Cưng Chiều Em Nhất
Chương 39
Edit: Thanh Hưng
Cho dù không khoa học nhưng hiển nhiên là đã để lộ dấu vết, đây là điều không thể nghi ngờ nữa. Hề Hi không nghĩ ra, Hạng Việt dĩ nhiên tha.nhh.ung càng không biết rồi, từ sau đêm tiệc sinh nhật đó anh chưa gặp Hề Duy, phát hiện cô lo lắng lại trấn an: "Đừng nghĩ nữa, buổi tối anh gặp cậu ấy hỏi là sẽ biết chuyện gì rồi, yên tâm đi, tất cả có anh."
Tuy có anh đảm đương nhưng cô cũng khó tránh khỏi thấp thỏm. Lý do nhiều hơn nữa thì gạt anh trai nói yêu đương với Hạng Việt còn sắp phải thẳng thắn thừa nhận...... Chung quy vẫn là có chút lo sợ. Đối với cô, Hề Duy không chỉ là anh trai mà anh ta còn giống như cha ruột, giống mẹ ruột, giống như bạn bè, là người duy nhất có thể tin cậy được, anh trai là tồn tại đặc biệt, theo cô cùng lớn lên, gần như là nơi ký thác tất cả tình cảm của cô từ lúc còn nhỏ đến sau khi trưởng thành.
Nhưng theo thời gian luôn có một số thứ sẽ thay dổi, anh trai sẽ kết hôn có một người khác bầu bạn, tạo thành gia đình mới, mà cô, cũng tự nhiên sẽ có cuộc sống riêng của mình, tình yêu của mình, tương lai của mình.
Người trưởng thành sẽ có phiền não, nhận thức đến từ thực tế làm cho người ta rối rắm, rối rắm đi qua, trừ dũng cảm tiến tới, ai còn lqd.dd có thể vẫn đứng dậm chân tại chỗ bất động? Cô không biết, anh trai cũng sẽ không. Cho nên cô có Hạng Việt, anh trai..... Cũng có người yêu giấu giếm đến tận bây giờ.
Hề Hi hối tiếc tự buồn bã một chút, cuối cùng vẫn không phải người xuân buồn thu đau, rất nhanh lên tinh thần, nói với Hạng Việt: "Lát nữa anh đi bệnh viện thì tới đón em đi, hôm nay em không đi viện dưỡng lão, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm."
Cái này thật sự khác thường, Hạng Việt lập tức hỏi làm sao, cô cũng không giấu diếm: "Gặp phải một chút chuyện rối rắm, không thể để cho những người khác biết, Thẩm Gia và Hạ Y cũng đặc biệt nhạy cảm, em sợ định lực của mình không đủ không giấu được, thế là nói với bọn họ bị cảm nên không đi." Về phần chuyện rối rắm gì, chắc chắn là sẽ không nói.
Biết không phải là bởi vì Hề Duy, Hạng Việt cũng không hỏi tới nữa, hai người thương lượng xong buổi trưa đi nhà trọ của anh nấu cơm ăn, lại nói vài câu nói ngọt ngào, sau đó mới cúp điện thoại.
Cúp điện thoại xong, bong bóng màu hồng còn chưa tan đi, Du Khả Dương đã gửi tin nhắn tới đây, đại ý là không đi bệnh viện, lên mạng tra xét, thời gian quá ngắn không thể xui xẻo như vậy được, lại tới hiệu di3.nld.4al3.qu.yd0.n thuốc mua que thử thai, cường điệu miêu tả tâm tình khổ sở thấp thỏm các loại. Nghe vậy khóe miệng ngọt ngào của Hề Hi bỗng chốc thu lại, tựa đầu vào cửa sổ kêu rên một tiếng, chỉ mong là buồn lo vô cớ thôi, nếu không chuyện này phải giải quyết như thế nào đây. Cho dù không phải chuyện của cô, nhưng Du Khả Dương vẫn đối với cô không tệ, hai người quan hệ cũng không sai, mang thai thật không phải chuyện nhỏ, là một sinh mạng! Coi như xã hội bây giờ người như vậy rất phổ biến, nhưng cái này cuối cùng vẫn là vừa hại mình vừa đau lòng, là tổn thương không nhỏ với phụ nữ. Lại nói phá thai cũng tồn tại tai họa ngầm, trách nhiệm sau đó ai sẽ gánh chịu? Ít nhất đối với cô gái mới vừa tròn mười chín tuổi như cô mà nói, cô có chút sợ hãi.
