Edit: Qiezi
“Gọi tôi là Tôn.” Lý Tôn cúi đầu hừ một tiếng, kéo cánh tay đang che người Trần Thải ra, sau đó cúi đầu về phía trước, môi dán lên ngực Trần Thải, Lý Tôn lập tức hé miệng ngậm một đầu v*.
Trước khi Lý Tôn kết hôn với Trần Thải, không có kinh nghiệm hôn môi càng không có kinh nghiệm trên giường nên hắn cố ý xem một vài phim pỏn. Thứ nhất là hắn không muốn mất mặt trong đêm tân hôn, thứ hai là cũng muốn cho Trần Thải ấn tượng lần đầu tiên tốt đẹp, dù sao lần đầu tiên này sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt vợ chồng của hai người sau này. Rất nhiều phim pỏn đều có cảnh liếm mút đầu v*, hơn nữa khi Lý Tôn quan sát thân thể Trần Thải, thấy viên đậu hồng hồng nhô ra trên lồng ngực trắng nõn, tròn tròn mịn mịn vô cùng mê người, Lý Tôn dứt khoát ngậm vào miệng, sau đó dùng lưỡi khẽ liếm.
“Tôn! A!” Khi đầu lưỡi lướt qua đầu v*, Trần Thải cảm thấy như có một luồng điện xẹt qua ngực mình, lập tức hét lên.
“Sao vậy?” Lý Tôn nhả đầu v* ra, ngẩng đầu nhìn cậu đầy khó hiểu.
“Không… Không có gì.” Trần Thải đỏ mặt lắc đầu, cũng không thể nói với Lý Tôn là mình bị liếm đầu v* thoải mái muốn chết. Trước đó Trần Thải còn cảm thấy mình thẳng, nhưng đêm nay lại bị Lý Tôn hôn đến mụ mị, sau đó bị hắn nhìn cơ thể đến mức có phản ứng, bây giờ bị liếm vú sướng thét lên, lúc này Trần Thải mới phát hiện mình không chỉ cong, hơn nữa thân thể còn rất mẫn cảm, đương nhiên, nói dễ nghe là mẫn cảm, nói trắng ra là Trần Thải cảm thấy mình cực kỳ dâm đãng, đừng nói bị Lý Tôn chạm vào, chỉ bị hắn nhìn cơ thể đã có phản ứng, đây không phải là dâm đãng thì là gì.
“À.” Lý Tôn không nhìn ra có gì khác thường, sau khi thờ ơ lên tiếng lại cúi đầu ngậm đầu v* Trần Thải, tiếp tục ‘công tác’ trước đó.
Lý Tôn dùng đầu lưỡi không ngừng liếm đầu v*, cũng cảm thấy viên thịt be bé trong miệng mình càng lúc càng lớn. Để chứng thực suy nghĩ của mình, Lý Tôn còn cố ý nhả đầu v* ra nhìn một chút, phát hiện nó quả thật đã lớn hơn ban đầu rất nhiều, màu sắc từ phấn hồng biến thành đỏ tươi. Bên trên còn dính đầy nước bọt của Lý Tôn, ẩm ướt lấp lánh càng thêm đỏ hồng dụ người. Lý Tôn càng nhìn càng thích, lại nhanh chóng ngậm vào liếm mút.
“Tôn… Tôn… A a…” Trần Thải cảm thấy trước ngực mình vừa ngứa vừa ngột, sắp sướng muốn chết. Khi Lý Tôn khẽ liếm, đầu v* hơi ngưa ngứa; khi Lý Tôn cắn cắn day day, đầu v* tê tê. Hai loại cảm xúc không ngừng luân phiên, Trần Thải sướng đến mức ưỡn ngực hướng đầu v* vào miệng Lý Tôn, muốn chiếm được càng nhiều sung sướng hơn.
Lý Tôn cũng không phải ngốc, không thể nào ngay cả tiếng rên rỉ của Trần Thải cũng không hiểu. Đối với phản ứng của Trần Thải, Lý Tôn cũng không nghĩ có bao nhiêu dâm đãng, trái lại hắn rất thích Trần Thải nhiệt tình như thể, cảm giác mình thật sự đã tìm được bảo bối, may là ban đầu vừa thấy Trần Thải đã yêu, may mà làm chút thủ đoạn để Trần Thải kết hôn với mình. Bởi vì Lý Tôn biết mình mặt than, cũng biết bản thân khô khan, thật ra Lý Tôn cũng muốn dịu dàng cười nói với Trần Thải nhưng lại không làm được, tuy nhiên bây giờ hắn lại cảm thấy mình và Trần Thải nhiệt tình là bổ sung cho nhau, nên Lý Tôn cho rằng mình và Trần Thải là một đôi vô cùng hoàn mỹ.
Tiếng rên rỉ càng lúc càng cao của Trần Thải kích thích Lý Tôn hưng phấn tăng vọt, miệng ngậm đầu v* dùng sức liếm mút còn không ngừng phát ra âm thanh chụt chụt.
“A a… Tôn… Thật thoải mái… Hức hức…” Dù sao đây cũng là lần đầu tiên thân thể được người yêu thương, cậu không chịu được sung sướng mãnh liệt mà bật khóc, tiếng rên rỉ đứt quãng xen lẫn âm thanh nức nở.
“Đừng khóc.” Lý Tôn nghe thấy tiếng khóc nên ngẩng đầu, hôn lên khóe mắt đẫm nước của cậu.
“Tôn…” Trần Thải ngây người, nước mắt rưng rưng nhìn Lý Tôn. Thật ra giọng Lý Tôn cũng không quá ôn nhu, trên mặt vẫn là biểu cảm tê liệt, nhưng trái tim Trần Thải thoáng mềm nhũn, đột nhiên cảm thấy hôn nhân bất đắc dĩ này cũng… Không tệ lắm.
“Có phải sưng lên rồi không!?” Lý Tôn thấy Trần Thải ngừng khóc, lại cúi đầu nhìn đầu v* bị mình mút mát, có lẽ lúc nãy mút mạnh quá, bây giờ đầu v* vừa đỏ vừa sưng, lớn gấp đôi bên kia. Lý Tôn đau lòng vươn tay khẽ chạm một cái.
“A…” đầu v* rất mẫn cảm, bị Lý Tôn chạm một cái, Trần Thải lại không kiềm được ngâm khẽ.
Lý Tôn vẫn có thể phân rõ tiếng rên rỉ và tiếng kêu đau, nghe phản ứng của cậu, hắn không nói gì nữa, cúi xuống liếm láp đầu v* bên kia.
Lúc này đây Lý Tôn dịu dàng rất nhiều, vẫn làm Trần Thải thoải mái kêu tới kêu lui, dùng sức đỉnh đỉnh đầu v* cọ cọ trên môi Lý Tôn. Sau đó Trần Thải kêu khàn cả giọng, thân thể nhũn thành vũng bùn, nhưng thứ dưới hàng lại vươn cao thẳng tắp!
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
18 chương
10 chương
85 chương
94 chương
53 chương
11 chương
116 chương