Trương đại thẩm dặn dò Đỗ Vĩ Minh buổi tối phải qua nhà mình ăn cơm, Đỗ Vĩ Minh liền nghe theo, chồng Trương đại thẩm chính là thôn trưởng, gọi là Trương Ngưu, mẹ Lý Nhị đã chết ba năm trước, bình thường cả hai người đều coi Lý Nhị như người một nhà mà chăm sóc, nếu không hài tử này đã sớm chết. Nhưng thân thể của Lý Nhị từ nhỏ đã không tốt, thôn này cũng không có gì giúp điều dưỡng, chỉ đủ ăn no. Lúc trước Lý Nhị sốt cao một trận, tuy được Lí đại phu xem bệnh bốc thuốc nhưng vì thân thể vẫn quá yếu mà chết, sau đó Đỗ Vĩ Minh lại trùng hợp xuyên vào thân thể này. Buổi tối, thôn trưởng từ ngoài đồng trở về, thấy Đỗ Vĩ Minh đang ở nhà mình nên rất cao hứng. Cơm chiều làm đơn giản gồm cháo và khoai lang, Trương đại thẩm còn cố ý cho Đỗ Vĩ Minh hai quả trứng chim để hắn ăn nhiều một chút. Nhà thôn trưởng có ba đứa nhỏ, mỗi đứa đều cao to hơn Đỗ Vĩ Minh nhiều, đã có thể giúp thôn trưởng ra đồng làm việc. Sau khi ăn xong cơm chiều, Trương đại thẩm kể lại tình huống hiện giờ của Đỗ Vĩ Minh, thôn trưởng nói với hắn, hiện tại vừa lúc mùa thu, tất cả mọi người đều bận rộn làm ruộng, đất của nhà Lý Nhị cho thuê một năm được 50 cân gạo, còn thêm 300 văn tiền, nhưng phải sau khi vụ thu hoạch xong mới trả tiền thuê. Đỗ Vĩ Minh cũng muốn tự mình trồng một ít, nhưng đất đã cho thuê nên không biết trồng ở đâu. Thôn trưởng lại nói với hắn, mảnh đất từ phía trước nhà hắn cho đến bờ sông đều là của nhà Lý Nhị, phía sau nhà cũng có một khoảnh đất nhỏ, nếu hắn muốn trồng gì cũng có thể trồng. Đỗ Vĩ Minh tính toán một chút, mảnh đất ở trước và sau nhà nhìn chung cũng không nhỏ, liền vui vẻ cười cảm ơn thôn trưởng. Thôn trưởng để Đỗ Vĩ Minh về nhà chuẩn bị, ngày mai sẽ mang qua một ít hạt giống. Về đến nhà thì trời đã tối, may mà trong lu vẫn còn nước, Đỗ Vĩ Minh sau khi tắm rửa sơ qua, liền nằm trên giường tính toán xem mình nên trồng cái gì. Trong nhà bếp có một ít khoai lang, thêm mấy củ khoai tây, còn có đậu tương. Đỗ Vĩ Minh định ngày mai sẽ xin thôn trưởng thêm một ít mạ lúa, lúc nãy đi dọc bờ sông hắn phát hiện bây giờ vẫn đang là giữa vụ lúa, trồng thêm một ít ngô, còn rau thì sẽ trồng cải trắng và củ cải vân vân, dù sao chỉ có một người, ăn cũng không nhiều. Từ giờ đến vụ thu hoạch, lương thực trong mấy tháng này là một vấn đề. Mặc dù nói có 50 cân gạo, nhưng từ giờ tới đó ăn cái gì, trong nhà chỉ còn một ít gạo, nhiều nhất là duy trì được nửa tháng. Cũng may trước đây hắn cùng chị gái sống ở nông thôn, lúc nhỏ cũng hay đi hái rau dại, giúp đỡ ở ngoài đồng, bằng không thì bây giờ không biết phải làm sao. Phía sau thôn có một ngọn núi, vài bữa nữa thăm quan xem có cái gì… có thể ăn hay không. Đỗ Vĩ Minh phát hiện mình thật là bận rộn, nghĩ tới ngày mai bắt đầu trồng trọt, Đỗ Vĩ Minh cố gắng ngủ sớm hơn. Nhưng chăn này có mùi rất không dễ ngửi, chờ mình có tiền sẽ mua hai bộ chăn giường, mình một cái, cái kia cũng của mình nốt. Trong đầu nghĩ đến chị gái không biết bây giờ ra sao, cứ thế rồi ngủ mất. Hôm sau trời vừa tờ mờ sáng, Đỗ Vĩ Minh đã tỉnh, chỉ vì giường ngủ không quen, cũng không có cách nào, chờ có điều kiện tính tiếp. Đi tới bờ sông rửa mặt, không có kem đánh răng, cũng không có bàn chải, ai, thật sự vẫn chưa quen được. Vốc nước sông súc súc miệng, lại lấy nước sông rửa mặt, cuối cùng dùng chậu nhỏ múc nước, đi qua đi lại bốn lượt mới được có ba phần tư lu nước, thân thể có hơi mệt mỏi, thôi để sau làm tiếp vậy. Vội vàng dùng gạo lứt nấu chút cháo, bỏ thêm mấy củ khoai lang, đồ ăn hôm nay đều dựa vào nó. Ăn xong điểm tâm, Đỗ Vĩ Minh tìm khoai tây và những thứ ngày hôm qua nhìn thấy, khoai tây đã gần nảy mầm, trước hết cứ để đó, khoai lang cũng thế, còn đậu tương thì phải nghĩ cách ngâm giống, nếu không tỉ lệ nảy mầm sẽ không cao. Đem mấy thứ tìm được ra phía sau nhà, Đỗ Vĩ Minh muốn đem đất cải tạo lại, nếu không sẽ không trồng được.