Nửa giờ sau Du Khả Dương gọi điện thoại tới, trong giọng nói cô ấy mang theo run rẩy rõ ràng, tiếng hít thở vừa vội vừa gấp, trong nội tâm Hề Hi lộp bộp rơi xuống, đã đoán được kết quả.
Một hồi lâu, đầu điện thoại bên kia tối nghĩa nói ra hai chữ: "Có."*
*chữ có bên Trung: 有了
Hề Hi nghĩ: xong rồi.
Du Khả Dương khóc lóc trong điện thoại, cho dù lúc học cấp 3 cô ấy từng phản nghịch một hồi, tự nhận từng làm tiểu lưu manh, bình thường có chút chướng mắt bạn cùng lứa tuổi “thiên chân vô tà”. Nhưng nói trắng ra là từ nhỏ cô ấy cũng là ăn sung mặc sướng lớn lên, là một công chúa nhỏ kia mà, dù là lqd.dd khi làm tiểu lưu manh, phần lớn cũng là người khác khen tặng cô ấy, xoay chung quanh cô ấy, đối với đồ tà ác chân chính cực ít khi động tới, tâm tính thật ra thì còn không bằng em gái từ nhỏ rời nhà đi làm công. 21 tuổi cũng không còn là cô gái trẻ tuổi, đột nhiên mang thai, còn là gian phu...... Các loại áp lực giống như vài toà núi lớn lập tức đè ép xuống, chợt cảm thấy trước mắt một vùng tăm tối như sắp không thở nổi nữa.
Cho dù Hề Hi tâm phiền ý loạn nhưng cũng không thể để cho bạn thân tiếp tục gào thét như vậy: "Đừng khóc, trong bụng cô còn ôm đứa bé đấy, ngộ nhỡ cảm xúc kích động nhất thời dẫn đến sinh non cái gì, đến lúc đó muốn lừa gạt cũng không lừa gạt được nữa." Trong TV, tiểu thuyết không phải đều diễn như vậy sao, hơn nữa cuộc sống khắp nơi đều có cẩu huyết, vạn nhất mà!
Du Khả Dương bị lời này của cô dọa, lập tức ngậm miệng không dám khóc, nhưng thỉnh thoảng vẫn còn thút thít, Hề Hi suy nghĩ một chút nói: "Chuyện này không ai có thể giúp cô làm chủ, trước tiên cô hãy suy nghĩ thật kỹ tiếp theo nên làm gì, đứa bé này có muốn hay không, còn có chỗ Từ Trạch." Cho dù trước đó cô kêu gào muốn lôi Từ Trạch từ Mỹ quay lại xử lý chuyện này, nhưng nếu quả thật muốn lừa gạt, vậy khẳng định là càng ít người biết càng tốt.
"Bây giờ trong đầu tôi rất loạn." Du Khả Dương khụt khịt cái mũi nói: "Đứa bé tôi không muốn, chuyện này không thể để cho Triệu Giang biết, nếu như anh ta giải trừ hôn ước với tôi, tôi sẽ biến thành tội nhân của nhà tôi, ba mẹ tôi sẽ hận chết tôi đấy."
Lời này có thâm ý, vào lúc này Hề Hi cũng không quan tâm tới riêng tư hay không riêng tư, trực tiếp hỏi: "Cô hãy nói thật với tôi, cô đính hôn với Triệu Giang có phải là ba mẹ ép cô hay không? Bọn họ nói với cô thế nào?"
