Cuộc chiến vương quyền
Chương 113
Vương hậu có thai là một việc lớn phấn chấn toàn đế quốc, vì thế vương đô liền biểu diễn 3 đêm bắn pháo hoa rực rỡ, mà các chiến sĩ ở tiền tuyến cũng vì chuyện vui này mà nâng sĩ khí, đoạt lại được 3 tòa thành thị.
Trước đó quốc vương George Lancaster còn tưởng rằng tin tức William hôn mê bất tỉnh sẽ đả kích thật lớn tinh thần quân đội, nếu vào lúc này lão đánh vỡ tiền tuyến cân bằng như hiện tại, lúc đó sẽ thu phục đất đã mất, cướp lấy vương đô sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng ai biết Edward có thể cấp tốc khống chế cục diện như thế, chỉ khiến bọn họ nhất thời chiếm thế thượng phong, rất nhanh liền phải điều trở về.
Thế nhưng George Lancaster cũng không lo lắng, Edward thống trị cũng không vững chắc, vương vị kế thừa hợp pháp sẽ không bởi vì chiến tranh mà mất đi hiệu lực, người thừa kế vương vị xếp sau William sẽ không cam nguyện tiếp thu một vương hậu mới vừa lên ngôi thống trị.
Bọn họ không thể nhẫn quá lâu, mấy tháng chính là cực hạn, mà một khi bọn họ quyết định làm khó dễ Edward, như vậy vào lúc ấy, cũng là lúc thế lực William hoàn toàn sụp đổ, lão liền nhân cơ hội này, đem quân đánh tan cuối cùng đoạt lại vương vị của mình.
Nhưng mà vào thời khắc này, tin tức Edward có thai như cơn gió truyền khắp đế quốc.
Trong kế thừa vương vị hợp pháp, dòng dõi quốc vương, bất kể là thú nhân hay là á thú nhân, đều có thể kế thừa quyền lực vương vị, như vậy có thể nói, quả trứng trong không gian Edward kia, chỉ cần có thể sống sót phá xác, như vậy Edward có thể trở thành phối ngẫu quốc vương đời tiếp theo hoặc là cha ruột nữ vương, có thể toàn quyền thay thế quốc vương và vương trữ xử lý quyền lực quốc vụ.
Quân đội trong bóng tối của William truyền ra liên quan đến nghi vấn Edward tính hợp pháp thống trị đã nghị luận hơn 2 tháng, ban đầu bởi vì quốc vương trọng bệnh dẫn đến lửa giận sinh ra đấu trí đã bị nghị luận này hao mòn đến lảo đà lảo đảo, tin tức vương hậu có thai vừa truyền ra, gần như phân nửa quân đội trong nháy mắt tề tựu lại, mọi người tăng nhiệt huyết, ý chí chiến đấu sục sôi, từng bước ép sát, đánh cho quân đội quốc vương không thể không ngừng lui lại từng bước.
Chiến sự thuận lợi khiến Edward thở phào nhẹ nhõm, trong tất cả quốc vụ, chiến sự là khó giải quyết nhất, cũng may thủ hạ William người đông đảo, mà quân đội tự có bộ chế độ điều lệ, không bởi vì quốc vương hôn mê mà rơi vào hỗn loạn.
William không giống quốc vương trước, đem tất cả quyền lực, đặc biệt khống chế quyền quân đội, vững vàng nắm chặt trong lòng bàn tay, hắn đồng ý ủy quyền, để mấy vị thượng tướng có thực quyền chế ước lẫn nhau, tự tiến cử pháo năng lượng, thăng cấp quân hàm cho các thú nhân có đẳng cấp thực lực, quan quân nhân sự điều động trở nên càng thêm dễ dàng, các thượng tướng đối với quân đội sức khống chế không hề suy yếu, bởi vậy tuy rằng William hôn mê bất tỉnh, trong thời gian ngắn cũng không tạo thành áp lực gì trong quân đội, tuy rằng tinh thần binh sĩ sẽ có chút hoang mang, nhưng cũng không vì thế mà mất đi năng lực chiến đấu.
Chiến sự thuận lợi khiến Edward ung dung không ít, cũng có nhiều thời gian hơn ở trong không gian chăm sóc trứng và William.
Quả trứng lớn lên rất nhanh, Edward vừa phát hiện, lúc trước chỉ cần hai tay là có thể ôm lên, loáng một cái 3 tháng trôi qua, quả trứng 6 tháng đã lớn hơn đầu người, hoa văn màu đỏ trên quả trứng càng tươi đẹp, rìa ngoài nạm viền vàng, dưới ánh sáng, dường như có thể thấy đốm lửa đang thiêu đốt.
Edward ngồi bên cạnh William nhắm chặt hai mắt, đem quả trứng cẩn thận đặt ở trong ổ nhỏ, theo thường lệ bắt đầu nói chuyện với William, dựa theo lý luận của August, tuy rằng William hôn mê, thế nhưng loại chất độc gây nên hôn mê chỉ có tác dụng với thân thể, không gây hại quá nhiều đến trí não, mặc dù William không cách nào đáp lại, thế nhưng đối với bên ngoài vẫn còn cảm giác, y kiến nghị tốt nhất Edward nên trò chuyện với William nhiều hơn, cổ vũ hắn chống lại độc tố trong thân thể, như vậy mới có thể trợ giúp hắn nhanh chóng tỉnh lại.
