Phần này viết khá nhanh vì chỉ có 2k200 chữ.
2 ngày như đã hứa, 1k500 thì 1 ngày còn hơn thì tỉ lệ thuận với số chữ tính theo ngàn.
___ Pov Kai___
Tôi và nee-chan bóc thăm trùng số với nhau nên chúng tôi sẽ bắt cặp đối kháng với nhau.
Trận đầu tiên Nico-nii thắng rất dễ dàng đúng như mong đợi, trận thứ 2 Char-nee và Gil-nii đánh với nhau và Gil-nii thắng rất nhanh, chắc tại Char-nee không thể niệm phép thứ hai kịp, nếu đó là tôi và nee-chan, chúng tôi sẽ tránh được mũi tên đó.
Bây giờ tôi và nee-chan đang đứng giữa sân, tín hiệu trận đấu bắt đầu đã vang lên, tôi đặt tay lên kiếm, nhưng tôi không muốn làm nee-chan đau và nee-chan cũng nghĩ như tôi.
"El, Kai hai em đánh hết sức đi, lỡ như có bị thương thì anh hồi phục cho, nếu làm anh thất vọng thì hôm nay và ngày mai sẽ không có tráng miệng đâu"
Nico-nii động viên chúng tôi, vậy là tôi có thể yên tâm rồi, nee-chan và tôi sẽ không sao đâu nhưng...
"Anh Nico, anh ác lắm, không tráng miệng thì em sống sao nổi"-El
"Em muốn ăn bánh, em nhất định không để anh thất vọng đâu"-Kai
Chúng tôi la về phía Nico-nii rồi tôi và nee-chan nhìn nhau, cả hai tỏa sát khí hướng về đối phương.
Nee-chan rất mạnh, nhưng tôi không thua đâu.
Tôi lao về phía nee-chan với tốc độ nhanh hơn bình thường rất nhiều, chuẩn bị tung đòn.
"[Thiên kĩ <Mãnh long>]"-Kai
"[Ma kĩ <Tất sát>]"-El
Nee-chan cũng tung ra tuyệt kĩ mà Nico-nii dạy, nó bao gồm các bước kiếm kĩ, thiên kĩ, ma kĩ, và thần kĩ. Chúng tôi chỉ học được một vài chiêu cấp thấp ở bộ ma kĩ thôi, còn bộ kiếm kĩ và thiên kĩ thì học được cũng không nhiều, tại thời gian gấp gáp, chúng tôi học nó ở trong đại lâm All lúc đánh với con gấu.
Hai đòn đánh chạm vào nhau, không khí xung quanh bị một áp lực lớn tạo nên cơn gió mạnh.
Chúng tôi liên tục tung ra các đòn đánh, chém, đâm, động tác giả, tôi và nee-chan còn triệu hồi phép thuật nữa, tất cả đều là vô niệm nếu không sẽ có người dính đòn.
Phép thuật của chúng tôi luôn đến đúng chỗ mà chúng tôi muốn không lệch một cm nào. Tôi không biết vì sao nhưng Nico-nii bảo đó là kĩ năng bị động của chúng tôi.
Tôi vừa đánh vừa né các đòn tấn công dồn dập của nee-chan, nee-chan quả thực rất mạnh, chị ấy không bằng tôi ở khoảng sức mạnh vật lí nhưng về phép thuật tôi không thể địch nổi nee-chan.
Chúng tôi đánh nhau như vậy nửa tiếng rồi.
Tôi cảm thấy mình nên kết thúc trận đấu đi nhỉ gần tới bữa trưa rồi, và nee-chan cũng nghĩ như thế.
"Nee-chan chúng ta nên kết thúc nhỉ"-Kai
"Em hiểu chị đấy"
Chúng tôi đồng loạt nhảy về phía sau và niệm phép.
Với phép sơ cấp thì chúng tôi vô niệm được vài phép còn với phép trung cấp thì bó tay, còn phép cao cấp thì chúng tôi chưa đủ khả năng để học.
