Cưới Trước Yêu Sau
Chương 61 : Mộng Kỳ Nói Đùa Thành Sự Thật
Mộng Kỳ cúi đầu xin lỗi, mình không phải là họa thủy trong truyền thuyết a.
Chờ Cố Thông oán khí khắp người rời khỏi, Mộng Kỳ lúc này mới ngẩng đầu do dự nhìn Lạc Gia Hoa, “Anh đối với hắn như vậy, hắn có tức giận hay không?”
Lạc Gia Hoa liếc mắt, “Em để ý tới hắn.”
“Không có.” Mộng Kỳ kiên quyết lắc đầu.
Vì vậy Lạc Gia Hoa vui vẻ, hôn Mộng Kỳ một cái, đại biểu cho giải thích, “Bọn anh quen biết nhiều năm, trước kia thường trêu chọc đối phương như vậy, đã thành thói quen, không có việc gì.”
Mộng Kỳ nghe vậy cười, “Đây chính là tình cảm bạn bè đi, tựa như em và Lily, đúng rồi, anh cảm thấy Cố Thông như thế nào, là người đáng giá phó thác cả đời không?”
“Thế nào, em muốn hắn và bạn tốt của em ở chung một chỗ?”
“Biết gốc biết rễ, tốt hơn buôn bán kết thân a.” Nghĩ đến Lưu Lợi nói, Mộng Kỳ cũng vì cô lo lắng.
“Người không quen biết kết hôn với nhau không có gì không tốt, tựa như chúng ta, em xem, hiện tại trôi qua không phải rất tốt sao?” Lạc Gia Hoa ôm Mộng Kỳ nói.
“Này cũng đúng, chỉ là em cảm thấy Cố Thông đối với bạn em rất hứng thú, tên hoa tâm đó, em có chút lo lắng.”
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, Cố Thông cái khác anh không dám bảo đảm, nhưng nhân phẩm là tuyệt đối tin được, nếu như hắn thật lòng yêu Lưu Lợi và có thể cùng cô ấy trở thành vợ chồng, như vậy hắn sẽ tuyệt đối thu hồi hoa tâm của mình, chuyên tâm bảo hộ gia đình.
.
.
.
.
.
Về phần lo lắng của em, anh nghĩ có lẽ là em lo lắng ngộ nhỡ cùng Lưu Lợi ở chung một chỗ, hoa tâm của hắn không thay đổi sẽ tổn thương Lưu Lợi, anh lại cảm thấy, tất cả tùy duyên, rất nhiều người yêu nhau phân phân hợp hợp, không nhất định phải có kẻ thứ ba xuất hiện, giống như tập quán sinh hoạt, yêu thích, tính khí cái gì, đều có thể trở thành lý do tách ra.”
Mộng Kỳ suyy nghĩ một chút thấy cũng đúng, “Có lẽ là em nghĩ quá nhiều, bây giờ bọn họ còn chưa có gì, duyên phận, nơi nào sẽ đúng lúc như vậy .”
Lạc Gia Hoa không muốn Mộng Kỳ quan tâm chuyện của người khác, “Bọn họ đều không phải là đứa bé, em không cần quan tâm, nếu không, liền quan tâm chuyện của chúng ta đi.”
“Chuyện của chúng ta?”
“Ừm.” Lạc Gia Hoa gật đầu, “Đồ dung trẻ em hôm nay em mua đâu rồi, cho anh nhìn một chút.”
Mộng Kỳ vừa nghe, nhất thời vui vẻ, “Được, anh chờ.”
Từ phòng ngủ lấy ra chiến lợi phẩm, hưng phấn hướng Lạc Gia Hoa giới thiệu, “Anh xem, đây là mũ, đây là quần áo, tả lót, còn có túi vải.
.
.
.
.
. đồ trẻ con bây giờ, so với người lớn còn đầy đủ hơn, hơn nữa giá tiền cũng không rẻ, không trách được càng ngày càng nhiều không muốn sinh con, muốn nuôi một đứa bé lớn thành người, nhất là ở nơi tấc đất tấc vàng này, thật sự là rất không dễ dàng a, người bình thường, thật sự là không nuôi nổi.”
Lạc Gia Hoa tự động coi thường những lời mình không muốn nghe, “Vậy còn em, thích trẻ con không?”
“Dĩ nhiên thích a.”
“Nhưng rất nhiều phụ nữ sợ sinh con sẽ biến hình, em không sợ sao?”
“Chắc chắn có.
.
.
.
.
Nếu như em sinh con dáng người sẽ thay đổi, da không còn tốt như hiên tại, dáng người cũng sẽ trở nên mập mạp, vậy anh còn có thể cùng em ở một chỗ không?”
“Đây là tự nhiên.” Lạc Gia Hoa không chút do dự gật đầu, “Em trở thành như vậy, là vì sinh con cho anh, anh sẽ càng thêm cảm kích em, đau lòng em, yêu thương em, nếu như chỉ là sanh con biến hình liền thay đổi tâm, đó không đáng làm đàn ông, hắn cũng không xứng làm một người cha
Mộng Kỳ miệng cong lên, “Anh xem, anh cũng nói như vậy, em còn có cái gì buồn phiền nữa .”
Lạc Gia Hoa cười gật đầu, cưng chiều nhìn Mộng Kỳ, đem lấy đồ dùng trẻ con trong tay cô từng cái từng cái đặt vào bên cạnh, “Nếu như vậy, chúng ta sẽ làm chuyện sinh con thôi.”
Mộng Kỳ vừa nghe, nhất thời đỏ mặt, “Em còn chưa có tắm.”
“Không sao, cùng nhau tắm.”
“Mấy thứ này còn chưa dọn dẹp.”
“Đợi lát nữa cũng không sao.”
“.
.
.
.
.
.
Anh thích con trai hay con gái?”
“Đều thích.”
“Anh.
.
.
.
.
.”
“Vợ à, lúc này phải chuyên tâm.” Lạc Gia Hoa chận lại miệng Mộng Kỳ , bắt đầu tích cực vì đời sau mà làm chuẩn bị.
Có lẽ là trong lúc vô tình Mộng Kỳ mang về đồ trẻ con gợi lên khát vọng sâu nhất trong đáy lòng Lạc Gia Hoa, suy nghĩ một chút mình cũng sắp ba mươi rồi, phải làm ba, vì vậy, bắt đầu cùng Mộng Kỳ tích cực chuẩn bị.
Đầu tiên, cai thuốc kiêng rượu là đương nhiên, mặc dù ngày thường anh vốn không hút thuốc lá, rượu cũng uống ít, nhưng từ lúc tích cực chuẩn bị cho đời sau, liền uống ít rượu, cũng không uống, tiếp theo, là kiểm tra thân thể, người có khoẻ mạnh hay không, quyết định chất lượng cục cưng a, hơn nữa ngày ngày cần rèn luyện thân thể, Lạc Gia Hoa và Mộng Kỳ cùng đến bệnh viện tiến hành kiểm tra sức khoẻ, thời điểm đến bệnh viện Mộng Kỳ cười,
“Chúng ta có phải hay không làm ngược thứ tự?”
“Hả?”
“Người ta trước khi kiểm tra, đều có các biện pháp ngừa thai, chúng ta không có.
.
.
.
.
.
Anhi nói, có phải ngược hay không?”
Lạc Gia Hoa cười, “Quả thật.
.
.
.
.
.
Em nói, nếu bây giờ trong bụng của em đã có con, vậy chúng ta làm thế nào?”
“Làm thế nào, dĩ nhiên là sanh ra a.
.
.
.
.
.” Mộng Kỳ cho anh một cái liếc mắt, “Tên đời này có rất nhiều đứa nhỏ thông minh đáng yêu, cha mẹ của bọn họ trước khi mang thai, cũng không nhất định mọi người đều biết và chú ý, hơn nữa, chúng ta thường ngày cũng không có tật xấu gì, thân thể như thế nào, mình cũng rõ ràng, hơn nữa cũng đã làm kiểm tra trước khi kết hôn, sẽ không có chuyện thai nhi mang bệnh tật gì.”
Lạc Gia Hoa cười, “Anh phát hiện vợ anh gần đây miệng lợi hại rất nhiều.”
Mộng Kỳ:.
.
.
.
.
.
