Cưỡng Bức Vợ Yêu
Chương 50 : 50
Diệp Phi bị môi của người đàn ông chặn rất chặt, khoang miệng bị anh ta tùy ý chiếm lấy, đảo qua răng cô và toàn bộ từng góc xung quanh.
Cô kinh ngạc mở to mắt nhìn khuôn mặt trước mắt, anh ta không phải mắc bệnh sạch sẽ sao? Bát mình dùng qua cũng ghê tởm, vậy mà anh ta ăn đồ thừa trong miệng cô?
Cô nhìn anh ta như nhìn quái vật, mà sự thâm thúy trong con mắt anh ta như biển sâu hun hút, làm cô chìm đắm trong ánh mắt anh ta.
Không đúng! Tay cô đẩy khỏi nụ hôn của người đàn ông.
“Không được hôn em! Em không phải bạn gái anh! Không có nghĩa vụ để cho anh hôn!”
Tay Mộ Thương Nam vuốt ve khuôn mặt bực tức của cô gái, “Được, tạm bỏ qua cho em, sau này là bạn gái anh rồi, bồi thường trả cho anh.”
Anh ta không dám lưu lại trong phòng, chỉ sợ lưu lại thêm 1 lúc nữa, sẽ không khống chế được bản thân mà muốn cô!
Diệp Phi nhìn theo hình dáng người đàn ông rời khỏi phòng, răng cắn mạnh vào môi, chỉ có đau đớn làm cho cô tỉnh táo.
Cô chút nữa tin lời của anh ta, nhưng Thiên Tịnh nói cho cô, ngày mai là tiệc sinh nhật, Mộ Thương Nam sẽ xuất hiện, sẽ công khai ngày kết hôn của bọn họ.
Tay cô vỗ vỗ lên mặt mình, Diệp Phi tỉnh táo lại! Anh ta chỉ là đang chơi đùa cô.
Cô thu lại tất cả tình cảm xúc của mình, sẽ không để bản thân yêu Mộ Thương Nam, anh ta chỉ là người đàn ông của người khác.
Có lẽ tim quá mệt rồi, Diệp Phi 1 đêm ngủ không an định, trong mơ là thời khắc thanh mai trúc mã của cô cùng Cung Trạch Vũ, còn xen vào sự việc mấy ngày nay giữa cô và Mộ Thương Nam.
Khi cô tỉnh lại, mặt trời đã lên rất cao rồi.
Cô bò dậy lập tức đi rửa mặt, hôm nay nhất định là muộn rồi.
“Mộ tổng giám đốc, xin lỗi, em dậy muộn!” Cô mặc xong quần áo chạy ra khỏi phòng.
Không có Mộ Thương Nam, Nhiếp Hạo trong phòng đợi cô.
“Cô Diệp, Tổng giám đốc bảo cô ăn sáng xong đi tới công ty Hằng Thiên giúp anh ấy lấy 1 hợp đồng đã ký tên, công ty Hằng Thiên 9h30 làm việc, cô bây giờ còn 30 phút để ăn sáng.” Nhiếp Hạo nói.
Diệp Phi gật đầu, tim cô như bị ai véo 1 cái, không thể không nói Mộ Thương Nam rất chu đáo.
Mà đồ ăn sáng trên bàn ăn làm cô chấn động, 1 bàn toàn đồ ăn, từ cơm cuộn của Nhật, đến Hamburger của Mỹ, đến điểm tâm của Pháp đều là dịch vụ đồ ăn của nhà hàng lớn.
‘Sao nhiều như vậy? Tôi ăn không hết. Anh ăn cùng tôi đi!” Diệp Phi gọi Nhiếp Hạo.
“Cô Diệp ăn không hết không sao, ban ngày sẽ có dì giúp việc đến dọn dẹp. Cô chọn món cô thích ăn là được.” Nhiếp Hạo nói.
Anh ta cũng bất lực, ông chủ mệnh lệnh anh ta mua đồ ăn sáng, lại còn phải làm cho Diệp Phi hài lòng, anh ta chỉ cần mua đồ ăn sáng của nhà hàng cao cấp đến thôi.
Diệp Phi chọn 2 nắm cơm tam giác, 1 cốc cháo ngũ cốc, nhét vào trong túi xách, “Tôi chọn xong rồi, chúng ta đi lấy hợp đồng đi.”
“Ở đây có 1 cái thẻ, là tổng giám đốc bảo tôi đưa cô, sau này cô muốn mua gì, đều có thể quẹt thẻ này, mật khẩu là sinh nhật cô.” Nhiếp Hạo cung kính nói.
Diệp Phi liếc nhìn chiếc thẻ kim cương đen, thẻ Regal không hạn mức, không có giá trị hàng tỷ, căn bản không thể có được thẻ này!
“Làm phiền anh giúp tôi trả chiếc thẻ này lại cho tổng giám đốc, tôi làm việc kiếm tiền, không cần thêm gì ngoài ra.” Diệp Phi quyết đoán từ chối, nhìn thấy thẻ, giống như mình được bao nuôi.
Nhiếp Hạo lạ lùng thu tay về, chỉ cảm thấy suy nghĩ cô gái có chút vấn đề, bao nhiêu cô gái muốn trèo lên giường Mộ Thương Nam, muốn có được chiếc thẻ này, thứ cô ta dễ dàng có được, nhưng cô ta lại từ chối.
Diệp Phi lấy được hợp đồng quay về tập đoàn Mộ thị, không nhìn thấy Thiên Tịnh và Mộ Thương Nam, Mộ Thương Nam nói ra ngoài gặp khách hàng bàn hợp đồng. Có khi Thiên Tịnh ở nhà chuẩn bị bữa tối, hôm nay không đến rồi.
