Cuộc hành trình ăn thịt

Chương 62 : Cổ đại. đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo 5

"Tướng công." Thiếu nữ ngẩng đầu, đôi môi mềm mại đỏ tươi của nàng sáng bóng ánh nước, lúc đôi môi đỏ mọng khép mở, kéo theo một sợi chỉ bạc dâm mỹ. Hai tay Diệp Huyên chống lên trước ngực Tô Tuyển, trượt từ trên bụng xuống ngồi lên đùi hắn. Trước mắt nàng là cái "lều trại" cao cao, Diệp Huyên cởi quần Tô Tuyển xuống, lộ dáng vẻ thật của "lều trại". "Thật lớn..." Nàng nhịn không được mà nỉ non. Hạ thân trắng trợn lõa lồ bày ra trước mặt yêu nữ, ngay cả hai bên tai của hắn cũng đỏ rực lên. Lúc nghe được lời nói của Diệp Huyên, hắn cảm thấy cả người mình như bị thiêu đốt, "Yêu nữ, ngươi mau dừng tay!" Hắn hung tợn nói, "Ngươi nếu... Nếu... Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!" "Nếu cái gì?" Diệp Huyên nhìn bộ dạng ngoài mạnh trong yếu của hắn, nụ cười trên môi càng thêm quyến rũ, "Tướng công, chẳng lẽ chàng biết ta muốn làm gì chàng sao?" Thấy Tô Tuyển đỏ mặt không nói lời nào, nàng nắm lấy côn thịt thô to của hắn, "Thì ra tướng công mặc dù là gà tơ, nhưng vẫn biết chuyện nam nữ nha." Tô Tuyển triệt để phát cáu, "Ai là gà tơ, ngươi, ngươi đừng kinh thường ta." Diệp Huyên cười duyên một tiếng, bàn tay nhỏ bé vuốt lên ngực hắn, "Vậy tướng công nói cho ta biết, trong tay ta đang cầm cái gì a?" Tô Tuyển không đáp, nàng cũng không thúc giục, ngược lại vươn cái lưỡi thơm tho, liếm quanh môi một vòng hết sức mị hoặc, "Là thịt heo lớn của tướng công... Ta nói đúng không?" Ba chữ đó vừa nhẹ nhàng phun ra, Tô Tuyển chỉ cảm thấy dưới háng tê dại, quy đầu hưng phấn nảy lên, thậm chí có dấu hiệu thất thủ bắn tinh, hắn vội vàng nhịn xuống, cố gắng khuyên nhủ nàng, "Diệp cô nương, ngươi đừng làm như thế, ta đồng ý đáp ứng yêu cầu của ngươi." Diệp Huyên không thèm để ý đến hắn, mà làm bộ tự hỏi, "Chẳng lẽ ta nói sai rồi? A..." Nàng liếc mắt nhìn Tô Tuyển, ánh mắt tràn ngập phong tình khiến cả người Tô Tuyển như nhũn ra, nàng chạm nhẹ lên quy đầu, "Đây là... Đại dương vật của tướng công." Trong đầu nổ ầm một tiếng, Tô Tuyển cảm thấy mình không nghe thấy bất cứ điều gì. Khoái cảm mãnh liệt như thủy triều, lại giống như nham thạch nóng chảy dâng lên trong người. Hắn cũng không phải chưa từng thủ dâm, lúc thân thể có phản ứng, hắn cũng sẽ lấy tay thư giải một phen. Nhưng giờ khắc này, tinh dịch mãnh liệt nhanh chóng bắn ra, Tô Tuyển lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác dục tiên dục tử. Mà Diệp Huyên vẫn chưa làm gì, chỉ dùng vài từ dâm mỹ tà ác, đã khiến hắn quân lính tan rã. Hắn kịch liệt thở dốc, một lúc lâu sau mới thoát ra khỏi cảm giác sung sướng như rơi xuống đám mây. Yêu nữ vẫn khóa ngồi trên người hắn, hạ thân chỉ còn mỗi váy ngắn, vùng bụng bằng phẳng trơn bóng, thậm chí ngay cả nhũ phong cao ngất cũng dính đầy tinh dịch của hắn. Cổ họng Tô Tuyển căng thẳng, dương vật vừa mới nhuyễn xuống đã nhanh chóng trướng lớn, lại lần nữa đứng thẳng lên. "Tướng công... Thật đúng là long tinh hổ mãnh." Diệp Huyên lấy một chút bạch trọc dính trên ngực, vươn đầu lưỡi liếm liếm. Không ngoài dự đoán của nàng, hô hấp Tô Tuyển càng thêm dồn dập, "Đại dương vật nhất định là trướng đến khó chịu đi." Nàng yêu thương vuốt ve côn thịt Tô Tuyển, "Tiểu khả ái, cái miệng nhỏ phía dưới của tỷ tỷ bây giờ còn chưa thể ăn ngươi, thật sự có lỗi với ngươi." Lời nói của nàng hết sức dâm mỹ, nhưng ngữ khí lại thiên chân vô tà. Phóng đãng cùng với hồn nhiên, càng khiến cho vẻ đẹp mâu thuẫn của yêu nữ càng đánh thẳng vào lòng người. Tô Tuyển giống như con cá mắc cạn, hít vào thở ra từng ngụm, liều mạng cảnh báo chính mình không thể bị yêu nữ mê hoặc, dục niệm giống như con tằm ăn dâu. "Nhưng không sao." Yêu nữ vẫn tiếp tục nói, nhẹ nhàng thổi một hơi lên côn thịt, "Cái miệng phía trên của tỷ tỷ có thể khiến ngươi thoải mái, ngươi có muốn thoải mái?" Nàng nhìn côn thịt, nhưng lời này là đang hỏi Tô Tuyển. Tô Tuyển dùng ý chí kiên định nhất của mình, từ kẽ răng phun ra hai chữ: "Không! Muốn!" "Nhưng mà ta rất muốn." Thiếu nữ mâm mê cái miệng nhỏ nhắn, dịu dàng nói, "Ta rất muốn thịt heo lớn của của tướng công... " Nàng dường như cũng bị không khí dâm mỹ này rung động, một đôi mắt hạnh xuân tình nhộn nhạo, mờ mịt yêu mị. Nàng nỉ non cúi đầu, đem côn thịt nóng bỏng ngậm vào trong miệng.