“Đứa ngốc, em cũng không nghĩ, đó cũng là đứa con của anh, anh làm sao sẽ bởi vì ngoài ý muốn mà không cần, hơn nữa như lời em nói, thân thể của chúng ta rất tốt, lại không có thói quen xấu nào, đứa bé này dĩ nhiên là khỏe mạnh.
.
.
.
.
.
Quan trọng hơn là, anh sẽ không để cho em chịu khổ sanh non.”
Mộng Kỳ cười nhìn Lạc Gia Hoa, không nói gì, trong lòng, cũng cảm động khác thường, có bao nhiêu người đàn ông, có thể nghĩ tới cảm thụ của phụ nữ.
Mộng Kỳ và Lạc Gia Hoa thật vui vẻ đến bệnh viện làm kiểm tra sức khoẻ, Mộng Kỳ không nghĩ tới lời nói đùa của mình thành sự thật, khi bác sĩ tuyên bố cô mang thai, cô quả thực sững sờ, hoàn toàn không biết phản ứng gì.
Lạc Gia Hoa ở ngoài cửa chờ cô, thấy cô tựa như du hồn đi ra, cầm bệnh án trong tay, trên mặt còn lưu lại vài phần nước mắt, bị sợ đến lập tức nhảy đến bên cạnh cô,
“Bà xã, thế nào?”
Lạc Gia Hoa dáng dấp cao lớn lại anh tuấn, vốn hấp dẫn ánh mắt một số người, bây giờ nhìn thấy động tác của anh, càng bị vợ chồng hai người hấp dẫn, nhất thời cảm thán, thật là một đôi tuấn nam mỹ nữ a.
“Bà xã ~” Mộng Kỳ không nói lời nào, trong lòng Lạc Gia Hoa thoáng qua dự cảm xấu, trong đầu nháy mắt sinh ra mấy chục loại khả năng.
“.
.
.
.
.
.”
“Không sao, mặc kệ bác sĩ nói gì, anh đều ở bên em.”
Mộng Kỳ nhìn dáng vẻ thận trọng của Lạc Gia Hoa, lòng đột nhiên liền an định lại, “Gia Hoa ~”
Không phải là gọi ông xã sao, Lạc Gia Hoa hơn nhạy cảm, “Sao, thế nào?”
“Bác sĩ nói.
.
.
.
.
.
Em mang thai.”
“.
.
.
.
.
.”
“?”
“.
.
.
.
.
.”
“!”
“.
.
.
.
.
.”
“.
.
.
.
.
.”
“Bà, bà xã, anh, anh vừa không có nghe rõ, dường như xuất hiện ảo giác rồi, em, em nói lại lần nữa đi.”
“Bác – sĩ – nói – em – có – thai – rồi.” Mộng Kỳ nói gằn từng chữ .
“.
.
.
.
.
.”
“Tại sao lại ngẫn người?”
Khiến Mộng Kỳ không ngờ tới là, lần này Lạc Gia Hoa phản ứng hết sức nhanh hơn nữa trấn định, “Vợ à!”
“Ừm.”
“Anh sắp làm ba, thật sao?”
Mắt Mộng Kỳ cong lên, trừ mới vừa rồi vô cùng khiếp sợ ra còn có chút choáng váng, hiện tại trong lòng của cô, đã tràn đầy vui sướng, “Đúng vậy, bác sĩ nói, đã mang thai tuần thứ hai rồi.”
Bác sĩ đoán ngày cô mang thai, là từ lần kinh nguyệt cuối cùng, vừa vặn, kinh nguyệt củaMộng Kỳ đã trễ một tuần, cho nên số liệu này vẫn tương đối chính xác.
Chỉ thấy Lạc Gia Hoa hết sức bình tĩnh gật đầu, sau đó hết sức bình tĩnh lấy điện thoại di động ra, quay số điện thoại, cú điện thoại đầu tiên của Lạc Gia Hoa , dĩ nhiên là gọi cho cha mẹ mình , nghe điện thoại chính là bà Lạc, bởi vì Mộng Kỳ nghe được anh gọi mẹ, sau đó nghe anh nói,
“Mẹ, con mang thai!”
“Ồ, chúc mừng,.
.
.
.
.
.
A, cái gì, con mang thai, con xác định là con mang thai ư, conó thể mang thai ư, con trai, có phải con nên đến sở nghiên cứu kiểm tra một chút không, đây chính là kỳ tích trong giới y học a.
“
Nhìn ánh mặt bát quái của mọi người chung quanh, Mộng Kỳ vỗ trán, suy nghĩ mình có cần rời đi nơi này không, không nên cùng Lạc Gia Hoa mất thể diện.
Mộng Kỳ đứng ở bên cạnh Lạc Gia Hoa , không nghe được bà Lạc nói những gì, nhưng chỉ thấy khoé miệng Lạc Gia Hoa giật giật, sau đó dùng tay chân ra dấu, tựa như đang nhảy nhót,
“A, mẹ, không phải, không phải, con nói sai, con là nói, vợ con mang thai, ha ha, con sắp làm ba.”
“….Con nói cái gì, con gắp ba, vậy mẹ sắp làm nội rồi ! ! !”
“Ừm.
“
Bà Lạc thét chói tai, “A, bạn già, bạn già, mau tới a, con dâu mang thai, chúng ta có cháu rồi.
“
Sau đó Lạc Gia Hoa nghe được tiếng cha vui mừng: có thật không, bọn nó bây giờ đang ở nơi nào, chúng ta qua xem bọn nó.
Bà Lạc: “Gia Hoa con đang ở chỗ nào, ở bệnh viện hay nhà, cha mẹ qua thăm bọn con được không?
“Được, bọn con sắp về nhà.”
Bà Lạc: vậy bây giờ cha mẹ qua liền, Gia Hoa, con dâu mang thai, phải chú ý rất nhiều.
.
.
.
.
.
@¥%#.
.
.
.
.
.
“Dạ, con biết, con biết.” Lạc Gia Hoa nghiêm túc nghe bà Lạc căn dặn.
Giọng ông Lạc vang lên: ai da bà nói nhiều như vậy làm cái gì, không phải sắp đi sao, đợi lát nữa nữa gặp mặt lại nói đi.
Bà Lạc: “Kêu Tiểu Kỳ nói chuyện với mẹ.
“
“Mẹ hãy yên tâm đi, con sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy, bây giờ cô ấy là phụ nữ có thai, không thể dùng điện thoại di động, có phúc xạ.”
“Ừm, đúng đúng, là mẹ suy tính không chu toàn, cha mẹ lập tức đi qua, gặp mặt lại nói.”
“Dạ, tạm biệt.”
Cúp điện thoại, Lạc Gia Hoa trên mặt treo cười khúc khích, nhưng không có quên Mộng Kỳ đứng ở bên cạnh, vội vàng cẩn thận đỡ cô, nếu như nói trước đây Mộng Kỳ trong long Lạc Gia Hoa là một hoàng hậu cao quý, hiện tại đã trực tiếp thăng cấp thành thái hậu rồi.
“Ai da bà xã sao em đứng ở chỗ này, mau, tới đây ngồi, bây giờ em là người quan trọng , anh phải bảo vệ thật tốt.”
Mộng Kỳ dở khóc dở cười, “Em mới mang thai, không có việc gì.”
“Không được, ngồi xuống nghỉ ngơi.”
“Được rồi.” Dưới sự yêu cầu của Lạc Gia Hoa ngồi xuống ghế nghỉ ngơi.
Lạc Gia Hoa cười ngây ngô, “Bà xã, em chờ anh báo tin mừng cho ba mẹ, sau đó chúng ta cùng nhau về nhà.”
Không phải mới vừa gọi điện thoại cho ba mẹ sao? Mộng Kỳ đột nhiên phản ứng kịp, thì ra là ba mẹ của mình.
“Được.”
“Vậy em chờ, anh lập tức gọi xong.”
“Ừm.”
Lúc mới vừa biết được mình mang thai, Mộng Kỳ căn bản cũng không thể suy tư gì, đầu óc trong nháy mắt hoàn toàn trống không, tiếp theo là mừng như điên, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của Lạc Gia Hoa, tâm tình của cô đột nhiên lắng đọng xuống, mặc dù trong lòng hết sức vui mừng, lại có thể suy nghĩ bình thường suy tư, tựa như hiện tại, cô ngồi ở trên ghế mỉm cười nhìn Lạc Gia Hoa báo tin mừng cho cha mẹ, nhìn nụ cười ngây ngô trên mặt anh, một cỗ hơi thở được gọi là hạnh phúc, vòng quanh ở trong thân thể của cô, làm cô toàn thân thả lỏng.
