Tiếp đó những ngày sau. Cuộc sống khi cưới nhau nó thay đỗi nhìu thứ. Có những lúc cải nhau.nhưng họ củng sống hạnh phúc vs nhau. ********** - chồng ơi.hôm nay chủ nhật mày chở tao đi chơi nha chồng. - nó mới sáng sớm đã phá giấc ngủ em - thôi. Chiều tối đi. Tao làm mệt quá. Ngủ ngày chủ nhật lấy sức. - đi mà . Năn nỉ mà. Ở nhà chán quá - uầy tao đấm phát chết h. Để tao ngủ Xong vợ em k thèm gọi nửa. Hậm hực đi quánh răng... Tầm lát thấy bụng đói meo. Mò dậy vscn lết ass xuống bếp thì thấy con vợ ngồi vs mẹ ăn bánh mì óp la - phần của anh đâu vợ - tự làm mà ăn. - nói xong nó nói chuyện vs mẹ tiếp - vợ thế đấy -ai bỉu - thôi con làm cho nó ăn vs - mẹ em cứu em. Đó nó k làm theo hehe Nó lườm em lại bếp chiên trứng.em ngồi tám dóc vs mẹ. Xong nó đưa em ổ bánh mì nhìn em cười đểu. Em thì ngay thơ trong trắng k để Ý. Mẹ ăn xong thì lên nhà trên. Còn em vs nó - nói chứ ăn xong lên thay đồ đi tao chở mày đi thảo cầm viên ngấm cọp chơi - em vừa nói vừa gậm bánh mì - aha thiệt hả chồng - nó vui trong thấy - ờ. Chả nhẽ xạo Ăn tầm nữa ổ bánh mì. Em khóc luôn. Đm banh ổ bánh mì ra thì giữa ổ toàn ớt sim vs tiêu. Đậu mợ 2 cái này kị nhau ăn cay thôi rồi. Em quay sang nó nhìn như nó mếu máo nói - ah chồng. Em xin lỗi. Tại tại... - trả thù chứ gì - em nói - hic..em xin lỗi - sắp khóc cmnr - thế em ăn nốt nữa còn lại cho anh. Nhanh - hic. Thôi bỏ đi chồng. Em làm cái khác cho anh ăn - h có ăn k? Xem nó có vị ra sao mà dám làm cho bố ăn hả - hic. Dạ..- nó mếu cầm nữa ổ bánh mì còn lại lên ăn. ăn đc 2 phát nó chạy lại thùng rác quăn luôn. Phí vl.bên Châu phi người ta thiếu nước mà nó lại." hình như liên quan vl hêhê" Em bực mình bỏ lên phòng thây đồ lát đi nhậu vs tụi bạn - chờ em thay đồ vs anh - em biết anh đi đâu k mà đòi theo - thì lúc nảy anh nói chở em đi chơi mà -nhưng bây h có công việc bận. -anh..anh xạo - mắt nó đỏ hoe -hừ..tin hay k tuỳ. Nói xong em đi luôn bỏ lại đằng sau đôi mắt rưng rưng nhìn theo 1 2 3 zôooo - thằng T dạo này mày vs vợ sao rồi hạnh phúc chứ - ui dào...nhậu mà cứ đem gia đình ra nói làm gì.1 tháng nay sống cũng bình thường . Thôi nâng ly Be bét sỉn đền chìu mới về. Về ngủ giấc tới tối. Thức dậy toàn thân uể oải. Vợ nó hầm canh cho em ăn. .thương nó quá. Thế mà lúc sáng vì chút giận hờn mà..haizz - anh ăn đi lát em lên dọn dẹp cho. Em xuống làm nước chanh cho anh - anh cám vợ. Cho anh xin lỗi chuyện hồi sáng. -hihi. Dạ. K sao đâu anh. Nói xong vợ em đi xuống. Nhìn vợ cười em như vui sướng lạ thường. - 2 vợ chồng lại bamẹ bảo - bố em gọi lại - dạ - chúng em lại ngồi - thế này. 2 đứa cũng lớn rồi. biết chăm sóc cho nhau. - dạ con chưa hỉu bố em nhắp ngụm trà nói tiếp: - ông bà nội dưới quê sức khoẻ già yếu nay bệnh may đau. làm con có bổn phận chữ hiếu. bố mẹ cũng già rồi. bố xin về hưu sớm. bố mẹ sẽ mang số tiền tiết kiệm gữi ngân hàng mà sống cho hết đời vs ông bà nội. 2 đứa ở đây liệu mà chăm sóc cho nhau. cuối tuần bố mẹ dọn đồ về quê. căn nhà này trao lại cho vợ chồng bây. ráng mà sống vs nhau cho hạnh phúc - dạ. nhưng.... - k nói thêm. bố đả nói thì như đinh đóng cột - dạ....rảnh con sẽ xấp xếp về dưới thâm bamẹ vs ông bà bố em đả nói thế thì em chịu. 1 tuần sau khi bố mẹ đi. căn nhà h chỉ còn 2 bóng người. em thì lo chạy đi làm tất bật. rảnh rỗi thì cafe mát xa vs mấy ông cty. -anh hôm nay sao chưa về ăn cơm nữa.- vợ em gọi - hôm có việc anh về trễ - anh có việc gì chứ. Em ở nhà 1 mình sợ lắm. Anh về vs em đi - đả nói làm công việc em hỏi nhìu làm gì. Xong em cúp máy. Tiếp tục đàn đúm thâu đêm. Đến lúc say be bét mới chịu về. Từ khi sống chung vs nhau em thay đổi rất nhìu.vợ em thì ngoan hiền hơn trước.còn em thì trái ngược lại. Thích ăn phở hơn ăn cơm. -kíng koong..kíng kong Tiếng dép vợ đi ra xèm xẹp.. Em thì sỉn be bét. - trời ơi. Chồng ơi. Lại nhậu nữa. Vợ em than.xong dìu em vào nhà.dắt xe vô đóng cửa lại. - ọeeeeeee. - em nôn ra giữa nhà. Vợ em thấy thế chạy lại đỡ em dậy. - em dìu anh lên phòng nghĩ. Mai mốt anh uống vừa phải thôi. Nhở bị làm sao thì sao -mày trù tao chết à - em quát nó -hức không có - nó khóc Dìu em lên phòng nó thay đồ cho em. Pha nước chanh nóng cho em uống, dọn bãi nôn của em. Em đâu biết đêm đấy vợ em mất ngủ vì 1 vết son môi dính trên áo của con tiếp thị lúc ngồi nhậu hôn lên áo em. Sáng tĩnh dậy vs cái đầu choáng váng. Em quay người lại k thấy vợ đâu. Xuống bếp thì thấy vợ đang loay hoay nấu ăn. Em lại kéo ghế ra ngồi - vợ làm gì thơm thế Vợ em giật mình đáp: - em nấu súp cua. Lâu rồi chả nấu k biết có ngon k hì Vợ em đáp nhưng k quay lại nhìn em Lát sau khi nấu xong vợ em múc ra cho em ăn. Công nhận ngon vật. Vợ em ăn mà cứ cuối mặt xuống ăn. Thấy lạ em hỏi: - làm j ăn k nhìn anh thế. Hay là chán anh rồi Lúc này vợ em bỏ bát xuống xua tay - k có đâu anh Em lúc này mớ nhìn kĩ khuôn mặt tìu tụy . Mắt sưng húp, thăm quần đen chứng tỏ hôm qua mất ngủ - hôm qua em k ngũ à. Sao nhìn bơ phờ thế - dạ. Tại bức rức trong người em hơi khó ngủ k có gì đâu anh - vợ em ráng cười - ờ - chả hĩu sao em lại thốt ra đúng 1 từ ờ. Mặt vợ em chùn xuống. Ăn xong em lại đi làm . 1 mình vợ em lại ở nhà. Tới tối lại say sỉn về nhà. Cứ mõi lần như thế thì vợ em đều chăm lo cho em như 1 người mẹ hết lòng con. Ngủ đến sáng mai thì em chả nhơ´