Cưng chiều mỗi em
Chương 1328
Chương 1409
“Tôi thấy thế là tốt, con người già rồi thì chẳng còn muốn bận bịu sự nghiệp nữa.
Thế nhưng ở trong nhà một đoạn thời gian thì lại chán, ông đến đây thì tôi cũng có bạn, rảnh rỗi thì đánh cờ, uống trà, ra ngoài đi dạo với nhau cho vui.
”
Cha Lâm nói tới đây thì ra vẻ thần bí rồi đến gần Lê Vân Hàng và nói: “Rảnh rỗi thì còn có thể lén lút ra ngoài uống mấy ly rượu”
Hai người nói xong đều cười ha hả, Lê Vân Hàng nhìn về phía cha Lâm với vẻ chê cười chế giễu.
“Ông không biết đâu, bà nhà tôi nghiêm khắc khó tính lắm.
Nói cái gì mà già rồi, phải chú ý dưỡng sinh mới có thể sống thêm được mấy năm.
Cai rượu cai thuốc, đôi khi tôi thèm lắm, lén lút uống một miếng lại còn bị bà ấy mắng”
Mặc dù cha Lâm than thở nhưng trên mặt ông đều là nụ cười.
“Cái này gọi là hạnh phúc, ông nhìn ông cười tươi chưa kìa”“
Lê Vân Hàng cũng cười ha hả.
“Hạnh phúc gì chứ, già cả rồi”
“Nói chuyện gì mà vui vẻ thế”
Đột nhiên Hoàng Ánh xuất hiện khiến cho hai ông già có chút xấu hổ.
Lê Vân Hàng cười cười, ông nhìn thoáng qua cha Lâm rồi tiếp tục chơi với đám nhỏ.
“Không có gì, không có gì!”
Có Hoàng Ánh ở đây thì cha Lâm lại trở nên ngoan ngoãn ngay lập tức, ông quay người chăm chút hoa cỏ, chẳng còn dám nhắc tới chuyện lúc nãy nữa, điều này khiến cho Lê Vân Hàng cười trộm.
“Ông thông gia, cơm chín rồi, đi ăn cơm thôi, tôi thấy ông cũng đói bụng rồi nhỉ”
Hoàng Ánh nhìn về phía Lê Vân Hành rồi cười một tiếng.
“Cha ở nước Pháp lâu thế rồi, chắc có lẽ là không quen ăn đồ ăn Việt Nam nhỉ?”
Lâm Quân rót cho Lê Vân Hàng một ly rượu đầy, anh còn chưa kịp rót cho cha Lâm thì ông ấy đã tự lấy rượu tới.
“Ông uống ít thôi!”
Hoàng Ánh trừng cha Lâm một cái.
“Hôm nay có ông thông gia ở đây, vui nên uống nhiều một chút.
”
Lâm Tư cười tủm tỉm rót cho mình một chén, con sâu thèm thuồng trong bụng ông đã đang ngọ nguậy từ lâu rồi.
“Bợm nhậu!”
Hoàng Ánh huých Lâm Tư một cái nhưng rồi cũng chẳng nói thêm gì.
“Cũng không phải, mặc dù cha ở nước Pháp khá lâu nhưng mỗi lần về Việt Nam công tác cũng sẽ ăn những món ngon quê nhà! Mỗi lần quay lại nước Pháp cũng sẽ cũng thấy thèm thấy nhớ”
Lê Vân Hàng nhìn thoáng qua hai ông bà già đang nhao nhao rồi cười nói với Lâm Quân.
“Vậy là tốt rồi! Ăn quen ở quen, cha cứ ở đây là được”
Hoàng Ánh huých Lâm Tư một cái nhưng rồi cũng chẳng nói thêm gì.
“Cũng không phải, mặc dù cha ở nước Pháp khá lâu nhưng mỗi lần về Việt Nam công tác cũng sẽ ăn những món ngon quê nhà! Mỗi lần quay lại nước Pháp cũng sẽ cũng thấy thèm thấy nhớ”
Lê Vân Hàng nhìn thoáng qua hai ông bà già đang nhao nhao rồi cười nói với Lâm Quân.
“Vậy là tốt rồi! Ăn quen ở quen, cha cứ ở đây là được”
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
73 chương
21 chương
13 chương
24 chương
13 chương