Buổi sáng. Chu Minh Hào hôm nay bận nên không đưa Chu Như Uyên đi học. Vẫn như thường lệ, anh sẽ phân phó cho tài xế chở cô tới trường. Mới sáng, ở trường cô đã nháo nhào lan truyền tin động trời. "Này cậu nghe gì chưa?" Một nữ sinh nói. "Nghe nói Hà Thị phá sản!" Nữ sinh khác tiếp lời. "..." Chu Như Uyên đi ngang qua nghe những lời bàn tán đó cũng không mấy bất ngờ. Chẳng phải do ba cô làm sao? Mà ba cũng nặng tay quá! Cô chỉ muốn dằn mặt cô ta thôi mà! Cô đi thẳng một mạch vào lớp học, vừa bước tới cửa, một đám nữ sinh kéo cô ngồi vào chỗ. "Cậu nghe tin Hà Thị chưa?" Một bạn nữ hỏi. "Tập đoàn Hà Thị chỉ sau một đêm liền phá sản! Hót! hót!" Một bạn nữ khác quơ tay, trợn mắt nói. "Nghe nói tiểu thư Hà đắc tội với nhân vật lớn!? Không biết ai ha?" "..." "Cô vô lớp rồi kìa!" Đám nữ hốt hoảng chạy về chỗ ngồi của mình, Nhã Nhi thở dài xách cặp lại ngồi vào chỗ, bàn Nhã Nhi ngay cạnh bàn cô. "Ba cậu làm đúng không?" Nhã Nhi quay sang chất vấn cô. "Ừm." Cô thản nhiên trả lời, tay nghịch lọn tóc. Nhã Nhi im lặng nhìn cô một lúc lâu rồi quay về hướng giáo viên nghe giảng. \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Phong Thị. "Minh Hào! Cậu làm Hà Thị phá sản?" Phong Vũ dựa lưng vào ghế, tay phải chống đỡ phần đầu hơi nghiêng, tay trái cầm hai viên xúc xắc màu đỏ trong suốt đảo qua đảo lại. "Ừm." Chu Minh Hào cầm chai rượu rót cho mình một ly. "Hà gia đắc tội gì cậu à?" Lãnh Triết dựa người vào tường, tay cầm khăn lau chùi đi chùi lại con dao găm. "Tiểu thư Hà Gia đụng tới con gái tớ và bạn con bé." Chu Minh Hào đưa ly rượu uống một ngụm. "Hay... Tớ muốn biết mặt con bé ra sao?" Hắc Tần Uy đi lại cầm lấy chai rượu trên bàn rót vào một ly khác, anh ta nhấm nháp từ từ thưởng thức ly rượu. "Còn ba ngày nữa sinh nhật con bé, lúc đó các cậu sẽ biết." Chu Minh Hào nhìn bọn họ nói. \-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- Hôm nay, cô lại được Chu Minh Hào đón. Anh vừa bước xuống xe, mắt đảo nhìn xung quanh như tìm kiếm người nào đó. "Ba! Con đây! Ba kiếm ai vậy?" Chu Như Uyên quơ tay trước mặt anh. "Nhã Nhi đâu?" "Mới về rồi." Cô nhận thấy sự tiếc nuối hiện lên trong mắt anh, liền hờn dỗi: "Ba! Ba tới chủ yếu để gặp Nhã Nhi? Vậy mà con gái tưởng ba thương con, tới đón con." Cô chu môi trách cứ. "Đâu ba tới đón con mà." Anh cười, tay xoa đầu dỗ dành cô. "Đi! Ba chở con đi mua đồ chuẩn bị cho sinh nhật con." "Dạ..." Cô vui vẻ cười tươi, khoác tay Chu Minh Hào.