Cực Phẩm Vú Em
Chương 43
- Ủa? Không đúng!
Cao Lôi Hoa đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nghi hoặc hỏi:
- Viện trưởng đại nhân, chúng ta chẳng phải đang ở Quang Minh đế quốc sao! Trong Quang Minh đế quốc sao lại tồn tại loại địa phương như Vong Linh cốc này? Những nơi như vậy chính là đối tượng mà Quang Minh đế quốc cố gắng tiêu diệt mà!
- Khụ khụ, chuyện này cậu có chỗ không biết rồi.
Viện trưởng đại nhân vẻ mặt thần bí mỉm cười:
- Vong Linh cốc này rất là có lai lịch đó, lại nói tới một hồi thần ma đại chiến trước kia…..
Vừa nghe tới thần ma đại chiến, toàn thân Cao Lôi Hoa run lên, thật là một đề tài quen thuộc. Không nghĩ tới không gian này lại phát sinh một chuyện quen như vậy, thần ma đại chiến, hầu hết các quyển kỳ huyễn tiểu thuyết đều phải có chuyện này mà.
- Nghe nói là….
Viện trưởng đại nhân cũng không biết tâm tư của Cao Lôi Hoa, vẻ mặt lão hưng phấn nước miếng bay tứ tung:
- Trường chiến tranh đó rất là thảm thiết và oanh liệt! Mãi cho đến cuối cùng, Vong Linh Thần – một trong Ma tộc tam đại chủ thần bị Quang Minh thần phong ấn tại Vong Linh cốc, lúc ấy Ma tộc tổng cộng có ba vị chủ thần cấp tám phân biệt là Tử Thần, Vong Linh Thần, Hắc Ám Thần. Tuy nhiên trừ bỏ Vong Linh Thần ra hai người khác chạy trốn được. Chuyện này có nói đến Vong Linh tộc ba đại chủ thần, đây là một đoạn cố sự tuyệt vời……
- Khụ khụ, viện trưởng đại nhân, nên nói ngắn gọn thôi.
Cao Lôi Hoa không kìm nổi khe khẽ nói với lão viện trưởng, bởi vì chuyện xưa về thần ma đại chiến ở trong đầu Cao Lôi Hoa ít nhất có thể tìm ra mấy trăm loại. Hơn nữa, lịch sử là nhật ký trong tay kẻ thắng. Kẻ bại luôn tà ác, người thắng luôn quang minh. Lịch sử chính là vinh quang của người thắng, Cao Lôi Hoa cũng lười nghe.
Solomond bất mãn vuốt râu:
- Người trẻ tuổi thật là không kiên nhẫn! Được rồi, ta nói ngắn gọn. Vong Linh cốc này phong ấn Vong Linh Thần, cho nên nơi đó tự nhiên trở thành thiên đường của các vong linh. Mà Quang Minh đế quốc tồn tại chính là vì áp chế Vong Linh cốc này, trở thành một đạo phong ấn của Vong Linh Thần. Cho nên không thể nói Quang Minh đế quốc cho phép Vong Linh cốc này tồn tại, mà là sứ mệnh Quang Minh đế quốc hoàn toàn là vì phong ấn Vong Linh cốc này. Kỳ thật Vong Linh cốc rất có tác dụng, ít nhất trong đó sinh vật bất tử rất nhiều, có thể trở thành nơi thí luyện của đế quốc. Hiện tại đế quốc có rất nhiều học viện đưa Vong Linh cốc thành nơi thí luyện đó.
Solomond càng nói nghe càng thú vị.
- Ồ, là vậy à!
Cao Lôi Hoa cái hiểu cái không gật gật đầu, đã biết ở Vong Linh cốc, vậy chuyện tiếp theo dễ làm rồi. Đi Vong Linh cốc hái một ít Âm Hồn thảo về là xong, sau đó bôi lên ngực Tĩnh Tâm, vậy nguyện vọng tiết ra sữa của nàng có thể được thực hiện rồi! Cao Lôi Hoa âm thầm gật gù, đắm chìm trong cuộc sống xinh đẹp.
Ngay khi Cao Lôi Hoa tưởng tượng trong đầu một cuộc sống gia đình tốt đẹp, Saga ở sau lưng hắn đột nhiên vỗ vỗ Cao Lôi Hoa.
- Làm sao vậy? Saga?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
Saga mấp máy miệng, sau đó vươn tay ra sau chỉ chỉ.
Cao Lôi Hoa quay người lại, vừa lúc thấy được một dáng người xinh đẹp đang đi tới bên này. Tóc dài màu lam, đôi mắt xinh đẹp như ngọc bích, là Tĩnh Tâm!
- Tĩnh Tâm, sao cô lại tới đây?
Cao Lôi Hoa vội tới nghênh đón.
Tĩnh Tâm trong lòng ôm hai đứa nhỏ, mỗi tay một đứa chậm rãi đi tới bên Cao Lôi Hoa.
Nhìn Tĩnh Tâm hơi cố sức ôm hai đứa trẻ, Cao Lôi Hoa rất thương tiếc, đứa nhỏ tuy rằng còn bé nên không quá nặng, nhưng một tay một đứa thì lại khác. Đặc biệt ôm hai đứa nhỏ đi bộ lại càng mệt hơn.
Trong lòng Cao Lôi Hoa hiện tại đã âm thầm tưởng tượng về cấu tạo xe đẩy trẻ em trên Địa Cầu! “Xem ra phải làm vài cái xe đẩy trẻ em, như vậy về sau Tĩnh Tâm đi ra ngoài có thể tiết kiệm được ít sức lực rồi!” Cao Lôi Hoa âm thầm nghĩ.
