Tam thiếu gia nói với Lục Trọng Lân.
– Trọng Lân huynh, anh mọi thứ đều tốt hơn Lý Hổ. Nhưng có một thứ, anh không bằng hắn. Hắn so anh tiếp khí, càng hiểu rõ mảnh đất này, lúc này là chuyện gì xảy ra. Hiện tại tôi nằm ở đây không thể nhúc nhích, sự vụ trong quân liền tất cả đều phó thác cho Trọng Lân huynh. Để Lý Hổ làm Tham mưu trưởng cho anh, chính là để anh…
ở cùng dân, sống cùng dân, hiểu được nguyện vọng của dân.
Hắn nói chưa nói xong, mắt thấy Lục Trọng Lân đã kiềm chế không được muốn xen mồm, liền giành trước nói.
– Đ m anh, bố ngực đau! đem bộ đạo lý lớn chủ nghĩa Tam Dân của anh ngưng lại, à, hôm nay ngừng lại! … Trọng Lân huynh, phấn đấu lý tưởng là nhất định phải làm, nhưng anh tất phải củng cố lại thực lực của bản thân, mới nói tới thực hiện di chí tiên sinh, đúng hay không?! Những gì chúng ta làm, đều là vì tương lai Bắc phạt có thể thuận lợi…
Tam thiếu gia vất vả nửa ngày, rốt cục đuổi đi khó chơi Lục Trọng Lân. Nằm thở hổn hển một hồi, lại gọi Lý Hổ tới.
– Hôm nay không muốn ăn cam, gọt táo.
…
– Thao, làm như cho chó ăn!
Lý Hổ thực ủy khuất. – Là ngươi phế đi tay bố! Trên tay bố còn mới thay ngươi chịu một đạn!
Vì thế Tam thiếu gia ngậm miệng, vùi đầu cố gắng gặm táo…
.o.
Tam thiếu gia nói với Lý Hổ.
– Chúng ta trước kia từng có tiết, nhưng lần này ngươi chịu ra sức cứu ta, ta rất vui… Người ta nói hoạn nạn gặp chân tình, trong lúc nguy cấp, tiểu lão hổ đối Tam gia, vẫn là có một phần tình ý…
Tiết: đoạn, mấu, khớp. Mình nghĩ là ý chỉ khúc mắc.
…
Lần này cho ngươi trở về, ngươi nhớ kỹ hai điều.
Thứ nhất, nhớ kỹ Tam gia thích bộ dáng tiểu lão hổ ngoan ngoãn thứ hai, nhớ kỹ, tiểu lão hổ nghĩ muốn không ngoan, cũng sẽ không có cơ hội gì…
.o.
Sau khi Lý Hổ tại trong tay Lục Trọng Lân nhậm chức Tham mưu trưởng, chuyện thứ nhất hai người hợp tác, chính là bắt giữ Mai Cửu.
Thời gian tốn để bắt được Mai Cửu rất ngắn. Tam gia dặn là, dựa theo nghề sát thủ trong thành Bắc Bình thứ tự từng tên từng tên đi tra! Mai Cửu gia đứng đầu tờ bảng đơn ở đây, vì thế tên thứ nhất tra chính là y!
Đương gia Hạ Cửu môn trong thành Bắc Bình, đều ít nhiều cùng họ Tạ có chút giao tình, liền tính không để ý tới tiểu Tạ, dù sao cũng phải cho lão Tạ cái mặt mũi.
Vì thế không bao lâu liền có hồi âm, Cửu gia đúng là hai ngày đó nhận một đơn lớn.
Lục Trọng Lân lập tức điểm tề binh mã, muốn tự mình đi bắt Mai Cửu. Mà tân nhậm Tham mưu trưởng Lý Hổ, cũng tích cực yêu cầu tham dự! điều hết.
Hai người ai cũng có tính toán nhỏ riêng mình.
Lục Trọng Lân từ trước đến nay tôn sùng Tạ lão tiên sinh, đem ông trở thành hóa thân của Trung Sơn tiên sinh đi theo. Cho nên, tuyệt đối không có ý định thương tổn con ông. Vì thế đem trách nhiệm đổ hết lên người sát thủ, đều do tên ngu xuẩn vô năng đó! Vì tiêu trừ áy náy trong lòng, anh quyết định muốn tự tay bắt lấy hung thủ.
Mặt khác… Tuy anh tự nhận là đi cũng vững mà ngồi cũng ngay, cho dù sát thủ làm liên lụy Ngô Phó Tổng lý, cũng không có quan hệ gì với anh. Nhưng nếu có thể ngay tại lúc bắt đánh gục luôn người, cũng có thể tránh được một ít phiền toái không cần thiết…
Lý Hổ và Lục Trọng Lân là hai người trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, ý tưởng hành vi chưa từng có chỗ nhất trí. Nhưng lúc này đây, hai người lại không bàn mà trùng ý.
Lý Hổ tích cực yêu cầu tham gia bắt giữ, lý do ở ngoài đương nhiên là hắn nhận được bộ dáng của sát thủ. Nhưng trên thực tế, hắn cũng có hai mục đích. Thứ nhất đương nhiên là muốn biết ai là người sai khiến phía sau màn, thứ hai, không thể để sát thủ còn sống nói ra, người đêm đó nó muốn giết, chính là Lý Hổ.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
77 chương
28 chương
22 chương
15 chương