Cùng nam chính ngọt văn yêu đương
Chương 47 : hôm nay cũng phải nỗ lực cứu vớt thế giới (1)
Thanh âm hệ thống lôi lực chú ý của Thời Yên trở lại.
【 Thế giới mới xây dựng xong, Thương thành hệ thống đã đổi mới, đi chọn mua thương phẩm trước】
Thương phẩm khuyến mãi có thời hạn của mỗi thế giới, Thời Yên đều sẽ không bỏ lỡ, cô thả điện thoại, click mở Thương thành hệ thống.
Lần này thương phẩm khuyến mãi là【 Ánh sáng Âu thần 】, giá gốc 200 tích phân, giá khuyến mãi 100 tích phân. Trêи giới thiệu thương phẩm viết, Ánh sáng Âu thần, làm ngài một giây có được SSR.
Thời Yên: “……”
Thôi, thế giới này hình như phải chơi trò chơi, cô vẫn nên mua một cái Ánh sáng Âu thần bám vào người.
Sau khi xác nhận mua sắm, hệ thống liền truyền đến đinh một tiếng.
【 Ánh sáng Âu thần đã có hiệu lực, ngài được Ánh sáng Âu thần chiếu khắp thế giới này】
“…… Cảm ơn.” Nếu không cô đi mua vé số đi.
【 Nhắc nhở hữu nghị, Ánh sáng Âu thần chỉ hữu hiệu với rút thẻ trò chơi】
“……” Vậy rốt cuộc có ích lợi gì chứ? Chẳng lẽ không rút được SSR cô sẽ không có được nam chính sao! À từ từ, chẳng lẽ nam chính là SSR???
Cái ý tưởng này khiến Thời Yên có chút kinh sợ: “Nam, nam chính, là, thật, thật……”
???
Vì sao cô đột nhiên nói lắp?
【 À, đã quên nói cho cô, thế giới này giả thiết nữ chính có nỗi sợ xã hội nhỏ, thời gian dài không giao lưu với người ta, cho nên nói chuyện không lưu loát. 】
“……” Không cần quá thực tế vậy chứ?
【 Cần. 】
“…………” 🙂
Thời Yên không nói chuyện nữa, cô cầm điện thoại trêи giường, đẩy đẩy gọng kính dày nặng trêи mặt, một lần nữa nghiên cứu trò chơi bên trêи.
Trò chơi này tên là 《 Kế hoạch vá trời 》, nội dung rất đơn giản, chính là yêu cầu người chơi tìm được cục đá sửa chữa khe hở không trung, nếu không thế giới sẽ hủy diệt.
Nhưng trò chơi rất phong phú về lối chơi, đầu tiên, người chơi cần tìm được cục đá sửa chữa khe hở. Nơi cục đá phát ra có hai loại:
Một, tự mình đào ở khu mỏ, đào được cục đá thì trực tiếp sử dụng, cũng có thể hợp thành thăng cấp rồi lại sử dụng;
Hai, tìm được phối phương luyện thạch, căn cứ phối phương tự mình luyện thạch.
Phương pháp thứ nhất thường lấy được cục đá cấp thấp, mà thông qua phối phương luyện thành thì cục đá cấp cao. Cục đá cấp cao sẽ hao mòn ít khi vá trời, thời gian duy trì tự nhiên cũng càng dài, lúc cục đá hoàn toàn bị hao mòn thì cần một lần nữa tìm cục đá bổ khuyết khẽ hở này.
Căn cứ người chơi luyện thành cục đá vá trời kéo dài bao lâu, trò chơi làm bảng xếp hạng, trước mắt đứng đầu bảng xếp hạng chính là vị J Thời Yên vừa thấy, cục đá người đó luyện đã liên tục vá trời một tháng.
Đương nhiên, trò chơi làm ra phải có lợi nhuận, cho nên trò chơi này cũng gia nhập hình thức rút thẻ kinh điển.
