Nhắm mắt lại, cô sợ Tiêu Nhân phát hiện, dùng tay chống lên mép bàn.
Lại ngồi 1 tí, bọn họ mới rời phòng học.
Trên đường đi đến lầu thực nghiệm.
“Băng Khuynh, nhanh nhìn, phía trước gì vậy?” Tiêu Nhân chỉ về trước.
Hạ Băng Khuynh cố tỉnh táo nhìn kỹ, bên đó trải 1 miếng bạt, có 1 đám người mặc đồ blouse trắng đang đi.
“Xem ra là đi thực nghiệm, cậu nhìn bên đó còn đo huyết áp nữa.”
“Đúng thật, mấy người đó đều mặc blouse trắng,” Tiêu Nhân sau khi nhìn thì gật đầu, nhưng sau đó lại mơ hồ: “Nhưng hôm nay là ngày gì, tại sao lại có bác sĩ đến thực nghiệm, có phải là bên phụ khoa muốn làm quảng cáo.’
“Sao có thể, đây là ĐH S, làm sao có thể tùy tiện để diễn ra hoạt động thương nghiệp.”
“Nói cũng đúng, vậy thì kì lạ thật!”
Lúc họ đang nói, rời chỗ những bác sĩ càng gần.
1 bác sĩ nữ mặc áo blouse trắng đến trước mặt họ, cản đường họ: “Các bạn, bây giờ thời tiết lúc nóng lúc lạnh, dễ cảm, qua uống 1 ly nước gừng phòng ngừa đi.”
Vừa nói, liền nắm tay Hạ Băng Khuynh đi về bàn bên kia.
Hạ Băng Khuynh đang không hiểu gì, ngừoi đã bị ấn ngồi xuống ghế, xung quanh là bác sĩ vây lấy, lại đưa trà gừng cho cô, lại đo nhiệt độ, lại thử huyết áp, thử máu.
Trong nhất thời tất cả bác sĩ vây lấy 1 mình cô.
“Các người---” Hạ Băng Khuynh bưng trà gừng, bị bọn họ dọa sợ rồi, làm gì dám uống trà nữa.
“Bác sĩ Liêu, nhiệt độ của cô ấy là 39.5, huyết áp thể hiện vượt quá mức bình thường.” 1 bác sĩ nam đeo kính đi đến bên bác sĩ lúc nãy, nhẹ nhàng báo.
Nữ bác sĩ gật nhẹ đầu, quay người đi đến bên Hạ Băng Khuynh: “Uống trà trước đi, có thể giải hàn khí.”
“Các người sao lại vây lấy tôi?” Hạ Băng Khuynh không hiểu hỏi.
“Vì nhìn cô sắc mặt rất tệ, cô sốt rồi, còn rất cao nữa, cô nương nghe đây, bây giờ cô cần đi bệnh viện ngay lập tức, không thể chậm trễ.”
“Tôi biết mình sốt rồi, lát tôi đi bệnh viện.” Hạ Băng Khuynh uống 1 miếng trà gừng, để ly xuống: “Cảm ơn trà gừng của cô.”
Cô đứng dậy, lễ phép cảm ơn, kéo Tiêu Nhân ở 1 bên đi.
“Aì, Hạ tiểu thư---” Bác sĩ Liêu ở sau kêu lên.
Cô lên trước muốn ngăn cô lại, lại đột nhiên nghĩ đến gì đó, liền bỏ qua, không đuổi theo.
Cô lấy điện thoại gọi 1 số: “Mộ tổng, Hạ tiểu thư sốt rất lợi hại, nhưng không chịu lập tức đi bệnh viện, ngài nói có phải cô ấy biết là ngài sắp xếp không, ngài xem---”
“Tôi biết rồi!” Giọng trầm thấp đáp 1 tiếng.
Sau đó, cúp máy.
Trên lầu thực nghiệm, Tiêu Nhân sống chết không để Hạ Băng Khuynh lên lầu.
“Cậu sốt nghiêm trọng vậy, đừng học nữa, đi bệnh viện với tớ!”
“1 tiết 1 tiếng mà thôi, không cản trở gì.” Hạ Băng Khuynh vỗ ngực nói: “Tin tớ đi, tớ biết bản thân chịu đựng đến đâu.”
“Biết cái mông á, không chỉ là 1 tiết học nhảm, không học cũng không chết.” Tiêu Nhân tức giận chửi.
Phía sau có vài ngừoi đi đến, vừa nghe câu của Tiêu Nhân la lên.
“Không muốn học thì biến ngay, đừng ở lầu thực nghiệm của tôi làm ồn!’
Giọng nói bất ngờ truyền đến làm Hạ Băng Khuynh và Tiêu Nhân hết hồn.
Bọn họ quay người, nhìn thấy người đàn ông đằng sau, mặc sơ mi trắng, lưng thẳng tắp, toàn thân tỏa ra khí chất thanh thuần cấm dục.
- -------- ----------
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
91 chương
40 chương
16 chương
144 chương