Cùng quân hoan
Chương 5 : Cùng quân hoan
Ngón tay thô ráp của Cố Liệt trượt vào trong kẽ mông non mềm, móc cúc thịt nhỏ xinh tinh tế, hắn bóp chặt một miếng thịt trắng nõn đầy đặn, cố định cặp mông đang lắc trái lắc phải vì bị trêu đùa cúc thịt, cắm nửa ngón tay vào. Tràng đạo bằng phẳng nhẵn bóng, tự phân bố tràng dịch trơn ướt cho vật xâm lấn, Cố Liệt cắm hết ngón tay vào.
“A! Cúc huyệt của Uyển nương cũng chặt khít mê người quá!” Ngón tay Cố Liệt sâu sâu nông nông thọc vào rút ra trong cúc huyệt, lúc này hắn nằm ngửa trên giường, đôi chân dài rắn chắc tách ra. Ánh mắt nam nhân dâm uế tham lam, nhìn chằm chằm vào cúc huyệt đang bị ngón tay gian dâm của nàng mà không chớp mắt.
“Miệng tham ăn, tiểu huyệt tham ăn, ngay cả cúc huyệt cũng dâm đãng nốt.” Cố Liệt nhét hai ngón tay vào, cắm rút cúc huyệt mạnh và nhanh hơn, giọng hắn khàn khàn trầm thấp, lời nói ra cũng khiến người ta nghe mà thẹn thùng, “Tiểu dâm phụ không rời xa được nam nhân, cũng chỉ có cây gậy to của gia mới có thể thỏa mãn nàng.”
Cơn kích thích mãnh liệt khi hậu đình đột nhiên bị xâm nhập làm Yến Uyển hoa mắt say mê, ngón tay của nam nhân thô dài, vết chai trên đầu ngón tay ma sát với thành ruột, làm cơ thể nữ nhân mềm nhũn. Yến Uyển lè chiếc lưỡi thơm liếm mút lỗ chuông trên côn thịt, cúi đầu xuống, hàm răng gạt qua quy đầu và hơn nửa côn thịt, khoang miệng bị côn thịt nhét đầy không chừa lại khe hở nào.
Bỗng nhiên bị cắm sâu vào cổ họng làm mặt Yến Uyển cứng lại, lắc đầu muốn phun côn thịt trong miệng ra.
“Ưm~” Cố Liệt hít hà một hơi, cảm giác khi côn thịt cắm sâu vào cổ họng, hoàn toàn lấp đầy khoang miệng nữ nhân tuyệt vời khó tả. Hắn ngước mắt nhìn, bờ môi như hoa anh đào của Yến Uyển bị căng lớn đến cực hạn, khoé miệng kéo căng, côn thịt tím đen với hình dạng khiến cho người ta sợ hãi của mình như đóng đinh vào trong cái miệng nhỏ của nữ nhân. Cố Liệt không nhìn thấy vẻ mặt của Yến Uyển, nhưng có thể tưởng tượng được bây giờ trên mặt Yến Uyển hẳn là thống khổ trộn lẫn dâm uế, có lẽ đuôi mắt sẽ đỏ lên vì cảm giác buồn nôn, khoé miệng mất khống chế chảy nước bọt.
Không quan tâm đến sự phản kháng nho nhỏ của nữ nhân, Cố Liệt ưỡn nửa người dưới bắt đầu va chạm trong miệng Yến Uyển, côn thịt nổi gân xanh chuyển động trong khoang miệng mềm mại ướt át, quy đầu nghiền lên chiếc lưỡi thơm mềm, nông sâu luân phiên, nhanh chậm so le, nam nhân cực kỳ thích thú.
“Cố, Cố đại ca… dừng lại… ư ư…” Bị đâm vào cổ họng nhiều lần làm Yến Uyển cực kỳ khó chịu, nam căn thô to gần như sắp xé rách khoé miệng nàng, cặp mày đẹp nhíu chặt, bị đâm đến nỗi bộ ngực lắc lư nảy lên, va vào nhau phát ra tiếng vang dâm mĩ.
“Uyển nương… ưm…” Cố Liệt gọi tên Yến Uyển, trán toát mồ hôi mỏng, hắn vuốt ve, tách cặp mông đầy đặn của nữ nhân ra, mắt đen sắc tình nhìn thẳng vào nhục huyệt đang chảy sương hoa giữa hai chân nữ nhân, “Hạ mông xuống!” Ngữ khí Cố Liệt dồn dập, hắn đè mông nữ nhân xuống.