Tôi không hiểu sao hôm nay tôi và nee-chan đánh nhau không thấy mệt nhiều như lần trước và lượng ma lực tiêu hao có vẻ ít hơn.
Sao vậy nhỉ.
"<...đến với ta [Hỏa ngục]>"-Kai
"<...nghe theo ta [Địa băng]"-El
Chúng tôi niệm xong câu chú và thi hành phép thuật.
Dưới chân tôi xuất hiện 4 cột lửa, tôi điều khiển nó bay về phía của nee-chan, trong khi đó, nee-chan quỳ một chân, để hai tay lên mặt đất, từ tay của nee-chan, những mảng băng bắt đầu mọc lên và hướng về phía tôi.
[Hỏa ngục] và [Địa băng] chạm nhau, khói được tạo ra dày cả một mảng, tôi không thể thấy phía trước.
Nhưng nhiêu đây đâu làm khó được chúng tôi, tôi và nee-chan lao theo một đường thẳng rồi chạm mặt nhau, Kuro và Shiro cũng vậy, chúng tôi tung ra các đòn tấn công, gạt kiếm, động tác giả, tay đôi, nee-chan cũng triệu hồi [Băng thương] hay [Ám đao] để tấn công tôi, chị ấy biết đánh tay đôi thì tôi sẽ thắng nên chị ấy tận dụng triệt để lợi thế về phép thuật của chị.
Chúng tôi không ai nhường ai, và cũng không ai thắng được.
Đột nhiên có một ai đó xen vào giữa trận chiến của chúng tôi, đang lúc tôi và nee-chan vung Kuro và Shiro người đó chen vào chặn hai thanh kiếm bằng tay không.
Hai thanh kiếm đang nằm gọn trong 4 ngón tay của người đó, chúng tôi dừng hẳn mọi hành động lại.
"Hai em có biết là hai em sai rồi không"
Giọng này là của Nico-nii, sao anh ấy lại chen vào.
"Anh nói sẽ để hai em đánh hết sức nhưng không có bảo hai em đánh lâu như thế, gần đến chuông trưa rồi kìa, hai đứa định bỏ bữa trưa hả"
Anh ấy nói rồi cốc đầu chúng tôi...đau quá...sao đánh với nee-chan nó lại không đau bằng cái cốc của Nico-nii.
Khói giờ đã tan hết, mọi người có thể nhìn thấy chúng tôi.
"Nico cậu nhảy vào trận chiến làm gì, nguy hiểm lắm"-Char
"Nếu tôi không dừng nó lại thì hai nhóc sẽ đánh đến hết ngày luôn đấy"
"Sức của hai đứa trẻ làm sao mà trâu vậy được"-Gil
"Thế cậu có dám vào đánh 1 trận với hai nhóc này không"
Gil-nii lắc đầu liên tục.
"Hal-ojisan tôi dừng trận đấu lại có sao không"
"Không, ta thấy đủ rồi, hai nhóc này đậu, ta không ngờ là hai nhóc lại mạnh đến như vậy, lại còn có thể sử dụng được vô niệm luôn đấy"-Hal
"Hai nhóc này do tôi huấn luyện mà, làm sao mà yếu được"
"Cậu huấn luyện cho hai nhóc quái vật này thật à"-Timor
"Tất nhiên, nếu cậu không tin hãy hỏi Loura"
Sau đó mọi người đổ dồn ánh mắt vào Loura-oneesan.
"Cậu ấy nói thật đấy, cứ vài ngày là ba người họ đến mượn sân để tập, một lần là họ tập từ 4 đến 5 tiếng liên tục. Hai nhóc sẽ đấu với mèo trắng nhưng lúc nào chúng cũng thua, nếu không tin mọi người có thể hỏi các mạo hiểm giả khác, họ thường đến xem ba người họ đầu tập đấy"-Loura
Timor-nii, Gil-nii và Char-nee giờ mặt đơ luôn, sao vậy.
