Sorrrrrrrryyyyyyyyyy.
Tác đăng cực kì muộn.
Do mấy ngày nay ăn chơi sa đọa ăn mừng Ma đạo tổ sư ra anime mà tác không viết truyện.
Ngàn lần xin lỗi.
Mà nếu may mắn ngày mai sẽ có chương mới đó
___ Pov tác ___
"Wa...wa, cái gì vậy"-Yuki
Yuki bám thật chặt một cái cây nhìn cái vòng ma thuật đang tỏa ra những luồng khí mãnh liệt thổi bay mọi thứ xung quanh.
Cái vòng phát sáng rồi thứ bên trong biến mất, 3 giây sau nó quay trở lại.
Yuki tự hỏi nó là gì nhưng giờ việc đầu tiên cậu phải là đó là bám cho thật chắc để không bị bay đi.
Sau khi mọi thứ yên tĩnh rồi, Yuki đi đến cái vòng, nhìn vào "hai người" ở đó.
"Hai người là ai? Kuro và Shiro đâu rồi?"-Yuki
Vòng ma thuật này là một vòng ma thuật thời gian, tức là cậu đang cố gắng đưa Kuro và Shiro trở về quá khứ tại thời điểm này vào vài ngàn năm trước. Tuy nhiên ma thuật không hoạt động hiệu quả lắm, đây là ma thuật Yuki đã tự thân tạo ra và thử nghiệm lần đầu.
Còn bây giờ Kuro và Shiro đã biến mất, hiện tại được thay thế bằng hai người một gái một trai đang...lõa thể.
Yuki đỏ mặt lấy ra một đống đồ và ném phía về hai người họ.
"Làm ơn mặc vào, bộ nào cũng được"-Yuki
Hành động của Yuki làm hai người họ thắc mắc nhưng họ cũng mặc đồ vào.
Yuki đứng tựa đầu vào một cái cây, tránh việc nhìn hai người họ.
Chàng trai và cô gái đi đến bên Yuki, quỳ xuống, Yuki nghe thấy tiếng động gì đó nên quay đầu lại, thấy hai người họ đang quỳ ở đó, Yuki vội vàng đỡ hai người đứng lên.
"Hai người làm gì vậy? Đứng lên"-Yuki
"Vâng thưa chủ nhân"-hai người
"Chủ nhân? Hai người đang nói gì vậy?"-Yuki
Yuki từ việc tạo ra ma thuật đã rất thắc mắc là sao mà cậu thành công được dù có sai sót, rồi hai thanh kiếm của cậu biến mất thay vào đó là hai người lạ mặt gọi cậu là chủ nhân.
Quá nhiều thông tin cần phải xử lí, não Yuki giờ đang quá tải nên cậu chưa bắt kịp mọi thứ.
"Chúng tôi là hai thanh kiếm của ngài, vì ngài đã gửi chúng tôi đến thời gian 4000 năm trước, chúng tôi hiện tại đã 4000 tuổi và đã hấp thụ được rất nhiều linh khí nên đã tiến hóa thành vũ khí cấp truyền kì"-hai người
"Khoan khoan, tôi chưa bắt được tình hình. Hai người nói hai người là thanh kiếm do tôi rèn ra, vậy hai người có bằng chứng gì không?"-Yuki
"Có ạ"-hai người
Thế là hai người đó biến thành hai thanh kiếm, Yuki há hốc mồm không tin vào mắt mình.
Cậu dùng [thần giao cách cảm] nói với Rei.
"Rei, Rei thấy không?"-Yuki
"Thấy, mọi thứ đang ngày càng thú vị hơn"-Rei
"Tôi tin rồi"-Yuki
Nói rồi hai thanh kiếm biến lại thành người và chắc chắn bộ đồ vẫn còn trên người chứ không phải là lõa thể giống như ban nãy.
"Chủ nhân, ngài có việc gì sai bảo không?"-hai người
"Có, trước hết hãy bắt đầu với việc không gọi tôi là chủ nhân"-Yuki
"Nhưng..."-hai người
"Tôi không quen được gọi như thế, được chứ? Kuro, Shiro"-Yuki
Yuki đã biết được ai là Kuro và ai là Shiro rồi, và bây giờ cậu ra mệnh lệnh đầu tiên cho hai người.
"Vâng, Yuki"-Shiro
"Yuki"-Kuro
Có vẻ như Shiro nói nhiều hơn Kuro nhỉ? Vậy Shiro giống anh cả hơn.
Đột nhiên Yuki nghĩ như vậy. Lần đầu tiên Yuki nhớ về thứ gì đó liên quan đến gia đình kể từ khi cha mẹ cậu bị giết. Cậu không có tâm trạng cho việc khác ngoại trừ luyện tập, sống với Ito và Kalb, nếu không mạnh lên thì chắc chắn cậu sẽ bỏ mạng. Lâu lắm rồi tâm trạng Yuki mới được thả lỏng như bây giờ, có lẽ khu rừng đầy rẫy sự nguy hiểm này làm cậu nhẹ lòng vì cậu khá quen thuộc với nó.