“Bà xã, chúng ta về nhà đi, ba mẹ anh lát nữa đi qua, còn ba mẹ em nữa, bọn họ biết em mang thai, cũng rất cao hứng, chậm một chút cũng sẽ tới đây.” Lạc Gia Hoa còn không có kiểm tra, hiện tại Mộng Kỳ mang thai, kiểm tra trước khi sinh cái gì, đều là mây bay.
“Bốn người bọn họ đều tới đây?” Mộng Kỳ kinh ngạc.
“Ừm.” Lạc Gia Hoa gật đầu, “, Vợ à, cẩn thận một chút.”
Mộng Kỳ buồn cười nhìn bộ dạng Lạc Gia Hoa, “Em còn không có đến mức cần anh đỡ.”
“Bà xã, bây giờ em là bảo bối trong bảo bối, không thể có chút sai lầm nào.” Lạc Gia Hoa nghiêm trang.
Hai người đến bãi đậu xe, dọc theo đường đi Lạc Gia Hoa lái xe hết sức chăm chú, cẩn thận, về đến nhà, kiên quyết không cho Mộng Kỳ đi cầu thang, hai người trực tiếp đi thang máy lên lầu hai mươi hai, vào cửa, Mộng Kỳ liền được Lạc Gia Hoa đỡ ngồi vào ghế sa lon, sau đó quan tâm kĩ càng.
Mộng Kỳ buồn cười nhìn dáng vẻ Lạc Gia Hoa như lâm vào đại địch, “Anh có thể không cần khẩn trương như vậy không?”
Lạc Gia Hoa trên mặt nghiêm trang, “Anh không phải khẩn trương, anh là hoảng hốt.”
“?”
“Đứa bé này tới quá mức đột ngột, anh không biết nên làm như thế nào, vốn là ta còn muốn hôm nay làm xong kiểm tra, lại đi mua vài cuốn sách về xem một chút, nhưng bây giờ cũng không còn kịp.
.
.
.
.
.” Lạc Gia Hoa cũng không có nghĩ đến Mộng Kỳ nói đùa lại đột nhiên thành sự thật, phải nói tin tức này đối với hai người cũng rất bất ngờ, trước đó trêu đùa một chút, anh có thể hết sức bình tĩnh nói, nhưng bây giờ đột nhiên lấy được tin tức này, thế nhưng anh lại hốt hoảng, cũng không phải không vui, mà là sợ mình chăm sóc Mộng Kỳ không tốt,
“Cũng may ba mẹ lát nữa tới, đến lúc đó hỏi mẹ cần chú ý những gì.”
Mộng Kỳ nhìn Lạc Gia Hoa không hề trấn định như thường ngày, đột nhiên phát hiện, thì ra mình thật chững chạc, “Anh không cần luống cuống, hiện tại em không có việc gì, anh nghĩ làm cái gì thì làm cái đó đi, không cần phải để ý đến em.”
“Bây giờ anh làm gì cũng không quyết tâm chắc chắn được.”
“.
.
.
.
.
.”
Ông bà Lạc rất nhanh tới, vừa vào cửa, bao lớn bao nhỏ dọa Mộng Kỳ giật mình.
“Cha mẹ mua nhiều đồ như vậy làm cái gì?”
Bà Lạc cười, “Đây là cho con ăn , tất cả đều là thuốc bổ, bây giờ con là hai người, không thể thiếu dinh dưỡng, mẹ nói với con a Tiểu Kỳ, con cần phải ăn nhiều đồ bổ, không phải lo lắng vóc dáng, sanh xong tự nhiên sẽ giảm trở về.”
Ông Lạc cũng là bộ mặt hồng quang, “Ba mới vừa gọi điện thoại cho ông thông gia rồi, ông ấy nói bọn họ đang chuẩn bị tới đây.”
Mộng Kỳ vừa nghe giật mình, cha động tác nhanh như vậy?
Lạc Gia Hoa lúc này hoàn toàn thể hiện ra hoảng hốt khi mới làm ba, mời ông bà Lạc ngồi xuống, lập tức hướng bà Lạc xin chỉ dạy, những chú ý quan trọng , bà Lạc cũng rất vui lòng truyền thụ, đem kinh nghiệm trước kia của mình từng cái từng cái mà nói ra , Lạc Gia Hoa nghe so với lúc đi học còn nghiêm túc hơn, còn lấy ra giấy bút để ghi chép, Mộng Kỳ ở bên cạnh thấy không biết là khóc hay cười, mặc dù, được quan tâm thật là cảm giác tốt, nhưng nghe ông bà Lạc nói đến những kiến thức cần thiết, cô lại có một loại cảm giác xấu, dù sao, được quan tâm hơi quá, dễ dàng biến khéo thành vụng a.
Mộng Kỳ được cả nhà bảo hộ như bảo bối, bà Lạc sau khi tới nhà vợ chồng son chuyện đầu tiên chính là nâng địa vị Mộng Kỳ lên, hơn nữa trực tiếp đem địa vị của con trai Lạc Gia Hoa giảm một cấp bậc, Lạc Gia Hoa than thở địa vị mình giảm xuống, nhưng mà trên mặt lại vui mừng cười, dù sao chính anh đã sớm đem địa vị Mộng Kỳ tăng lên.
Ông bà Kiều cũng hơn hai giờ sau tới Lạc gia, trên mặt mang vui sướng háo hứng, Tứ lão không có đề tài nào khác, chính là vây quanh đứa bé, đồng thời một cái vấn đề cũng đi ra, Mộng Kỳ và Gia Hoa mặc dù cầm giấy hôn thú, nhưng còn chưa có mở tiệc rượu, theo dân gian mà nói, còn chưa coi là vợ chồng, vì vậy Tứ lão lại thương lượng, lập tức vỗ tay, quyết định hôn lễ sẽ sớm tổ chức trong tháng mười, mặc dù đến tháng 11 Mộng Kỳ cũng mới mang thai hơn hai tháng, nhưng vì xinh đẹp, nên càng sớm càng tốt, cũng may trước đó ông bà Lạc đã chuẩn bị qua, hiện tại nhắc tới cũng không phải hoảng loạn như vậy, bà Lạc và bà Kiều lật lịch, cuối cùng quyết định đem hôn lễ tổ chức vào nửa tháng sau, bà Lạc vung tay lên, chi tiết hôn lễ do bà và bà Kiều thương định, bây giờ Mộng Kỳ có ba nhiệm vụ chủ yếu, một là dưỡng thai, đây là quan trọng trong quan trọng, hai là chọn áo cưới, ba là làm cô dâu.
Vốn bà Lạc còn muốn ở Lạc gia để chăm sóc Mộng Kỳ , nhưng Mộng Kỳ cảm thấy mình không sao, hiện tại vừa mới bắt đầu, nơi đó sẽ yếu ớt, hơn nữa nơi này hai phòng một phòng khách, một phòng làm thư phòng cho Lạc Gia Hoa, mặc dù bên trong cũng có thể để cái giường, nhưng sao có thể để cho bà Lạc ở trong thư phòng, hơn nữa còn có ông Lạc, cũng không thể để ông Lạc một mình ở nhà, để Mộng Kỳ về nhà ở cũng không ổn, hiện tại Lạc Gia Hoa đi làm mệt như vậy, ngày ngày chạy tới bên kia cũng không được, ở bên này đem hai vợ chồng son tách ra, càng không được rồi, cuối cùng, chỉ có thể tạm thời giữ vững hiện trạng, ông Kiều vung tay lên, nói nơi này quá nhỏ, về sau không có phòng trẻ con sao được, hơn nữa bọn họ tới cũng không có chỗ ở, đề nghị mua nhà, tiền dành dụm của ông bà Lạc cả đời đã đưa Lạc Gia Hoa giao tiền đặt cọc nhà cho người ta rồi, tiền kiếm được mấy năm nay của Lạc Gia Hoa , đã dùng để cung ứng cho nhà cho xe, hai cũng đặt ở công ty bên kia, thật ra thì cũng không có bao nhiêu tiền mặt, ông Kiều nói đến mua nhà, mặc dù cảm thấy đề nghị này không tệ, nhưng tiền bạc cũng là một vấn đề.
“Tiền mua nhà để tôi ra, coi như là quà cưới cho con gái.”