____ Pov main___
Loura ai bảo cô kể cho bọn họ chi giờ bọn họ đơ như cây cơ rồi kìa.
Và cũng nhờ hai nhóc phô diễn sức mạnh của chúng mà họ không nghi ngờ chúng tôi nữa.
Mà hai nhóc cũng thiệt tình, chúng định đánh đến hết ngày luôn à, chúng đánh nhau lâu lắm rồi nên tôi không nhịn được phải chen vào thôi.
Nhưng phải công nhận là chúng có tiến bộ, đòn kiếm sắc bén hơn, lực lượng mạnh hơn, tốc độ thi phép nhanh hơn, bộ kiếm tốt hơn đó. Hai nhóc này sẽ không phải nhịn ăn đâu.
"Ta sẽ chấm điểm, Timor 7 điểm, cậu biết cách tấn công, kiếm kĩ khá được nhưng cử động vẫn hơi thô và bộ giáp đó của cậu quá vướn víu. Gilbert và Charlotte 6 điểm, lộ quá nhiều sơ hở, Gibert quá nhân từ nếu Charlotte không phải là bạn mà là một kẻ phản bội thì cậu có dám xuống tay không, còn Charlotte cô có thể né mũi tên đi nếu phản xạ của cô đủ tốt mặc dù cô có thể rút ngắn câu chú nó đã vớt cô lên đó."-Hal
"Vâng, chúng tôi sẽ rút kinh nghiệm và không có lần sau đâu"-ba người bọn họ
"Còn ba người..."-Hal
Hal-ojisan nhìn chúng tôi với ánh mắt hình viên đạn.
"...quả đúng là quái vật, tôi không tìm thấy được cái gì để phê bình luôn đấy"-Hal
"Này tôi chỉ là một á nhân bình thường thôi"
"Không đâu, không một người bình thường nào có thể kết thúc trận đấu với một mạo hiểm giả rank C trong 30 giây đâu"-Timor
"Hơn nữa không một đứa trẻ nào có thể mạnh được như ba cậu."-Gil
"Phải đấy"-Char
"Tôi không phải đứa trẻ, trông tôi như thế nào mà thành một đứa trẻ"
Họ nghĩ sao mà nói tôi là một đứa trẻ vậy, tôi chỉ lùn...hơi thấp thôi.
"Thế bây giờ cậu bao nhiêu tuổi"-Timor
Cái này, làm sao trả lời, tôi không thể nói mình đã 4100 tuổi rồi, họ sẽ không tin đâu nhưng hai nhóc chắc chắn sẽ tin, chúng quá hiểu tôi mà và như thế bí mật giữa chúng tôi sẽ tăng lên.
"Anh Nico nói rằng anh ấy đã 15 tuổi rồi."-El
"Anh ấy 15, em 11 và nee-chan 12 tuổi"-Kai
May quá hai nhóc gỡ rối cho tôi rồi.
"Dù gì thì 15 tuổi là quá trẻ cho một người mạnh như cậu."-Timor
"Với lại gương mặt nhìn trẻ măng, cậu có chắc mình là á nhân không đó."-Gil
"Tôi mới 16 tuổi thôi mà nhìn cũng không trẻ như cậu"-Char
"Haha...dẹp nó qua một bên đi, các cậu còn một bài kiểm tra nữa đấy, đừng vội mừng"-Hal
Hal-ojisan, cứu thế đúng lúc đó. Khoan một bài kiểm tra nữa á...sao rườm rà thế.
"Vậy chúng ta sẽ kiểm tra cái gì vậy"
"Đáng lí chúng ta sẽ nhận một nhiệm vụ rank B là diệt băng <Huyết sắc> để xem cách mọi người hoạt động nhóm, nhưng vì hai tên quái vật nào đó mà nhiệm vụ đã hoàn thành"-Hal
<Huyết sắc> sao nghe quen tai thế?
