Cưới Trước Yêu Sau
Chương 52 : Hiệp Ba
Nam nữ kết cấu thân thể là không cùng, quyết định nam nữ bị lực cùng làm lực là không cùng, nói Lạc tiên sinh lớn lên rất tiểu Bạch , nhưng khi cởi quần áo xuống tuyệt đối không tiểu bạch, nhiều năm kiên trì rèn luyện như vậy không phải là không có đạo lý , nhất là đàn ông cấm dục nhiều năm đột nhiên khai trai, không thể đáp ứng đủ nhu cầu vậy thì thật sự là khó khăn, cho nên, cuồng hoan hơn nửa đêm kết quả chính là Lạc tiên sinh sảng khoái tinh thần đi làm, mà Lạc phu nhân mãi cho đến hơn mười giờ mới tỉnh ngủ, không chỉ như thế, hậu quả sau đó là đau lưng nhức mỏi vô cùng.
Ăn bữa sáng Lạc tiên sinh lưu lại, sau khi khôi phục khí lực, lúc này mới tiến vào phòng vệ sinh tắm một cái, từ phòng vệ sinh đi ra, nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều.
Nghĩ tới mấy ngày nay mình đều dậy trễ, lúc này mới làm bà chủ nhà có mấy ngày a, cũng đã dưỡng thành thói quen hư hỏng như vậy, Mộng Kỳ cảm thán Lạc Gia Hoa so với mình còn mệt mỏi, có thể là người ta mỗi sáng sớm còn phải đứng lên rèn luyện, còn phải làm bữa sáng lại phải đi làm, buổi tối trở lại còn có tinh thần gấp trăm lần như thế, cũng không biết anh là ăn cái gì tại sao có thể khỏe mạnh cường tráng như vậy a, thật sự là làm cho cô hâm mộ.
Không muốn làm cho linh cảm của mình bị mai một, tắm xong Mộng Kỳ liền đứng ở bàn vẽ bắt đầu sáng tác, kết quả ngoài dự liệu của cô, có lẽ là tâm tình tốt, cho nên, cầm lấy bút, linh cảm như suối.
Nếu không phải có người thất lễ nhấn chuông cửa, Mộng Kỳ còn đắm chìm trong sáng tác vui vẻ, chạy tới mở cửa, vẫn là hàng xóm đối diện, còn chưa kịp để ý tới cô, xoay người cứ tiếp tục sáng tác.
Thẩm Điệp không giải thích được nhìn cô, “Ai, cô đây là thái thộ chào hỏi khách khứa sao?”
“… Tự tiện.
”
Nói chuyện tốt như vậy? Thẩm Điệp kỳ quái nhìn cô, “Cô đang làm cái gì?”
“Vẽ tranh.
”
“Tôi xem một chút.
”
“Tùy cô, yên lặng.
”
Thẩm Điệp đi đến trước bàn vẽ, nhìn qua là một người, sau đó mặc một bộ áo cưới, ở bên cạnh, có các chi tiết đồ cưới khác, đây là thiết kế áo cưới sao? Cơ hồ trong nháy mắt Thẩm Điệp liền yêu cái áo cưới này, thật xinh đẹp a.
Hơn nữa, chính là cô tay mơ cũng có thể nhìn ra, trình độ vẽ tranh của Mộng Kỳ thật là khá, Thẩm Điệp quay đầu nhìn bộ dáng nghiêm túc của Mộng Kỳ , cùng trong ngày thường khuôn mặt luôn tươi cười nghênh người không giống nhau, cô vẽ tranh, sắc mặt nghiêm túc, thậm chí mang theo chút ít nghiêm khắc, cô có thể bảo đảm, nếu là mình tùy ý mở miệng, cô tuyệt sẽ không dễ dàng buông tha chính mình.
Tướng mạo tốt, tính tình tốt, biết làm cơm, biết làm việc nhà, ôn nhu săn sóc, còn có thể vẽ tranh, thiết kế, thật có thể nói là là lên được phòng khách xuống được phòng bếp, phụ nữ như vậy, là tình nhân trong mộng của phần lớn đàn ông đi.
Mặc dù cùng cô tiếp xúc bất quá mấy lần, nhưng cô có một loại trực giác rất mãnh liệt, tính tình Mộng Kỳ, tuyệt đối là hướng nội, so với mình, cô có khả năng càng có thể câu dẫn đàn ông, thật sự là đáng tiếc gương mặt hồ ly tinh này của cô.
Cũng khó trách, Lạc Gia Hoa có thể trong thời gian ngắn như vậy thích cô, đại khái là không kỳ quái.
Tối hôm qua, anh rõ ràng sẽ không chút lựa chọn vì cô ấy chửi mình, mặc dù, quả thực là lỗi của mình, đúng là cô cho rằng, bọn họ không làm tình nhân, cũng là thanh mai trúc mã hay bằng hữu đi, nhưng thời điểm anh chửi mình, chỉ sợ một ít khái niệm như vậy cũng không có, khi đó, cô từ trong mắt anh nhìn qua, là hoàn toàn lo lắng yêu thương.
