Máy quay phim đang quay bên cạnh, Tề Nhiễm Nhiễm vốn mang theo tâm lý trả thù, nói muốn Hạ Chiêu đóng vai Bạch nương tử, nhưng lời nói vừa ra khỏi miệng, cô lập tức cảm thấy đây quả thực là một ý cực kỳ không tồi, đã có thể hành Hạ Chiêu lại có thể tạo hiệu ứng bất ngờ cho chương trình, quả thực là một mũi tên trúng hai con chim.
Nhưng Hạ Chiêu hiển nhiên không thể gật đầu bừa được, “Anh cho rằng mình thích hợp đóng vai Pháp Hải hơn.
”
Tề Nhiễm Nhiễm tò mò hỏi: “Vì sao lại là Pháp Hải? Sao anh không nói đóng vai Hứa Tiên?”
Hạ Chiêu vuốt cằm mình, cười đáp: “Bởi vì anh đây đẹp trai ngất trời, đóng vai hòa thượng, nhất định đẹp mắt!”
Tề Nhiễm Nhiễm nghe xong lập tức cúi đầu ngó xung quanh tìm đồ.
“Em đang tìm gì vậy?” Hạ Chiêu nhíu mày, cảm thấy người phụ nữ này thật sự có vấn đề về thần kinh.
Tề Nhiễm Nhiễm nói: “Em đang tìm liêm sỉ của anh đấy, rớt sạch liêm sỉ rồi tìm không thấy.
”
Hạ Chiêu: …
Tề Nhiễm Nhiễm lại nói: “Em đột nhiên muốn hát, anh có muốn nghe không?”
Hạ Chiêu cười lạnh: “Anh không muốn, người khác hát là muốn tiền, em hát là đòi mạng người ta!”
Tề Nhiễm Nhiễm trừng anh, nhưng cho dù bị ghét bỏ, cô cũng phải dũng cảm hát lên, “Pháp Hải không biết yêu, tháp Lôi Phong sẽ rơi xuống…”
Vừa hát cô còn rất có dáng vẻ siêu sao hơi híp mắt đánh nhịp.
Lần này đến lượt Hạ Chiêu trợn mắt, “Ok, anh không diễn Pháp Hải, anh diễn Hứa Tiên đi!”
Nghe giọng điệu của anh, có vẻ rất ghét bỏ Hứa Tiên nho nhã yếu ớt.
Nhưng cho dù anh lấy lùi làm tiến, vẫn bị Tề Nhiễm Nhiễm chém đinh chặt sắt từ chối, cô nói: “Không được, hôm nay anh chỉ có thể diễn Bạch nương tử, như vậy chúng ta mới nắm chắc phần thắng hơn!”
Hạ Chiêu đi đến bên tường xếp hàng loạt trang phục kia, đưa tay lật xem, không kiên nhẫn nói: “Vì sao anh phải đóng con gái? Em có cái đam mê gì thế??”
Tề Nhiễm Nhiễm cũng không giận, cười giống như hồ ly nhỏ, nói: “Em chỉ cảm thấy, người đẹp trai như anh, giả nữ nhất định cũng rất đẹp! Đừng lãng phí thời gian, những người khác sắp đuổi tới rồi kìa!”
Hạ Chiêu cũng biết nếu mình đóng vai nữ sẽ tăng điểm hài hước, như vậy cảnh của bọn họ sẽ lên hình nhiều một chút, nhưng anh thích đấu võ mồm với người phụ nữ trước mặt này, nếu đổi vai cho nhau, vậy anh cũng thấy rất thoải mái.
“Anh diễn Bạch xà, vậy còn em? Em diễn Hứa Tiên?” Hạ Chiêu hỏi cô.
Đây là muốn vợ chồng tráo vai sao?
“Đương nhiên là không, em diễn Thanh xà, chúng ta diễn kiểu Trương Mạn Ngọc Vương Tổ Hiền.
” Tề Nhiễm Nhiễm nháy mắt mấy cái về phía anh, vẻ mặt tính toán.
Hạ Chiêu không nhìn nổi nữa: “Được lắm, không chỉ muốn anh đóng vai nữ, em còn muốn làm chị em với anh!”
Không chỉ muốn làm chị em, còn muốn làm đôi chị em lẳng lơ quyến rũ, tiêu chuẩn này có phải quá lớn rồi không?
Có điều, hắn cũng rất muốn nhìn dáng vẻ “lẳng lơ quyến rũ” của Tề Nhiễm Nhiễm.
Vừa nghĩ như vậy, Hạ Chiêu phóng khoáng nói: “Được, đến đi.