Cô buồn bực ngồi trong phòng làm việc nghĩ tới lễ phục tối, cô phải làm thế nào?
Thật nực cười, từ bé tới lớn cô chưa tổ chức sinh nhật qua, mẹ cô chỉ tổ chức sinh nhật cho Thiên Tịnh mà cô trước nay chỉ có thể ở trường không được về nhà.
Nếu như Thủy Tinh ở đây, cô căn bản không phải lo lắng trang phục tối.
Điện thoại cô kêu lên, liếc mắt nhìn thấy tên trên màn hình Thủy Tinh!
“Thủy Tinh, bạn gọi điện cho mình rồi! Nha đầu thối, cùng Bắc Minh Phong đi bồi dưỡng tình cảm, là quên bạn bè tốt!” Diệp Phi chê bai nói.
“Cái gì bồi dưỡng tình cảm, mình bị giam lỏng rồi! Mình vừa trốn về, Diệp Phi, bạn giúp mình, cho mình chỗ để ẩn! Mình không dám đi nhà nghỉ, nhà nghỉ anh ta có thể tìm được.” Thủy Tinh vội nói.
“Bạn chạy về? Chuyện gì vậy? Bạn gửi cho mình địa chỉ, mình đi tìm bạn.” Diệp Phi nói.
Thủy Tinh vội vàng gửi đi địa chỉ cho Diệp Phi “Em yêu, nhanh lên nhé!”
“Biết rồi, đến đây!” Diệp Phi chạy ra khỏi công ty, bắt xe đi tìm Thủy Tinh.
Cuối cùng trước 1 nhà nghỉ nhỏ tư nhân tìm thấy Thủy Tinh.
Diệp Phi thực tế không có nơi nào dấu Thủy Tinh, chỉ có thể mang Thủy Tinh đế biệt thự của Mộ Thương Nam.
“Trời đất ơi, mình cuối cùng sống lại rồi, bạn có biết nhà nghỉ tư nhân kia bẩn như nào không? Mình ghê tởm chết mất.” Thủy Tinh mặc áo choàng tắm sạch sẽ, dùng khăn lau tóc.
Thật là bị đuổi đến đường cùng, cô chỉ có thể chọn nơi không cần chứng minh thư.
“Sao bạn lại trốn về rồi?” Diệp Phi hỏi.
“Bắc Minh Phong, tên tôn tử đó cưỡng bức tôi. Tê liệt, cứ kế thừa sự thật như này mình liền gả cho anh ta rồi! Mình chết cũng không gả cho anh ta! Bạn nói, mình sao phải vì 1 cây mà từ bỏ cả rừng cây chứ?” Thủy Tinh nói.
Diệp Phi đảo đảo con ngươi, “Đại tiểu thư, cái cây đó của bạn là cả 1 rừng cây rồi! Công tử của Bắc Minh gia đó!”
“Xì! Không phải là gia thế tốt 1 chút thôi sao, hơi đẹp trai, tính khí thối đó của anh ta, mình mới không thích! Mình thích sự lãng mạn của người Pháp, chu đáo của người Đức, còn có nhiệt tình phong lưu của người Tây Ban Nha. Mình không cần 1 cái cây để treo cổ, bạn biết mình là chủ nghĩa không kết hôn, lý tưởng nhân sinh của mình là, 1 tiếng 1 người bạn trai, mọi người hợp thì đến không hợp thì giải tán.” Thủy Tinh oang oang nói.
Diệp Phi rất muốn biết diện tích tâm lý ám ảnh của Bắc Minh Phong khi nghe thấy lời này của Thủy Tinh.
“Bạn ở đây trước, dù gì ở đây cũng to, Mộ Thương Nam cũng không nhất định có thể phát hiện ra bạn.”
“Đúng rồi, mình nghe Vương Ngọc nói trên bữa tiệc sinh nhât của Thiên Tịnh sẽ công khai ngày kết hôn của cô ta và Mộ Thương Nam, bạn sao lại ở cùng Mộ Thương Nam?”
“Mình là trợ lý đặc biệt của anh ta. Phải cùng anh ta 24 tiếng ở cùng nhau. Lễ phục tối của bạn cho mình mượn, mình phải tham gia tiệc sinh nhật của Thiên Tịnh.” Diệp Phi nói.
“Anh ta bao nuôi bạn?” Thủy Tinh mở to mắt.
“Bó tay, không phải bao nuôi, là trợ lý đặc biệt. Mau giúp mình lấy lễ phục.” Diệp Phi giục Thủy Tinh.
“Xì, không tin 1 người đàn ông đưa 1 người phụ nữ về nhà, 1 chút ý cũng không có. Bạn đợi mình tìm cho bạn lễ phục tối, hạ Thiên Tịnh xuống, ai bảo cô ta toàn bắt nạt bạn! Đáng tiếc mình không thể lộ mặt giúp bạn ngược chết Thiên Tịnh!” Thủy Tinh mở va li hành lý của mình, lật ra 1 lễ phục tối theo mùa phiên bản mới.
Diệp Phi thiếu chút rớt cằm, “ Đây cũng quá lộ rồi, không được!”
“Sao lại không được? Bạn mặc lên đảm bảo mê chết Mộ Thương Nam! Bạn không muốn ngược Thiên Tịnh? Không phải nói là muốn ngược cặn bã à?” Thủy Tinh nói.
Diệp Phi lấy y phục trong tay Thủy Tinh, “Mình mặc!”
Ánh mắt cô thu lại, Thiên Tịnh hại cô bị ép đi tìm trai bao phá trinh, món nợ này cô vẫn chưa tìm Thiên Tịnh tính!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
100 chương
1088 chương
11 chương
95 chương
98 chương
139 chương