Hai chân thon dài của Lý Hổ đặt trên vai Tam thiếu gia, kiềm chế không được phát run.
Có hung khí đang từng chút từng chút bổ ra thân thể hắn, khai tràng phá bụng hắn.
Hắn đau đến cứ run run, nhưng ngay cả giãy dụa cũng không thể, ngược lại phải tận lực thả lỏng thân thể, để hung khí kia thâm nhập càng thêm triệt để.
Trên trán chảy ra lớp lớp mồ hôi, lỗ tai bắt đầu có tiếng ong ong… Thật vất vả, hắn cảm giác hung khí kia đã hoàn toàn tiến vào trong cơ thể mình, hơn nữa dừng lại yên lặng bất động, đang muốn thở một hơi, liền cảm thấy vật kia mãnh liệt co rút lên, vì thế một hơi nghẹn tại cổ họng, sắc mặt trong giây lát trở nên đỏ bừng!
Lý Hổ quả thật có một cơ thể đẹp, căng chặt mà lại tràn đầy co dãn, Tam thiếu gia vừa lòng ở trên người hắn khai cương thác thổ một hồi, lại dừng lại, nửa là trêu đùa cho hắn một cái tát.
Hắn vốn nhắm chặt hai mắt, sau khi bị cái này liền hoảng sợ mở mắt, vì thế đáy mắt trong suốt đều bại lộ ở trước mặt Tam thiếu gia.
Hắn nghe được âm thanh hoa lệ thấp trầm kia vang lên bên tai.
– Ta nói rồi, hầu hạ cho tốt mới được. Cứ như cá chết nằm ở đây cũng không tính.
Âm thanh này vô cùng dịu dàng, thậm chí còn mang theo một tia ý cười, nhưng khiến hắn không rét mà run.
Lý Hổ trong giọng đều mang theo nghẹn ngào.
– Ta… ta không biết.
Tam thiếu gia vươn tay nhéo mạnh trên ngực hắn một cái, cười nói.
– Không… biết? Đây là lần đầu tiên bị làm, nhưng hắn phải từng làm người khác đi? Trước đây người khác là như thế nào làm cho ngươi thoải mái thì cứ y vậy hầu hạ!
Lý Hổ ý thức mê man. ‘Thoải mái? Trước kia người khác thế nào làm mình thoải mái?’
Trong mông hắn giống như nhét một cái cọc gỗ trướng trướng, đau nhức nhối. Eo vẫn nâng cao cao, hai cái đùi đều bắt đầu có hơi co rút. Hai tay vẫn bị cột chặt trên đỉnh đầu, hai tay đã bị lấy các loại tư thế trói hai ba ngày, mới đầu còn có thể cảm giác được đau đớn, sau lại chính là vừa ngứa vừa tê, đến bây giờ rõ ràng ngay cả cảm giác ngứa tê đều biến mất.
Hắn từ khi sinh ra liền sống hèn, chịu khổ chịu tội dường như đều là thiên kinh địa nghĩa. Sau đó rốt cuộc liều xuất đầu, nhưng ngày lành tựa như hoàng lương nhất mộng, liền lại rơi xuống hoàn cảnh nay.
Trong mê man, hắn ở trong lòng quyết tâm. ‘bố có thể đứng lên một lần, cũng có thể đứng lên lần thứ hai!’
Dựa vào luồng sức mạnh mạnh mẽ này, hắn lập tức như lại có khí lực cuối cùng là như sá gì bắt đầu xoay eo lắc mông!
Dùng sức thu chặt bụng, dùng ruột đè ép đi hung khí nam nhân, liều mạng hút vào, rồi thả lỏng, bật nhảy giống như đuôi cá rời nước!
Mông giống như bắt lửa, từ mắt mông thiêu thẳng đến cổ họng, hắn ở trong đau đớn như thiêu như đốt cuốn chặt lấy người đang chà đạp hắn, trong lòng nghĩ. ‘Cho ngươi thích! bố cho ngươi thích! Đồ ranh con!! Hôm nay ngươi không thích thành mã thượng phong chính là tôn tử ta!!’
Đúng lúc này, đằng trước bị nhéo mạnh một cái, đau đớn không giống nhau khiến hắn tức khắc ngừng thở, khóe mắt không tự giác chảy ra nước mắt.
Tam thiếu gia áp gần tới hắn, cúi người dán vào lỗ tai hắn.
– Tiểu kỹ nữ, kiềm chế chút, đừng ở trong này tỏ hung với Tam gia ngươi!
“Bốp!” Trên mặt trúng một bạt tai thật mạnh, khóe miệng ngay tức thì chảy ra máu tươi.
– Mở to mắt, nhìn Tam gia ngươi! Tự hao tâm tư phỏng đoán! Khi Tam gia muốn ngươi nhanh thì phải nhanh, Tam gia muốn ngươi chậm thì phải kiềm chế một chút!
