Cưng Chiều Vương Phi Chí Tôn
Chương 88
Lăng Dạ Trần cười khổ một cái, nhìn qua Ly Yên, sau đó nói với Lăng Dạ Vũ nói: "Hảo hảo mà quý trọng."
Nói xong, hắn chậm rãi đi ra ngoài, thân hình liêu xiêu, bóng lưng có vẻ cô đơn.
Là hắn sai, bây giờ hối hận cũng vô dụng, chỉ hy vọng hoàng đệ có thể hảo hảo mà quý trọng, đừng để lỡ mất như hắn, dâng nữ nhân mình yêu thương cho người ta.
"Vũ, có phải ta nói hơi quá rồi không?" Ly Yên có chút hối hận nhìn Lăng Dạ Vũ, nếu là trước kia tuyệt đối Ly Yên sẽ không nói ra nói như vậy, nhưng mà từ khi mang thai, thật sự trở nên xúc động rất nhiều, liền ngay cả tâm cũng dễ dàng mềm nhũn.
Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn
"Không đâu, lời nàng nói là thật, hoàng huynh nên tiếp nhận sự thật này." Lăng Dạ Vũ ôm vai Ly Yên, con ngươi thâm thúy nhìn về phía Lăng Dạ Trần, trong lòng tự nhủ, đệ sẽ hảo hảo quý mà trọng.
"Chúng ta trở về ngủ thôi." Lăng Dạ Vũ sủng nịch nhìn Ly Yên, giọng nói êm dịu nhẹ nhàng vang lên.
Ly Yên cười gật đầu, sau đó Lăng Dạ Vũ bế nàng lên, về Yên Huân Các.
Diễn ✿ Đàn - Lê - Quý ✿ Đôn
Lúc nửa đêm, bên ngoài yên tĩnh, chỉ có âm thanh của gió thổi lay động, ánh trăng chiếu xuống, mát mẻ thanh thản.
Ly Yên đang ngủ ở trên giường bỗng dưng mở mắt, mím môi nhìn khuôn mặt đang ngủ của Lăng Dạ Vũ, vui vẻ cười cười, lập tức rón ra rón rén rời giường lén lút chuồn đi.
"Nàng muốn đi đâu?" Diễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn
Bỗng dưng có một thanh âm từ tính vang lên, thân mình Ly Yên liền cứng đờ, xoay người nhìn khuôn mặt âm trầm của Lăng Dạ Vũ, ngượng ngùng cười, nói: "Ta đi nhà xí."
Ly Yên luống cuống, nhưng mà ngay sau đó sắc mặt Lăng Dạ Vũ càng đen thêm, cất giọng ấm áp nói: "Ta đi cùng nàng."
"Không cần, tự ta có thể đi." Ly Yên vội vàng khoát tay nói.
"Không cần xấu hổ, chẳng phải chỗ kia ta cũng đã xem qua rồi sao." Lăng Dạ Vũ bỗng nhiên cười tà mị, nheo mày nói.
Nghe vậy, mặt Ly Yên liền hồng cả lên: " Đột nhiên ta không muốn đi nữa, chúng ta đi ngủ đi!"
"Hửm? Không nên nhịn, ta ôm nàng đi."
Lăng Dạ Vũ chuẩn bị bế Ly Yên lên, Ly Yên rốt cục đầu hàng, "Chúng ta không đi nữa, ta sai lầm rồi được chưa?"
Cũng chỉ có ở trước mặt Lăng Dạ Vũ, nàng mới lộ ra tính cách của một tiểu nữ tử.
"Hả? Nàng nói nàng sai, sai ở chỗ nào?" Lăng Dạ Vũ nhíu mày nhìn Ly Yên.
Diễn đàn ✪ Lê ✪ Quý Đôn
Ly Yên bĩu môi, nhỏ giọng nói: "Ta không nên gạt ngươi đi ra ngoài."
Lăng Dạ Vũ nhìn nàng thật sâu, rồi sau đó than thở nhẹ một tiếng, "Tiểu Yên, bây giờ nàng đang có thai, đừng bận tâm tâm, mọi chuyện cứ để ta giải quyết được không?"
Lăng Dạ Vũ đã sớm biết nàng sẽ không chịu an phận, hôm nay nghe thấy Nhược Phong bẩm báo mỗi lần theo dõi đám quan viên đều bị cắt đuôi, là hắn biết tiểu Yên nhất định sẽ tự mình đi theo dõi. ๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Ly Yên chu đôi môi đỏ mọng, có chút ủy khuất nói: "Ta chỉ là muốn cùng ngươi gánh vác."