"Bọn em xin lỗi"-El
"Hai hôm trước bọn em đã nhận nhiệm vụ tiêu diệt băng cướp rồi xóa sạch luôn cả cái băng đó rồi"-Kai
Thì ra là nhiệm vụ của hai nhóc, bảo sao nó quen thế.
"Vậy ra hai em là người đã được rất nhiều mạo hiểm giả ca tụng vì giết chúng?"-Timor
"Tôi có nghe vài người trong lúc uống rượu đã hết lời cảm ơn hai người bí ẩn đã diệt băng cướp thì ra đó là hai em"-Gil
"Băng cướp đó rất mạnh vì thế mạo hiểm giả nam nào nhận nhiệm vụ mà thất bại là sẽ bị bắt ở đó để làm đồ chơi cho bọn cướp 3d, nếu họ nhận là thẳng thì sẽ bị giết nên họ chỉ còn cách nhận là 3d vì vậy bọn cướp chính là nỗi ô nhục của nhiều người trong hội. Nếu hai em là người đã giết băng cướp thì hai em đáng lí phải được mọi người ca ngợi hoặc mở tiệc chúc mừng chứ"-Char
Sao tôi không biết việc hai nhóc được ca tụng nhỉ... không lẽ nó xấu hổ đến vậy.
"Nhưng mà việc được ngợi ca nó..."-El
"Nó khiến bọn em xấu hổ, bọn em không dám đối mặt với mọi người luôn nên bọn em đã yêu cầu được giữ bí mật"-Kai
"Tám thế đủ rồi vì không có băng cướp nên chúng ta sẽ đi giết wyvern"-Hal
"Khoan đã Hal-san không phải wyvern là ma thú rank B+ gần đạt rank A hiện đang sống gần trung tâm đại lâm All?"-Timor
"Đúng rồi, mặc dù nó khó hơn diệt băng cướp nhưng có ta và bộ ba quái vật thì không ai chết được đâu"-Hal
"Chúng tôi có phải quái vật đâu, chúng tôi chỉ là những á nhân bình thường thôi"
Bị gọi là quái vật làm tôi thấy khó chịu hơn cả khi bị gọi là <Bạch miêu đẫm máu> đó.
"Thế ta nên gọi cậu là gì đây? Mèo trắng? <Bạch miêu đẫm máu>?Hay là quái vật hả anh chàng vừa mới gặp đã tặng một con sói đỏ cho một ông chú mở tiệm tạp hóa"-Hal
Ông có cần phải nhấn mạnh câu cuối không.
"Gọi là Nico hay mèo trắng là được, làm ơn tránh động vào chữ quái vật giùm tôi"
"Bọn em cũng vậy"-hai nhóc
"Vậy được rồi mèo trắng, chúng ta sẽ khởi hành ngay hôm nay bằng xe ngựa của ta và khi nào nhiệm vụ hoàn thành chúng ta sẽ về."-Hal
"Anou...vậy lương thực tính sao"-Char
"Không được mang theo, chúng ta sẽ giết ma thú rồi lấy thịt, như vậy cô cậu sẽ có thêm kinh nghiệm đi rừng. Không ai hỏi gì nữa phải không, vậy mọi người ra cổng thành đợi tôi, tôi đi lấy xe"-Hal
Khoan đã, ngay bây giờ, còn 1 tiếng 35 phút nữa là tới hồi chuông trưa rồi, không lẽ ông định để chúng tôi ăn trễ hả.
Mà thôi chắc tôi sẽ nấu giữa rừng vậy.
Chúng tôi di chuyển khỏi guild với nhóm Timor, dù sao cũng là đồng đội tạm thời.
Đợi ở cổng thành khoảng 5 phút thì Hal-ojisan đem xe đến, ông ta là lái xe luôn à.
Sau đó chúng tôi lên xe và xuất phát.
Chúng tôi trò chuyện cho bớt chán, họ hỏi chúng tôi nhiều thứ lắm, dù sao thuật lại cũng không hết.
