Lúc này hầu. gái bưng chén thuốc đã ninh xong đến: “Chủ nhân, thuốc hạ sốt có rồi ạ, đề tôi đút cho Lâm tiểu thư uông.” Hầu gái muốn mớm thuốc cho Lâm Bất Nhiễm. Thế nhưng Trương Hàn vươn tay nhận bát thuốc: “Đề tôi, cô lui ra đi.” Hầu gái hơi kinh ngạc, Trương Hàn vôn xuất thân nhà giàu có, từ nhỏ đã ngậm vững thìa ra đời, hiện tại hắn sinh hoạt càng xa hoa lãng phí, ăn mặc ngủ nghỉ đủ mọi phương diện đều người hầu kẻ hạ, hắn còn chưa từng hâu hạ ai khác. Đây là lần đầu tiên hầu gái chứng kiên chủ nhân nhà mình hâu hạ người khác, mặt trời chắc mọc đằng Tây quá. Trương Hàn ngồi bên giường, Lâm Bát Nhiễm vẫn còn đang hôn mê, hắn đưa một muỗng thuôc Đông y tới bên môi Lâm Bắt Nhiễm, cứng rắn ra lệnh: “Há miệng, uống thuốc.” Lâm Bắt Nhiễm đang hôn mê căn bản không thể phản ứng. Trương Hàn nhấp môi mỏng, sau đó trực tiệp đút thuốc vào trong miệng Lâm Bắt Nhiễm. Nhưng Lâm Bắt Nhiễm không nuốt được, cho nên thuốc màu đẹn lúc này từ khỏe môi của cô chảy xuông, chảy vào trong quần áo ngủ màu trắng của cô. “Giầy! Mau đưa giấy!” “Giấy đây chủ nhân.” Trương Hàn nhận lấy giấy, vụng về lau cho Lâm Bát Nhiễm, đô ngủ của cô không thể bắn, nêu không đợi cô tỉnh lại lại sẽ không vui, lại sẽ sâm mặt với hắn. Trương Hàn thận trọng xoa xoa mặt và khóe môi của cô, xác định đã lau sạch hắn lại tiếp tục mớm thuốc: “Lâm Bắt Nhiễm, mau há miệng, bằng không tôi liền bóp miệng em đút đây, đậy chính là hậu quả rượu mời Hôn uống muôn thích uống rượu phạt!” Lâm Bát Nhiễm không có phản ứng. Trương Hàn vươn tay nắm mặt cô, thực sự rót vào trong miệng cô. Lâm Bắt Nhiễm hôn mê không kịp nuốt, nôn một tiếng trực tiệp phun toàn bộ nước thuốc ra, hơn nữa còn là phun lên trên người Trương Hàn. Trương Hàn nhìn một mảng lớn vết bận trên áo sơ mi mặt liền đen sầm, hắn hận không thể bóp chết người phụ nữ Lâm Bất Nhiễm này. khu khụ. Lâm Bát Nhiễm bị sặc, bắt đầu ho sặc sua, khuôn mặt xinh đẹp ho đến đỏ g3Y. Đám người hâu thận trọng hâu hạ, họ ngạc nhiên nhìn Trương Hàn giày vò Lầm Bắt Nhiễm, hắn cần bản cũng không biết hầu hạ người khác, hoàn toàn là đang: hành hạ Lâm Bất Nhiễm. đang hôn mê. Thế nhưng, có bao nhiêu người phụ nữ muốn sự “dẫn vặt” ngọt ngào như vậy mà lại không có được chứ? “Chủ nhân, để chúng tôi đi ạt” “Không cần, chén thuốc này đã nguội, đi ninh một khác chén đem qua đây.” “Vâng.” Trương Hàn đi vào thay quân áo sạch sẽ, hầu gái cũng ninh xong chén mới, Trương Ì Hàn nhận, tiếp tục đút Lâm Bất Nhiễm uống thuốc, rất có ý càng chiến càng hăng. Nhưng nhìn Lâm Bât Nhiễm bị giáng co càng thêm tái nhọt, Trương Hàn thả mềm giọng, hắn thấp giọng nói: “Nhiễm Nhiễm, em phải ngoan, ngoan ngoãn uông thuốc vào, như vậy mới hêt bệnh được.”.