Mễ Ly nhìn bầu trời nắng chói chang ngoài kia, thở dài, bây giờ là tháng 7, là tháng trung điểm của mùa hè, nhớ khi còn kiếp trước, cứ đến tháng này, Tiểu Đóa rủ cô đến khu nghỉ dưỡng của Hawai để chơi, dù cảm thấy hơi ngại, nhưng ba mẹ Tiểu Đóa nói, khi Điền thị cònđang hoạt động, đã giúp Mã thị nhiều hơn như thế này, đi du lịch mấy tuần nhằm nhò gì. Mễ Ly cũng thầm gật đầu, lúc ba còn sống, ở thành phố Y, ba cô nhận thứ hai không ai dám nhận thứ nhất. Chỉ tiếc là, sau này có quá nhiều chuyện xảy ra, khiến cô và mẹ không kịp chấp nhận,... Mà dù bây giờ, tiền thừa đầy, nhưng cô cũng không có thời gian vui chơi được, Đế Cơ sắp tuyển diễn viên phụ, nếu cô không nhầm thì là 4 ngày nữa.
Mễ Ly thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa số thì chuông điện thoại vang lên, cô vội lấy máy, là Vương Mai gọi:
"Alo, chị Vương?"
"Ừ, chị vừa nhận được mail của công ty nói là bộ phim Đế Cơ đang tuyển diễn viên phụ, 4 ngày nữa, Doãn tổng nói em sẽ được phân vai Đức phi, nên em tập đi nhé, 8h sáng 4 ngày nữa chị sẽ đến đón. Nhưng em cũng nên nhớ rằng, vai Đức phi chiếm khá nhiều phân cảnh phim nên sẽ có rất nhiều người tranh giành, mà chị cũng chỉ nói thế thôi, vì cũng có khá nhiều vai khác nữa. Em không cần quá lo lắng, đừng để ảnh hưởng sức khỏe." Tuy giọng nói Vương Mai vẫn lạnh nhạt như xưa, nhưng cũng có chút quan tâm, lo lắng. Điều này khiến Mễ Ly rất vui.
Cô cười nói: "Vâng, em biết rồi, em sẽ chăm chỉ tập, gặp chị sau. Tạm biệt." Tuy nói thế, nhưng mấy ngày nay cô ngày nào cũng tập, phòng bênh hơn chữa bệnh!
"Tạm biệt." Đầu dây bên kia không còn tín hiệu.
Mễ Ly đứng dậy, mở tủ ra, lấy tấm thảm ra, trải ra rồi ngồi xuống, không biết từ lúc nào, ngồi thiền và tập yoga trước khi tập diễn đã là thói quen của cô.
Mễ Ly mặc bộ đồ đơn giản, đứng trước cổng chờ Vương Mai. Người làm vườn đi qua, chào hỏi:
"Tiểu thư, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng." Mễ Ly cười với ông, nhưng đột nhiên, nụ cười của cô khựng lại. Giọng nói này,... Là cái người đàn ông XXX với Trình Tố Tố sao? Không thể nào...
Thấy sắc mặt Mễ Ly không tốt, ông hỏi:
"Tiểu thư? Cô làm sao vậy? Cô bị ốm sao ạ? Có cần tôi gọi thím Âu không?"
"Không sao, tôi không sao, chú làm tiếp việc đi." Mễ Ly lắc đầu nói, không thể nhầm được, chắc chắn là cái giọng nói này rồi. Chậc, Trình Tố Ninh khát tình lắm rồi sao? Lại đi tìm người làm vườn để thỏa mãn mình, chậc chậc.
"Vâng." Người làm vườn nghe thế tiếp tục làm việc.
Mễ Ly nhếch môi, không tìm nhân tình ở bên ngoài mà lại ở trong nhà, Trình Tố Ninh, tôi không ngờ bà lại ngu ngốc đến thế. Bây giờ tôi cóchuyện, chưa xử lí bà được, nhưng đừng lo, bà sẽ sớm được công khai quan hệ với ông ta thôi.
Mễ Ly vừa chấm dứt suy nghĩ thì Vương Mai đã đến.
