Lãnh Triết vừa cúp máy thì bên ngoài một tên đàn em gõ cửa, hắn đứng ở ngoài cửa phòng, chất giọng có phần cung kính nói: "Tam ca! Lão đại nói còn mười phút nữa sẽ đi." Lãnh Triết thở một hơi mạnh, anh ta chỉnh lại áo, tay ấn cổ họng tằng hắng, giọng trầm thấp vang lên: "Biết rồi! Nói Phong Vũ, tôi xuống ngay!" "Vâng ạ." Hắn ta trả lời nhanh, rời đi. Lãnh Triết ném điện thoại lên giường, anh ta đi thẳng vào phòng tắm, sau đó trở ra là một bộ dạng khác, hoàn mỹ vô cùng. Cái áo choàng ngủ đã biến mất, thay vào là bộ vest xám đen, tóc trắng được vuốt keo gọn gàng, nhìn trông anh ta bây giờ toát ra khí chất băng lãnh và tàn nhẫn của ngày nào. Lãnh Triết vừa xuống lầu đã chạm mặt Phong Vũ, anh ngồi ở ghế sofa trong phòng khách. Chỉ một mình Phong Vũ, còn Chu Minh Hào và Hắc Tần Uy ở trên phòng vẫn chưa xuống. Phong Vũ mặt không đổi sắc nhìn Lãnh Triết, hôm nay anh mặc vẫn bộ vest đen, là màu Phong Vũ yêu thích, dáng ngồi uy quyền, ở con ngươi màu hổ phách như chất chứa những điều thần bí khiến người khác khó lòng đoán được suy nghĩ của Phong Vũ. Lãnh Triết ngồi xuống đối diện Phong Vũ: "Cậu đã biết Mali Hiên đang ở đâu chưa?" "Bây giờ có thể hắn ta đang ở biệt thự." Phong Vũ ngửa đầu ra sau, chân vắt chéo. "Hai người kia giờ vẫn còn chưa xuống!" Lãnh Triết liếc nhìn anh, sau đó tiện tay rót một ly trà nóng thưởng thức. Hắc Tần Uy và Chu Minh Hào đứng ở hành lang lầu hai, từ trên cao nhìn xuống. Hắc Tần Uy khom người dựa vào thành cầu thang nhìn bọn họ, anh ta nhếch môi: "Đang nói xấu gì hai tớ đó?" "Bọn này không rảnh! Chỉ còn đợi hai cậu thôi đó." Lãnh Triết không quay lại nhìn hai người, anh ta tiếp tục uống trà, nhâm nhi từng chút một để thưởng thức hết hương vị của chúng. Chu Minh Hào mỉm cười, đưa tay vỗ nhẹ vai Hắc Tần Uy, sau đó tiếp lời: "Bọn này xong rồi." Hai người chậm rãi bước xuống lầu, đi lại gần chỗ ngồi của Phong Vũ và Lãnh Triết. "Xe đã chuẩn bị xong. Chúng ta đi thôi." Phong Vũ đứng dậy, đi thẳng ra sân, phía sau ba người cũng lần lượt đi theo. Chiếc xe của họ dẫn đầu đi trước, thêm bốn chiếc xe hơi khác đang chạy theo sau, trong mỗi xe khoảng sáu tên đàn em. Những chiếc xe chạy thành một hàng dài, chiếm gần hết lòng đường. Mọi người đi đường nghe tiếng xe kêu lớn đều kinh hoảng, vội dạt ra hai bên lề để tránh đụng chạm gây tai nạn. Một cảnh tượng thật hoành tráng! Tưởng tượng đây như một bộ phim hành động của Hollywood. Những chiếc xe chạy thẳng về trung tâm thành phố, đi qua những bãi đất trống và dừng lại trước một ngôi biệt thự to lớn, sang trọng nằm trong khuôn viên đầy hoa tử đằng, một màu tím rực rỡ làm cho ngôi biệt thự càng nổi bật. Tên tài xế bước xuống xe, hắn đi lại mở cửa cho bốn người: "Đã tới nơi ạ." Phong Vũ im lặng bước xuống xe, anh đứng nhìn chằm chằm ngôi biệt thự, sau đó là Chu Minh Hào, Lãnh Triết và Hắc Tần Uy đều đã rời khỏi xe. Bốn người đi đến gần cổng lớn thì tên bảo vệ từ đâu đi ra, hắn nhìn bọn họ từ trên xuống dưới rồi nhìn thẳng vào mắt Phong Vũ, ánh mắt sắc lạnh toả ra khiến tên bảo vệ lạnh xương sống nhưng hắn vẫn cố giữ bình tĩnh, nói bằng tiếng anh: "Các anh muốn tìm ai?" "Mali Hiên!" Phong Vũ lạnh lùng trả lời. Tên bảo vệ vẻ mặt có hơi kinh ngạc. Hắn ta không biết những người này có lai lịch như thế nào mà có thể nói thẳng tên chủ nhân của hắn một cách không ngượng miệng như thế! Nhìn phong thái và cách ăn mặc của bốn người có thể đoán được thân phận không tầm thường, chắc cũng thuộc dạng quyền lực. "Các anh là ai?" "Cứ nói lão đại Cư Phong bang muốn gặp." Tên bảo vệ lưỡng lự sau đó hắn ta nói tiếp: "Các anh đợi một chút." Hắn ta lấy từ trong túi ra một bộ đàm rồi thông báo cho người ở phía bên trong. ... Ở bên trong ngôi biệt thự, Mali Hiên lúc này còn đang ngủ, nhìn sắc mặt ngủ ngon, hình như đêm qua anh ta vừa vận động kịch liệt đến rã rời, anh ta ôm chặt người con gái nằm bên cạnh, tiếng gõ cửa đã phá đi giấc ngủ đẹp khiến Mali Hiên rất khó chịu. Anh ta mở mắt nhìn Vian mỉm cười sau đó nghiêm mặt nói với người đứng bên ngoài: "Có chuyện gì?" "Dạ cậu chủ có người cần gặp." Tên đàn em biết bản thân đã làm một chuyện không nên làm nhưng hắn không thể nào không thông báo được, hắn ta ở ngoài cửa thầm cầu nguyện. "Ư..." Bị làm ồn, Vian nhăn mày, khẽ rên, Vian nhúc nhích cơ thể. Mali Hiên thấy thế, vỗ nhẹ vào vai cô, dùng sức ôm chặt eo Vian, anh ta kìm giọng để tránh đánh thức Vian: "Là ai?" "Dạ lão đại Cư Phong bang ạ." "Cư Phong bang!" Mali Hiên thoáng giật mình. Cư Phong bang? Phong Vũ? Anh ta đã tới Mỹ rồi sao? Mali Hiên dù biết thế nào cũng chạm mặt Phong Vũ nhưng không ngờ lại nhanh như vậy. Chắc chắn liên quan đến vụ tên đàn em của anh ta! "Mời họ vào đi! Tôi sẽ xuống ngay." "Dạ cậu chủ."