Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu
Chương 190 : Là con quay được sao?
Trần Thanh Đế mở video trong điện thoại di động ra, để ở trước mặt Trần Chấn Hoa.
Video rất ngắn, cũng tầm mười giây thời gian, nhưng lại ghi chép tinh tường toàn bộ quá trình, theo Lữ Bất Phàm chính miệng hạ lệnh, đến Trần Phong Nhiên bị giết.
Chỉ thấy trong video, trong đôi mắt Lữ Bất Phàm hiện lên một đạo hàn mang, nhìn một tên cả người là huyết, quỳ trên mặt đất, lạnh giọng quát:
- Giết hắn cho ta.
Ngay sau đó, Lữ Hậu Tích rút ra một thanh đao, đâm vào ngực người kia.
Sau một lát, người kia ngã xuống, lộ ra mặt, rõ ràng là Trần Phong Nhiên.
Về phần một ít đối thoại, ở bên trong video này lại không có.
Rất hiển nhiên, ở Trần đại thiếu tận lực thiết kế, cũng không có thu xuống.
Dùng tu vi Luyện Khí tầng năm của Trần đại thiếu, dưới tình huống tận lực, cho dù giao đoạn video này cho chuyên gia, cũng tìm không thấy bất luận sơ hở gì.
Quyết định sẽ không nghĩ tới, trong đó thiếu đi rất nhiều đối thoại.
- Phanh!
Một tiếng vang thật lớn, Trần Chấn Hoa xem hết cả đoạn video, đập bàn mà lên, lạnh giọng nói:
- Lữ gia, ta sẽ không để yên cho các ngươi.
Trần Chấn Hoa phẫn nộ đã quên hỏi, bọn người Trần Thanh Đế là đánh lui Trần Phong Nhiên như thế nào...
- Thanh Đế, video này là con quay được hay sao?
Nhìn thấy Trần Thanh Đế gật đầu, Trần Chấn Hoa nhướng mày, nói ra:
- Lúc ấy sao con không ra mặt ngăn cản?
- Aii, con ngay cả Tĩnh Nhu nha đầu cũng cưỡng gian không được, cho dù đi ra ngoài, cũng là chịu chết
Không đợi Trần đại thiếu trả lời, Trần Chấn Hoa đã đưa ra giải thích.
Về phần tại sao Trần Thanh Đế xuất hiện ở biệt thụ đó, tại sao vừa vặn quay được đoạn video này, Trần Chấn Hoa không có hỏi tới.
Những thứ này đối với Trần Chấn Hoa mà nói, đều không trọng yếu.
Quan trọng là, con trai của Trần Chấn Hoa, bị người Lữ gia giết. Hơn nữa, ngay cả thi thể của Trần Phong Nhiên, Trần Chấn Hoa cũng không có nhìn thấy.
Sau khi copy video một phần, Trần Chấn Hoa nổi giận đùng đùng đi ra bên ngoài biệt thự.
Trần Chấn Hoa muốn đi tìm Lữ Văn.
Thiếu nợ trả tiền, giết người đền mạng, con trai của Trần Chấn Hoa tuyệt đối không phải dễ giết như vậy, Trần Chấn Hoa muốn cho Lữ gia trả giá thảm trọng.
- Đi tìm Lữ Văn?
Đi đến cửa biệt thự, Trần Thanh Đế nhàn nhạt hỏi:
- Giết chết Phong Nhiên chính là Lữ Hậu Tích, cho dù cha tìm Lữ Văn, chỉ sợ cũng không có biện pháp không chụp Lữ Bất Phàm.
- Tuy Lữ Bất Phàm hạ lệnh, nhưng mà, hắn lại không có tự mình động thủ.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Dùng năng lượng của Lữ gia, có thể tìm được rất nhiều lý do, cuối cùng để cho Lữ Bất Phàm thoát khỏi quan hệ.
- Hừ, chẳng lẽ ta cứ bỏ qua như vậy sao?
Trần Chấn Hoa trong cơn giận dữ, bất quá, hắn vẫn phát hiện một điểm. Trần đại thiếu đầu đột nhiên trở nên thông minh rồi.
