Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 103
Edit: Thiên Âm
Vì vậy mọi người lại phiền Phát Tường tẩu tử đem nữ oa đã quấn tã lót từ trong phòng ôm ra, rồi đưa nó theo về Triệu gia.
Triệu Tương Nghi thấy đứa trẻ má phấn đô dô, mắt còn chưa mở, nội tâm càng thêm phức tạp, đây chính đứa trẻ mà tiểu cô dùng cả sinh mạng của mình để đổi lấy, nàng ngơ ngác nhìn đứa trẻ đó, trong người nó còn mang dòng máu của tên Trương Sâm kia, trong khoảng thời gian ngắn nàng đối với đứa trẻ này vừa yêu vừa hận.
Triệu lão gia tử thấy thế nhìn đứa bé đó mắng một tiếng: “Đây là con cháu của Trương gia bọn họ, chúng ta không thể mang nghiệp chướng này theo về nhà được, mau để nó ở lại đây cho bọn họ chăm sóc.”
Phương thị lại đau lòng ôm đứa nhỏ trừng Triệu lão gia tử: “Con nít có tội gì, nó còn chưa mở mắt ra, cái gì cũng không biết, đây là đứa con đầu tiên của Nguyệt Cầm, nếu như bỏ đứa nhỏ ở đây, lỡ nó xảy ra chuyện gì thì ông nói xem Nguyệt Cầm làm sao bây giờ? Đến lúc đó tôi sẽ liều mạng với ông.”
Triệu lão gia tử thấy mình không nói lại được liền câm miệng, buồn bực nhìn Phương thị.
Ngô thị vì mặt mũi lại lần nữa chạy đến ngăn cản, Triệu Nguyệt Cầm thấy bà như là thấy quỷ, lúc nhìn thấy trương Sâm, lại muốn nhắm mắt lại để khỏi nhìn thấy, trong lòng tràn ngập sự chán ghét.
Triệu Tương Nghi chán nản, tiểu cô là người hiền dịu vậy mà cũng có lúc chán ghét người khác, mà kẻ chán ghét lại là người trương gia, như vậy có thể thấy cuộc sống của tiểu cô ở Trương gia cực khổ như thế nào rồi.
Vì vậy nàng cơ hồ không khống chế được lửa giận, cúi người xuống nhặt một cụ đá nhằm ngay Trương sâm ném tới, vừa vặn trúng của quý của Trương Sâm, Trương Sâm vốn muốn giúp đỡ Ngô thị khuyên người nhà vợ, đột nhiên dưới hạ thể truyền đến cơn đau.
Đám người Ngô thị không tiếp tục đôi co với người triệu gai nữa, chỉ nhanh chân vây quanh trương Sâm hỏi hắn có bị làm sao không, bị thương có nghiêm trọng không….
Triệu Tương Nghi đi theo phía sau lưng phụ thân, nhịn không được quay đầu lại nhìn Trương Sâm, nàng thật hi vọng mình ném một lần có thể làm cho hắn mất khả năng làm cha luôn cũng được.
Cứ như vậy, dưới tình thế hô cao đánh mắng, cũng đem được Triệu Nguyệt Cầm đưa về Triệu gia an toàn.
Vừa về đến trong nhà, Lý thị đã bế tiểu Hoằng Tuấn đi ra nhìn xem có chuyện gì, thấy mọi người đưa người về, không khỏi kinh ngạc hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Triệu lão nhị bước đến bế tiểu Hoằng Tuấn, sau đó nhìn Lý thị lắc đầu: “Cái gì cũng đừng hỏi, hài tử để ta lo, nàng mau cùng mẹ vào trong chăm sóc Nguyệt Cầm đi.”
Lý thị biết tình hình không ổn, không nói nhiều, chỉ sờ đầu tiểu Hoằng Tuấn, sau đó đi theo Phương thị vào trong, nhìn Triệu Nguyệt Cầm nằm trên băng ca, sắc mặt trắng bệnh muốn dọa người, lại nhìn sang nữ oa Phương thị ôm trong lòng, tâm nhất thời lạnh buốt.
Không cần mọi người nói, Lý thị cũng biết rõ, Triệu Nguyệt Cầm nhất định là ở nhà chồng bị ủy khuất rất lớn.
Bởi vì trước kia Phương thị cũng đã nói, người đã mang thai, nên bà không có biện pháp, chỉ cần nhà con rể không làm chuyện quá phận, thì mấy chuyện như vặt lông gà vỏ tỏi nàng bà cũng sẽ không so đo, mà bây giờ mọi người lại đưa Triệu Nguyệt Cầm về đây, cả hài tử cũng ôm về, chắc chắn nhà chồng của Triệu Nguyệt Cầm bên kia đã làm cho Triệu Nguyệt Cầm ủy khuất rất lớn.
Lát sau, Phương thị và Lý thị an bài Triệu Nguyệt Cầm ở khuê phòng trước khi nàng xuất giá, còn Triệu Tương Nghi thì ngủ cùng phòng với ca ca Triệu Hoằng Lâm một đêm, chờ ngày mai an bài tiếp.
Triệu gia hôm nay phải đối phó nhiều chuyện như vậy nên ai nấy đều đã sớm mệt mỏi, chỉ có Phương thị và Lý thị dưới ngọn đèn đêm thức trắng chăm sóc Triệu Nguyệt Cầm, mãi cho đến tận nửa đêm, tất cả đèn trong Triệu gia mới thổi tắt hết.
Một đêm này, có nhiều người không thể nào mà ngủ được, đêm dài đằng đẵng cùng bi thương.
(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi được edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ >.
Truyện khác cùng thể loại
164 chương
127 chương
11 chương
7 chương
21 chương
74 chương