Du Khả Dương do dự một lát, nghĩ tới bây giờ bí mật lớn nhất của cô ấy đã bị Hề Hi biết rồi, lại nói thêm một chút cũng không có gì vì thế lập tức nói chuyện xấu trong nhà ra. Hề Hi nghẹn một ngụm máu trong cổ họng thanh.hưng thiếu chút nữa phun ra: "Anh cô đánh bạc tự mình tham ô tiền công ty, sao lại bảo cô bán thân trả nơh! Cô đang tự mình làm bông cải đấy! Có lầm không vậy!" Đây cũng quá kỳ hoa, hơn kỳ hoa chính là, Du Khả Dương là hán tử tính nết phóng khoáng như vậy thế mà đối với lần này lại cam tâm tình nguyện! Tam quan cũng bị lần nữa thay đổi có được không!
"Những năm này Du thị ngày càng sa sút, chỉ là bề ngoài thì ngăn nắp mà thôi," Du Khả Dương sâu kín than thở, "Nhất là từ sau khi anh tôi tiếp nhận công ty, nhiều hạng mục bị thua lỗ không nhỏ, số vào chẳng bằng số ra. Anh ấy lúc nào thì dính vào đánh bạc chúng tôi cũng không biết, cũng không nghĩ tới lá gan anh ấy lớn như vậy, dám tham ô khoản tiền lớn như thế, mà tôi lại chỉ có một anh trai, công ty không phải của một nhà chúng tôi, còn có rất nhiều cổ đông khác nữa, nếu như Hội Đồng Quản Trị mà biết chuyện này, anh tôi sẽ xong đời." Giữa tình thân trước mặt, ai có thể phân rõ đúng sai thị phi, luôn luôn so sánh lung tung.
Hề Hi nghĩ, nếu như nhân vật thay đổi, hôm nay đổi thành anh trai Hề Duy của cô đánh bài tham ô công quỹ...... Được rồi, đừng nói là bán thân, bán mạng cô cũng đều không nói hai lời. Dĩ nhiên, anh trai cô ưu tú như vậy, thương cô như vậy, không thể nào bán em gái lấy tiền, nhưng vẫn là có chút đồng cảm, cô cũng không tiện chỉ trích bạn tốt cái gì.
Người ta kết thân với người nguyện ý bỏ ra, cô có thể nói cái gì đây?
Đề tài lại một lần nữa trở về vấn đề đứa bé: "Không cần đứa bé này, chỗ Từ Trạch cô sẽ nói thế nào?"
Du Khả Dương trầm mặc một hồi, nói không nói ra: "Đây là hậu quả sau khi tự tôi phóng túng, tự tôi sẽ gánh chịu, anh ta đi nước Mĩ...... Cứ để cho anh ta an an tâm tâm thôi." Đêm đó là một đêm tình cảm mãnh liệt, sau khi tỉnh lại, cậu ta nói sẽ phụ trách, nhưng cô ấy lại tổn thương trái tim của cậu ta, lời lqd.dd nói không nể mặt, cho nên chàng trai thanh tú luôn luôn cười đùa khua môi múa mép bay vượt nghìn trùng, rời khỏi quê hương.
Hề Hi quyết định tôn trọng ý kiến của cô ấy: "Việc phá thai này...... Không thể làm ở Bắc Kinh chứ?" Làm chuyện xấu luôn luôn tìm địa phương không quen mới phải, như vậy mới an toàn hơn.
Du Khả Dương nói: "Có thể đi thành phố T."
"Ừ, muốn tôi đi cùng cô không?"
Hiện tại cũng không phải là thời điểm kiểu cách, vào lúc này Du Khả Dương đã hoàn toàn tỉnh táo lại, cô ấy nói dĩ nhiên: "Tôi đi một mình sẽ sợ." Đối với cô gái trẻ tuổi mà nói, phá thai luôn tràn ngập nỗi sợ hãi không biết tên, cảm giác rất đáng sợ.
Hề Hi cau mày suy tư: "Vậy tôi nói với anh trai thế nào đây, còn phải nghỉ học nữa." Dù là lúc nghỉ đông và nghỉ hè, anh trai cũng sẽ không để cô một mình đi nơi khác được không.
Du Khả Dương nhớ tới người yêu em gái như mạng Hề Duy, sâu sắc cảm nhận được đề nghị bỏ nhà ra đi như vậy chỉ có thể sẽ làm mọi chuyện càng huyên náo càng hỏng bét hơn, nếu để cho một mình cô ấy đi bệnh viện...... Thật lòng không dám, những người khác lại không tin tưởng, đây chính là vụ tai tiếng khổng lồ, ngay cả Tần Lạc Lạc cô ấy cũng không yên tâm 100%.