Ở cửa hàng Nữ Oa, người chơi tiêu hao khoáng thạch rút thẻ, đạt được đạo cụ khác nhau —— bởi vì trò chơi giả thiết giữa người chơi có thể cướp đoạt tài liệu của nhau, phối phương thậm chí cục đá, cho nên đạo cụ chiến đấu được người chơi hoan nghênh nhất.
Thời Yên nghĩ mình mới vừa mua Ánh sáng Âu thần, cần phải thử xem vận may, tính toán rút một phát trước. Kết quả mới vừa điểm một cái, trò chơi liền nhắc nhở cô bây giờ đang lấy thân phận du khách đăng nhập, rút thẻ cần phải đăng ký chính thức.
Thời Yên đành phải đi đăng ký, bước đầu tiên, là yêu cầu cập nhập avatar của mình. Nhấn vào nút cập nhật avatar, chỉ có chức năng chụp ảnh, muốn chọn một tấm từ album cũng không được.
Khung chụp máy ảnh là hệ thống phân biệt khuôn mặt, đối với chụp ảnh thứ khác ngoài gương mặt thì sẽ biểu hiện thao tác không hợp lệ. Thời Yên buồn bực, chẳng lẽ chơi trò chơi này còn phải lấy hình selfie của mình chơi?? Vậy cũng quá kϊƈɦ thích rồi.
Nhưng vừa rồi xem bảng xếp hạng, avatar của người chơi bên trêи đều là avatar chibi manga…… Thời Yên ôm thái độ thử một lần, tự chụp cho mình một tấm.
Sau khi tự chụp hoàn thành, ảnh chụp tự động chuyển hóa thành chibi manga, tóc mái dày, mắt kính phản quang, mặc quần áo ở nhà…… Đúng là cô thế giới này.
Avatar cập nhật xong, trò chơi yêu cầu nhập ID, Thời Yên không hề nghĩ ngợi, viết “Thời Mỹ Lệ” trêи khung nhập.
“Chúc mừng ngài hoàn thành đăng ký, hiện tại có thể du lịch trong thế giới trò chơi ~”
Hệ thống phát tới một bưu kiện đăng ký thành công, còn khen thưởng cô một phát mười lần liên tiếp và cây búa nhỏ cấp một sao. Thời Yên chà xát tay, nóng lòng muốn thử mà đi rút mười lần liên tiếp.
Nơ con bướm, bánh quy bổ sung năng lực, đồng vàng, thể lực…… Một phát mười lần liên tiếp, cô rút được đều là đạo cụ trang trí và đạo cụ cơ sở, riêng nơ con bướm màu hồng nhạt cô còn rút được hai cái! Giống nhau như đúc!
“Hệ, hệ thống!” Mi lập tức giải thích cho ta một chút!
【…… Thôi, có lẽ Ánh sáng Âu thần cũng cứu không được cô. 】
“…………” Rút tiền!!
【 Người khiêu chiến chớ có kϊƈɦ động, Ánh sáng Âu thần có hiệu lực cũng là có xác suất, có lẽ lần sau sẽ rút được SSR! 】
“……” Còn SSR nữa, một phát mười lần liên tiếp, cô rút được đồ tốt nhất chính là một cây búa nhỏ cấp ba sao.
Thời Yên rất tức giận, cô kẹp hai cái nơ con bướm hồng nhạt lên đầu, cầm cây búa nhỏ đi đập đá.
Trêи màn hình cô gái ngồi xổm trêи khu mỏ, như hả giận mà giơ cây búa nhỏ, đập từng phát một lên nguyên thạch. Đập như vậy đại khái mười giây mới rơi xuống một hòn đá nhỏ, Thời Yên cũng lười thăng cấp cho nó, trực tiếp cầm đi vá trời.
Tìm được một khe hở nhỏ vừa vặn có thể lấp đầy, Thời Yên nhấn lên màn hình, cô gái nhỏ thả cục đá vào. Bắt đầu tính giờ, ba mươi giây sau, cục đá của cô “bốp” một cái, hương tiêu ngọc vẫn.