Xe ngựa đi khá nhanh...cái này...có thể lấy làm bài luyện tập được.
"El, Kai hai em có muốn xuống xe tập chạy không"
"Được ạ"-El
"Dù sao ngồi trên xe cũng không có gì để làm"-Kai
"Từ từ đã, ba người điên rồi à, chúng ta đã đi được 20km từ cổng thành, ở đây ma thú rất đông đó"-Timor
"Đến tôi còn không dám mạo hiểm đi một mình ở đây sao mà hai đứa nhóc có thể chạy được"-Gil
"Hơn nữa xe ngựa chạy rất nhanh, hai em sẽ bị bỏ lại đó."-Char
"Không sao đâu rồi mọi người sẽ thấy, El Kai hai em nhảy xuống từ đây đi."
Tôi nói xong hai nhóc nhảy xuống xe, chúng nhanh chân chạy theo và đuổi kịp trong nháy mắt.
"Không thể nào."-Timor
"Có đấy, chúng là học trò tôi đào tạo mà, chúng phải giỏi chứ"
"Anh Nico khen mình kìa"-El
"Nee-chan dù chị vui nhưng đừng nói lớn như thế chứ"-Kai
Hai nhóc mới là người lớn tiếng.
Căn cứ theo thời gian thì bây giờ là 12 giờ, hai nhóc có lẽ đã đói rồi.
"Hal-ojisan, ông dừng xe lại một chút, tôi nấu bữa trưa cho mọi người"
"Đồ ăn ở đâu mà kiếm...à, cậu có nó mà, sao ta lại xem cậu là người bình thường được chứ."-Hal
Hal-ojisan dừng xe ngựa lại, tôi nhảy xuống tìm một chỗ nào đó rộng rãi, mở [kho không gian] lấy các dụng cụ cần thiết ra.
"Nico, đây có phải là ma thuật [kho không gian] không"-Timor
"Phải đó"
"Thật á, làm sao mà cậu kích hoạt được nó vậy? Nguyên liệu cậu kiếm đâu ra?..."-Char
Char nói liên miên những câu hỏi, cô ta không biết dừng à. Đành phải nói dối cho qua chuyện vậy.
"Cái này là bẩm sinh tôi đã có"
"Vậy ư"-Char
Nhiệt huyết của Char giảm mạnh khi nghe đến từ bẩm sinh, dù là bẩm sinh nhưng nó vẫn rất hiếm đấy.
"Nico tôi không ngờ được là cậu biết nấu ăn đây"-Gil
"Anh Nico nấu ăn ngon lắm"-El
"Anh ấy nấu mọi bữa ăn cho bọn em với đầy đủ các chất dinh dưỡng"-Kai
Kai em nói như thể anh là mẹ của hai đứa không bằng ấy.
"Hiếm thấy thật, bình thường mạo hiểm giả chỉ biết giết ma thú, phân tách chúng để bán thôi chứ ít ai biết nấu ăn lắm"-Hal
"Vậy à, nhưng anh Nico còn biết nhiều hơn thế nữa"-El
"Đến bọn em còn chưa hiểu hết về anh ấy"-Kai
"Điều này thì anh đồng tình"-Timor
"Phải, mèo trắng quá bí ẩn"-Gil
"Cậu ấy đem lại điều gì đó khó chịu cho tính tò mò của con người"-Char
"Tôi xin lỗi vì bản thân mình bí ẩn, mấy người có muốn ăn không hay là nhịn"
Chờ bọn họ nói xong nồi súp, thịt nướng và món xào chín luôn rồi.
"Bọn tôi cũng có phần à"-Timor
"Tất nhiên, tôi đâu thể để đồng đội của mình đói bụng chứ, lương tâm không cho phép"
"Vậy ta..."-Hal
"Hal-ojisan cũng có đó"
Ông ta vừa thở phào nhẹ nhõm à? Chắc là tưởng tượng thôi.