"Chờ nàng sinh con ra rồi nói tiếp. Bây giờ đừng để ta lo lắng cho nàng." Lăng Dạ Vũ ôn nhu dỗ dành nói, đợi đến lúc nàng sinh con ra, nàng sẽ dành toàn bộ thời gian và sức lực cho chúng, việc khác cứ để hắn gánh vác là tốt rồi.
Ly Yên di dự một lát, nói: "Chúng ta ngủ đi!"
Lăng Dạ Vũ khẽ cười một tiếng, vòng tay qua eo Ly Yên bế nàng lên giường, nàng như vậy xem như là đã đồng ý rồi nhé!
Ly Yên chỉ quan tâm Lăng Dạ Vũ, nàng không muốn hắn lo lắng cho nàng, cho nên bây giờ nàng chỉ có thể ngoan ngoãn mà thôi.
๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôn
Ngày hôm sau bên ngoài lại truyền ra lời đồn đãi, hoàng thượng và Vũ vương gia không phải là con ruột của tiên hoàng, mà là dã chủng của Tuyên hoàng hậu cùng nam tử khác, không phải là huyết mạch chính thống.
Tuyên hoàng hậu là mẹ ruột của hai người Lăng Dạ Vũ và Lăng Dạ Trần, bởi vì bị hãm hại nên chết oan uổng.
Lời đồn dãi vừa tung ra, trong triều dậy sóng, các quan viên nhốn nháo yêu cầu Lăng Dạ Trần đưa ra lời giải thích.
"Hoang đường, lời đồn sao có thể tin." Lăng Dạ Trần tức giận nói, trong lòng dấy lên ngọn lửa hừng hực.
Diễn - đàn - Lê - Quý - Đôn
"Đúng đấy, hoàng huynh làm sao không phải là con đẻ của phụ hoàng chứ." Lăng Dạ Phong lên tiếng nói, không hề tin chuyện này, giữa lông mày hơi có chút tức giận.
Trên người Lăng Dạ Vũ cũng tản ra hàn khí, lạnh như băng đến mức sắp đông cứng người bên cạnh.
"Hoàng thượng, thỉnh nhỏ máu nhận thân chứng minh cho chúng hạ thần, bằng không chúng ta không phục." Một vị quan viên hiên ngang lẫm liệt nói, trong đáy mắt lại thoáng qua một tia sáng quỷ dị.
Tiên hoàng đã băng hà, hiện giờ chỉ còn vương gia Lăng Dạ Nặc và Lăng Dạ Phong có thể lấy máu nghiệm chứng.
"Đường đường là một Hoàng đế của quốc gia sao có thể ở trước mặt mọi người lấy máu nhận thân?" Lăng Dạ Vũ híp mắt, lạnh lùng lên tiếng, khí thế trên người khiến mọi người hít thở không thông.
"Vậy thì mời Vương gia thay thế, đưa cho mọi người một cái công đạo." Vị kia quan viên tiếp tục nói, không hề sợ Lăng Dạ Vũ chút nào, nhưng chỉ có hắn biết tim của hắn đang run bắn cả lên, loại khí thế này thật sự không phải người bình thường có thể chịu được.
Lăng Dạ Vũ quét đôi mắt rét lạnh qua đám quan viên, chắc chắn đám quan viên này bị mua chuộc, bằng không sẽ không từng bước từng bước dồn họ vào chân tường như thế.
Diễn - đàn - Lê - Quý - Đôn
"Chúng ta không thể nghe lời sàm ngôn, tiên hoàng nhường ngôi vị hoàng đế cho hoàng thượng, chúng ta không được phép làm trái ý của người." Lễ Bộ Thượng Thư đứng ra nói, hắn vẫn luôn trung thành với Lăng Dạ Vũ.
Nhưng mà trên triều hầu hết đều phản bội lại, vị kia quan viên nói: "Năm đó tiên hoàng cũng không hiểu được chân tướng mới làm như thế, huyết mạch chính thống là cực kì quan trọng với một quốc gia, sao có thể lẫn lộn?"
Các đám quan viên vội vàng phụ họa, một mực yêu cầu lấy máu nhận thân.