Khẽ cắn viên thịt nhỏ sưng phù lộ ra giữa khe thịt, Cố Liệt vùi mặt vào cặp mông tản ra mùi thơm dâm mĩ, hắn ngậm lấy tiểu huyệt hồng hào mềm mại hút thật mạnh, liên tục nuốt vào mấy ngụm hoa dịch thơm ngọt, sống mũi cao thẳng đong đưa theo đầu, thỉnh thoảng đụng vào hậu huyệt phấn nộn, hầu hạ hạ thể nữ nhân trên toàn phương diện.
“Ư… ư… ư…” Hai má Yến Uyển tê mỏi trướng đau, bộ phận nam tính điên cuồng đưa đẩy trong miệng nàng, lớp lông thô cứng quét mạnh qua khuôn mặt nhỏ mềm mại, nàng kêu ư ư, vài lần muốn nhả côn thịt trong miệng ra, đầu hơi lùi lại phía sau, nhận ra ý đồ của nàng, nam nhân hung ác cắm côn thịt vào ngăn cản động tác của nàng. Yến Uyển lo vết thương trên ngực nam nhân nứt ra, nàng chỉ có thể tủi thân há miệng để côn thịt cắm rút.
“Nhận lấy đồ của Cố đại ca này!” Chiếc lưỡi to dày của Cố Liệt vói vào tiểu huyệt, bắt chước động tác làm tình, thả lỏng tinh quan, vẻ mặt khi cao trào của hắn giấu trong kẽ mông nữ nhân, quy đầu run run phun từng luồng tinh dịch trắng đục vào trong miệng nữ nhân, bắn tràn miệng nàng.
“A a… Ưm a…” Đồng thời bị đầu lưỡi của nam nhân cắm đến cao trào, Yến Uyển nuốt không kịp, một hàng tinh màu trắng chảy xuống khoé miệng.
Yến Uyển phun côn thịt mềm nhũn ra, xoay người xem xét vết thương trên ngực nam nhân, thấy trên tấm lụa trắng không thấm vết máu, nàng khẽ thở dài nhẹ nhõm.
“Ấy? Sao lại ướt?” Yến Uyển tò mò thò đầu lại gần quan sát, chóp mũi truyền đến một mùi tanh ngọt thoang thoảng, phát hiện đó là mùi thơm của hoa dịch khi nàng động tình, mặt Yến Uyển nổi hai đoá hoa đỏ ửng.
“Ha ha...” Cố Liệt cười khẽ.
Tiếng cười này quấy rầy hai tai Yến Uyển, làm nàng ngượng ngùng, mắt nàng ngó trái ngó phải, không dám đối mắt với nam nhân.
“Huyệt cũng làm rồi sữa cũng hết rồi, còn thẹn thùng cái gì?” Cố Liệt vỗ lên ngực nữ nhân, thưởng thức đầu nhũ xinh đẹp ướt át, ái muội nói: “Đến đây nằm xuống, đút sữa cho đại ca uống.”
“Huynh…” Yến Uyển xấu hổ buồn bực nhìn hắn, sau khi đối diện với ánh mắt nóng bỏng trìu mến của nam nhân, chút tức giận nhỏ xíu trong lòng lập tức tan thành mây khói, nàng ngoan ngoãn nằm nghiêng bên cạnh nam nhân, ép hai bầu ngực to trắng hồng lại cho nam nhân liếm mút.
Cố Liệt uống no sữa, ngón tay búng đầu nhũ, hắn hôn lên cái miệng nhỏ thơm ngọt của nữ nhân, đầu lưỡi dễ dàng cạy hàm răng khép hờ của nữ nhân ra, quấy loạn trong cái miệng nhỏ ướt nóng.
Môi lưỡi nam nhân bá đạo nóng bỏng, ngậm lấy lưỡi nàng, quấn quít không ngừng, như thể vĩnh viễn không ăn đủ, Yến Uyển cảm thấy gốc lưỡi sắp bị đối phương kéo mất. Được nam nhân đút cho một ngụm nước, Yến Uyển nếm thử, ngọt lành hơi tanh, là sữa của nàng!!
“Uyển nương…”
Yến Uyển nghiêm túc nhìn nam nhân trước mặt, nghe hắn gọi mình, không biết vì sao, tốc độ tim đập dần dần nhanh hơn.
“Làm nương tử của ta được không?” Cố Liệt lau mồ hôi mỏng trên trán cho nàng, ánh mắt nặng nề, cố gắng nói bằng chất giọng dịu dàng nhất của mình.
“Đây thật sự là âm thanh trầm và dịu dàng nhất mà mình từng nghe trên cuộc đời này.” Yến Uyển nghĩ vậy, khoé miệng cong lên.
Nếu lúc nói chuyện hắn chân thành thêm một chút nữa, không chơi đùa, nhéo ngực nàng, thì càng tốt!
Truyện khác cùng thể loại
104 chương
571 chương
15 chương
19 chương
17 chương