Cuộc Sống Bình Thường Của Thực Thể Vô Thượng
Chương 10 : Nói Chuyện.
Ở trong khu căn tin của phân khu C, Ouma đang ngồi ăn trưa thì cậu cảm nhận được nhóm người Yamagi Sakura cậu gặp lúc nãy đang tiến về phía này nhưng số lượng lại tăng thêm hai người. Hai người này đối với Ouma, cậu không hề xạ lạ, cậu đã gặp hai người này lúc trưa ngày hôm qua, họ chính là Midogawa Kazuki và Edoma Beniou.
Thấy nhóm người Yamagi Sakura đang tiến về phía này ngày càng gần, Ouma cũng chẳng bận tâm gì, ăn xong bữa ăn của mình, cậu không có ý định rời đi ngay, cậu ngồi đó đợi nhóm người Yamagi Sakura đến gặp mình.
"Nếu hội trưởng hội học sinh đã cất công đến gặp mình thì cũng nên gặp mặt người ta nói chuyện một chút chứ nhỉ." -- (Ouma)
Nhóm người Yamagi Sakura vừa bước vào khu căn tin liền thu hút mọi ánh nhìn các học viên, chẳng mấy chốc các học viên liền hô hào, bàn tán xôn xao với nhau khiến cả khu căn tin của phân khu C này trở nên vô cùng huyên náo. Còn Ouma đang ngồi ở chỗ mình thấy cái đám học viện xung quanh trở nên huyên náo như vậy khiến cậu có chút khó chịu, vốn định tạo kết giới cách âm thì...
- Tất cả trật tự!!! -- (Yamagi Sakura)
Nhìn cái khung cảnh các học viên huyên náo trước mặt mình như vậy khiến Sakura cực kỳ khó chịu, cô liền lớn tiếng quát, giọng nói đầy uy nghiêm của cô vang ra cả khu căn tin này khiến tất cả các học viên đang huyên náo ở đây bỗng im lặng ngay tức khắc. Còn Ouma thì mặt tỉnh bơ, đã có người làm cho đám học viên này im lặng thì cậu chả việc phải tạo kết giới cánh âm nữa.
Sau khi ổn định lại đám học viên huyên náo kia, Sakura liền vừa quan sát vừa cảm nhận năng lượng sống ở xung quanh tìm kiếm Ouma. Chỉ trong giây lát Sakura liền xác định được ví trí của Ouma, biết cậu có ở trong khu căn tin này, trong lòng cô nhẹ nhõm một chút vì nếu Ouma không có ở trong khu căn tin này thì cô chả biết phải tìm cậu ta ở đâu. Với những gì mà Ouma vừa thể hiện lúc ở lối đi hành lang lớp học thì cô biết chắc là nếu Ouma không muốn gặp cô thì với khả năng hiện tại của mình, cô cũng khó có thể tìm gặp được cậu.
Rất nhanh Sakura cùng với những người khác đi đến chỗ của Ouma, thấy Ouma có vẻ như là đã ăn xong bữa của mình rồi nhưng vẫn ngồi đó không rời đi khiến Sakura có chút ngạc nhiên, cô không nghĩ là Ouma sẽ còn ngồi đó chờ gặp cô.
- Tôi sẽ một mình nói chuyện vớ cậu ta. Mấy người các cậu kiếm chỗ nào gần đây ngồi đi. -- (Yamagi Sakura)
- Vâng. -- (những người còn lại)
Bước đến chỗ ngồi đối diện với Ouma, Sakura ngồi xuống, nhìn Ouma đang ngồi đối diện với mình, cô nói.
- Tôi không nghĩ là cậu sẽ chịu gặp tôi đó, Kurosagi Ouma. -- (Yamagi Sakura)
- Hội trưởng hội học sinh cất công đến đây để gặp tôi mà tôi lại tránh mặt không gặp thì thất lễ quá. -- (Ouma)
- Vậy sao. -- (Yamagi Sakura)
Nghe Ouma nói với hội trưởng của mình với giọng điệu như vậy khiến cho những thành viên khác của hội học sinh ngồi ở gần đó khá là tức giận trong lòng, nhưng khi nhìn hội trưởng Sakura của họ không có bộc lộ thái độ gì, vẫn ngồi đó điềm nhiên như không thì họ cũng không dám manh động gì, chỉ có thể ngồi im tại chỗ, nén cơn tức giận của mình xuống.
- Mục đích cô đến gặp tôi là vì muốn biết tại sao tôi đột nhiên có được sức mạnh đúng không? -- (Ouma)
- Việc đó không còn cần thiết nữa, Kazuki đã kể lại những diễn ra lúc trưa ngày hôm qua cho tôi nghe rồi, tôi dám cá là cho dù tôi dùng biện pháp mạnh để ép cậu nói ra thì cũng vô ích, có khi người chịu thiệt sẽ là tôi, bởi vậy nên tôi không còn quan tâm đến việc đó rồi. -- (Yamagi Sakura)
- Vậy hôm nay cô đến gặp tôi để làm gì? -- (Ouma)
Nghe Ouma hỏi như vậy thì biểu hiện trên khuôn mặt Sakura trở nên cực kỳ nghiêm túc, cô nói.
- Từ lúc cậu có được sức mạnh thì cậu có lúc nào nghĩ việc mình đột nhiên có được sức mạnh được làn truyền ra thì sẽ như thế nào chưa? -- (Yamagi Sakura)
Sakura nói như vậy Ouma cũng chả ngạc nhiên chút nào, cậu thừa biết điều Sakura muốn nói với cậu là gì.