Nếu như là người khác, có lẽ cô sẽ nghĩ, có phải là anh làm bộ làm tịch trước mặt bạn gái cũ diễn trò hay không, đúng là cô hiểu rất rõ Lạc Gia Hoa , tính cách của anh ngay thẳng, là tuyệt không làm chuyện như vậy , cho nên, cô mới biết anh là thật lòng, nói không chừng, anh đã phát hiện tâm ý của mình, nhưng khẳng định không có nghĩ qua chính mình đối với Mộng Kỳ có chú ý, tuyệt đối là vượt qua thứ anh nghĩ.
Thần sắc như vậy, đã từng nhìn cô, đáng tiếc, về sau, ánh mắt của anh liền càng ngày càng bình tĩnh, có lẽ chính anh cũng không có phát hiện, ánh mắt của mình cùng người khác cũng không có bất đồng, anh liên tục nói cưới mình, chỉ là bởi vì anh lười, không thích phiền toái, thói quen thành tự nhiên mà thôi.
Mặc kệ trước kia anh là như thế nào, từ hiện tại mà nói, có thể được gọi là tinh anh trong xã hội , đúng là, tính tình của anh quá nhàm chán, bọn họ cùng một chỗ, cuối cùng sẽ có một ngày tách ra, mặc dù cùng anh tách ra có chút không nỡ, nhưng đau dài không bằng đau ngắn, thật ra thì, Thẩm Điệp cũng biết, bây giờ Mộng Kỳ, đã thành công hấp dẫn ánh mắt của anh, nhưng từ góc độ tâm lý ác độc, cô cũng muốn biết, trong mắt Lạc Gia Hoa nóng rực, có thể duy trì bao lâu.
Kỳ thật, mình cũng là xấu a, một người phụ nữ ưu tú, trời sinh đối với phụ nữ ưu tú có địch ý, Mộng Kỳ, là một đối thủ cạnh tranh lớn, coi như là không có Lạc Gia Hoa, cô cũng sẽ cùng cô trở thành địch nhân.
Có một câu nói gọi là: trên đời này hiểu rõ người của bạn nhất, không phải là chính bạn, cũng không phải là thân nhân của bạn, mà là địch nhân của bạn.
Lạc Gia Hoa cùng Kiều Mộng Kỳ, bọn họ, cũng coi là địch nhân của mình đi.
Cho nên, dù là cùng Kiều Mộng Kỳ qua lại không nhiều lắm, Thẩm Điệp lại cảm thấy, mình có thể nhìn thấu cô, thậm chí, so với Lạc Gia Hoa dễ dàng nhìn rõ cô hơn.
“Cô lỗ ~ cô ~~~ “
Bụng thật đói, Thẩm Điệp nhớ tới mục đích mình tới đây, cô là tới dùng cơm , kết quả thoáng cái bị bức tranh của Kiều Mộng Kỳ làm cho mê hoặc, đã quên luôn, làm sao bây giờ, nhìn bộ dạng chuyên tâm của Mộng Kỳ , nhất định là sẽ không để ý mình, thôi, ăn trước hoa quả lót bụng cái, đợi lát nữa bảo Mộng Kỳ làm cho mình ăn, nói có một cao thủ có tài nấu nướng như vậy, không cần uổng phí a.
Tự nhiên từ trong phòng bếp lấy ra một trái táo vừa gặm, vừa quan sát bức tranh Mộng Kỳ vẽ, lại nhìn người của cô, vừa nhìn như vậy, tự nhiên là thấy được cái mũi của cô, ngày hôm qua đi bệnh viện xem ra thật sự có tác dụng a, sưng đỏ tiêu tán không ít, cũng không biết còn đau hay không, nói, ngày hôm qua cô không có nói với Lạc Gia Hoa là mình đánh thật đúng là bất ngờ a, bất quá chính mình thật là ngốc, tự động khai báo, ai, nói ra, mình quá ngu ngốc a.
Rốt cục, bức tranh cũng hoàn thành, Mộng Kỳ xoa xoa hai mắt của mình, “Cảm giác như thế nào?”
“Hỏi tôi?”
“Chẳng lẽ nơi này còn có những sinh vật khác?”
“Chỉ là rất kỳ quái cô sẽ hỏi ý kiến của tình địch.
” Thẩm Điệp nhún nhún vai, nhìn Mộng Kỳ, “Tôi xem không hiểu, nhưng nhìn rất đẹp.
”
“Cô cảm thấy hành vi của cô có điểm nào mà phù hợp hành vi của tình địch, nếu như toàn bộ thế giới người muốn làm Tiểu Tam đều như cô, vậy trên thế giới sẽ không có Tiểu Tam , mặc dù cô là tay mơ, nhưng áo cưới của tôi, là vì toàn bộ người trên thế giới chuẩn bị, bất kể là đàn ông hay phụ nữ đều có thể tới nói ý kiến, huống chi, cô thích như vậy, ánh mắt cũng không tệ lắm.
