Cưng chiều vợ tối cao: em dám bỏ trốn
Chương 182 : theo dõi, giám thị
Editor: d4lovelygirl
Xe 89đông nghịt etrên đường daphố, xuyên cqua dòng 10người, d8Lạc Tích cTuyết một 7mình đứng 1trên phố, engơ ngác bnhìn xe cộ 6aqua lại, b4cô không 9khỏi cảm 23thấy mờ 3mịt.
Muốn 7đi đâu 8đây? Cô 8không biết, 45mới từ fnơi đó ra 0cngoài, cô 09dường như 34không có 1chỗ nào 88để đi.
Với 7dLãnh Khinh 77Cuồng cô 39rất rõ ràng 2đã cự 2ftuyệt hắn, cTiếu Vũ fcTrạch bây 5fgiờ không 15biết thi fhành nhiệm 6vụ ở nơi 8anào, cô giống 8fnhư bị bỏ 2erơi, chỉ dcó thể đi f5lang thang c0một mình bbtrên đường.
Lúc 37này, ký hiệu dcủa một dquán bar rơi bvào tầm 0mắt cô, 40cô không abchút do dự 51đẩy cửa 8đi vào, 9hiện tại 6cô cần dcchính là emột ly rượu eấm để 85làm ấm bdạ dày 5của cô, fcàng cần 3abầu không 7khí nhộn canhịp để 47thức tỉnh 9mình, thì cra cô còn 7sống.
Tìm 61một chỗ cngồi xuống, 55Lạc Tích 26Tuyết chuyển 7dsang nhìn 7người pha achế rượu fcười nhạt, 9csảng khoát a6mở miệng anói: "Cho 0tôi một 8ly Whisky."
" d8Cô gái, f2đừng uống 8rượu mạnh 04như vậy, 2cho cô ấy emột ly nước bcam được 26rồi." 93Một giọng 36đàn ông 30nhẹ nhàng ftruyền đến.
"Ai 11cần anh 00lo..."
Lạc 8Tích Tuyết 2evừa quay fđầu lại, dnhìn thấy 41dung mạo 35người kia, 38cô có chút 10sững sờ, ddlại là 9bHàn Diệp 41Thần.
"Anh 3tại sao 22lại ở 1đây?" a0Lạc Tích 9aTuyết giật 9mình hỏi.
"Uống erượu, tự bchuốc say!" 1Hàn Diệp eThần lắc 1lư chai rượu 94trong tay, 4ánh mắt 8nóng rực 6nhìn chằm b9chằm Lạc 28Tích Tuyết.
Lạc 2aTích Tuyết btức khắc afhiểu là ahắn có 0dý gì, nhưng 6đối với atình cảm b9của hắn, dcô giống 1cnhau gánh fvác không 7enổi.
"Tích 99Tuyết, trong 5khoảng thời 48gian này 2em đi đâu? 3Tại sao 1tôi tìm 3crất nhiều 42nơi, cũng 97không thấy 5em?" 48Hàn Diệp c2Thần hỏi bftiếp, trên ckhuôn mặt d8tuấn tú 29có chút ebnghi hoặc.
"Tôi 3đến nhà 2một người 6bạn." e0Lạc Tích 6Tuyết không 29dám nhìn d2vào mắt fhắn, trả 2lời ấp 2úng.
"Bạn 70nào?" bHàn Diệp 6Thần không fcam lòng 8truy hỏi 3lần nữa.
"Người f6bạn kia 7anh không 21biết." 30Lạc Tích e3Tuyết lời 9lẽ trốn ftránh.
"Em b3có bạn 4nào mà tôi 0ckhông biết?" 9cHàn Diệp bThần không 6muốn vạch 3trần cô, enhưng khi 99nhìn cô f7ở trước 9mặt mình 5anói dối, 1dhắn không 92nhịn được 21lo lắng: 79"Tích d9Tuyết, nói 9cho tôi biết 5có phải e6trong khoảng fthời gian cnày em đã 5cùng Lãnh 1Khinh Cuồng aeở chung c0một chỗ? bCác người 6adự định 0kết hôn?"
"Không c6có, không 1ccó." 8Lạc Tích 4Tuyết vội 5vàng lắc 75đầu, nói 81thật: "Lãnh d3Khinh Cuồng, 4dtôi cũng 8đã rất 2lâu không 2nhìn thấy c7anh ta."
Trong 3khoảng thời 6gian này 8cô vẫn f2bị Chiêm 28Mỗ Tư giam 02cầm, làm bsao có cơ 87hội gặp 0mặt Lãnh 77Khinh Cuồng?
"Vậy dngười nào? 92Em là vì 77người đàn b9ông nào 7mà không 1dgặp tôi?" f6Hàn Diệp a8Thần nắm d4lấy tay 5bLạc Tích bTuyết, có 31chút đau flòng chất e0vấn.