Mễ Ly mở cửa xe, ngồi xuống, thắt dây an toàn rồi cười nói:
"Chị Vương, chúng ta đi thôi."
Vương Mai không nói gì, tiếp tục lái. Mễ Ly cũng không biết nói gì, nhìn ra ngoài cửa sổ. Vương Mai thấy thế cũng không nói gì. Không khí trầm mặc đến đáng sợ. Bỗng nhiên chuông điện thoại của Vương Mai vang lên.
"Alo?" Vương Mai hỏi.
"Có phải quản lý của cô Kiều đúng không ạ?" Giọng bên kia vang lên.
"Vâng, anh là..." Vương Mai khá bất ngờ hỏi.
"Tôi là người phụ trách buổi tuyển chọn diễn viên của Đế Cơ, chỉ còn5 nữa là bắt đầu, nhưng tôi thấy cô Kiều vẫn chưa đến nên gọi hỏi."
"À vâng, chúng tôi đến cửa gara đây rồi, đúng 5 nữa sẽ có mặt. Vâng, tạm biệt." Vương Mai không giấu nổi vẻ kinh ngạc của mình.
Sau khi tắt máy, Mễ Ly liền hỏi:
"Chị Vương, có chuyện gì vậy?"
Vương Mai tìm chỗ để xe, nói:
"Trong mail nói là 8h mới bắt đầu cuộc tuyển chọn, nhưng người quản lí vừa mới gọi hỏi tại sao vẫn chưa đến, bây giờ chỉ còn 5 nữa thôi, em đi đi, ở tầng 2, chị đỗ xe sẽ lên sau." Vương Mai dừng xe nói.
"Vâng." Mễ Ly gật đầu, đại khái cũng hiểu được là có người giở trò.
Mễ Ly không chờ nổi cầu thang máy, chạy bằng cầu thang bộ, nhưng may là chỉ ở tầng 2 nên cũng không mất thời gian cho lắm.
Cô mở cửa đi vào, thấy vị trí chủ vị vẫn chưa có ai, cô thở phào, Mễ Ly chọn một ghế rồi ngồi đại. Trình Tố Tố thấy cô đến, cười dịu dàng:
"Mễ Ly, em đến muộn thế."
Mễ Ly từ từ nói: "Vẫn chưa bắt đầu, không thể tính trễ được."
Trình Tố Tố cười nhẹ, gật đầu, sau đó quay lên.
Mễ Ly nhìn xung quanh, chắc cô là người đến cuối cùng rồi. Vương Mai vừa vào, là mấy vị ban giám khảo cũng vào. Đi đầu là Đạo diễn Trương - đoạt 6 giải đạo diễn bộ phim xuất sắc nhất, phim của ông đa số là cổ đại. Tiếp theo là Doãn Thiên Hạo, nam chính Lộ Vĩ Phong, nữchính Triệu Mỹ Linh và Thái hậu An Nguyệt.
Lúc đầu Triệu Mỹ Linh chỉ được biết đến vì trùng tên với cựu ảnh hậu Tạ Mỹ Linh, nhưng qua những vai diễn, cô đã chứng minh được bản thân mình, bây giờ Triệu Mỹ Linh 27 tuổi, đang hẹn hò với CEO củacông ty UI.
Người phụ trách cao giọng:
"Từng người theo thứ tự lên bốc thăm đi."
Mễ Ly nhìn từng người từng người lên, vì cô là người cuối cùng, có hối hả thì cũng lấy cuối cùng thôi.
Mễ Ly lên lấy một tờ giấy, tuy hộp giấy ở trước mặt Doãn Thiên Hạo, nhưng cô không hề liếc anh ta dù chỉ một cái. Điều này khiến Doãn Thiên Hạo rất tức giận.
"Bây giờ ai bốc trúng số 1, mời lên đây để tiếp tục bốc tên nhân vật và cảnh diễn."
Mễ Ly mở số của mình ra, nhếch môi. Là người bốc cuối cùng thành ra lại thành số 1.
Cô đứng dậy, bước lên. Người phụ trách thấy Mễ Ly lên vội đưa cho cô cái hộp, trong đó, toàn bộ số thăm đều là vai Đức phi.