Thời Yên: “……”
Vậy mà mới □□ ba mươi giây!!
Vốn dĩ cô không có cảm nhận sâu sắc với thành tích của số một trêи bản xếp hạng, hiện tại so sánh như vậy, cô cảm thấy một tháng của người ta đúng là kéo dài thật lâu. 🙂
“Không, không chơi!” Cô rời khỏi trò chơi, phát hiện đã qua 10 giờ, dứt khoát tắt đèn đi ngủ.
Lúc ngủ mơ mơ màng màng, cô bỗng nhiên cảm thấy mặt đất nhoáng lên, cả người đều bừng tỉnh. Trước mắt vẫn là một mảnh đen như mực, cô nhíu nhíu mày, nghĩ thầm, chẳng lẽ là động đất?
Vừa định bò ra khỏi ổ chăn, bốn phía lại chấn động một chút, lần này, chung quanh rất nhanh sáng đèn —— thực hiển nhiên, đây đã không phải nhà cô.
Bốn phía đều là khối vuông màu trắng, Thời Yên đứng ở trung tâm mấy khối vuông này, nghe thấy không trung truyền đến một giọng nữ uyển chuyển mềm mại: “Hoan nghênh đi vào trò chơi vá trời chân thật.”
“Cái, cái gì?”
“Ngài được hệ thống lựa chọn, sắp gia nhập kế hoạch vá trời. Mọi chuyện xảy ra ở đây, sáng hôm sau ngài tỉnh lại sẽ quên hết, nhưng chuyện trong trò chơi sẽ ảnh hưởng đến thế giới hiện thực.”
Hiện tại Thời Yên cực kỳ bình tĩnh, cô tiêu hóa tin tức giọng nữ cung cấp, hỏi cô ấy: “Ảnh hưởng, như thế nào?”
“Nếu kế hoạch vá trời trong trò chơi thất bại, thế giới hiện thực sẽ thật sự đón nhận tận thế.”
“……” Cô rốt cuộc biết “cứu vớt thế giới” là có ý gì.
“Nếu ngài không còn nghi vấn gì, nội dung hướng dẫn sẽ kết thúc.”
“Không,.”
Thời Yên nói xong, khối vuông xung quanh bắt đầu một lần nữa tổ hợp, ngay giây phút cuối cùng Thời Yên bị truyền tống ra ngoài, cô nghe thấy giọng nữ nói với cô: “Thiếu nữ dũng cảm, đi sáng tạo kỳ tích đi.”
Thời Yên: “……”
Sau một trận ánh sáng tráng chói mắt, Thời Yên đứng trêи đường cái. Khu phố xây dựng theo kiểu châu Âu, mỗi một góc đều lộ ra phong tình dị quốc.
Cô nhận ra con phố này, hôm nay nhân vật trò chơi của cô chính là sinh ra trêи con phố này.
Xung quanh cô không ngừng có người chơi khác đi ngang qua, có người lúc ngang qua cô sẽ thả chậm tốc độ đánh giá cô vài lần, nhưng càng nhiều người chỉ bước đi vội đi qua.
Đỉnh đầu Thời Yên kẹp hai cái nơ con bướm, có chút mờ mịt đứng tại chỗ. Cho nên bây giờ cô nên làm cái gì? Cầm búa nhỏ đến khu mỏ đập đá như trước kia à?
Ờ thì, hình như ngoài cái này cô chẳng biết làm cái gì khác.
Cô mở tay nải của mình ra, cột đạo cụ cơ sở chỉ có hai thứ phân biệt —— cây búa một sao hệ thống đưa tặng, và cây búa ba sao cô rút được.
Giống như đúc trong trò chơi.
Cô lấy cây búa ba sao của mình ra, quyết định dốc hết một phần…… sức mạnh ba mươi giây nhỏ bé cho kế hoạch vá trời.