Lạc Gia Hoa không đồng ý, “Hiện tại mua nhà cũng không thể lập tức vào ở được, Mộng Kỳ nếu gả cho con, những vấn đề này cũng không nên do cô ấy quan tâm, chuyện mua nhà là nhất định, nhưng cho con một thời gian, để con giải quyết vấn đề này.”
Bà Lạc nhìn Lạc Gia Hoa, “Chẳng lẽ con định bán nơi này đi à, mấy năm nay giá nhà đang không ngừng lên cao, giá nhà chúng ta cũng không tiện nắm chắc a, hơn nữa, nhà này nói không chừng sẽ tăng lên giá trị tỷ bạc đấy.”
Lạc Gia Hoa cười, “Lại tăng giá nhưng mà cũng chỉ là một căn nhà, hơn nữa giá nhà mấy năm nay không cao như vậy, cho dù có tăng cũng không tăng tới đâu, quốc gia xảy ra Đài chính sách.”
Mộng Kỳ mở miệng, “Con cũng có chút để dành, cộng thêm tiền của Gia Hoa, con nghĩ, không bán nhà này, mua một căn nhà nữa cũng đủ , cha, cha làm ra tiền cũng không dễ dàng, sao con có thể để cha bỏ tiền ra, những tiền kia, cha để dưỡng lão đi, con tốt nghiệp nhiều năm rồi, còn xài tiền của cha, con sẽ rất xấu hổ đấy.”
Ông Kiều cười, “Cha chỉ có một mình con là con gái, không cho con thì cho ai đây?”
Mộng Kỳ cười cong mắt, “Cha lập tức có cháu ngoại rồi, đến lúc đó bao tiền lì xì, có thể phải lớn một chút, nếu không, con sẽ không nhận.”
Mọi người vừa nghe, nở nụ cười.
Lạc Gia Hoa cảm kích nắm tay Mộng Kỳ
Mộng Kỳ quay đầu lại nhìn nhau cười một tiếng, tất cả không cần nói.
Đàn ông phương bắc, đa số có đều có chủ nghĩa đại nam tử, trong khái niệm của bọn họ, nữ nhân gả cho mình, sẽ phải để cho mình làm nữ nhân đó hạnh phúc, cầm tiền nhà nữ nhân, đó là ăn cơm trắng , Lạc Gia Hoa mặc dù tốt, nhưng trong xương, vẫn còn có chút chủ nghĩa đại nam tử, Mộng Kỳ gả tới đồ cưới đã nhiều, hiện tại ông Kiều nói muốn mua nhà, Lạc Gia Hoa ý thức được, Kiều gia hình như so với mình tốt hơn một chút.
Thật ra thì, Mộng Kỳ cũng hoảng sợ, giọng điệu này của ông Kiều, dường như rất chân thành, xem ra cô phải tìm thời gian hỏi một chút trong nhà có bao nhiêu tích góp.
Bà Kiều vỗ vỗ tay ông Kiều, “Nếu con gái nói như vậy, ông cứ làm thế đi.”
Ông Kiều gật đầu một cái, “Vậy cũng được, vậy cha sẽ tìm bao lì xì đặc biệt lớn hơn.”
Mộng Kỳ lại nói, “Cha, thật ra thì cha không cần tìm bao lì xì đặc biệt lớn, bình thường bao tiền lì xì cũng có thể đổi thành chi phiếu.”
Ông Kiều trợn to hai mắt, “Xem một chút, xem một chút a, con gái đã gả ra ngoài như bát nước hắt đi, tôi mới vừa rồi vẫn còn ở trong lòng khen nó có thể vì tôi suy nghĩ, đảo mắt liền bóc lột tôi, không cần bao lì xì, mà trực tiếp nhìn chằm chằm chi phiếu của tôi, mất mặt a, mất mặt a.”
“Ha ha ha ha.
.
.
.
.
.” Cả đám nở nụ cười.
Bà Kiều cười, “Không tệ, đàn ông có tiền sẽ dễ dàng trở nên xấu, đừng xem ba con nhiều tuổi như vậy, bên ngoài có thể có rất nhiều tiểu nữ sinh đối với hắn ném mị nhãn , đều là tiền gây họa, Mộng Kỳ, dùng tiền cha con chớ nương tay.”
Mộng Kỳ cười, “Dạ, mẹ.”
Ông Kiều hô to oan uổng, “Bà xã, trong lòng của anh chỉ có một mình em a, những người khác từ trước đến giờ anh nhìn cũng không nhìn , đàn ông giống anh yêu vợ như vậy, em nhất định phải thật quý trọng a.”
Tứ lão đồng ý chuyện phòng ốc giao cho hai người trẻ tuổi lo, sau khi ăn cơm xong, ông bà Kiều trở về thành phố T, bà Lạc cũng lưu lại nhắc mấy thứ cần thiết rồi cùng ông Kiều rời đi, Lạc Gia Hoa vốn muốn đưa hai người về, bị bọn họ từ chối.
Lạc Gia Hoa về đến nhà, liền nhìn thấy Mộng Kỳ ngơ ngác vuốt bụng của mình.
Cho tới bây giờ, Mộng Kỳ mới có cơ hội thật tốt lắng đọng tâm tình, một cỗ tư vị nhàn nhạt hạnh phúc quấn quanh ở trong lòng.
“Nơi này, có con của chúng ta sao?”
Mộng Kỳ quay đầu, nhìn người đặt tay lên bụng mình, “Ba mẹ đã về?”
“Ừm, bọn họ đã lên xe taxi.”
“Em nói, nó có thể nghe được chúng ta nói chuyện không?”
Mộng Kỳ bật cười, “Em nghe mẹ nói phải bốn tháng mới có thể thành hình, khi đó sẽ từ từ có cảm giác, sẽ máy thai, hiện tại vừa mới bắt đầu, nói không chừng vẫn chỉ là một giọt máu, lúc nào có cảm giác.”
Mặt Lạc Gia Hoa không thể tưởng tượng nổi, “Loài người làm sao sẽ thần kỳ như vậy, một viên tinh tử và một viên trứng, sẽ lớn lên thành một sinh mạng sống sờ sờ.”
Mộng Kỳ bật cười, “Em cho là chuyện mang thai, phụ nữ sẽ thay đổi, tại sao cảm thấy anh so với em còn kích động hơn.”
“Đây là con của anh, anh dĩ nhiên kích động.” Lạc Gia Hoa trên mặt còn có nửa điểm chững chạc, hôm nay cơ hồ nhìn thấy anh đang cười ngây ngô, nửa quỳ đến bên cạnh Mộng Kỳ, hướng về phía bụng Mộng Kỳ nói chuyện,
“Cục cưng, con có nghe được ba nói chuyện không, con phải nhớ đó, ba là ba con.”
Mộng Kỳ mỉm cười nhìn động tác Lạc Gia Hoa, cũng không ngăn cản anh, chỉ là đưa tay vuốt mặt của anh, đem mặt của anh đặt ở trên bụng của mình, lẳng lặng nhìn anh cùng mình cục cưng khai thông.
Lạc Gia Hoa cẩn thận tựa đầu dán bụng Mộng Kỳ, một ít lực cũng không dám dùng, vô cùng khẩn trương nhìn Mộng Kỳ, “Anh như vậy, có thể đè lên cục cưng không?”
Mộng Kỳ cũng có chút không xác định, nghe nói ba tháng đầu là thời kỳ dễ sanh non, “Hẳn là không thể nào.”
“Xem ra anh phải cẩn thận một chút.” Lạc Gia Hoa lầm bầm lầu bầu, “Thiệt là, gần đây thế nào vừa lúc công ty phát triển, nếu là bình thường, anh thật muốn nghỉ sanh.”
Mộng Kỳ vừa nghe bật cười, “Nghỉ sanh, thật phục anh nghĩ được như vậy, nói ra cũng không sợ người ta chê cười.”
“Anh muốn nghỉ ngơi, anh ở bên vợ con anh thế nào.” Lạc Gia Hoa nổi tính trẻ con nói.
Mộng Kỳ khóe miệng nâng lên, không nói chuyện nữa, một tay vô ý thức vuốt mặt Lạc Gia Hoa, trong lòng cũng vô cùng kỳ diệu, trong bụng của cô, có một sinh mạng, mặc dù trong môn sinh học nói qua đặc điểm sinh lý của nam nữ và nguyên lý nối dỗi dòng tộc, nhưng là, không có lý luận, và vĩnh viễn cũng thể nghiệm không được sự thần kỳ của một sinh mạng sống ở trong bụng, đó là loại cảm giác hạnh phúc, không có tự mình trải qua, cũng vĩnh viễn sẽ không hiểu.