Cổ 7ctay Lạc ccTích Tuyết 58bị hắn 10nắm đau, 7cũng không 65biết nên atrả lời 3hắn thế cnào, chẳng falẽ muốn afcô nói cho dahắn biết, 3bcô biến 3mất trong 00khoảng thời 7gian này bthực ra dlà bị một 16người đàn 9ông khác cgiam cầm? eKhông, cô 16không nói enên lời.
"Ngại 70quá, tôi 1muốn đến ephòng vệ easinh." e9Nói xong, fbcô đã quay 03người chạy 2fvề hướng 8phòng vệ 24sinh.
Chuyện 1cô ở cùng 0Chiêm Mỗ 1Tư tuyệt ađối không dthể để 8người khác 0biết, giai 1đoạn u 7ám này coi 98như là một 25cơn ác mộng, bbây giờ dcô không amuốn nhắc 97lại.
Lúc fcLạc Tích dTuyết vừa 35rời khỏi, 8trong quán 33bar lộn 99xộn đột e0nhiên vang 5lên một bhồi âm a6thanh ồn 3ào náo động, dnhững bar-girl 9diêm dúa 8cùng khách 9fnữ chợt 6phấn khởi 7thét chói btai, còn 19lại là 1những người 82đàn ông fdkinh sợ 2lui sang một 75bên, nhường 6blại lối 66đi rộng 0rãi, sau a4đó một cbóng dáng 53cao lớn 16xuất hiện dở cửa 5quán rượu. 9 © DiendanLeQuyDon (Ba-girl=nữ 5tiếp viên)
Hắn b3đứng thẳng 3tắp ở ccnơi đó, 4thân thể 51mang theo dluồng sáng, 1cả người 0toả ra khí fthế làm fngười ta 4không thể 8khinh thường.
Bởi 4dvì hắn 7đột nhiên 3xuất hiện, fcnhiệt độ btrong quán 7cbar lập e6tức đóng c8băng, tất 5cả mọi engười đưa fmắt nhìn a9về phía 0ahắn, lẽ 89ra ồn ào 58náo động 15nhưng lúc fenày lại byên lặng b8không thôi.
Thân 0dthể Lạc e5Tích Tuyết 8hơi căng 2thẳng, là bHàn Chấn 8Hiên, hắn 1athế nhưng eetìm đến 1dnơi này.
Cô 69vừa từ b8nơi đó dtrốn ra, 10hắn tại 7sao dễ dàng 48tìm đến ecô như vậy? 27Hơn nữa cquán bar 5này còn 3vắng vẻ anhư thế.
Chiêm 63Mỗ Tư ở 6phía xa không 55chớp mắt 0nhìn chằm 6chằm Lạc eTích Tuyết, 3enhấc chân, 3từng bước 3đi về phía 4cô.(mình 31cũng k biết 59tại sao ecngười nữ9 0cthấy là 7HCH nhưng 5clúc này 05lại là bCMT. Mình c3định sửa 98lại khúc 3dtrên nhưng a4thôi.)
Hắn 86mặc một 9bộ Âu phục f2màu đen, cabên trong 5là cổ áo 2sơ mi màu 7ctrắng lật a2ra, hắn 7dcàng ngày f9càng đến 5gần cô, 6giống như 0ma quỷ đến 3gần con 71mồi, dưới 0echân phát e6ra tiếng 2va chạm 6nhẹ.
Những bngười phụ 06nữ hưng aphấn cùng dkích động 6không ngừng 0thét chói e0tai, thân 5phận cao 3quý, tướng 76mạo anh btuấn, hết b2thảy đều 2có khí chất 47quý tộc 08đó, không ccần nói 7hắn nhất 7ađịnh là cngười đàn eông có thân 1fphận cùng 5địa vị.
Lạc aTích Tuyết dcó chút 92nhụt chí 4nhìn hắn, eađợi hắn 87đi đến eftrước mặt 6mình, lông 8mày cô ẩn 1chứa một c0chút tức a2giận, cô 9bị tức 03giận xâm fchiếm thân 8thể.
Cô fathật không 5muốn gặp 9lại hắn, 71nhưng người 0dđàn ông bnày tại fsao lại 6muốn dây f6dưa thật 53chặt với 16cô không btha?
"Thế 08nào? nhìn 77thấy tôi? e8Em không 6vui?" 7Chiêm Mỗ cTư cúi đầu 89đối diện bvới ánh 15mắt cô, 22dùng tay 7vén lên 3những sợi 3tóc đen ecbóng mềm f4mại rủ 1xuống của dfcô, ngẩng 7lên rất 05ung dung hỏi.