”
Không phải là so xem da mặt ai dày hơn sao, điều này anh chưa từng biết sợ.
Đạo diễn ở một bên vui vẻ nhìn bọn họ thương lượng xong, thúc giục nói: “Chọn xong rồi thì nhanh đi hóa trang thôi, hai người đến đầu tiên, thời gian hóa trang dư dả nhất, chắc chắn có thể biến hai người thành “chị em” xinh đẹp tuyệt mỹ!”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Hạ Chiêu: …
Ngũ quan Hạ Chiêu không có một chút nữ tính nào, dáng người cao gầy mạnh mẽ, bả vai rộng, mặc đồ nữ trang cổ đại phiên bản cải tiến, càng lộ dáng người cao lớn, cho dù chuyên viên trang điểm cố gắng trang điểm cho anh duyên dáng thế nào, vẫn vừa nhìn có thể nhận ra đây là đàn ông.
Tề Nhiễm Nhiễm hóa trang xong trước, đứng ở bên cạnh nhìn chuyên viên trang điểm “biến hóa” cho Hạ Chiêu, thiếu chút nữa cười không nổi.
Dáng dấp cô xinh đẹp, đồ trang sức xinh xắn phối với bộ thanh y, trong bộ quần áo thanh thuần trang nhã lộ ra sự quyến rũ tà mị, khiến người nhìn không rời được mắt, trong tay cầm khăn lụa khẽ vung lên, hiển nhiên chính là Thanh xà nghịch ngợm hoạt hát lại mười phần yêu khí.
Hạ Chiêu vất vả lắm mới hóa trang xong, Bạch xà cao 1m88, đứng lên vẫn rất chấn động lòng người.
Tề Nhiễm Nhiễm cười đến sắp đau người, nói: “Bạch xà cỡ XXXL! Hứa Tiên phải là người chơi bóng rổ mới được, ha ha ha…”
Hạ Chiêu liếc mắt nhìn cô một cái, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Muội muội, có phải muội lại đi ăn chuột với ruồi phải không? Miệng thối hoắc như vậy, cách xa ta ra một chút!”
Tề Nhiễm Nhiễm dậm chân: “Anh mới thối, cả nhà anh đều thối!”
Hạ Chiêu cười lạnh, “Em mắng mình cùng được, nhưng đừng mắng cả sang bánh bao nhỏ.
”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Suýt nữa thì quên mất, bây giờ cả nhà anh là cô và bánh bao nhỏ!
Hai người anh đến em tới chặt chém lẫn nhau, người trong tổ chương trình thấy được sửng sốt, nghĩ thầm đây mới là hình mẫu show ân ái sao??
Nhìn hai người đều hóa trang xong rồi, đạo diễn tìm cho bọn họ một đoạn ngắn “Thanh xà” của Trương Mạn Ngọc và Vương Tổ Hiền, để hai người học theo đoạn video kia.
Vừa nhìn, hai người đều không cười nổi.
Hạ Chiêu nghiêng người liếc nhìn Tề Nhiễm Nhiễm, nói: “Để hố anh, cũng hố luôn bản thân, em cũng đỉnh ghê!”
Tề Nhiễm Nhiễm khóe miệng run rẩy, “Không phải chứ.
”
Đạo diễn ở một bên cười xấu xa, “Đã đến lúc thể hiện kỹ năng diễn xuất chân chính của hai vị rồi!”
Mọi người: …
Bạch xà uốn éo thân hình như rắn nước: “Làm người nha, eo phải thẳng.
”
Thanh xà nghịch đôi chân của mình, oán giận nói: “Tỷ tỷ tu được 1000 năm rồi, muội mới tu được có 500 năm thôi, nếu muội tu thêm 500 năm nữa, cái đuôi hợp lại tách ra, bày ngang đứng thẳng thế nào cũng được.
”
Bạch xà cười mắng: “Muội đó, từ từ học đi.
”
Thanh xà chu môi: “Ai da, eo không thẳng được, làm sao bây giờ?”
Bạch xà cười quyến rũ: “Vậy uốn éo trước đi.
”
Vì thế, hai người cùng nhau xoay người đi đến chỗ xa xa, nhịp đi nhất trí uốn éo phần mông, miệng còn cười đùa: “Uốn nào, uốn nè ~~~”
Cái kiểu uốn éo này, trước mười mấy vị ban giám khảo gà mờ, kiểu gì cũng uốn éo ra được hạng nhất.