Vào giờ khắc này, Mộng Kỳ hận không thể nói cho toàn phụ nữ thế giới: hãy mang thai đi, sinh con đi, rất thần kỳ đó.
“Bà xã ~”
“Ừm.”
“Em muốn mua nhà thế nào?”
Mộng Kỳ suy nghĩ một chút, “Sợ rằng ít nhất cũng phải ba phòng hai sảnh đi, chúng ta một phòng, cho cục cưng một phòng, ba mẹ anh cũng phải có một phòng, còn có thư phòng, phải dự lưu một phòng khách, đại khái phải mua Duplex mới được, biệt thự chúng ta cũng không mua nổi, hơn nữa gần đây giá phòng cũng không thấp, phải mua nhà lớn một chút, mua ở bên ngoài như vậy cũng rẻ hơn một chút, chỉ là sẽ cách công ty anh khá xa, đến lúc đó em sợ anh mệt mỏi.”
“Này cũng không có gì.” Lạc Gia Hoa lắc đầu, “Em còn có yêu cầu khác không?”
“Điều kiện xung quanh tiện lợi là tốt rồi, chung cư nhất định phải an toàn, phải có trường học, cục cưng chúng ta trưởng thành, còn phải đi học nữa, khác, không có.”
“Vậy anh sẽ tranh thủ thời gian chú ý chung quanh có nơi nào bán hoặc cho thuê không , bây giờ em mang thai chưa được ba tháng, mẹ nói là giai đoạn nguy hiểm, mấy tháng này em sẽ khổ cực một chút, ở nhà dưỡng thai cho tốt, không cần làm việc nhà cứ để anh làm, không được lên mạng xem ti vi, có phúc xạ, lúc vẽ tranh, cũng đừng đứng quá lâu, tốt nhất là ngồi vẽ.
.
.
.
.
.”
“Ha ha, được, em biết rõ.”
“Bà xã, em.
.
.
.
.
.
Có bao nhiêu tiền gửi ngân hàng?”
Mộng Kỳ cười, “Nếu như mua nhà ở trong phạm vi hai trăm vạn, hẳn không có vấn đề.”
Lạc Gia Hoa âm thầm hít một hơi, “Xem ra anh nhặt được một phú bà.”
Mộng Kỳ cười, “Em coi là phú bà cái gì, ở thành phố B chỉ cần có một căn nhà chính là phú ông trăm vạn, chút tiền này, nếu lấy ra dùng, thật đúng là không đủ dùng a.”
Lạc Gia Hoa cười, “Bây giờ nhìn lại, em so với anh có tiền a.”
“Vậy anh phải nghĩ biện pháp vượt qua em, em tin tưởng đây chỉ là vấn đề thời gian.”
Lạc Gia Hoa cười, “Đây là tài sản trước khi kết hôn của em, hiện tại tạm thời mượn dùng, chờ sau này anh kiếm nhiều hơn trả lại cho em .”
“Giữa chúng ta, còn cần phải mượn sao, hơn nữa, mua nhà này, em cũng ở.”
“Này không giống nhau.” Lạc Gia Hoa lắc đầu, “Nuôi vợ là chuyện thiên kinh địa nghĩa, anh không thể để cho em vượt qua.”
“Hiện tại nam nữ ngang hàng.” Mộng Kỳ cười, “Chỉ là, em lại rất thích để cho anh nuôi, tối thiểu điều này nói rõ em có mị lực a, hơn nữa, được chồng nuôi, là một việc rất hạnh phúc.”
Lạc Gia Hoa nói, “Anh nhất định sẽ để em có cuộc sống tốt nhất.”
“Đối với em mà nói, hiện tại đã rất tốt, chỉ cần anh vẫn đối với em như vậy, em đã thỏa mãn.”
“Em thật hiểu được biết đủ.”
“Người biết đủ thường sẽ vui vẻ.”
Lạc Gia Hoa cười ôm lấy Mộng Kỳ, trong lòng hạ xuống quyết định nhất định phải cho cô cuộc sống tốt hơn.
“Bà xã, chúng ta về nhà đi, ba mẹ anh lát nữa đi qua, còn ba mẹ em nữa, bọn họ biết em mang thai, cũng rất cao hứng, chậm một chút cũng sẽ tới đây.” Lạc Gia Hoa còn không có kiểm tra, hiện tại Mộng Kỳ mang thai, kiểm tra trước khi sinh cái gì, đều là mây bay.
“Bốn người bọn họ đều tới đây?” Mộng Kỳ kinh ngạc.
“Ừm.” Lạc Gia Hoa gật đầu, “, Vợ à, cẩn thận một chút.”
Mộng Kỳ buồn cười nhìn bộ dạng Lạc Gia Hoa, “Em còn không có đến mức cần anh đỡ.”
“Bà xã, bây giờ em là bảo bối trong bảo bối, không thể có chút sai lầm nào.” Lạc Gia Hoa nghiêm trang.
Hai người đến bãi đậu xe, dọc theo đường đi Lạc Gia Hoa lái xe hết sức chăm chú, cẩn thận, về đến nhà, kiên quyết không cho Mộng Kỳ đi cầu thang, hai người trực tiếp đi thang máy lên lầu hai mươi hai, vào cửa, Mộng Kỳ liền được Lạc Gia Hoa đỡ ngồi vào ghế sa lon, sau đó quan tâm kĩ càng.
Mộng Kỳ buồn cười nhìn dáng vẻ Lạc Gia Hoa như lâm vào đại địch, “Anh có thể không cần khẩn trương như vậy không?”
Lạc Gia Hoa trên mặt nghiêm trang, “Anh không phải khẩn trương, anh là hoảng hốt.”
“?”
“Đứa bé này tới quá mức đột ngột, anh không biết nên làm như thế nào, vốn là ta còn muốn hôm nay làm xong kiểm tra, lại đi mua vài cuốn sách về xem một chút, nhưng bây giờ cũng không còn kịp.
.
.
.
.
.” Lạc Gia Hoa cũng không có nghĩ đến Mộng Kỳ nói đùa lại đột nhiên thành sự thật, phải nói tin tức này đối với hai người cũng rất bất ngờ, trước đó trêu đùa một chút, anh có thể hết sức bình tĩnh nói, nhưng bây giờ đột nhiên lấy được tin tức này, thế nhưng anh lại hốt hoảng, cũng không phải không vui, mà là sợ mình chăm sóc Mộng Kỳ không tốt,
“Cũng may ba mẹ lát nữa tới, đến lúc đó hỏi mẹ cần chú ý những gì.”
Mộng Kỳ nhìn Lạc Gia Hoa không hề trấn định như thường ngày, đột nhiên phát hiện, thì ra mình thật chững chạc, “Anh không cần luống cuống, hiện tại em không có việc gì, anh nghĩ làm cái gì thì làm cái đó đi, không cần phải để ý đến em.”
“Bây giờ anh làm gì cũng không quyết tâm chắc chắn được.”
“.
.
.
.
.
.”
Ông bà Lạc rất nhanh tới, vừa vào cửa, bao lớn bao nhỏ dọa Mộng Kỳ giật mình.
“Cha mẹ mua nhiều đồ như vậy làm cái gì?”
Bà Lạc cười, “Đây là cho con ăn , tất cả đều là thuốc bổ, bây giờ con là hai người, không thể thiếu dinh dưỡng, mẹ nói với con a Tiểu Kỳ, con cần phải ăn nhiều đồ bổ, không phải lo lắng vóc dáng, sanh xong tự nhiên sẽ giảm trở về.”
Ông Lạc cũng là bộ mặt hồng quang, “Ba mới vừa gọi điện thoại cho ông thông gia rồi, ông ấy nói bọn họ đang chuẩn bị tới đây.”
Mộng Kỳ vừa nghe giật mình, cha động tác nhanh như vậy?