"Tốt lắm, xem ra bổn vương không nghiệm, các ngươi sẽ không chết tâm rồi." Trong mắt Lăng Dạ Vũ hiện lên một tầng băng dày, lạnh nhạt nói.
Lăng Dạ Vũ truyền người bưng một chén nước cùng với một cây đao, cây đao đưa cho Lăng Dạ Phong, Lăng Dạ Phong bĩu môi một cái, cuối cùng cắt đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu ở trong nước.
Lúc Lăng Dạ Vũ đang chuẩn bị cắt ngón tay mình, lại nghe thấy một giọng nói ngăn cản hắn lại: "Chờ đã."
Y phục màu lam nhạt tung bay, khí chất như tiên tử. Môi hồng răng trắng, khuôn mặt hoàn mỹ mà tinh xảo, giữa lông mày mang theo mị hoặc, chầm chậm đi đến.
Mọi người kinh ngạc, đồng loạt thất thần nhìn về phía nữ tử. Diễn đàn.
Lăng Dạ Vũ quét ánh mắt lạnh lẽo qua đám quan viên, hắn cực kỳ rất muốn móc mắt bọn họ ra, khiến đám quan viên chỉ cảm thấy sau lưng chợt lạnh.
Lăng Dạ Vũ đi lên phía trước, con ngươi trong như nước mùa thu, hỏi "Tiểu Yên, sao nàng lại tới đây?"
"Bổn vương phi nếu không tới, e rằng âm mưu của người khác sẽ đạt được!" Ly Yên nhàn nhạt lướt qua mấy tên quan viên kia, tuy là chỉ khẽ lướt qua, lại làm cho bọn hắn cảm thấy cả người như trong núi băng, rét lạnh đến thấu xương.
"Cho dù người là vương phi, nhưng trong triều đình cũng không phải là nơi một nữ tử nên tới." Tên quan viên ban nãy tiếp tục can đảm nói, ánh mắt của nữ tử này quá mức khủng bố rồi.
"Nữ tử thì như thế nào? Mặc dù bổn vương phi là nữ tử, nhưng còn mạnh hơn với kẻ bất lực như người nhiều." Ly Yên khinh thường nhìn hắn, nói.
"Ngươi....". Diễn đàn.
Đầu ngón tay tên quan biên run rẩy chỉ vào Ly Yên, mắt Ly Yên lóe lên tia sáng, gạt ngón tay hắn xuống, "Ngươi không tư cách chỉ vào bổn vương phi."
"Ngươi là vương phi cũng không thể tùy ý đả thương mệnh quan quan triều đình." Vị quan viên sợ đến mức môi phát run lên, trong mắt tức giận ngập trời, nhưng cũng cực kỳ sợ hãi.
"Mệnh quan triều đình là như thế này à? Nếu bổn vương phi không đến, e rằng hoàng thượng cùng Vương gia sẽ bị các ngươi kéo xuống ngựa rồi." Ly Yên sắc bén nhìn chằm chằm hắn, âm trầm đáng sợ.
Lăng Dạ Vũ vội vàng đi đến trước mặt Ly Yên, "Tiểu Yên bớt giận, bằng không sẽ không tốt cho hài tử."
Lời vừa nói ra, mọi người nhìn về bụng của Ly Yên, thảo nào Vũ vương phi được sủng ái như vậy, hóa ra là có đứa nhỏ!
Ly Yên không thèm nhìn ánh mắt của mọi người, hướng tới chén máu, "A, lấy cái này có thể chứng minh cái gì sao?"
Ly Yên giễu cợt cười làm đám quan viên tức giận, "Ngươi nữ nhân thì biết cái gì? Đây là phương pháp truyền từ bao đời nay, chỉ có như vậy mới có thể nghiệm chứng thân phận chân thật của hoàng thượng cùng Vương Gia."
"Cho nên từ đó đến này mới có nhiều người chịu oan như vậy, loại phương pháp này căn bản là không chính xác, dễ dàng bị người khác động tay động chân, vì vậy nếu làm hỏng thanh danh của tiên đế và Tuyên hoàng hậu..., các ngươi đảm đương nổi sao?" Ly Yên nghiêm nghị nói, cả người phát ra khí thế không hề thua kém Lăng Dạ Vũ.
Diễn đàn.
Chúng quan viên lau mồ hôi, hút một ngụm khí lạnh, khí thế của nữ tử này cư nhiên có thể ngang ngửa với Vũ vương gia.