Không nghĩ ra lý do, hai người cũng có chút mệt mỏi, Hề Hi nói: "Nghĩ kĩ đi, xem có biện pháp khác hay không, cô cũng cẩn thận suy nghĩ lại cho tốt, đừng vội vàng quyết định, tránh cho sau này lại hối hận." Dĩ nhiên, cô cảm thấy khả năng Du Khả Dương hối hận rất thấp, lại nói nữa sẽ không nhịn được có chút đồng tình với Triệu Giang kia, đó mới là người vô tội nhất.
Hơn mười giờ, Hạng Việt lái xe tới đây, Hề Hi thay quần áo cầm túi xách lên đi ra cửa. Ngồi lên xe, Hạng Việt giúp cô thắt dây an toàn, cô lại nhân cơ hội hôn miệng của anh một cái, sau đó hai người không kiềm l.eq.uyd.on hãm được hôn lên, nụ hôn lưỡi triền miên mang đến kích thích trên cảm quan, tay Hạng Việt vuốt ve tới lui ở trên lưng cô, Hề Hi cũng ôm cổ anh nhiệt tình đáp lại, chỉ chút nữa là mất khống chế, Hạng Việt kịp thời dừng lại, hai người thở hổn hển tựa trán cọ xát chóp mũi vào nhau, lại không nhịn được đụng đôi môi mỗi người một cái mới tách ra.
"Cần đi mua thức ăn không?" Cô hỏi.
"Đi siêu thị trước cửa tiểu khu mua một chút là được, buổi trưa muốn ăn cái gì? Cơm?"
Hề Hi nói: "Muốn ăn lẩu." Hạng Việt liếc cô: "Ngày hôm qua mới vừa ăn sao lại muốn ăn nữa? Ăn lẩu nhiều hại dạ dày, ăn cơm đi, anh làm thức ăn cho em ăn, vừa đúng lúc hôm trước mua cá nướng còn chưa làm."
"Em còn muốn ăn tôm luộc, ừ, thịt bò cũng muốn ăn, mua một chú thịt dê nữa thôi."
Quả nhiên là động vật ăn thịt...... Hạng Việt nín cười nói được, chuyển hướng đi, đi tới Gia Nhạc Phúc bên cạnh, thịt ở tủ lạnh trong nhà cũng không phong phú đâu.
Hai người mua sắm một hồi, lúc trở lại nhà trọ cũng sắp mười hai giờ rồi. Hề Hi đổi dép, cởi áo khoác ra, giống như đại gia nằm bất động trên ghế sofa mở TV, Hạng Việt bưng dưa Hami đã cắt sẵn từ phòng bếp ra ngoài, còn hỏi: "Có uống nước dừa không?" Mới vừa rồi ở siêu thị thấy dừa, cô cũng lấy mấy quả.
Trước tiên cô há mồm, anh lại lấy dĩa xiên miếng dưa đút cho cô, Hề Hi ăn dưa hàm hồ nói: "Không uống, đợi cơm nước xong xuôi rồi mới uống." Lại há mồm cầu xin, Hạng Việt tức giận: "Lười thành cái dạng gì rồi!" Nhưng mà vẫn là lại cho ăn vài miếng mới đứng lên tới phòng bếp nấu cơm.
Cơm trưa coi như phong phú, thật ra thì tài nấu nướng của Hạng Việt so với Hề Hi là kẻ tám lạng người nửa cân, cũng không đủ tiêu chuẩn lqd.dd đầu bếp, nhưng cũng không tính là khó ăn. Ăn cơm xong, lúc rửa chén Hề Hi không thể bỏ chạy được nữa, Hạng Việt dắt cô cùng nhau dọn dẹp, hai người song song đứng ở trước bồn rửa, anh rửa chén, cô cầm khăn lau khô nước, vẫn không ngừng nghiêng đầu hôn một cái, cái loại không khí bắt đầu nảy mầm này thật sự là thuyết bất thanh đạo bất minh.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
11 chương
22 chương
66 chương
219 chương