Chủ nhật, Phùng Tiểu Vũ đến tổ dân phố làm giấy chứng nhận Đảng, nhìn thấy bên cạnh ủy ban đang tổ chức hoạt động tuyên truyền. Phùng Tiểu Vũ hết sức phối hợp đi đến làm một bản khảo sát. Sau đó được tặng cho một hộp bao ngừa thai (aka ba con sói):”> Phùng Tiểu Vũ nhận lấy hộp có chút lúng túng. Bác gái hiểu ý: “Tiểu tử đừng thẹn thùng, cứ đem về dùng đi.” Phùng Tiểu Vũ do dự một chút, ấp úng nói: “Cái này, loại này nhỏ quá, có thể đổi hộp......cỡ lớn chút không?” Bác gái tầm mắt rất tự nhiên quét xuống, lớn tiếng nói: “Không nhỏ đâu, cậu bé thế này vừa rồi!” Vài nhân viên công tác bên cạnh nghe tiếng đều nhìn sang phía bên này, Phùng Tiểu Vũ mặt đỏ đến sắp xuất huyết. Nhưng cậu cảm thấy không thể đem một hộp kích cỡ không vừa về nhà, như thế không phải chính là lãng phí sao, thế nên kiên trì nói: “Tôi vẫn là muốn đổi hộp cỡ lớn.” “Nhưng mà lớn quá cậu dùng không được a.” Bác gái có lòng tốt khuyên bảo. “Không sao, em ấy dùng không được có thể để tôi dùng.” Một đạo thanh âm rất nam tính êm tai truyền đến từ phía sau Phùng Tiểu Vũ.