- Ý của hội trưởng muốn nói là việc tôi đột nhiên có được sức mạnh sẽ phát sinh một số rắc rối phiền phức hoặc dẫn đến một số chuyện cực kỳ nghiêm trọng có thể xảy ra đúng không? -- (Ouma)
- Xem ra là cậu cũng có để ý đến chuyện này. Chính xác, việc cậu đột nhiên có được sức mạnh chắc chắn sẽ thu hút không ít sự chú ý từ các tổ chức thế lực ngầm và cả những gia tộc tiếng tăm khác trên thế giới nữa, nhất là hai gia tộc Kurosagi và Rinne. Tuy cậu đã không còn quan hệ gì với hai gia tộc này, nhưng một khi bọn họ biết cậu có được sức mạnh như thế này thì bọn họ sẽ cảm thấy cậu là một mối tai họa đối với bọn họ và chắc chắn họ sẽ không để cậu có một ngày được yên ổn đâu. -- (Yamagi Sakura)
Nghe Sakura nói như vậy, vẻ mặt của Ouma thờ ơ như không có gì, đối với cậu thì cái đám người mà có gan dám tìm tới cậu gây sự, chứng tỏ cái đám người đó chán sống rồi.
Thấy Ouma im lặng không nói gì, vẻ mặt cũng không hề có biểu cảm gì, không biết cậu đang suy nghĩ gì, Sakura không nhịn được hỏi.
- Này, cậu đang nghĩ gì mà im lặng vậy? -- (Yamagi Sakura)
- Cũng không có nghĩ gì cả. -- (Ouma)
Ouma đáp lại.
- Vậy sao. Thế nếu những thế lực kia nhắm vào cậu thì cậu định làm như thể nào để đối phó lại đây? -- (Yamagi Sakura)
Cảm thấy cuộc nói chuyện này có nói tiếp cũng vô vị, Ouma liền đứng dậy chuẩn bị đi về lớp.
- Tôi có cách của tôi, hội trưởng Sakura không cần phải lo đâu. Nếu không có chuyện gì nữa thì tôi xin phép được về lớp đây. -- (Ouma)
Thấy Ouma đứng dậy chuẩn bị rời đi, Sakura liền lên tiếng ngăn lại.
- Khoan đã, chuyện chúng ta đang nói đã xong đâu. -- (Yamagi Sakura)
- Chuyện này không cần phải nói thêm gì nữa đâu, tôi biết ý cô muốn nói là gì, cảm ơn ý tốt của cô, chuyện của tôi thì tôi sẽ tự mình giải quyết. -- (Yamagi Sakura)
Ouma nói vậy khiến Sakura không khỏi thắc mắc.
- Cậu nói vậy là có ý gì? -- (Yamagi Sakura)
- Ý là nếu cái đám đó thích tìm tôi kiếm chuyện thì tôi sẵn sàng tiếp đãi chúng một cách tận tình chu đáo. -- (Ouma)
Nghe vậy Sakura kinh hãi, cô thừa biết ý của Ouma trong câu nói vừa rồi. Cô bình tĩnh hỏi để xác nhận lại.
- Hả? Cậu đùa đấy à? Cậu có biết mình vừa nói gì không đấy? -- (Yamagi Sakura)
- Tôi biết mình nói gì và tôi không hề có ý đùa cợt nào ở đây. Vậy nhé, tôi đi đây. -- (Ouma)
Nói xong Ouma liền rời đi luôn. Còn Sakura thì sau khi nghe giọng điệu của Ouma vô cùng nghiêm túc khi nói như vậy khiến cô vô cùng choáng váng, có chút thất thần, cô không ngờ là Ouma sẽ nói thế. Còn đám học viên ở xung quanh ngồi gần đó nghe hết toàn bộ mọi chuyện cũng vô cùng kinh hãi, cả đám thì thầm to nhỏ với nhau.
Những thành viên khác của hội học sinh ngồi ở gần cũng cực kỳ kinh hãi sau khi nghe Ouma nói như vậy. Thấy hội trưởng của mình có chút thất thần ngồi đó, cả đám liền chạy lại hỏi thăm, Beniou lên tiếng hỏi.
- Hội trưởng, chị không sao chứ, hội trưởng? -- (Edoma Beniou)
- Ừ, không sao. -- (Yamagi Sakura)
- Không ngờ tên đó lại nói lời ngông cuồng như vậy. -- (Midogawa Kazuki)
- Đúng đó, bộ hắn nghĩ có được sức mạnh là vô đối à? -- (hội phó phân khu C)
- Hừ, tôi nghĩ tên đó căn bản không biết những thế lực kia ghê gớm cỡ nào nên mới buông lời ngông cuồng như vậy. -- (hội phó phân khu A)
- Tôi cũng nghĩ vậy. -- (hội phó phân khu B)
Cả đám chỉ trích Ouma tự đại không biết gì mà buông lời ngông cuồng, chỉ Sakura là im lặng không nói gì, tựa hồ như suy tư điều gì đó.
- Hội trưởng, chị nghĩ sao về những gì mà tên Ouma vừa nói? -- (Edoma Beniou)
- Chị sao? Chị cũng chịu. Chị đang tò mò là cậu ta dựa vào cái gì mà lại nói như vậy? -- (Yamagi Sakura)
Nghe hội trưởng của mình nói vậy, cả đám cũng im lặng không nói gì.
- Mà thôi, có nghĩ nữa cũng chả được gì, tạm thời theo dõi diễn biến tình hình cái đã. Chúng ta đi thôi. -- (Yamagi Sakura)
- Vâng. -- (những người còn lại)
Truyện khác cùng thể loại
123 chương
10 chương
99 chương
150 chương
1669 chương