“Tiểu khả ái, cô mới tới sao?” Một giọng nam ỏn ẻn bỗng nhiên từ phía sau truyền đến, Thời Yên quay đầu lại, nhìn thoáng qua.
Phía sau là một chàng trai thanh tú mặc áo thun trắng, cái đầu không cao hơn cô bao nhiêu. Anh đi lên trước, nhìn cây búa nhỏ trêи tay cô, hỏi cô: “Cô chuẩn bị lên núi đập đá sao?”
“Ừ.” Thời Yên gật đầu, không nhiều lời. Cô phát hiện giả thiết nỗi sợ xã hội của nữ chính không chỉ thể hiện ở chuyện cô nói lắp, cô đúng là có chút không muốn tiếp xúc với người khác.
Ví dụ như hiện tại chàng trai này tiếp cận cô, cô cảm giác được anh ta không có ác ý, nhưng vẫn theo bản năng mà vẫn duy trì khoảng cách.
So với cô, chàng trai trái lại có vẻ tương đối tự quen thuộc: “Vậy thì tốt, chúng ta có thể cùng đi.” Nói rồi, anh ta còn không nhịn được nhìn về phía đỉnh đầu Thời Yên, lấy đầu ngón tay chọc nơ con bướm của cô, “Nơ con bướm này của cô thật đáng yêu ~”
Thời Yên: “……”
“À, tôi còn chưa tự giới thiệu, tôi tên Thu Ý, cô thì sao, tiểu khả ái?”
Thời Yên nói: “Tôi tên, Thời Mỹ Lệ.”
“Tên rất xứng với cô!” Chàng trai mới vừa thổi phồng thương nghiệp cô xong, đường phố phía trước bỗng nhiên liền truyền đến tiếng ồn ào. Người chơi vừa rồi vẫn luôn bước đi vội vàng cũng dừng lại nhìn lại đám đông ồ ạt kia.
“A ——! Là tổ công lược tới!”
“A a a J! J mau nhìn em này, mau nhìn em này!”
Thời Yên: “……”
Tình huống như thế nào?
Cô còn chưa làm rõ tình huống, nhưng nghe được trong đám người có người kêu tên J, cô cũng không nhịn được nhón chân, nhìn xung quanh.
Kỳ thật cô căn bản không cần nhón chân, bởi vì trong mấy người tới kia, các chàng trai đều là chân dài, cao hơn người chung quanh một đoạn, mà chàng trai đi tuốt đằng trước, không thể nghi ngờ chính là J khiến cho các thiếu nữ thét chói tai.
Anh có mái tóc màu nâu ánh kim gọn hàng, màu mắt rất nhạt khiến đôi mắt anh trong có vẻ lạnh lão hơn. Trêи người mặc quân phục kiểu Tây và áo khoác cùng màu, làm toàn thân anh đều tràn ngập cấm ɖu͙ƈ dụ hoặc. Nhưng lạnh lùng ẩn dưới đường cong và hơi thở người lạ chớ gần làm các thiếu nữ ngo ngoe rục rịch chung quanh chỉ dám nhìn xa xa không dám ɖâʍ loạn.
Ngay lúc Thời Yên thấy anh, đôi mắt liền sáng lên, bởi vì J này không phải người khác, đúng là Lục Cảnh Nhiên!
Lục Cảnh Nhiên thế giới này vẫn đẹp trai nứt trời cao như cũ!
“Này này, tiểu khả ái, cô sắp chảy nước miếng kìa.” Thu Ý bên cạnh tràn ngập ghét bỏ nhìn cô, “Tôi cũng biết J rất tuấn tú, nhưng bọn họ sẽ không coi trọng chúng ta.”
Thời Yên nhíu nhíu mày, nhìn cậu ta nghiêm túc nói: “Xoá, chữ “chúng”, đi.”
Thu Ý: “……”
Không nhìn ra, tiểu khả ái còn rất có tự tin.
Truyện khác cùng thể loại
556 chương
813 chương
25 chương
53 chương
46 chương
51 chương
32 chương
50 chương