Cuộc sống mới của nữ phụ
Chương 2 : Xui xẻo hay may mắn
Liễu Đông Trà khó khăn mở mắt ra , đầu cô vẫn cứ đau ong ong lên, thân thể giống như bị người ta cán qua vậy, nhức mỏi vô cùng.
Khi Đông Trà ổn định lại thị giác thì đập vào mắt cô là trần nhà trắng tinh cùng với một chùm đèn pha lê quý giá, tiếp đó trước mắt cô trên bức tường đối diện, theo một bức ảnh khổng lồ bằng gỗ quý hiếm, là ảnh một cô gái xinh đẹp,cô quay đầu về phía ống kính, mái tóc đen bồng bềnh được vén gọn qua một bên để lộ ra tấm lưng trắng ngần không tỳ vết. Thật sự là quá quyến rũ và thu hút.
Dưới bức tranh là một cái bàn gỗ, có tivi vô cùng lớn, tiếp đó trong góc bàn bên trái là một cái cửa màu trắng, Chắc là cửa ra vào.
Đông Trà quan sát một vòng sau đó nhìn lại mình, cô quả thật muốn hét lên, Cô đang mặc một chiếc váy ngủ màu tím chỉ dài tới đùi còn có ren.
Còn có bộ ngực này không phải là ngực của cô a, ngực của cô không to như thế.Sao lại như vậy a???
Cô vừa sống lại còn chưa kịp vui vẻ thì phát hiện bản thân bị người ta sửa sạch, thiên a.
Cô bật dậy nhảy xuống giường chạy đến cái gương dài để gần cửa phòng, Cô muốn xem mình còn bị sửa chỗ nào nữa hay không.
Sau khi soi gương Đông Trà hoàn toàn câm nín,trong gương là một cô gái vô cùng xinh đẹp,tóc đen,da trắng ,thân hình chuẩn vô đối và quan trọng nhất là nó hoàn toàn không phải Đông Trà.
Lần này Đông Trà hoàn toàn hoảng sợ, trong đầu cô liên tục tự hỏi chuyện quái gì đang xảy ra?
Đông Trà như bị rút hết sức vậy ngã ngồi dưới đất. Sau một lúc, cô ổn định lại tâm trạng của mình xong, cô đứng dậy đi vòng quanh Phòng tìm kiếm có thứ gì để xác định xem mình đang ở đâu hay không? Cô đi đến bàn tivi, trên bàn có một cái bóp màu hồng. Đông Trà nhanh chóng cái bóp ra tìm giấy tờ hay bất cứ thứ gì đó có thể cho cô biết mình đang ở đâu.
Bóp quả thật là có CMNN,thẻ ngân hàng... Có mấy loại giấy tờ tùy thân khác.Đông Trà mặc kệ,cô cầm cái bóp trúc thẳng xuống đất,mấy loại giấy tờ,thẻ căn cước,thẻ vip gì đó có trong bóp cứ thế rơi xuống. Đông Trà mgồi xụp xuống,cô vớ đại một cái thẻ,hình như là thẻ thành viên gì đó,trên đó ghi rất rõ.
Tên hội viên: Ngọc Hoa Tranh.
Tuổi:19
...
Lúc này Đông Trà thật sự cảm thấy không thể tin nổi, cô có chút nghi ngờ sau tai nạn thị lực của bản thân có phải có vấn đề gì đó hay không. Cái tên gì trong đó,haha...cô biết, nhưng có điều đó là tên nhân vật nữ phụ phản diện trong một bộ tiểu thuyết mà cô mới đọc xong không lâu.
Đông Trà lắc đầu liên tục, Chắc chắn là cô nhìn lầm hay chỉ là trò đùa gì đó của mấy kẻ dở hơi thôi. Bỗng tiếng gõ cửa vang lên,đánh bật Đông Trà đang cũng cố lại tinh thần của mình, ngoài cửa một giọng nói vang lên cung kính nhưng trong đó chứa không ít sự mỉa mai và xem thường:
- Đại tiểu thư mời cô xuống nhà ăn sáng,mọi người đang đợi!
Được rồi, giờ thì Đông Trà có muốn không tin cũng không thể. Cô tin rồi,mà thật sự thì cô cũng chả muốn tin,cô xuyên không rồi.
Đây đại loại là tình tiết đang hot hiện nay của mấy quyển tiểu thuyết ăn khách đây mà. Bên ngoài giọng nói của cô hầu gái lại vang lên mang theo vẻ hối thúc đầy bực bội.
-Tiểu thư,cô có nghe tôi nói không vậy ,tiểu thư,tiểu thư.
Đông Trà quả thực là muốn nổi điên,cô muốn yên tĩnh,là yên tĩnh đó.
-Nghe rồi,tôi biết rồi!-Đông Trà quát lên. Bên ngoài lập tức yên lặng trở lại.
«Được rồi Liễu Đông Trà dù gì cũng xuyên không rồi, bình tĩnh nào, đã vậy thì mình cứ sống cho thật tốt thôi, trong truyện số của cô nữ phụ này cũng quá đen rồi, bây giờ mình giúp cô ấy tận hưởng cuộc sống một chút vậy.
Đông Trà tự trấn an mình, đồng thời cũng chấp nhận việc mình đã xuyên không.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
154 chương
44 chương
59 chương
139 chương
8 chương
160 chương
49 chương