"Tốt lắm, giờ hai người có thể kể cho tôi nghe về chuyện của hai người trong 4000 năm được không"-Yuki
"Được"-Shiro
Rồi hai người họ bắt đầu kể, trước hết là họ không rõ thời gian và địa điểm khi đến với thế giới 4000 năm trước, sau khi bắt đầu hình thành lí trí rồi thì họ mới có thể đoán được thời gian bằng cách trò chuyện với tinh linh.
Tinh linh khá là yêu quý họ, có lẽ bởi vì Yuki rèn họ bằng kết tinh của nguyên tố, Ito đã cung cấp cho Yuki cái đó. Yuki giờ có thể tự làm một cái của mỗi hệ tuy nhiên rủi ro vẫn hơi lớn, có lần cậu đang làm kết tinh của nguyên tố Hỏa thì Ito đến tìm cậu, cậu mất tập trung thế là bùng, rừng cháy hết một phần lớn và cậu phải dành cả đêm để đi chữa cháy và khôi phục lại khu rừng còn Ito thì lẻn về mất không thèm ở lại giúp cậu luôn.
Câu chuyện kết thúc, Yuki đứng lên nói.
"Hai người vất vả rồi, chờ tôi đến 4000 năm lận mà, nếu hai người có ai muốn rời bỏ tôi tôi cũng không giận đâu dù sao người có lỗi cũng là tôi. Nếu ai muốn theo tôi thì bắt tay tôi còn nếu muốn bỏ đi thì tôi không cản"-Yuki
Yuki vừa nói vừa chìa bàn tay ra, cậu không chắc họ sẽ đi theo cậu hay không, cậu hiểu được từ "đồng đội" là gì. Khi cậu đi với Ito, anh ta chỉ ngủ nhưng lúc đó cậu thấy rất vui, bây giờ cậu lại ích kỉ muốn có thêm đồng đội liệu như vậy có tốt không.
Yuki một phần là còn bị nỗi đau mất đi người thân đeo bám, cậu không muốn mất luôn cả đồng đội, một phần là cậu không muốn ép buộc người khác, hành động như thế chẳng khác nào bọn thiên thần đã bắt cậu và gia đình cậu.
Shiro và Kuro không mảy may suy nghĩ, bắt lấy tay cậu, đứng lên nói.
"Bọn tôi nguyện theo cậu suốt đời"-Shiro/Kuro
Yuki rất vui, cực kì vui bởi vì bây giờ cậu có đồng đội mới.
Thậm chí họ sẽ theo cậu suốt đời và họ còn không thể chết vì tuổi thọ vì họ là vũ khí.
Thế là họ bắt đầu lên đường để thực hiện bước cuối cùng của buổi huấn luyện: để những tinh linh của Yuki biến thành tinh linh dạng người.
---- 1 tháng sau-----
"Rei có thật là cứ giết thật nhiều ma thú là tinh linh có thể tiến hóa hay không"-Yuki
"Chắc chắn mà, [Kho tàng tri thức] nói vậy mà cậu không tin"-Rei
"Nhưng tớ thấy rằng mình hơi quá đà rồi mà họ vẫn chưa có biến chuyển gì mới cả"-Yuki
"Cứ từ từ đi"-Rei
"Từ từ nữa là ma thú nó tuyệt chủng hết đó"-Yuki
"Lo gì, chúng rồi cũng sẽ sinh sôi thôi"-Rei
"Cho cậu nói lại đó"-Yuki
"Được rồi, tìm cách khác đi, cứ thế này là không còn ma thú để mà giết đâu"-Rei
"Được"-Yuki
Yuki vừa nói vừa nhảy xuống đống xác của ma thú đã chất cao gần 10m.
Chúng được mệnh danh là <Ác mộng> là những loài ma thú cực mạnh mà đến cả thiên thần cũng phải kiên dè.
Thế mà Yuki lại giết hết toàn bộ bọn chúng không chừa con nào.
Cứ thế này ma thú tuyệt chủng hết thì sao?
"Yuki cậu nói chuyện xong rồi à? Vậy đống này phiền cậu nhé"-Shiro
"Mùi máu khó ngửi quá Yuki à"-Kuro
"À, cảm ơn đã chờ. Tớ thu dọn chúng ngay bây giờ đây"-Yuki
Shiro và Kuro đã đi lấy nước về, Yuki thu hết xác bọn ma thú vào [kho không gian], biết đâu sau này chúng sẽ có ích.
"Mọi người có biết cách nào để giúp mọi người tiên hóa hay không?"-Yuki
Yuki hỏi các tinh linh.
"Tôi không biết"-Aka
"Hình như là khi tích lũy đủ kinh nghiệm là sẽ được"-Aoi
"Nhưng giết nhiều ma thú thế này rồi mà không thể tiến hóa thì đúng là lạ thật"-Chairo
"Việc tiến hóa của tinh linh phụ thuộc vào người mà tinh linh đi theo có mạnh hay không, tinh linh sẽ nhận được kinh nghiệm khi người đó có kinh nghiệm nhưng Yuki mạnh thế này rồi mà chúng ta không lên cấp thì hơi lạ"-Midori
"Có khi nào do phong ấn của Ito không"-Murasaki
"Có thể"-Kiiro
"Vậy làm sao để gỡ phong ấn?"-Aiiro
"Về phong ấn thì ta có thể gỡ được rồi đó. Tớ gỡ nó nhé"-Yuki
"Không có tác dụng đâu"-???