Lạc Gia Hoa lúc này hoàn toàn thể hiện ra hoảng hốt khi mới làm ba, mời ông bà Lạc ngồi xuống, lập tức hướng bà Lạc xin chỉ dạy, những chú ý quan trọng , bà Lạc cũng rất vui lòng truyền thụ, đem kinh nghiệm trước kia của mình từng cái từng cái mà nói ra , Lạc Gia Hoa nghe so với lúc đi học còn nghiêm túc hơn, còn lấy ra giấy bút để ghi chép, Mộng Kỳ ở bên cạnh thấy không biết là khóc hay cười, mặc dù, được quan tâm thật là cảm giác tốt, nhưng nghe ông bà Lạc nói đến những kiến thức cần thiết, cô lại có một loại cảm giác xấu, dù sao, được quan tâm hơi quá, dễ dàng biến khéo thành vụng a.
Mộng Kỳ được cả nhà bảo hộ như bảo bối, bà Lạc sau khi tới nhà vợ chồng son chuyện đầu tiên chính là nâng địa vị Mộng Kỳ lên, hơn nữa trực tiếp đem địa vị của con trai Lạc Gia Hoa giảm một cấp bậc, Lạc Gia Hoa than thở địa vị mình giảm xuống, nhưng mà trên mặt lại vui mừng cười, dù sao chính anh đã sớm đem địa vị Mộng Kỳ tăng lên.
Ông bà Kiều cũng hơn hai giờ sau tới Lạc gia, trên mặt mang vui sướng háo hứng, Tứ lão không có đề tài nào khác, chính là vây quanh đứa bé, đồng thời một cái vấn đề cũng đi ra, Mộng Kỳ và Gia Hoa mặc dù cầm giấy hôn thú, nhưng còn chưa có mở tiệc rượu, theo dân gian mà nói, còn chưa coi là vợ chồng, vì vậy Tứ lão lại thương lượng, lập tức vỗ tay, quyết định hôn lễ sẽ sớm tổ chức trong tháng mười, mặc dù đến tháng 11 Mộng Kỳ cũng mới mang thai hơn hai tháng, nhưng vì xinh đẹp, nên càng sớm càng tốt, cũng may trước đó ông bà Lạc đã chuẩn bị qua, hiện tại nhắc tới cũng không phải hoảng loạn như vậy, bà Lạc và bà Kiều lật lịch, cuối cùng quyết định đem hôn lễ tổ chức vào nửa tháng sau, bà Lạc vung tay lên, chi tiết hôn lễ do bà và bà Kiều thương định, bây giờ Mộng Kỳ có ba nhiệm vụ chủ yếu, một là dưỡng thai, đây là quan trọng trong quan trọng, hai là chọn áo cưới, ba là làm cô dâu.
Vốn bà Lạc còn muốn ở Lạc gia để chăm sóc Mộng Kỳ , nhưng Mộng Kỳ cảm thấy mình không sao, hiện tại vừa mới bắt đầu, nơi đó sẽ yếu ớt, hơn nữa nơi này hai phòng một phòng khách, một phòng làm thư phòng cho Lạc Gia Hoa, mặc dù bên trong cũng có thể để cái giường, nhưng sao có thể để cho bà Lạc ở trong thư phòng, hơn nữa còn có ông Lạc, cũng không thể để ông Lạc một mình ở nhà, để Mộng Kỳ về nhà ở cũng không ổn, hiện tại Lạc Gia Hoa đi làm mệt như vậy, ngày ngày chạy tới bên kia cũng không được, ở bên này đem hai vợ chồng son tách ra, càng không được rồi, cuối cùng, chỉ có thể tạm thời giữ vững hiện trạng, ông Kiều vung tay lên, nói nơi này quá nhỏ, về sau không có phòng trẻ con sao được, hơn nữa bọn họ tới cũng không có chỗ ở, đề nghị mua nhà, tiền dành dụm của ông bà Lạc cả đời đã đưa Lạc Gia Hoa giao tiền đặt cọc nhà cho người ta rồi, tiền kiếm được mấy năm nay của Lạc Gia Hoa , đã dùng để cung ứng cho nhà cho xe, hai cũng đặt ở công ty bên kia, thật ra thì cũng không có bao nhiêu tiền mặt, ông Kiều nói đến mua nhà, mặc dù cảm thấy đề nghị này không tệ, nhưng tiền bạc cũng là một vấn đề.
“Tiền mua nhà để tôi ra, coi như là quà cưới cho con gái.”
Lạc Gia Hoa không đồng ý, “Hiện tại mua nhà cũng không thể lập tức vào ở được, Mộng Kỳ nếu gả cho con, những vấn đề này cũng không nên do cô ấy quan tâm, chuyện mua nhà là nhất định, nhưng cho con một thời gian, để con giải quyết vấn đề này.”
Bà Lạc nhìn Lạc Gia Hoa, “Chẳng lẽ con định bán nơi này đi à, mấy năm nay giá nhà đang không ngừng lên cao, giá nhà chúng ta cũng không tiện nắm chắc a, hơn nữa, nhà này nói không chừng sẽ tăng lên giá trị tỷ bạc đấy.”
Lạc Gia Hoa cười, “Lại tăng giá nhưng mà cũng chỉ là một căn nhà, hơn nữa giá nhà mấy năm nay không cao như vậy, cho dù có tăng cũng không tăng tới đâu, quốc gia xảy ra Đài chính sách.”
Mộng Kỳ mở miệng, “Con cũng có chút để dành, cộng thêm tiền của Gia Hoa, con nghĩ, không bán nhà này, mua một căn nhà nữa cũng đủ , cha, cha làm ra tiền cũng không dễ dàng, sao con có thể để cha bỏ tiền ra, những tiền kia, cha để dưỡng lão đi, con tốt nghiệp nhiều năm rồi, còn xài tiền của cha, con sẽ rất xấu hổ đấy.”
Ông Kiều cười, “Cha chỉ có một mình con là con gái, không cho con thì cho ai đây?”
Mộng Kỳ cười cong mắt, “Cha lập tức có cháu ngoại rồi, đến lúc đó bao tiền lì xì, có thể phải lớn một chút, nếu không, con sẽ không nhận.”
Mọi người vừa nghe, nở nụ cười.
Lạc Gia Hoa cảm kích nắm tay Mộng Kỳ
Mộng Kỳ quay đầu lại nhìn nhau cười một tiếng, tất cả không cần nói.
Đàn ông phương bắc, đa số có đều có chủ nghĩa đại nam tử, trong khái niệm của bọn họ, nữ nhân gả cho mình, sẽ phải để cho mình làm nữ nhân đó hạnh phúc, cầm tiền nhà nữ nhân, đó là ăn cơm trắng , Lạc Gia Hoa mặc dù tốt, nhưng trong xương, vẫn còn có chút chủ nghĩa đại nam tử, Mộng Kỳ gả tới đồ cưới đã nhiều, hiện tại ông Kiều nói muốn mua nhà, Lạc Gia Hoa ý thức được, Kiều gia hình như so với mình tốt hơn một chút.
Thật ra thì, Mộng Kỳ cũng hoảng sợ, giọng điệu này của ông Kiều, dường như rất chân thành, xem ra cô phải tìm thời gian hỏi một chút trong nhà có bao nhiêu tích góp.
Bà Kiều vỗ vỗ tay ông Kiều, “Nếu con gái nói như vậy, ông cứ làm thế đi.”
Ông Kiều gật đầu một cái, “Vậy cũng được, vậy cha sẽ tìm bao lì xì đặc biệt lớn hơn.”
Mộng Kỳ lại nói, “Cha, thật ra thì cha không cần tìm bao lì xì đặc biệt lớn, bình thường bao tiền lì xì cũng có thể đổi thành chi phiếu.”
Ông Kiều trợn to hai mắt, “Xem một chút, xem một chút a, con gái đã gả ra ngoài như bát nước hắt đi, tôi mới vừa rồi vẫn còn ở trong lòng khen nó có thể vì tôi suy nghĩ, đảo mắt liền bóc lột tôi, không cần bao lì xì, mà trực tiếp nhìn chằm chằm chi phiếu của tôi, mất mặt a, mất mặt a.”
“Ha ha ha ha.
.
.
.
.
.” Cả đám nở nụ cười.
Bà Kiều cười, “Không tệ, đàn ông có tiền sẽ dễ dàng trở nên xấu, đừng xem ba con nhiều tuổi như vậy, bên ngoài có thể có rất nhiều tiểu nữ sinh đối với hắn ném mị nhãn , đều là tiền gây họa, Mộng Kỳ, dùng tiền cha con chớ nương tay.”
Mộng Kỳ cười, “Dạ, mẹ.”