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, cho dù Lữ Hậu Tích không chết, cũng phải thừa nhận gia pháp Lữ gia.
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Đi, người chết cũng chỉ là Lữ Hậu Tích mà thôi. Dùng Lữ Văn coi trọng đối với Lữ Bất Phàm, hắn quyết sẽ không để cho Lữ Bất Phàm gặp chuyện không may.
Lữ Bất Phàm chỉ là hạ lệnh, mà không có động thủ, Trần Thanh Đế đã biết rõ, muốn giết chết Lữ Bất Phàm, cái kia là không thể nào. Cuối cùng, cũng là Lữ Hậu Tích chịu tiếng xấu thay cho người khác, làm kẻ chết thay.
Bất quá, tên này nha, ngươi xúc động như vậy làm gì? Ở lúc kia, hắn một lòng chỉ nghĩ đến nịnh nọt Lữ Bất Phàm, cái gì khác cũng không hỏi, liền trực tiếp động thủ?
Đương nhiên, hắn biết rõ Lữ Đông là Trần Phong Nhiên dịch dung sao?
Nếu như biết rõ, coi như là cho Lữ Hậu Tích một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám đâm một đao kia, giết Trần Phong Nhiên.
- Người Lữ gia giết con của ta, bọn hắn cũng phải trả lại một cái.
Mặc dù Trần Chấn Hoa biết, Trần Thanh Đế nói không sai, muốn lộng chết Lữ Bất Phàm, thật sự là rất khó khăn.
Giống như là muốn quang minh chính đại giết chết Trần Thanh Đế vậy, phóng nhãn toàn bộ Hoa Hạ, còn thực không ai có thể làm được. Trừ khi, Trần lão gia tử và Trần Chấn Hoa chết rồi.
Đồng dạng đạo lý, muốn lộng chết Lữ Bất Phàm, cũng không có dễ dàng như vậy.
Lữ Văn sẽ dốc sức liều mạng.
Biết rõ Lữ Bất Phàm là không thể giết, nhưng mà Trần Thanh Hoa há sẽ bởi vì mấy câu của Trần Thanh Đế, sự tình coi như xong sao? Trái lại, Trần đại thiếu càng nói như vậy, Trần Chấn Hoa lại càng tăng phẫn nộ.
Con mẹ nó? Còn hoài nghi thực lực của cha mi sao? Không có lão tử, không có lão gia tử, ngươi có thể hung hăng càn quấy như thế sao? Thật sự là như thế, ngươi cũng không biết bị lộng chết bao nhiêu lần rồi.
- Làm cho chết một người là không tệ, bất quá, cái kia phải làm thế nào.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Lữ Văn coi Lữ Bất Phàm là bảo, Lữ Bất Phàm nhất định sẽ đạp vào con đường làm quan. Hơn nữa, con nghe nói, Lữ Văn sớm đã bắt đầu trải đường cho Lữ Bất Phàm rồi.
- Chỉ cần sau khi Lữ Bất Phàm tốt nghiệp, không có gì bất ngờ xảy ra, tất nhiên sẽ từ cấp khoa, bắt đầu làm lên.
Trần Thanh Đế thản nhiên nói:
- Ở dưới Lữ Văn đại lực ủng hộ, hơn nữa lấy tâm cơ của Lữ Bất Phàm. Tuyệt đối không dùng được một năm thời gian, không phải bí thư, ít nhất cũng là chủ tịch quận.
- Về sau tốc độ thăng chức, mặc dù sẽ dần dần giảm bớt. Nhưng mà, Lữ Bất Phàm ở trước 30 tuổi, sẽ tới được vị trí bố của hắn Lữ Duẫn Cứu, là một bí thư thành ủy, cũng không phải việc khó gì.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nói ra:
- Dùng lực ảnh hưởng của Lữ gia trên chính đàn, Lữ Bất Phàm đi trên quan lộ, nhất định sẽ xuân phong đắc ý.
Lữ Duẫn Cứu là cấp phó bộ, Lữ Bất Phàm ở trước 30 tuổi, đã làm được tới cấp phó bộ, kia còn không xuân phong đắc ý sao.
Rất khủng bố a.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
43 chương
134 chương