắc?” Gian nan phun được hai chữ cuối cùng, hai tay Tô Thần có chút run rẩy.
“Mị Sắc? Quán bar?”
Quản lí cũng hết sức kinh ngạc, bởi vì vài lần hẹn trước đều là bọn hắn chọn nhà hàng sa hoa, cho nên vô luận thế nào cũng không nghĩ đối phương lại chọn một quán bar để đàm phán.
“A Thần, lúc trước lúc tôi rời đi các cậu cũng đến một quán bar tên Mị Sắc đúng không?”
Đúng vậy…
“Vậy! Chuẩn bị sẵn sàng, đêm mai chúng ta cùng đi”
“Quản lí, tôi…” Tô Thần lộ vẻ mặt khó xử, người đàn ông trong chỗ sâu trí nhớ tựa như bóng đen ám ảnh cậu.
“Sao vậy? Có gì khó khăn sao?” Quản lí sửng sốt, ấn đường in hình chữ xuyên.
“Không….không có!…Tôi sẽ lập tức đi chuẩn bị!” Không hề suy nghĩ lại cậu lập tức đáp ứng.
Case lần này rất quan trọng, cậu không thể vì lý do cá nhân mà không tham dự, chỉ mong…Tô Thần trong lòng mãnh liệt cầu nguyện, chỉ mong trong thời gian hơn một tháng hứng thú của người đàn ông với Mị Sắc đã mất đi.
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
23 chương
72 chương
91 chương
14 chương