"Hừ! Tổ tiên truyền cho con cháu làm sao có thể hoài nghi? Không hiểu thì đừng nói lung tung." Tên quan viên miệt thị nhìn Ly Yên, biểu thị hắn không tin lời nói của nàng.
Ly Yên cười lạnh một tiếng, người không biết quỷ không hay đem một ít thuốc bột bôi trong lòng bàn tay, sau đó cầm dao cắt ngón tay mình, đem giọt máu nhỏ lên chén nước có máu của Lăng Dạ Phong trong đó.
Lăng Dạ Vũ khẩn trương tiến lên, hơi có chút trách cứ, giúp đỡ nàng băng bó miệng vết thương.
Chúng quan viên nhìn máu trong chén, không khỏi hút một ngụm khí, bởi vì hai giọt máu đang từ từ dung hợp vào nhau.
๖ۣۜ
"Nhìn thấy không? Chẳng lẽ bổn vương phi và Cửu vương gia là huynh muội hay sao?" Ly Yên nhíu mày nhìn đám quan viên.
"Đó là bởi vì ngươi động tay động chân mới như thế." Tên quan viên tức giận chỉ về phía nàng nói.
Ly Yên cười khẽ một tiếng, "Bổn vương phi dễ dàng động tay động chân như vậy, vậy các ngươi không phải càng dễ dàng hơn sao?"
"Vớ vẩn, chúng ta làm sao có thể hại hoàng thượng cùng Vương gia, chúng ta chỉ là muốn chứng minh mà thôi."
"Chứng minh? Bên ngoài đang hỗn loạn, các ngươi nên đi ngăn lại lời đồn, chứ không phải ở trong này bức bách hoàng thượng cùng Vương gia, đây là các ngươi nên làm sao?" Ly Yên quét ánh mắt sắc bén lạnh lùng bắn về phía hắn.
๖ۣۜ
Lăng Dạ Vũ luôn luôn đứng bên cạnh Ly Yên, nếu tiểu Yên của hắn đã muốn cùng hắn kề vai sát cánh, vậy thì làm theo ý nàng đi! Dù sao chuyện lần này thật sự có chút khó giải quyết, hắn không phải kẻ cậy mạnh, nương tử của mình lợi hại, hắn cũng rất tự hào.
"Hoàng thượng, Vương gia, vẫn nên nghiệm chứng là tốt hơn." Tên quan viên xoay mặt chắp tay nói với Hoàng thượng, không tranh cãi cùng Ly Yên nữa, bởi vì hắn biết hắn không thể thắng nổi nàng, còn không bằng thông minh một chút không tranh cãi nữa.
"Lấy máu căn bản là không thể chứng minh cái gì, hơn nữa, ngươi gấp gáp muốn Hoàng thượng lấy máu nghiệm chứng, nếu nghiệm chứng rồi mà không phải, như vậy ngôi vị hoàng đế ngươi định cho ai ngồi? Ngươi sao?" Ly Yên lạnh lẽo nhìn qua hắn, lời nói nhẹ nhàng lại làm hắn ướt đẫm mồ hôi.
"Nếu nghiệm chứng không phải, huyết thống hoàng tộc đương nhiên không thể lẫn lộn, phải tìm người có huyết thống đến kế thừa ngai vị." Hắn cố gắng nói tiếp, nhưng trên người lại không ngừng sởn da gà.
Lăng Dạ Trần nhếch môi mỏng nhìn, không nói một lời, để Ly Yên giải quyết. Kỳ thực ngôi vị hoàng đế này đối với hắn cũng không có trọng yếu như vậy, chẳng qua là hắn không cho phép bất cứ kẻ nào vũ nhục mẫu thân của bọn hắn, mà Lăng Dạ Vũ cũng có suy nghĩ giống như vậy. ๖ۣۜ
Ly Yên nở nụ cười rét lạnh, "Người chính đáng có thể kế thừa? Tâm cửu vương gia không hướng về triều đình, Ngũ vương gia bệnh nặng mới khỏi, còn nằm trong phủ, ngươi nói ai tới kế thừa ngôi vị hoàng đế?"
"Dĩ nhiên là bổn vương."
Bỗng dưng, một giọng nói âm trầm truyền vào, mọi người sửng sốt, nhìn về phía ngoài cửa.
Mọi người có đoán được "Bổn Vương" ở đây là ai không ^O^.
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
50 chương
5 chương
45 chương
39 chương
15 chương