Cao Lôi Hoa sải bước thật dài, nhanh chóng đi tới trước người Tĩnh Tâm, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy Rudolph trong lòng nàng. Để cho Tĩnh Tâm có thể thoải mái trong chốc lát.
Tĩnh Tâm nhẹ nhàng cười với Cao Lôi Hoa, sau đó nàng nhìn về Saga đứng đàng sau hắn.
Saga mới vừa quyết chiến nên trên tay vẫn còn vết máu, cảm giác được ánh mắt của Tĩnh Tâm, Saga lén lút nấp đằng sau Cao Lôi Hoa. Nó không dám nhìn Tĩnh Tâm, bởi vì chỉ mới đánh nhau đã làm Tĩnh Tâm thương tâm không thôi, nếu để Tĩnh Tâm biết nó thiếu chút nữa đã ra tay giết người, Saga sợ Tĩnh Tâm sẽ khó mà chịu nổi.
- Ha ha, Tĩnh Tâm, cô tới xem mấy đứa nhỏ sao?
Cao Lôi Hoa gãi đầu cười.
Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, sau đó nhìn Cao Lôi Hoa chằm chằm.
- Làm sao vậy? Tĩnh Tâm!
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
Tĩnh Tâm không biểu đạt cái gì, chỉ là đột nhiên đưa bàn tay mềm mại ra dịu dàng lau đi vết máu trên trán hắn.
Khi bàn tay mềm mại của Tĩnh Tâm chạm vào trán Cao Lôi Hoa, hắn lại hơi sửng sốt, muốn nói cái gì đó nhưng lại không nói ra lời.
**************.
Ở trên tiểu lầu cách đó không xa, một gã nam tử tóc nâu anh tuấn đang nhìn chăm chú vào Tĩnh Tâm cùng Cao Lôi Hoa, một hắc y nhân đứng ở bên cạnh nam tử.
- Sauron! Không phải ngươi nói rằng nam nhân này là thân thích của Tĩnh Tâm sao? Thân thích lại làm ra động tác thân mật như vậy sao?
Trong giọng nói của nam tử mang theo sự tức giận:
- Cho dù là thân thích, loại động tác này cũng đã vượt quá giới hạn!
- Thái tử điện hạ, động tác này không nói lên điều gì cả.
Hắc y nhân vẫn bình tĩnh như cũ. Chỉ là đánh giá của hắn đối với thái tử lúc này đã giảm rất nhiều, trước giờ thái tử biểu hiện rất tốt: độc tài, bình tĩnh, bá đạo… hết thảy các đức tính cần có của một đế vương. Nhưng khi thái tử nhìn thấy Tĩnh Tâm, hắn liền mất đi sự bình tĩnh cùng trí tuệ vốn có. Ánh mắt hắc y nhân nhìn thái tử có chút ảm đạm, chẳng lẽ, hắn đứng về phe thái tử là lựa chọn sai lầm?
- Ta mặc kệ!
Thái tử Ifa đã sắp mất bình tĩnh
- Ngươi cẩn thận đi thăm dò cho ta! Ta muốn có hết thảy tư liệu liên quan đến hắn! Không ai có thể tranh đoạt Tĩnh Tâm với ta… không một ai!
- Vâng, điện hạ.
Hắc y nhân khẽ lên tiếng, sau đó thân ảnh của hắn dần biến mất, chỉ để lại một mình thái tử Ifa ở chỗ cũ.
Nhìn hắc y nhân biến mất, thái tử Ifa mới ho nhẹ một tiếng, điều chỉnh biểu tình của chính mình. Sau đó lộ ra một nụ cười tự cho là anh tuấn tiêu sái nhất, sau đó hắn đi nhanh về phía Tĩnh Tâm.
*************.
- A, Tĩnh Tâm tiểu thư, thật là khéo, không ngờ có thể gặp được cô tại đây.
Đi tới trước mặt Tĩnh Tâm, thái tử Ifa cố làm ra vẻ nhiệt tình nói với nàng.
Tĩnh Tâm quay đầu nhìn thái tử Ifa, gật đầu cho có lễ. Sau đó quay lại tiếp tục lau mồ hôi cho Cao Lôi Hoa.
Thái tử Ifa anh tuấn cảm giác được quan hệ của Cao Lôi Hoa và Tĩnh Tâm đã không chỉ là thân thích đơn giản nữa, vì thế hắn liền mở miệng dường như muốn nói cái gì.
Nhưng ngay khi hắn muốn nói thì một bóng người cường tráng từ phương xa chạy tới, vừa chạy vừa gào:
- Tĩnh Tâm, Tĩnh Tâm, cô đến đây à. Đến sao không nói với ta một tiếng. Ta có thể tới cửa tiếp cô mà!
Người chạy tới toàn thân khôi giáp sáng bóng, tóc dài màu rám nắng, anh tuấn không thua kém gì thái tử điện hạ -- đúng là Luke, bậc sáu Quang minh kỵ sĩ – kẻ đang điên cuồng theo đuổi Tĩnh Tâm, đồng thời hắn cũng là con của Phong hệ Kiếm Thánh Robinhood.
Hiện tại Cao Lôi Hoa đang khá là buồn bực: “Hôm nay là ngày quái gì không biết, sao lại hết tên “tình địch” này đến tên “tình địch” khác xuất hiện thế này?”
Không đợi Luke thở xong, lại thấy một bóng người chạy tới nơi này! “Chẳng lẽ còn có tình địch nữa?” Cao Lôi Hoa yếu ớt nghĩ thầm………
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
62 chương
223 chương
71 chương
12 chương
161 chương