Tôi lấy bàn ghế ra từ [kho không gian], ăn uống ít ra phải đầy đủ tiện nghi chứ.
Tôi lấy phần ăn cho mọi người, bốn người họ nếm thử rồi ăn ngấu nghiến như hai nhóc lúc lần đầu gặp tôi.
"Ăn từ từ thôi, thức ăn đâu có chạy đi mất"
Họ ăn xong một phần rồi trong khi tôi chỉ vừa múc một muỗng súp, thật đáng kinh ngạc.
"Có muốn ăn nữa không, đừng ngại tôi nấu nhiều lắm"
"Một tô nữa"-ba người họ
"Một tô nữa"
"Một tô nữa"
Này này, tôi bảo là ăn nữa nhưng không bảo là ăn đến căn bụng, dễ đau bao tử lắm. Với lại hai nhóc các em không nên vừa ăn vừa cười, sặc đấy.
"Ba người ăn khỏe thật"
"Bởi vì nó quá ngon "-Timor
"Lần đầu tiên tôi được ăn món nào ngon như món này"-Gil
"Thậm chí nhà hàng cao cấp còn không bằng đồ ăn của cậu đó"-Char
"Trong đời ta chưa bao giờ có bữa nào ngon như bữa ăn này"-Hal
"Thật à, cảm ơn vì lời khen"
"Fufufu...hahaha...anh Nico, anh lại làm thêm 4 người mê mẩn thức ăn của anh rồi"-El
"Nico-nii, anh không mở nhà hàng thiệt là quá uổng"-Kai
Anh không mở nhà hàng đâu, vì như thế chán lắm, lấy thời gian đâu để đi phiêu lưu. Với cả phiêu lưu mà không có bạn đồng hành đặc biệt là hai nhóc thì cũng chán lắm.
"Nico này, thịt mà chúng ta ăn nãy giờ có phải là thịt của bạo hùng không?"-Timor
"Phải, sao cậu biết được"
"Ờ thì tôi có ăn một lần trong cái nhà hàng cao cấp mà Char nói...không lạc đề rồi...cậu có biết thịt của nó mắc cỡ nào không?"-Timor
"Không"
Bộ nó mắc lắm à?
"Rất mắc, 1kg thịt bạo hùng là 1 đồng bạc lận đấy"-Gil
"1 đồng bạc!!!"-hai nhóc
Hai em làm ơn đừng có la lớn như vậy vào mặt anh được không.
"Sao mà nó lại mắc như thế"
"Bởi vì loài bạo hùng chỉ sống sâu trong rừng, nơi có nhiều ma thú, khi giết được nó ta phải mang về nhưng với cái thân hình to và cân nặng hơn 1 tấn, việc vận chuyển gặp rất nhiều khó khăn. Nếu không muốn thịt gấu bị ma thú xơi tái thì phải thuê mạo hiểm giả như vậy thì giá cả của thịt sẽ tăng rất cao."
Thì ra là như thế, tôi có [kho không gian] nên tôi không lo thịt gấu bị ai lấy mất và cũng không lo nó bị thối rữa vì trong đó thời gian bị ngừng lại vô thời hạn. Còn nếu là hai nhóc, chúng sẽ làm đông thịt gấu lại để máu không chảy ra ngoài rồi bỏ vào túi không gian. Thường thì thịt chúng sẽ giữ lại rồi đưa cho tôi giữ còn da và mấy thứ khác chúng sẽ bán đi, chúng ham ăn quá mà.
"Thế à, chúng tôi cứ hết thịt thì đi săn, nếu gặp may thì giết rồi bỏ thẳng vào [kho không gian] nên không tốn nhiều sức."
"Cậu...thôi tôi không muốn nói nhiều với con người kì bí như cậu...giảm thọ mất"-Char
Chúng tôi trò chuyện rôm rả cho đến khi ăn xong. Sau đó, chúng tôi thu dọn đồ đạc rồi tiếp tục lên đường.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
103 chương
107 chương
26 chương