Mễ Ly cũng biết, nhưng không nói gì, tùy tiện lấy một cái, mở ra đọc rồi đưa cho người phụ trách.
"Vai Đức phi, cảnh: Gặp hoàng thượng lần cuối cùng trước khi xử chém."
Đây là cảnh sau khi Đức phi thuê người ám sát cô cung nữ đó nhưng không thành.
Lộ Vĩ Phong là Hoàng thượng nên cũng phối hợp diễn. Anh đứng đối diện với Mễ Ly. Mễ Ly ngồi quỳ xuống nhìn Lộ Vĩ Phong, nở nụ cười thê lương:
"Quả nhiên vẫn là ánh mắt lạnh lùng đó. Đúng là kể từ khi gặp nàng ta, Hoàng thượng đã thay đổi."
"Ý ngươi là gì?"
"Trước kia, mỗi lần hoàng thượng nhìn thần thiếp là Tiểu tứ, tuy không có tình yêu, nhưng vẫn có chút quan tâm. Nhưng bây giờ đã khác... Thần thiếp cũng không thể ngờ, một cung nữ nhỏ nhoi có thể khiến hoàng thượng thay đổi như vậy."
"Đức phi, đừng hạ thấp nàng ấy." Lộ Vĩ Phong cũng nhập tâm, lời nói lộ ra vẻ tức giận.
"Thần thiếp không dám, bây giờ nàng ta đã là Hoàng quý phi, lại đang mang thai. Ai dám nói gì chứ? Nhưng hoàng thượng, trước khi chết, thiếp có một yêu câu. Mong hoàng thượng đáp ứng." Mễ Ly cười như không cười, nhìn Lộ Vĩ Phong nói.
"Nể tình Đức phi có công 7 năm hầu hạ trẫm, lại sinh ra tứ hoàng tử, trẫm sẽ đáp ứng."
Mễ Ly lần này, cố nén nước mắt nói:
"Xin hoàng thượng hãy giao Tiểu Tứ cho phụ thân thiếp nuôi."
"Đức phi, ngươi có biết ngươi đang nói gì không?" Lần này Lộ Vĩ Phong thật sự tức giận.
Mọi người xung quanh không có ai dám thở mạnh, cứ như, nơi này, chỉ có bọn họ.
"Thiếp biết chứ." Cô cười dịu dàng, sau đó nói tiếp: "Hoàng thượng córất nhiều đứa con, mất đi một đứa không sao. Nhưng thần thiếp chỉ cómỗi Tiểu Tứ là ruột thịt, trong cung này, chỉ sợ ngoài Tiểu tứ ra, không ai lo lắng, quan tâm cho thiếp. Với lại, nếu sau này, thần thiếp chết, hoàng thượng sẽ giao Tiểu tứ cho ai chăm sóc? Thái hậu? Trầm quý phi? Hay Hoàng quý phi? Tiểu tứ mới 6 tuổi, còn rất nhỏ, không thể nhận ra ai thực lòng với mình. Nên thiếp van cầu hoàng thượng, cóthể để cho Tiểu tứ ra ngoài cung, sống một cuộc sống bình thường, cóthể lấy người nó yêu, không cần tam thê tứ thiếp." Nói đến đây, nước mắt Mễ Ly chảy ra.
Dường như mọi người đều có chung một suy nghĩ: Không hổ là con gái của Hà Mỹ Yên! Có thể biến một nơi diễn tập thành một sân khấu riêng!
Lộ Vĩ Phong kinh ngạc, không nói nên lời. Mễ Ly lấy tay lau nước mắt. Đứng dậ, hướng mấy vị giám khảo cúi đầu nói:
"Hết rồi ạ."
An Nguyệt gật đầu, Mễ Ly liền đi xuống.
Cô đã cố hết sức mình rồi, không được nhận nữa thì chịu thôi, không còn cách nào.
Sau khi tất cả thử vai diễn xong, người phụ trách tập hợp ý kiến củaBGK rồi nói:
"Bây giờ, tôi xin công bố kết quả."
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
64 chương
58 chương
51 chương
71 chương