Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 742 : Viên Đại Thiếu Bị Bắt
Hạo Quý xoa xoa đôi bàn tay, thấp giọng nói ra:
- Viên gia đại thiếu kia, thật sự là quá biết buôn bán rồi, một ngày bán ra chút Điều Hòa y phục như vậy, có tiền cũng mua không được a.
Ở ngoài mặt, vị hôn thê của Trần Thanh Đế Bùi Ngữ Yên, là hợp tác cùng Viên đại thiếu, chụp quảng cáo cho Điều Hòa y phục a. Đây coi như là người quen?
Cho nên, Hạo Quý mới có thể đem chú ý đánh tới trên người Trần Thanh Đế.
- Đúng vậy a, ta cùng Hạo Quý đã đoạt nhiều lần, sửng sốt không có cướp được.
Bặc Giới Sáp ở một bên, cũng là vẻ mặt chờ mong:
- Đại ca, anh nhìn xem việc này...
- Có lẽ không có vấn đề gì.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nói ra:
- Điều Hòa y phục của các ngươi, đều bao ở trên người ta, nhất định giải quyết cho các ngươi. Ân, vẫn là miễn phí đấy.
- Ta nghĩ, chút mặt mũi này của ta, vẫn phải có.
Trần Thanh Đế mỉm cười nói ra.
Võ Thuật ở một bên, nhịn không được liếc mắt.
Choáng nha, ngươi có thể đừng giả bộ ngưu bức hay không?
Chút mặt mũi này vẫn phải có?
Trần đại thiếu ngươi mở miệng, Viên mập mạp có thể không cho ngươi mặt mũi? Ngươi là cả thành thị, đệ nhất đại hoàn khố, Viên mập mạp chỉ là xếp hạng lão Nhị mà thôi.
Cái lão Nhị này, còn là vì ngươi, bằng không thì, Viên mập mạp rất khó lăn lộn đến vị trí lão Nhị.
Chỉ là, người ở chỗ này, chỉ có Võ Thuật biết rõ thân phận của Trần đại thiếu, những người khác không biết a.
Về phần Trần Hương Hương và Võ Nghệ, thì là đi Cao trung, không có tới.
Bằng không thì các nàng cũng cần ở trong lòng, hung hăng khinh bỉ Trần đại thiếu một phen.
- Thần tượng đại ca, sự tình mỹ đồng kia, làm thế nào rồi?
Hạo Quý xoa xoa đôi bàn tay, so với Điều Hòa y phục, thằng này càng thêm để ý mỹ đồng.
- Gần đây Ngữ Yên có chút bận, ta cũng liên lạc không được nàng. Không có gì bất ngờ xảy ra, nàng đã định chế thay ngươi rồi.
Trần Thanh Đế vỗ vỗ bả vai Hạo Quý, nói ra:
- Yên tâm đi, không thể thiếu mỹ đồng của ngươi.
- Vậy là tốt rồi hắc hắc.
Đã có những lời này của Trần Thanh Đế, Hạo Quý yên tâm.
Rất nhanh, buổi trưa trôi qua, đã đến giờ ăn cơm rồi. Hạo Quý cùng Bặc Giới Sáp, quyết đoán đưa ra đề nghị, bọn hắn muốn mời khách.
Bất quá lại bị Trịnh Lục đoạt đi.
Nguyên nhân rất đơn giản, thứ nhất, Hạo Quý cùng Bặc Giới Sáp là khách tới, như thế nào cũng không thể cho khách nhân tiêu phí? Còn nữa, bữa cơm kia của Trịnh Lục là thiếu rất lâu, sửng sốt chưa có trả.
Trong một khách sạn năm sao, bọn người Trần Thanh Đế thình lình ở trong đó.
- Thần tượng đại ca, Viên gia Viên mập mạp, vô cùng mập mạp, ta cho tới bây giờ còn chưa thấy qua.
Vẻ mặt Hạo Quý hiếu kỳ nói:
- Thần tượng đại ca, có thể gọi Viên Cầu tới hay không, để cho huynh đệ ta nhóm mở mang tầm mắt?
Gặp, đương nhiên là bái kiến, bất quá, đều là ở trên TV, lại chưa từng gặp qua chân nhân.
Đã có tầng quan hệ Bùi Ngữ Yên quay chụp quảng cáo cnày, bọn người Hạo Quý cho rằng, muốn gặp Viên Cầu một lần, hẳn không phải là vấn đề gì quá lớn ?
- Cũng tốt, thừa cơ đem sự tình Điều Hòa y phục, nói với hắn thoáng một phát.
Trần Thanh Đế mỉm cười, móc điện thoại ra, bấm điện thoại của Viên mập mạp.
- Có chuyện gì không?
Thanh âm của Viên Cầu, từ trong điện thoại truyền tới:
- Có chuyện gì, chờ vài ngày nói sau, hiện tại ta không có thời gian.
Răng rắc.
Điện thoại cúp rồi.
- Viên mập mạp này xảy ra chuyện gì, không để cho ta nói câu nào, liền cúp điện thoại.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Hơn nữa, nghe thanh âm của hắn, giống như cũng không đúng lắm.
- Chẳng lẽ là bởi vì Điều Hòa y phục, Viên Cầu đã xảy ra chuyện?
Trần Thanh Đế âm thầm lắc đầu:
- Nếu như đã xảy ra chuyện, hắn không có khả năng còn có thể nghe điện thoại. Ít nhất, hiện tại có lẽ hắn rất an toàn.
- Đợi cơm nước xong xuôi, đi tìm hắn hỏi tình huống một chút.
Nghĩ vậy, Trần đại thiếu không hề đa tưởng, quay đầu nhìn Hạo Quý, nói ra:
- Hiện tại Viên Cầu bề bộn nhiều việc, hẳn là lợi nhuận quá nhiều, cho nên không có thời gian tới.
- Đổi lại là ta, cũng sẽ không tới, Điều Hòa y phục một trăm vạn một bộ, làm sao có thời giờ quản những chuyện khác a.
Bọn người Hạo Quý, biểu lộ lý giải.
- Chúng ta bắt đầu gọi món ăn, hôm nay không say không về.
Bặc Giới Sáp vung tay lên, gọi phục vụ viên tới, lập tức, nhìn Trịnh Lục nói ra:
- Trịnh Lục, lần thứ nhất chúng ta gặp mặt, hung hăng làm thịt ngươi, ngươi sẽ không tức giận chứ?
- Là huynh đệ, tức giận cái gì chứ?
Trịnh Lục nhíu mày, ngạo nghễ nói ra:
- Cho dù gọi món ăn, có bản lĩnh các ngươi ăn hết thức ăn trong khách sạn này đi. Ta không chỉ có không tức giận, còn vô cùng bội phục ngươi.
Ở bọn người Trịnh Lục xem ra, phàm là huynh đệ của Trần Thanh Đế, cái kia tuyệt đối không có vấn đề gì, đều là người một nhà. Còn có nữa là, hai tên gia hỏa Hạo Quý cùng Bặc Giới Sáp này, rất hợp khẩu vị của bọn hắn.
Lại để cho bọn hắn sinh ra một cảm giác, hận vì tương kiến muộn...
- Móa, coi như là heo, cũng không có tham ăn như vậy.
Hạo Quý nhịn không được liếc mắt.
Không thể không thừa nhận, khách sạn này phục vụ còn là rất không tệ, tốc độ mang thức ăn lên cũng cực nhanh. Rất nhanh, tất cả đồ ăn đã chất đầy bàn.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
43 chương
134 chương