Ông Kiều hô to oan uổng, “Bà xã, trong lòng của anh chỉ có một mình em a, những người khác từ trước đến giờ anh nhìn cũng không nhìn , đàn ông giống anh yêu vợ như vậy, em nhất định phải thật quý trọng a.”
Tứ lão đồng ý chuyện phòng ốc giao cho hai người trẻ tuổi lo, sau khi ăn cơm xong, ông bà Kiều trở về thành phố T, bà Lạc cũng lưu lại nhắc mấy thứ cần thiết rồi cùng ông Kiều rời đi, Lạc Gia Hoa vốn muốn đưa hai người về, bị bọn họ từ chối.
Lạc Gia Hoa về đến nhà, liền nhìn thấy Mộng Kỳ ngơ ngác vuốt bụng của mình.
Cho tới bây giờ, Mộng Kỳ mới có cơ hội thật tốt lắng đọng tâm tình, một cỗ tư vị nhàn nhạt hạnh phúc quấn quanh ở trong lòng.
“Nơi này, có con của chúng ta sao?”
Mộng Kỳ quay đầu, nhìn người đặt tay lên bụng mình, “Ba mẹ đã về?”
“Ừm, bọn họ đã lên xe taxi.”
“Em nói, nó có thể nghe được chúng ta nói chuyện không?”
Mộng Kỳ bật cười, “Em nghe mẹ nói phải bốn tháng mới có thể thành hình, khi đó sẽ từ từ có cảm giác, sẽ máy thai, hiện tại vừa mới bắt đầu, nói không chừng vẫn chỉ là một giọt máu, lúc nào có cảm giác.”
Mặt Lạc Gia Hoa không thể tưởng tượng nổi, “Loài người làm sao sẽ thần kỳ như vậy, một viên tinh tử và một viên trứng, sẽ lớn lên thành một sinh mạng sống sờ sờ.”
Mộng Kỳ bật cười, “Em cho là chuyện mang thai, phụ nữ sẽ thay đổi, tại sao cảm thấy anh so với em còn kích động hơn.”
“Đây là con của anh, anh dĩ nhiên kích động.” Lạc Gia Hoa trên mặt còn có nửa điểm chững chạc, hôm nay cơ hồ nhìn thấy anh đang cười ngây ngô, nửa quỳ đến bên cạnh Mộng Kỳ, hướng về phía bụng Mộng Kỳ nói chuyện,
“Cục cưng, con có nghe được ba nói chuyện không, con phải nhớ đó, ba là ba con.”
Mộng Kỳ mỉm cười nhìn động tác Lạc Gia Hoa, cũng không ngăn cản anh, chỉ là đưa tay vuốt mặt của anh, đem mặt của anh đặt ở trên bụng của mình, lẳng lặng nhìn anh cùng mình cục cưng khai thông.
Lạc Gia Hoa cẩn thận tựa đầu dán bụng Mộng Kỳ, một ít lực cũng không dám dùng, vô cùng khẩn trương nhìn Mộng Kỳ, “Anh như vậy, có thể đè lên cục cưng không?”
Mộng Kỳ cũng có chút không xác định, nghe nói ba tháng đầu là thời kỳ dễ sanh non, “Hẳn là không thể nào.”
“Xem ra anh phải cẩn thận một chút.” Lạc Gia Hoa lầm bầm lầu bầu, “Thiệt là, gần đây thế nào vừa lúc công ty phát triển, nếu là bình thường, anh thật muốn nghỉ sanh.”
Mộng Kỳ vừa nghe bật cười, “Nghỉ sanh, thật phục anh nghĩ được như vậy, nói ra cũng không sợ người ta chê cười.”
“Anh muốn nghỉ ngơi, anh ở bên vợ con anh thế nào.” Lạc Gia Hoa nổi tính trẻ con nói.
Mộng Kỳ khóe miệng nâng lên, không nói chuyện nữa, một tay vô ý thức vuốt mặt Lạc Gia Hoa, trong lòng cũng vô cùng kỳ diệu, trong bụng của cô, có một sinh mạng, mặc dù trong môn sinh học nói qua đặc điểm sinh lý của nam nữ và nguyên lý nối dỗi dòng tộc, nhưng là, không có lý luận, và vĩnh viễn cũng thể nghiệm không được sự thần kỳ của một sinh mạng sống ở trong bụng, đó là loại cảm giác hạnh phúc, không có tự mình trải qua, cũng vĩnh viễn sẽ không hiểu.
Vào giờ khắc này, Mộng Kỳ hận không thể nói cho toàn phụ nữ thế giới: hãy mang thai đi, sinh con đi, rất thần kỳ đó.
“Bà xã ~”
“Ừm.”
“Em muốn mua nhà thế nào?”
Mộng Kỳ suy nghĩ một chút, “Sợ rằng ít nhất cũng phải ba phòng hai sảnh đi, chúng ta một phòng, cho cục cưng một phòng, ba mẹ anh cũng phải có một phòng, còn có thư phòng, phải dự lưu một phòng khách, đại khái phải mua Duplex mới được, biệt thự chúng ta cũng không mua nổi, hơn nữa gần đây giá phòng cũng không thấp, phải mua nhà lớn một chút, mua ở bên ngoài như vậy cũng rẻ hơn một chút, chỉ là sẽ cách công ty anh khá xa, đến lúc đó em sợ anh mệt mỏi.”
“Này cũng không có gì.” Lạc Gia Hoa lắc đầu, “Em còn có yêu cầu khác không?”
“Điều kiện xung quanh tiện lợi là tốt rồi, chung cư nhất định phải an toàn, phải có trường học, cục cưng chúng ta trưởng thành, còn phải đi học nữa, khác, không có.”
“Vậy anh sẽ tranh thủ thời gian chú ý chung quanh có nơi nào bán hoặc cho thuê không , bây giờ em mang thai chưa được ba tháng, mẹ nói là giai đoạn nguy hiểm, mấy tháng này em sẽ khổ cực một chút, ở nhà dưỡng thai cho tốt, không cần làm việc nhà cứ để anh làm, không được lên mạng xem ti vi, có phúc xạ, lúc vẽ tranh, cũng đừng đứng quá lâu, tốt nhất là ngồi vẽ.
.
.
.
.
.”
“Ha ha, được, em biết rõ.”
“Bà xã, em.
.
.
.
.
.
Có bao nhiêu tiền gửi ngân hàng?”
Mộng Kỳ cười, “Nếu như mua nhà ở trong phạm vi hai trăm vạn, hẳn không có vấn đề.”
Lạc Gia Hoa âm thầm hít một hơi, “Xem ra anh nhặt được một phú bà.”
Mộng Kỳ cười, “Em coi là phú bà cái gì, ở thành phố B chỉ cần có một căn nhà chính là phú ông trăm vạn, chút tiền này, nếu lấy ra dùng, thật đúng là không đủ dùng a.”
Lạc Gia Hoa cười, “Bây giờ nhìn lại, em so với anh có tiền a.”
“Vậy anh phải nghĩ biện pháp vượt qua em, em tin tưởng đây chỉ là vấn đề thời gian.”
Lạc Gia Hoa cười, “Đây là tài sản trước khi kết hôn của em, hiện tại tạm thời mượn dùng, chờ sau này anh kiếm nhiều hơn trả lại cho em .”
“Giữa chúng ta, còn cần phải mượn sao, hơn nữa, mua nhà này, em cũng ở.”
“Này không giống nhau.” Lạc Gia Hoa lắc đầu, “Nuôi vợ là chuyện thiên kinh địa nghĩa, anh không thể để cho em vượt qua.”
“Hiện tại nam nữ ngang hàng.” Mộng Kỳ cười, “Chỉ là, em lại rất thích để cho anh nuôi, tối thiểu điều này nói rõ em có mị lực a, hơn nữa, được chồng nuôi, là một việc rất hạnh phúc.”
Lạc Gia Hoa nói, “Anh nhất định sẽ để em có cuộc sống tốt nhất.”
“Đối với em mà nói, hiện tại đã rất tốt, chỉ cần anh vẫn đối với em như vậy, em đã thỏa mãn.”
“Em thật hiểu được biết đủ.”
“Người biết đủ thường sẽ vui vẻ.”
Lạc Gia Hoa cười ôm lấy Mộng Kỳ, trong lòng hạ xuống quyết định nhất định phải cho cô cuộc sống tốt hơn.
“Đúng rồi, về áo cưới.
.
.
.
.
.”
“?”