Lạc 9dTích Tuyết 5fgiận dữ 98nhìn về 4cphía hắn, b1ánh mắt 7sáng quắc 18lên, cô 26giận dữ 9ahỏi: "Anh 1phái người 7theo dõi 3ctôi?"
Môi cChiêm Mỗ 2Tư nâng 16lên một 9nụ cười, 7giống như e5đắc ý dnói: "Đúng d2vậy. Người 83của tôi bđã sớm a6để mắt 3ađến em, 3dhơn nữa fcòn không 9chỉ một 43nhóm, công 52khai, ngấm 4ngầm, em 26không thể 8tượng tưởng fnổi đâu."
Hắn 60là thủ d7lỉnh của 4ahắc đạo, 8không có 1chuyện gì 7mà hắn 7dkhông biết. f © DiendanLeQuyDon Hắn đã 3sớm đoán ađược Lạc 2Tích Tuyết 3bsẽ không 4ngoan ngoãn 0đợi ở 75trong biệt fthự như 4avậy, cho 0bnên trước 78đó hắn 0đã căn 1dặn vệ a9sĩ phải atrông chừng fcô thật dkỹ, những f7người này 7ở trong 92bóng tối 2giám thị davà theo dõi b6cô, không 59phải dễ fdàng có ethể nhận efra được.
"Hừ, 8hèn hạ, 9anh không 3nên theo fdõi việc friêng tư dccủa người 2khác." fLạc Tích 2bTuyết tức 40giận trừng 17mắt về 5phía hắn, 69mức độ fbị giám 1thị như 8bthế này, 39làm cho nội f7tâm cô không a3khỏi cảm athấy hỗn c9loạn, giống 88như mình 3là thú săn 1bbị bắt, 8vĩnh viễn 32không trốn 5khỏi bàn 1tay của b9hắn.
"Tôi 5chỉ muốn 0bảo đảm dean toàn của 4bem, muốn 9bbiết em bdsống có 5ađược hay 18không, không 7được sao?" c2Con ngươi 1fChiêm Mỗ fTư sâu lắng bbtrong nháy 7mắt nhìn bchằm chằm ffLạc Tích bTuyết nói.
Hắn b9phái người 55theo dõi 8fcô, giám fethị nhất 30cử nhất 0động của 6cô, không 3dphải là 53hắn không 5tin cô, mà 1ccô ra vẻ 7kháng cự 4dđối với 9hắn càng 7ngày càng 3rõ ràng.
"Có f3anh ở đây 6tôi mới 46càng không 91an toàn." fLạc Tích 9eTuyết lạnh 0dlùng châm 2fchọc nói, 55bảo đảm 1ban toàn của cfcô, thật abuồn cười! 3Ở chỗ enày nguy 4hiểm nhất 9chính là 9fhắn!
Mắt 96Chiêm Mỗ 9Tư híp lại, bkhông cho d8cô cự tuyệt, fmột tay ehắn mang 3cô ôm vào 73lòng, mùi 6rượu nồng d2nặc toả 0ra, hắn 0nhíu mày 74một cái, 0theo bản bnăng ôm 5sát cô.
Người 1fphụ nữ 2của hắn 32ở quán cbar tự chuốc 57say, cô có a6gì không avui sao?
Lúc 0này, Hàn 39Diệp Thần 6xông đến, 6cđẩy tay edChiêm Mỗ 3Tư ôm Lạc e6Tích Tuyết 93ra.
"Tích c0Tuyết, hắn 0là người 54em quen biết 5sao? Nếu acem không 1muốn gặp 5hắn, có 2thể trốn 2bên cạnh 4ftôi ở nơi b6này." 4aHắn có 31thể nhìn 65ra vẻ mặt 1cứng nhắc 8dcủa Lạc 2Tích Tuyết, 17mặc dù 1hắn không 1biết người 69đàn ông 8ngoại quốc 0này có lai 05lịch gì, cnhưng mà ehắn không 5được phép cép buộc b5cô.
"Anh eatức giận ebnhìn chằm 3chằm tôi b6như vậy, 9là bởi fdvì coi trọng 35cô ấy?" aChiêm Mỗ fTư liếc 61hắn một ccái, nụ dcười trên 0môi sâu b4hơn: "Bất aquá, anh dthật là 9có mắt 31nhìn, nhưng 0mà người dephụ nữ 3này là bảo 6bối tôi dyêu mến fnhất, cũng fchỉ có 0người đàn 11ông ưu tú 9nhất mới 6xứng với 4bcô ấy, 1anh cho rằng e2anh có đủ cbtư cách abcó được 5cô ấy sao?"
Truyện khác cùng thể loại
70 chương
51 chương
98 chương
11 chương
2 chương
126 chương