Cuộc hành trình ăn thịt

Chương 211 : đẩy ngã thị vệ trưởng (3)

"Như vậy không ổn..." nói còn chưa xong bộ ngực thiếu nữ trần trụi tản ra hương thơm ngọt ngàu đãdán lên. Thân thể Arthur nháy mắt căng thẳng, dương vật vốn đã ẩn ẩn ngẩng đầu càng trướng lớn, rất nhanh đã chọc chỗ đũng quần nổi lên một khối rõ ràng. hắn không dám để công chúa điện hạ thấy, càng không thể làm trái mệnh lệnh, chỉ có thể ôm ngang Margaret lên, cố nén dục vọng sắp nổ mạnh đivề phòng tắm. Mặc dù vậy, lúc này, Arthur vẫn nhớ kỹ không thể mạo phạm công chúa điện hạ. Cánh tay trái đỡ ngang lưng thiếu nữ non mềm, cánh tay phải đỡ ngang khuỷu chân nàng, vì không dám va chạm vào da thịt điện hạ, Arthur hoàn toàn dùng lực cánh tay chống đỡ, hai tay vòng ra bên ngoài. Tầm mắt càng luôn luôn thấp xuống, cực lực tránh không nhìn vào chỗ không nên thấy. Margaret đương nhiên không vừa lòng biểu hiện của hắn, chờ khi đi đến phòng tắm Arthur buông nàng ra, nàng thuận thế ôm thắt lưng nam nhân."không dám nhìn ta sao?" Thiếu nữ mang theo cười khẽ như một cái lông chim cọ vào ngực Arthur, tay nhỏ nhẹ nhàng dao động trên thắt lưng gầy hẹp, thân thể nàng đổ về phía trước, tuyết nhũ áp lên ngực nam nhân, hộ khẩu trơn bóng no đủ càng cố ý vô tình đánh lên chỗ phồng lên kia, hơi hơi chạm vào liền tức dịch ra, sau đó lại chạm vào. Như thế mãi, Arthur thở dốc càng ngày càng ồ ồ: "Điện hạ..." hắn vừa mở miệng, mới phát hiện thanh âm mình kỳ quái, "Điện hạ đã không có phân phó khác... Xin thứ cho ta cáo lui." "Ai nói cho ngươi, ta không có phân phó khác", Margaret nới tay, bước chân nhẹ nhàng vào bể, giọng nàng không chút để ý, lời nói ra lại khiến Arthur nháy mắt căng thẳng thần kinh, "đi tới hầu hạ ta tắm rửa." Arthur đi nhanh đến bên bể, khi kiều khu linh lung trần trụi chìm vào trong nước bốc lên nhiệt khí, hắnmới lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra. Hạ thể còn căng khó chịu, lại tiếp tục nhìn thấy thân thể công chúa điện hạ, hắn thật sự không biết mình còn có thể nhẫn bao lâu.Vì sao... Vì sao muốn tra tấn ta như thế. Trời biết Arthur có bao nhiêu mong muốn xông lên, liều lĩnh ôm lấy thiếu nữ kia, hung hăng hôn nàng, dùng côn thịt mình xuyên suốt thân thể nàng. Chỉ cần ý niệm này vừa ra, điên cuồng và thống hận khó có thể chịu được liền mãnh liệt tràn đến. Ngươi thế nhưng có ý tưởng làm bẩn công chúa điện hạ, ngươi đê tiện như vậy, thế nhưng vọng tưởng xâm phạm điện hạ! hắn phỉ nhổ mình vô sỉ hạ lưu, càng bởi vì mình ở trước mặt điện hạ có phản ứng mà khó có thể mở miệng, cuộc sống thống khổ hàng ngày khó an. Kỳ thực hết thảy đều là vì Margaret tận lực câu dẫn, nhưng Arthur chưa bao giờ nghĩ tới mình phải oán hận công chúa điện hạ. hắn chỉ tự trách mình không tốt, bởi vì điện hạ đối với mình tín nhiệm khoan dung, thế nhưng mình sinh ra si tâm vọng tưởng như thế. Cho nên hắn liều mạng nhẫn nại, chờ đợi ở bên thiếu nữ, mặc dù dục hỏa đã khiến khóe mắt hắn đỏ lên, tiếng thở hổn hển thô suyễn cũng bị hắn cắn răng đè nén cứng trong cổ họng, quyết không thể truyền đến tai điện hạ, khiến điện hạ mất hứng. "Arthur, " ngay lúc Arthur cảm giác bản thân dễ chịu một chút, thiếu nữ xoay người. Tóc dài màu đen ướt sũng dán bên cổ nàng trắng noãn, khiến nàng thoạt như một hải yêu mị nhân, nàng cười cười, tươi cười kia chọc tâm Arthur run rẩy theo, "Ngươi ở đó làm gì, không phải muốn ngươi hầu hạ ta tắm rửa sao". Nàng bơi tới bên cạnh ao, thân thể phá vỡ mặt nước, giống như một người cá, đường cong ở lưng ôn nhu hiển lộ ra, bọt nước rào rào theo kiều mông đi xuống, hầu hết chảy xuống, còn có một hai giọt dọc theo đường cong, ẩn vào hoa cốc u mật, “Chà xát lưng cho ta." Nàng nằm xuống ghế dài bên bể nước, lười biếng nói. Kỳ thực Margaret cũng không có thói quen để người khác chà xát lưng cho mình, rõ ràng nàng biết mình đang làm gì, nói xong câu đó, ánh mắt nam nhân kia lập tức tối xuống. Cả người bốc lên một cỗ hưng phấn khôn kể, muốn đến sao? Nàng trăm phương nghìn kế dụ dỗ, ngôn ngữ, động tác, cơ hồ là trắng trợn câu dẫn hắn, hắn rốt cục, nhịn không được rồi...