“Chuyện áo cưới, em đã chọn rồi.”
“Hửm?”
“Là em thiết kế.” Mộng Kỳ cười, “Đã sớm thiết kế từ mấy năm trước, vốn chính là vì mình chuẩn bị, đoạn thời gian trước em đã chỉnh sửa một chút, đã gửi cho anh Tử Thông chế tác, vốn định tới tháng 11 đem về, bây giờ xem ra, phải đem về sớm, em sẽ gọi điện thoại kêu anh ấy gia tăng tốc độ , sẽ không có vấn đề.”
Lạc Gia Hoa ngạc nhiên, “Em còn có thể thiết kế áo cưới?”
Mộng Kỳ cười, “Em vốn chính là học cái này.”
“Tiền của em, chính là thiết kế áo cưới kiếm được?”
“Ừm, anh Tử Thông ở nước ngoài mở một công ty, em có thiết kế, sẽ gửi cho anh ấy.”
“Trước kia em chưa nói qua.” Lạc Gia Hoa ê ẩm nói xong, anh Tử Thông, kêu thật thân thiết a.
“Chỉ là một công việc mà thôi, anh không có hỏi, em cũng không nói.” Mộng Kỳ cười.
Lạc Gia Hoa suy nghĩ dáng vẻ khiêm tốn của Mộng Kỳ, cũng đồng ý, ngắn ngủn mấy năm chỉ làm thiết kế đã có hai trăm vạn tiền gửi ngân hàng, có thể thấy được cô gái này tài hoa sợ rằng không bằng cô nói đơn giản như vậy, anh ngược lại hết sức tò mò,
“Đồ em thiết kế vẫn còn không?”
“Ở đây.”
“Anh muốn xem nó như thế nào.”
“Được, em đưa anh đi xem.”
“Ừm.”
Mộng Kỳ lấy ra thiết kế của mình, “Vốn là màu xanh da trời , sau lại đổi thành màu đỏ, anh xem một chút.”
Lạc Gia Hoa nhận lấy, cảm giác đầu tiên chính là phiêu dật, cảm giác thứ hai là kinh diễm, màu đỏ, rất có tính thử thách với người mặc, giống như Mộng Kỳ vốn xinh đẹp, da trắng mặc vào, Lạc Gia Hoa đã có thể tưởng tượng thấy đến lúc đó sẽ oanh động thế nào,
“Bà xã, áo cưới em xinh đẹp như vậy, đến lúc đó anh phải lấy cái gì phối hợp đây?”
Mộng Kỳ cười, “Da của anh cũng rất trắng, em đã chuẩn bị cho anh âu phục màu hồng, một dạng đẹp mắt, trong hôn lễ của người Trung Quốc màu đỏ thẫm vốn tượng trưng cho vui mừng, em thiết kế áo cưới và âu phục đều màu hồng, cũng coi như trung tây kết hợp, tựa như màu sắc nghênh hợp vui mừng, về phần âu phục phù rể, sẽ là màu trắng , hợp với lễ phục màu trắng của dâu phụ, không tệ.”
“Thì ra là em đều đã an bài tốt rồi, ” Lạc Gia Hoa cười, “Chỉ là, anh chưa từng mặc qua quần áo màu hồng.”
“Này không có quan hệ, đến lúc đó anh mặc vào nhất định đẹp mắt.”
Lạc Gia Hoa cười, “Được rồi, nghe lời em, chỉ là quần áo của Cố Thông em chọn?”
Mộng Kỳ cười, “Nếu Cố Thông muốn làm phù rể thì phải nghe em an bài, đúng rồi, anh nói cho hắn biết, phù dâu của em, đã xác định Lưu Lợi đảm đương rồi.”
Lạc Gia Hoa cười, “Em chính là muốn chế tạo cơ hội cho bọn họ đi.”
Mộng Kỳ cười, “Đây là nể mặt hắn mấy ngày nay gọi điện thoại cho em.”
“Nói đến điện thoại, bắt đầu từ bây giờ, em không thể dùng, có phúc xạ.”
Mộng Kỳ dở khóc dở cười, “Không cho lên mạng, không cho xem ti vi, không thể gọi điện thoại, cả vẽ tranh cũng phải có thời gian nhất định, có phải anh quá lo lắng rồi hay không, điều này làm em làm sao sống nha, hơn nữa, thế giới này nhiều phụ nữ đi làm như vậy, người ta lúc mang thai làm sao sống a.”
“Người khác anh mặc kệ, anh chỉ quản em.”
“Mà em không thích người khác trông nom.” Mộng Kỳ chu mỏ biểu đạt mình không vui, “Mặc dù anh quan tâm em rất vui, nhưng em cảm giác anh làm tất cả đều là vì đứa bé.”
Được rồi, Mộng Kỳ tuyệt không thừa nhận mình là ăn dấm chua của con.
Lạc Gia Hoa cũng không tiếp nhận được tín hiệu của Mộng Kỳ, bây giờ tất cả đều nghe theo vợ , vợ nói sai cũng phải cho là đúng , cho nên Mộng Kỳ gần như cố tình gây sự , anh cũng không để ở trong lòng, ngược lại gật đầu phụ họa,
“Dạ dạ, bà xã anh biết sai rồi, mặc dù anh quan tâm cục cưng, nhưng cũng coi như quan tâm em a, hơn nữa, đây không phải là cục cưng của mình anh, em làm mẹ, anh tin tưởng, em cũng hi vọng đem thứ tốt nhất cho cục cưng, không phải sao?”
Mộng Kỳ bị chận nói không nên lời, trong lòng tức giận mắng Lạc Gia Hoa là đồ ngốc, ngày thường không phải rất biết nói chuyện ư, thế nào hiện tại không nói, chỉ cần khen cô, dụ dỗ cô một cái nói quan tâm cô hơn, không phải không sao à.
“A, đúng rồi.”
“Cái gì?”
“Bà xã, không phải em đang học lái xe sao?” Hai mắt Lạc Gia Hoa sáng quắc nhìn Mộng Kỳ, “Bây giờ em mang thai, học lái xe nên gác lại, mọi người đều nói phụ nữ có thai tốt nhất không nên lái xe, chủ yếu là sợ nguy hiểm.”
Mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng Mộng Kỳ đương nhiên hi vọng con của mình khoẻ mạnh , gật đầu một cái, “Cái này em hiểu rõ, em gọi điện thoại cho huấn luyện viên thương lượng một chút, chờ vượt qua giai đoạn nguy hiểm, thi lại cũng được, dù sao hiện tại em cũng đã biết, chỉ cần tập cho rành là được, chờ anh rảnh rỗi, tự mình dạy em.”
“Cũng được, như vậy em cũng yên tâm.”
“Ừm.”
“Tốt lắm, em sớm tắm rửa rồi đi nghỉ ngơi.”
“Cũng được.”
Mộng Kỳ tắm rửa ra ngoài, Lạc Gia Hoa đã đem giường trải xong, nhìn anh ân cần như vậy, tạm thời quyết định không so đo anh thiên vị, yên yên ổn ổn nằm ở trên giường, Lạc Gia Hoa hôn cô một cái, cũng cầm quần áo đi tắm, tắm rửa xong, cũng không vào thư phòng, ngược lại cầm mấy tờ giấy bà Lạc lưu lại những chuyện cần chú ý xem, bộ dáng kia, so với ngày thường làm việc còn muốn nghiêm túc hơn mấy phần.
Mộng Kỳ nghiêng người gối đầu lên đùi Lạc Gia Hoa, nhắm mắt lại hưởng thụ thời gian an tĩnh, để tay ở trên bụng vuốt ve, trong lòng bắt đầu ảo tưởng cục cưng là nam hay nữ, sẽ giống ai, sau khi lớn lên phải làm cái gì, bất tri bất giác, liền ngủ đi.
Lạc Gia Hoa cảm thấy Mộng Kỳ đã ngủ, nhẹ nhàng để cây viết trong tay xuống, cẩn thận đặt cô xuống, nhìn bộ dạng cô ngủ say, trong lòng một mảnh dịu dàng, đây chính là vợ của mình, mà trong bụng của cô, đã có con của anh, anh sắp làm ba ư, cho tới bây giờ, anh vẫn có một loại cảm giác không chân thực, hạnh phúc tới quá mau, nhanh đến làm anh có chút lo lắng.
.
.
.
.
..
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
178 chương
53 chương
38 chương
58 chương
25 chương