Sau đó động tác này giống như có thể tẩy não người khác, bất kể là tuyển thủ dự thi khác hay là nhân viên công tác, vô thức luôn miệng nói một câu: “Uốn nào, uốn nè ~~~”
Lúc biểu diễn, Lê Hà dẫn bánh bao nhỏ ngồi một bên xem, lúc Tề Nhiễm Nhiễm xuống sân khấu trở lại phòng hóa trang, thuận tay dắt bánh bao nhỏ đi vào.
Bánh bao nhỏ nhìn khăn lụa trong tay cô bèn hỏi: “Mẹ ơi, con có thể ngửi một chút không?”
Tề Nhiễm Nhiễm đưa khăn lụa cho bánh bao nhỏ, khó hiểu hỏi bé: “Vì sao muốn ngửi khăn lụa??”
Bánh bao nhỏ nói: “Ở trên sân khấu, bố cứ luôn lấy khăn lụa đặt ở mũi ấy, không phải đang ngửi sao?”
Tề Nhiễm Nhiễm phụt một tiếng, nói: “Bố con là xấu hổ, cầm khăn tay che mặt, tiếc là mặt bố con lớn quá, không che nổi!”
Hạ Chiêu từ phía sau đuổi kịp lên, cười nhạo nói: “Nói hay thật, giống như em chống đỡ được vậy, cho dù em mở khăn ra cũng không che nổi.
”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Bánh bao nhỏ nhìn hai người đấu võ mồm, kéo kéo khăn lụa trong tay, ngửa đầu nói: “Bố mẹ, con cũng biết.
”
Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu đồng thời cúi đầu nhìn cậu nhóc, hỏi: “Biết cái gì?”
Đôi tay mũm mĩm của bánh bao nhỏ cầm khăn lụa, vung lên vung xuống: “Uốn nào, uốn nè, uốn éo uốn éo…”
Tề Nhiễm Nhiễm, Hạ Chiêu: …
Nhân vật phản diện này thật ra là một cậu nhóc ngốc ngốc dễ thương!
Hạ Chiêu khom lưng bế nhóc con lên, nói: “Uốn éo khá tốt, nhưng động tác này là cho bạn nữ làm, một cậu nhóc như con không thể làm được.
”
Một tay bánh bao nhỏ ôm lấy cổ bố, một tay vung khăn lụa, khó hiểu hỏi: “Vậy bố là bạn nữ sao?”
Hạ Chiêu: …
Tề Nhiễm Nhiễm: “Ha ha ha ha ha ha…”
Quá tuyệt vời, cũng không cần cô ra tay, bánh bao nhỏ đã chỉnh bố nó đến á khẩu không trả lời được, đã ghê!!
Buổi tối tổ chương trình sắp xếp tiệc nướng, xem như là easter egg (2) chương trình, bốn cặp bạn đời trở về thay trang phục của mình xong thì đi đến bãi đất trống cạnh bể bơi khách sạn ăn đồ nướng.
(2) Cụm từ dùng để nói về một chi tiết hoặc một điều thú vị gì đó được tác giả giấu một cách tinh tế trong game, phim, truyện để tăng phần thú vị cho người chơi hoặc người xem.
(Nguồn: https://www. thegioididong. com/)
Tề Nhiễm Nhiễm lo bánh bao nhỏ đói nên bảo Lê Hà dẫn cậu nhóc đi ăn tối, rồi mới trở về phòng mình.
Bánh bao nhỏ rất ngoan, sau khi vẫy tay chào bố mẹ thì nhảy nhót tung tăng đi theo Lê Hà rời đi.
Dù sao chương trình này cũng là chương trình giải trí người yêu, chủ yếu show ân ái, phần lớn thời gian trước ống kính khách mời đều sẽ show ân ái một chút, mấy động tác cơ bản nhất như là nắm tay, ôm, gặp những khoảnh khắc kích động có người thậm chí còn sẽ đút cho nhau ăn.
Hạ Chiêu và Tề Nhiễm Nhiễm là vợ chồng chân chính đã lĩnh chứng đã sinh con, show ân ái càng không có chút áp lực nào, có điều đây đều là người khác nghĩ chắc hẳn như vậy, trên thực tế, hai người này lúc nào cũng như muốn bóp cổ đối phương.
“Hai người cũng giỏi thật, vợ chồng cùng nhau chơi trò bày mưu hố người khác, cùng diễn tiết mục để lấy được giải thưởng, liên tiếp hai ngày đều là hai người hạng nhất, lần sau có thể bày tỏ chút tình bạn không? Nhường chúng tôi một chút!” Hạ Điềm vừa ăn vừa phàn nàn với Tề Nhiễm Nhiễm bên cạnh.