“Trong quả trứng này là một thú nhân, là bé trai.” Edward bò lại, vươn tay đặt lên nhãn cầu được mí mắt bảo vệ có chút hơi nhô lên, khoảng thời gian này, ám mờ trên người William càng ngày càng nhiều, tỷ như hiện tại, nhãn cầu chuyển động, “Em không biết phải đặt tên cho con là gì, có điều nếu là William đặt sẽ là lựa chọn không tồi, em hi vọng con nó có thể trở thành thú nhân giống như cha nó.”
“Ngài có thích trẻ con không? Trước đây thì em không biết, có điều hiện tại cảm thấy rất là yêu thích.” Edward hôn lên vảy lạnh lẽo của hắn, “Em muốn sinh cho ngài thật nhiều trẻ con, tiểu thú nhân, tiểu á thú nhân, bé trai, bé gái.
Ngài còn nhớ thời điểm ngài đến vương cung lần đầu tiên, em dẫn ngài đi tham gia lễ vũ hội thú nhân thành niên không? Thú nhân đã từng làm người hầu của em, Antonio, cùng một người hầu á thú nhân khác là Jonas kết hôn, ngài nghĩ Jonas sinh cho hắn mấy đứa con? Là 6 đứa! Chỉ một lần thôi! Trời ơi, lúc đó căn bản em không thể tin được loại tin tức này.” Edward mỉm cười lắc lắc đầu, “Một lần thai nghén tận 6 quả trứng, Jonas có thể được phong thành anh hùng phụ thân rồi.
Chúng ta có nên suy nghĩ đến việc trao tặng cho y huân chương hay không, Antonio sẽ rất tình nguyện, nhưng Jonas sẽ cảm thấy quá lộ liễu, chắc y chỉ hi vọng có thể dùng huân chương đổi lấy nhiều thời gian hơn ở chung với con mình…”
Edward còn nói một lúc chuyện thú vị về 6 đứa bé con của Antonio, rồi đột nhiên trầm mặc, cúi người ôm lấy quả trứng, hôn lên mí mắt William, nhẹ giọng nói: “Người yêu của em, ngài nhanh tỉnh lại một chút, có được không? Chờ ngài tỉnh lại, chúng ta lại sinh thêm mấy quả trứng cho có anh có em, tranh thủ một lần mang thai 7 quả trứng, đừng để cho người khác hạ thấp mình đi…” Nghĩ nếu như mộng đẹp có thể trở thành sự thật, đến thời điểm trong không gian tìm ra 7 quả trứng, đặt ở cùng một chỗ cho William nhìn, William sẽ có dáng vẻ kích động ra sao, Edward không nhịn được nở nụ cười, bàn tay xoa lên lớp vảy, đột nhiên lại khóc lên, “William… William… em rất mệt, ngài biết không, em rất mệt, em quá mệt rồi… Chuyện gì cũng phải do em giải quyết, em còn muốn chăm sóc ngài và bé trứng, em cảm thấy rất nhanh thôi sẽ không chống đỡ nổi! Van cầu ngài nhanh một chút mau tỉnh lại! Em thật sự… Em thật sự…”
Đột nhiên, đầu rồng nhúc nhích một chút, suýt chút nữa khiến Edward té ngửa, một tiếng thở dốc trầm thấp truyền vào lỗ tai Edward, sau tất cả liền yên tĩnh lại, như Edward mới vừa cảm nhận được đây chỉ là một cơn ảo giác thôi.
“Con ngoan, vừa nãy có phải phụ thân con động đậy không?” Edward ôm chặt trứng, nghẹn giọng hỏi.
Quả trứng vui vẻ nhúc nhích một chút, chứng thực cảm giác của Edward.
Edward lập tức từ trên mặt William trượt xuống, đem quả trứng đặt lại trên đài cao, lại trở về bên người William, đem một tay đặt trên người hắn, bắt đầu dùng lực lượng tinh thần cảm ứng tình huống William bây giờ, rất nhanh, y liền cảm ứng được nhịp tim như từng hồi trống đập có chút gấp gáp.
Nếu như không phải bệnh tình William đột nhiên chuyển biến xấu, vậy kia chính là hắn có phản ứng với Edward.
Edward lập tức bò đến bên tai William, không ngừng nói lời ngon tiếng ngọt, đồng ý chờ hắn sau khi tỉnh lại, chính mình sẽ đồng ý làm việc.
Nhịp tim William từ tiết tấu chậm chạp dần khôi phục như cũ, tuy không quá mức rõ ràng, Edward vẫn rất nhanh cảm ứng được tiết tấu này rất ổn.
William đối với bên ngoài đã sản sinh ý thức, điều này nói rõ độc tố rút đi không ít.
Edward vui mừng khôn xiết, hận không thể đem tất cả thời gian tiêu hao hết ở trong không gian, đợi đến lúc trứng nở ra và William tỉnh lại.
Từ khi có chút động tĩnh, tình hình William mỗi ngày một khá hơn, thường thường cánh tay hay chân có nhúc nhích một chút, có một lần suýt chút nữa hất ngã quả trứng đặt ở trên đài cao, làm quả trứng bị dọa sợ hãi, trốn ở trong lòng ngực Edward run lẩy bẩy, mà từ đó, động tác tứ chi William nhẹ nhàng đi rất nhiều, tốc độ nhãn cầu chuyển động càng ngày càng điên cuồng, cũng sẽ thường thường phát ra tiếng hít thở hỗn loạn và tiếng long ngâm trầm thấp ngắn ngủi..
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
62 chương
54 chương
1284 chương
109 chương