Mắt thấy Lý Hổ bộ dáng khiếp đảm cứng đờ ở đó, chân còn vòng ở bên hông mình, trong mông còn thành thành thật thật hàm chứa bảo bối mình, môi hơi nhếch, hai mắt đẫm lệ sương, Tam thiếu gia không khỏi lại vui vẻ.
– Đừng sợ. Ngươi ngày đầu tiên khai bao, ngốc một chút là đương nhiên, cái này không trách ngươi.
Hắn dịu dàng vươn ngón cái lau đi vết máu khóe miệng Lý Hổ, ý cười dạt dào nói.
– Có điều, mông của ngươi lắc thật hăng hái, nhân tài tốt trời sinh làm kỹ nữ! Dụng thêm chút tâm tư, lắc ra đóa hoa, Tam gia liền không để cho người khác động nó.
Đại đa số người bên gối Tạ Tam thiếu gia là phái nữ, từ danh kỹ lầu xanh đến tiểu thư thiên kim, oán phụ khuê phòng đến nữ lang hiện đại, đủ loại như rừng, chủng loại đa dạng. Nhưng cứ một loại người khác giới tính mà nói, thì không khỏi có chút nhàm chán. Bọn họ hầu như là đều làm cùng một loại nghề, trước đây gọi là con hát, giờ xưng hô lịch sự là nghệ sĩ sân khấu.
Nhưng hắn lần đầu tiên cùng Lý Hổ nghề nghiệp ác ôn kiêm quân nhân tiến hành xâm nhập nhục thể trao đổi thế này, cảm giác lại ngoài ý muốn tuyệt vời.
Thật giống như trước đây trải qua là uống cháo tổ yến, mà hôm nay là vật phẩm thưởng là thịt kho chân giò lợn, ăn mạnh mười phần!
Hơn nữa tự mình khai bao cho một tên quân phiệt cát cứ một phương, trêu chọc hắn thành kỹ nữ nước mắt rưng rưng, càng lại có một loại tâm lý thỏa mãn.
Vì thế hắn dục hỏa tăng vọt, ép buộc ước chừng ba, bốn giờ, đem Lý Hổ làm thành các loại tư thế, mặc sức đùa bỡn, còn buộc đối phương toàn lực phối hợp. Sau đó, Lý Hổ gần như là hấp hối, mà hắn cũng là tình trạng kiệt sức mới chịu từ bỏ.
Sau khi chấm dứt, rung chuông gọi người hầu, rót đầy bồn nước ấm, sung sướng ngâm trong đó, thuận tiện uống hai ly rượu đỏ mới mặc áo tắm, sảng khoái tinh thần trở lại phòng ngủ.
Lý Hổ vẫn không nhúc nhích nằm trên giường, hai cái đùi tách rộng ra, hai tay cột ở phía sau. Trên mông rất tròn là từng vết ứ, giữa lỗ nhỏ đỏ au mở ra, từng dòng trắng đục từ chỗ đó theo cẳng chân uốn lượn xuống.
Tam thiếu gia không khỏi nở nụ cười, thầm nghĩ mông tiểu tử này giờ thật sự là bị làm nở hoa rồi!
Hắn đi tới lật thân Lý Hổ qua, kéo lên tựa vào đầu giường, vỗ vỗ hai má hắn.
– Tỉnh tỉnh. Ăn trước thức ăn.
Trên bàn đặt cháo tổ yến hắn vừa mới bảo người đưa tới, Tam thiếu gia tự mình cầm lên, đưa đến bên môi Lý Hổ.
– Ăn cái này trước đã.
Lý Hổ mê mê ngốc ngốc nhích nhích lại gần người hắn, ngẩn ngẩn ngơ ngơ há miệng. Thứ gì đó nóng hầm hập vào trong bụng, hắn tìm về một chút thần trí. Lặng lẽ ở trên người Tạ Tam thiếu gia dụi dụi, cúi đầu cầu xin nói.
– Tam gia, cởi bỏ tay của ta, chậm một chút có được không?
Tam thiếu gia buông bát, cởi bỏ dây thừng trên cổ tay hắn, thuận tiện xoa ấn nhẹ cánh tay một chút.
– Rất đau?
Lý Hổ giọng úng úng, vừa thấp vừa nhẹ.
– Không đau, chẳng cảm giác nữa.
Tam thiếu gia nghe xong, nhíu mày. Hắn đè lại bả vai Lý Hổ, dùng sức chuyển một chút cánh tay hắn.
– Dùng sức hoạt động để mạch máu lưu thông, nếu không thì phế đi! Tương lai ngươi đã là người mù lại phế đi cánh tay, vậy ngươi còn làm thế nào sống?!
Chú thích:
Thượng mã phong: đột tử hoặc để lại di chứng khi sinh hoạt ***. Nếu xuất hiện khi đang mập hợp thì gọi là thượng mã phong, sau khi mập hợp thì là hạ mã phong.
Hoàn lương nhất mộng (Giấc mộng hạt kê): mơ tưởng viển vông, ước mơ không thể thực hiện được.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
77 chương
28 chương
22 chương
15 chương