Đầu Hạ Băng Khuynh tưởng tượng hình tượng nhu mì của mình, cảnh tượng ấm cúng hữu tình, bị 1 câu nói cũng anh đập vỡ hoàn toàn, kéo theo âm cuối khó nghe. Cô cúi đầu chú tâm ăn, quyết định k tìm ngược. “Ăn xong đi tắm.” Lúc cô đang uống canh, môi mỏng của Mộ Nguyệt Sâm đến bên tai cô, ái muội trêu 1 câu. “Khục---” Tim Hạ Băng Khuynh tê dại, ngẩng đầu, “ợ” lên mặt anh. Cả mặt Mộ Nguyệt Sâm, lập tức biến sắc. Hạ Băng Khuynh nhín sắc mặt anh k tốt, sợ hãi rut cổ: “K cẩn thận, ợ rồi!” “Hạ Băng Khuynh, em biết phụ nữ ợ trước mặt đàn ông là rất mất điểm không, hành động cực kỳ k hấp dẫn.” Mộ Nguyệt Sâm lạnh mặt, áp sự tức giận nói với cô. “Uhm, là vậy sao, em k biết.” Hạ Băng Khuynh đơn thuần lắc đầu, sau đó, như nghĩ đc gì hỏi: “Vậy nói như vậy, em có phải k cần tắm nữa? Dù sao em cũng k có sức hấp dẫn.” Mộ Nguyệt Sâm bất động nhìn chằm chằm cô, nhả ra 3 chữ: “Đi tắm đi!” Hạ Băng Khuynh ngả lưng xuống, dựa lên sofa: “Em để em nghỉ tí, anh tắm trc.” Mộ Nguyệt Sâm ở bên cởi đồ mình ra, chậm rãi nói: “Hạ Băng Khuynh, em có 2 lựa chọn, 1 là em tắm trc, 2 là chúng ta---” “Em tắm trc!” Hạ Băng Khuynh lập tức bò dậy chạy khỏi phòng. Mộ Nguyệt Sâm cong môi: “Phản ứng cũng khá nhanh!” Hạ Băng Khuynh tắm trong bồn tắm, ôm khăn. lúc chuẩn bị ra, lòng cô lại căng thẳng. Đừng sợ đừng sợ, k đau lắm đâu. “Anh đừng nhìn em như vậy!” Hạ Băng Khuynh bị anh nhìn đến cảm thấy ngợt ngạt, như là cô đang trần truồng đứng trc mặt anh vậy. Mộ Nguyệt Sâm từ giường đứng lên, đi về phía cô. Hạ Băng Khuynh sợ anh lập tức kéo khăn tắm của mình ra, trong lòng hoảng sợ liền chạy lên giường ngồi: “Đến, đến anh tắm rồi!” “Đc!” Mộ Nguyệt Sâm quay qua đi vào phòng tắm, anh biết, cần phải theo tiết tấu của cô. Hạ Băng Khuynh trốn trong chăn, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, căng thẳng muốn chết, nhưng cô k thể phủ nhân, trong lòng có vài phần mong chờ. Nghe tiếng nước dừng, cô càng bất an. Nhìn thấy Mộ Nguyệt Sâm ra, trần nửa người, cơ ngực cơ bụng đường nhân ngư đều đập vào mắt cô, đường nét gợi cảm đến khiến người khác phun nước mũi, thật đúng như Tiêu Nhân nói, sói tuyệt sắc. Anh từng bước đến bên giường, tay cô nắm chặt ga giường. K fai cô muốn căng thẳng, thật sự khống chế k đc. Mộ Nguyệt Sâm rất tự nhiên kéo chăn ra, nghieeng nửa người áp lên cô, dùng tay sờ tóc mai của cô: “Thả lỏng tí, em tiếp tục nắm, ga giường sắp bị em nhàu nát.” “Uhm---” Hạ Băng Khuynh nghe lời thả lỏng. Dường như lúc này, ngoài việc nghe lời anh, cô k thể làm gì. Tay Mộ Nguyệt Sâm tiếp tục lên trước, sờ mặt cô, môi đỏ hồng nhuận của cô, cổ trắng ngần thon dài, cuối cùng lên trc ngực cô, kéo khăn tắm cô ra. - -------- ----------