Bỗng có tiếng của một người đàn ông xen vào cuộc nói chuyện, kì lạ thay mọi người ở đây không ai cảm nhận được sự hiện diện của người đàn ông này.
"Ai đó?"-Shiro
"Giết"-Kuro
"Oioi, từ từ, tôi có làm gì đâu mà mọi người căn dữ vậy"-???
Người đàn ông đó đứng trên cây nhảy xuống.
Bước về phía mọi người, dưới ánh trăng hình dạng của anh ta càng rõ.
Đó là một thanh niên khoảng 17-18 tuổi, mái tóc hai màu đen và xanh, quần áo đơn giản không có trang sức với mảng màu chính là đen, đôi mắt lờ đờ như người mới ngủ dậy.
"Cậu là...tinh linh?"-Yuki
"Ồ, tôi không nghĩ mình bị lộ nhanh thế. Thôi thì giải quyết cho xong rồi đi ngủ tiếp nào. Tôi xin tự giới thiệu, tôi là tinh linh hệ Lôi, hiện không có chủ nhân và là tinh linh độc nhất."-tinh linh Lôi
"Lần đầu tôi thấy tận mắt một tinh linh hệ Lôi đó, lúc trước tôi có thử triệu hồi nhưng không được"-Yuki
"Tất nhiên là không được rồi, tinh linh hệ Lôi bị tất cả các tinh linh khác kiên dè nên họ không được xếp vào hàng có thể triệu hồi và bị tước đi khả năng được triệu hồi."-tinh linh Lôi
"Vậy à? Tinh linh này, cậu nói Không có tác dụng là sao?"-Yuki
"Tức là dù cậu mở phong ấn thì bây giờ nó cũng không làm cho tinh linh của cậu tiến hóa được"-tinh linh Lôi
"Làm sao cậu biết được"-Yuki
Yuki hỏi giọng nghi ngờ, các tinh linh của cậu đang nhìn tinh linh Lôi bằng cặp mắt chẳng mấy thân thiện nên có thể tinh linh Lôi đang nói dối và cậu cũng chẳng có lí do gì để tin người cậu mới gặp lần đầu.
"Chứ cậu thấy có tinh linh nào không có chủ mà lên được đến dạng người hay không"-tinh linh Lôi
Đúng là như thế, một tinh linh nếu muốn tiến hóa thì tốt nhất là nên tìm một người để bám theo và nhận kinh nghiệm từ người đó hoặc kí giao ước, tuy nhiên vẫn có những tinh linh có thể tiến hóa mà không cần đến chủ thể. Những tinh linh đó là đặc biệt mạnh và rất đáng sợ, họ có thể trực tiếp thao túng nguyên tố theo ý họ mà không cần trung gian tuy nhiên số lượng cá thể của bọn họ rất ít.
"Đúng là khó thấy. Vậy làm sao để tinh linh tiến hóa"-Yuki
"Câu trả lời rất đơn giản...Tỉ thí tinh linh"-tinh linh Lôi
Tỉ thí tinh linh là cách mà tinh linh gọi cho các trận đấu của họ, họ đánh nhau người thắng sẽ nhận được một nửa kinh nghiệm của tinh linh thua cuộc vì thế việc tiến hóa sẽ lên nhanh hơn.
Tuy nhiên ít tinh linh nào dám đánh bạo mà tham gia vào nó, quá trình thu thập kinh nghiệm của tinh linh diễn ra rất chậm, nếu mất một nửa thì có thể nói là một vố đau.
Vậy ra cấp cuối cùng để tiến hóa là Tỉ thí tinh linh à?
Yuki lần này có lẽ phải đi đến thế giới của tinh linh một chuyến rồi.
"Này Yuki, cậu có thể kí giao ước với tôi chứ"-tinh linh Lôi
"Huh...tại sao?"-Yuki
"Tại vì cậu rất mạnh, hơn nữa lại nấu ăn rất ngon, đi theo cậu tôi có thể tha hồ mà lười biếng"-tinh linh Lôi
"Đồng ý. Tuy nhiên cậu vẫn phải giúp tôi khi tôi cần"-Yuki
"Thành giao"-tinh linh Lôi
Nói rồi hai người bắt đầu kí khế ước, Yuki trao cho tinh linh Lôi cái tên Aomura.
Sau khi kí xong, Aomura biến thành một con mèo đen rồi leo lên đầu Yuki nằm.
Đúng là con mèo lười chảy nhây.
"Chúng ta xuất phát đến thế giới của tinh linh chứ"-Yuki
"Được"-mọi người
Yuki vẽ trận đồ dịch chuyển, địa điểm: tinh linh giới.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
103 chương
107 chương
26 chương