Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu

Chương 266 : Phái người càng mạnh

- Không biết ngươi tìm ta có chuyện gì? Trần Thanh Đế nhíu mày, biết rõ còn cố hỏi. - Đương nhiên là sự tình hợp tác rồi, chẳng lẽ Trần Thanh Đế tiên sinh đã quên? Tá Đằng Trung Càn hưng phấn ngạo nghễ nói: - Ông nội của ta phái người tới, đã đến, tất cả đều là cao thủ. - Tất cả đều là cao thủ? Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ: - Lúc này Sơn Khẩu Tổ phái người tới, thực lực ít nhất cũng cùng đám người Hắc y nhân Thập Nhất không sai biệt lắm. Tuyệt đối không thể kém. Thực lực của ba người Hắc y nhân Thập Nhất, sau khi đi vào Hoa Hạ, một cái không còn, tất cả đều treo. Hơn nữa, Tá Đằng Trung Càn này, cũng bị Lữ Đông nhiều lần nhục nhã. Dùng bản tính của Tá Đằng Trung Càn, hơn nữa tổ trưởng Sơn Khẩu Tổ yêu thương đối với Tá Đằng Trung Càn, khẳng định phải báo thù thay Tá Đằng Trung Càn. Lại phái tới người, thực lực kém, nhân số ít, có rắm dùng? Phải biết rằng, không chỉ là mấy người Hắc y nhân Thập Nhất bị giết, ngay cả hai mươi tên Ninja về sau lẻn vào Linh Vụ Sơn kia, cũng là không một cái may mắn thoát khỏi. Đây chính là vết xe đổ. Trần đại thiếu tin tưởng, lần này Ninja được tổ trưởng Sơn Khẩu Tổ phái tới, hoặc là số lượng không nhiều lắm, nhưng thực lực mỗi người đều cường hãn, tinh anh bên trong Ninja. Hoặc là, số lượng sẽ rất nhiều, nhưng mà, thực lực quyết không yếu hơn ba người Hắc y nhân Thập Nhất quá nhiều. Trần Thanh Đế có thể tinh tường cảm giác được, thực lực của Thượng Quan Niên rất không tồi. Không giống như là cao thủ bình thường, hơn nữa, cùng con đường của những quân nhân kia cũng bất đồng. Rất có một loại cảm giác tu luyện qua công phu nội gia. Chỉ là cao thủ, muốn giết Thượng Quan Niên, còn thật không có dễ dàng như vậy. Coi như là để cho Liễu Nhất Thôn xuất động, mặc dù có thể giết Thượng Quan Niên, chỉ sợ cũng phải trọng thương. Liễu Nhất Thôn là đội trưởng Huyết Nhận a, thực lực là rất cường hãn. Như loại xuất lực không cần trả tiền này, lại có Ninja Sơn Khẩu Tổ có thể lấy ra lợi dụng, không lợi dụng cái kia chính là ngốc bức. Bất quá, Trần đại thiếu sẽ biểu hiện ra ngoài sao? - Trần Thanh Đế tiên sinh, lần này ông nội của ta phái người tới, nhân số không nhiều, nhưng đều là tinh anh trong tinh anh. Nhìn Trần Thanh Đế không nói lời nào, hắn mang theo vẻ mặt khinh thường cùng phẫn nộ, liền nói: - Lần này người tới, bất kỳ một cái nào đều có thể giết Lữ Đông kia đi. - A? Có thể giết Lữ Đông? Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói: - Xem ra, gia gia của ngươi, đối với ngươi còn không phải coi trọng bình thường a. Vậy mà, phái ra cao thủ có thể giết Lữ Đông. - Đó là đương nhiên... Tá Đằng Trung Càn lập tức kiêu ngạo nói: - Ông nội của ta là tổ trưởng Sơn Khẩu Tổ, mà ta là Sơn Khẩu Tổ Thiếu tổ trưởng, về sau Sơn Khẩu Tổ chính là của ta. Ta bị người Lữ gia nhục nhã, ông nội của ta há sẽ bỏ qua Lữ gia, không báo thù? - Điểm này, ta cũng không nghi ngờ. Bất quá... Trần Thanh Đế tiếng nói xoay chuyển, mặt mũi tràn đầy khinh thường nói: - Ngươi sẽ không ngay cả thế cục trước mắt cũng không biết a? Trần gia chúng ta bày ra thực lực, cần hợp tác với Sơn Khẩu Tổ các ngươi sao? - Cái này... Tá Đằng Trung Càn mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo lập tức trở nên vô cùng xấu hổ. Đúng vậy a, hiện tại Lữ gia đang nhức đầu kia kìa. Vì cái gì đau đầu? Còn không phải bởi vì Trần gia sắc bén xuất kích sao? Trần gia bất động thì thôi, khẽ động, không chỉ có giải quyết tất cả phiền toái, còn lợi dụng người Lữ gia kiếm một bả không nói. Càng là trực tiếp điều động quân đội, bắt không ít người phe phái Lữ gia. Những người trong phe phái Lữ gia bị bắt, còn có mấy nhân vật trọng yếu. Trần gia người ta, còn cần theo chân Sơn Khẩu Tổ bọn họ hợp tác sao? Sơn Khẩu Tổ ngươi có cái gì? Không phải là phái đến vài tên Ninja thực lực cường hãn sao? Ngoại trừ vũ lực ra, còn có cái gì? Chẳng lẽ Trần gia người ta không có vũ lực? Thật sự là đến thời điểm muốn động vũ lực, Trần gia trực tiếp điều động quân đội, ai có thể ngăn cản được? Đêm qua phát sinh chuyện tình, là ví dụ rõ rang nhất. Lữ gia làm sao? Cuối cùng còn không phải trợn tròn mắt, trơ mắt nhìn, không dám nói một tiếng a. - Trần Thanh Đế tiên sinh, ta cũng không có ý tứ hoài nghi thực lực Trần gia các ngươi. Trái lại, thực lực Trần gia các ngươi là phi thường cường hãn. Tá Đằng Trung Càn, hít sâu một hơi, nói ra: - Trần gia có thể điều động quân đội là không sai, bất quá, thực sự phải có chứng cớ mới được. - Người Sơn Khẩu Tổ chúng ta bất đồng, vẫn là câu nói kia, một ít sự tình Trần gia các ngươi không thể ra mặt, chúng ta có thể âm thầm dọn dẹp. Nói đến đây, Tá Đằng Trung Càn nghiến răng nghiến lợi nói: - Chỉ cần là sự tình có thể trả thù Lữ gia, Sơn Khẩu Tổ chúng ta tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó. - Lời nói, ai cũng có thể nói, đừng chỉ là nói không làm. Trần Thanh Đế nhíu mày, liếc mắt nhìn Tá Đằng Trung Càn, nói ra: - Ngươi nói các ngươi phái tới người có thực lực rất mạnh đến, ta sẽ tin sao? - Lữ Bất Phàm trọng thương, bây giờ đang ở bệnh viện, ngươi nên biết a? Trần Thanh Đế vẻ mặt ngạo khí nói: - Chờ Sơn Khẩu Tổ các ngươi, làm ra một chút thành tích. Chứng minh lần này Sơn Khẩu Tổ các ngươi phái người tới, thực lực hoàn toàn chính xác không tệ, rồi hãy tới tìm ta. - Trần Thanh Đế tiên sinh, ý của ngươi là... Tá Đằng Trung Càn chấn động tinh thần, nhịn không được nói: - Ngươi là muốn chúng ta giết... - Ta không có bất kỳ ý tứ gì, về phần các ngươi làm sao để chứng minh thực lực của các ngươi, cái kia là chuyện của các ngươi. Trần Thanh Đế không đợi Tá Đằng Trung Càn nói xong, trực tiếp cắt đứt.