”
“Cảm ơn khen ngợi của cô.
”
“Không khách khí.
”
“Cô là nhà thiết kế áo cưới sao?”
“Ừm.
”
“Kiêm chức?” Không có nhìn thấy Mộng Kỳ đi làm, Thẩm Điệp nghĩ đến chính là như vậy.
“Ừm.
”
“Bao nhiêu tiền một tháng?”
“Tại sao tôi phải nói?”
“Hỏi một chút a, là nhãn hiệu nào, tôi cảm thấy được, áo cưới này của cô đem ra, nhất định sẽ bán đắc , tôi cũng muốn có một bộ như thế.
”
“Có thể a, tôi đây chỉ cần xét duyệt qua, rất nhanh sẽ tung ra thị trường, đại khái sang năm có thể đưa ra thị trường , xem như chúng ta của có quen biết, tôi cho cô tiện nghi một chút, trực tiếp từ công ty cầm hàng.
”
“Được, bất quá cái này mắc hay không, quá đắt tôi mua không nổi a, có thể thuê sao?”
“Kết hôn là lần đầu tiên trong đời, áo cưới mặc dù vô dụng, nhưng nếu như có điều kiện, tôi cảm thấy vẫn là nên mua.
”
“Ai nói tôi kết hôn sẽ mặc cái này, tôi bây giờ còn chưa muốn, mặc dù ày áo cưới bây này nhìn không tồi, nhưng không tới thời điểm tôi kết hôn có còn tốt hay không.
”
“Không kết hôn cô mua làm cái gì?”
“Đẹp mắt a, tôi còn chuẩn bị làm một cô dâu độc thân đây.
”
Mộng Kỳ: …
“Tôi đói bụng, cô đi nấu cơm đi.
”
Mộng Kỳ khóe miệng co giật, “Cô tới đây chính là vì ăn cơm?”
“Đúng vậy.
”
“Cô thật đúng là không có tiền đồ a.
” Mộng Kỳ nói, “Nếu như tôi không có nhớ lầm, người nào đó luôn mồm nói muốn làm tình địch của tôi, xin hỏi tại sao tôi phải làm cơm cho tình địch của mình ăn?”
“Biết người biết ta bách chiến bách thắng a.
”
“Tôi không hiểu tôi nấu cơm cùng cô có quan hệ gì?”
“Quen thuộc khẩu vị của tôi cùng biết thói quen, cũng là một việc tình địch nên hiểu rõ.
”
“Tôi cảm thấy quen thuộc khẩu vị của chồng tôi cùng với quen thuộc khẩu vị của cô tốt hơn nhiều… Cô không phải là…”
“Cái gì?” Thẩm Điệp sau lưng lành lạnh , chẳng biết tại sao Mộng Kỳ thoạt nhìn thiện lương như vậy, nhưng cô có một loại cảm giác xấu.
Mộng Kỳ trong mắt thoáng hiện lên một trận đùa dai, nhìn Thẩm Điệp nói, “Cô mỗi ngày thừa dịp Lạc Gia Hoa không có ở đây đến quấy rầy tôi, lại để cho tôi nấu cơm cho cô, cùng tôi nói chuyện bình thản, vô luận hành vi nào cũng đều không giống như là việc tình địch nên làm, thậm chí cô liền không có nói nhắc tới ba chữ Lạc Gia Hoa, cô không phải là mượn lý do trả đũa ngoài mặt là muốn làm Tiểu Tam đối phó tôi, kỳ thật là cô có ý đồ với tôi đi?”
“Khụ khụ ~~ cô nói bậy bạ gì đó, tôi chính là quang minh chính đại yêu người khác phái.
” Thẩm Điệp bị nói làm cho sặc.
“Có thể là hành vi của cô thật sự là làm cho tôi hoài nghi, tôi biết rõ tài nấu nướng của tôi tốt, trước kia mẹ tôi thường dạy tôi, phải bắt được tim một người đàn ông, trước phải bắt được dạ dày của hắn, tôi cảm thấy lời này đối với phụ nữ cũng rất đúng, cô sẽ không bởi vì yêu tài nấu nướng của tôi, ngược lại yêu tôi đi?”
Thẩm Điệp tức giận đến giơ chân, “Cô, cô, cô thực nhàm chán, tư tưởng thực xấu xa, cô cách tôi xa một chút…”
Không đợi Mộng Kỳ phản ứng, Thẩm Điệp đã chạy ra khỏi Lạc gia.
Mộng Kỳ đứng ở trong phòng khách, bí hiểm cười, bất quá mới mấy câu đã đem người nào đó đánh bại, Lạc phu nhân VS thẩm Tiểu Tam Hồi 3: sẽ, Lạc phu nhân toàn thắng.
.
Truyện khác cùng thể loại
88 chương
30 chương
63 chương
83 chương
17 chương
27 chương