Vừa ăn xiên nướng, vừa uống bia, mọi người bắt đầu nói nhiều lên, mỗi người đều tóm lấy Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu oán hận một trận, tất cả mọi người đều oán khí ngút trời.
Hạ Chiêu ngồi bên cạnh Tề Nhiễm Nhiễm, nghe Hạ Điềm nói xong, cong khóe miệng nói: “Tập sau tôi sẽ cố gắng, nhường hạng nhất cho mọi người.
”
Mọi người: …
Bên kia bàn dài, Trương Minh Nhất hừ lạnh, ghét bỏ mà nhỏ giọng lầu bầu: “Không biết xấu hổ!”
Chỉ là mọi người ăn ăn uống uống không cũng thấy nhàm chán, đạo diễn lại có ý tưởng cho bọn họ, “Chỉ ăn thôi thì không vui, mọi người đến chơi trò gì đó đi, xoay chai bia thì sao? Xoay đến chỗ đội nào, thì biểu diễn một tiết mục ngắn, tài nghệ gì cũng được.
”
Mọi người nghe xong, đều biết thời điểm thể hiện bản thân đến rồi, biểu hiện tốt, là cơ hội thu hút fans tăng nhân khí, vì thế đều có chút kích động.
Bên cạnh tay Tề Nhiễm Nhiễm có một đĩa đậu phộng, cô vừa bóc vỏ vừa ăn, nghe đạo diễn nói đến đây, cô cảm thấy có chút đau đầu, khả năng cảm nhạc của cô không ổn, cũng không biết có thể biểu diễn cái gì.
Giữa bàn dài được dọn sạch sẽ để trống một khoảng, Viên Nghị lấy một vỏ chai bia lên, tiện tay xoay tròn, người đầu tiên bị chỉ vào là Hồ Khải và Lưu Vi Vi, trước kia Lưu Vi Vi học vũ đạo, đứng lên thoải mái múa một điệu múa Mông Cổ cho mọi người, ngay sau đó được mọi người nhiệt liệt vỗ tay.
Vòng thứ hai, chai bia chuyển đến phía Tề Nhiễm Nhiễm và Hạ Chiêu, Tề Nhiễm Nhiễm còn chưa nghĩ ra nên biểu diễn gì, đã nghe Hạ Chiêu xua tay nói: “Không biểu diễn có phạt không?”
Hạ Điềm cười nói: “Không biểu diễn cũng được, ngay trước mặt mọi người, hôn một cái đi!”
Đạo diễn cười híp mắt không phản ứng, chứng tỏ đã đồng ý với cách của Hạ Điềm.
Tề Nhiễm Nhiễm cúi đầu, bóc đậu phộng ném vào trong miệng, nói: “Cái này không tốt lắm đâu.
”
Hạ Chiêu thích nhìn dáng vẻ xấu hổ của cô, không khỏi cười khẽ thành tiếng, nói với đạo diễn: “Chúng tôi chọn trừng phạt!”
Mọi người vừa nghe, lập tức ồn ào: “Ohhhhh… Hôn đi hôn đi hôn đi ~~~”
Tề Nhiễm Nhiễm quay đầu tức muốn hộc máu nhìn về phía Hạ Chiêu, “Anh muốn nhận phạt thì một mình anh nhận đi là đủ rồi, không cần kéo em xuống nước!”
Hạ Chiêu nhướng mày, dáng vẻ lưu manh thoải mái nói: “Một mình anh thì hôn kiểu gì.
”
Tề Nhiễm Nhiễm: …
Hạ Chiêu tới gần cô, đắc ý nhỏ giọng nhắc nhở: “Vợ ơi, còn quay hình đấy, ngoan ngoãn hôn một cái nào.
”
Tề Nhiễm Nhiễm trừng mắt, dáng vẻ không thèm đếm xỉa đến hắn, lúc Hạ Chiêu còn chưa kịp phản ứng, duỗi tay kéo vạt áo của hắn, áp miệng mình qua, lúc hôn lên môi hắn, đầu lưỡi còn rất không khách khí quét qua.
Thân thể Hạ Chiêu cứng đờ, mở to mắt, rất nhanh đã xanh cả mặt đẩy Tề Nhiễm Nhiễm ra, hỏi cô: “Vừa này em mới ăn gì????”
Tề Nhiễm Nhiễm tiểu nhân đắc chí, nói: “Cũng không có gì, vừa nãy lúc bóc đậu phộng không cẩn thận cầm một nhánh tỏi lên ăn.
”
Mọi người: …
Hạ Chiêu: “Ọe…”
Truyện khác cùng thể loại
121 chương
571 chương
8 chương
48 chương
200 chương
44 chương