Cực Phẩm Tu Chân Tà Thiếu

Chương 11 : Nhìn thấy xuân quang

Kết quả là, Lâm Tĩnh Nhu ở lại trong biệt thự, cùng khuê mật hảo hữu của nàng là Trần Hương Hương chung một phòng. Trong phòng Trần Hương Hương, ở dưới áo ngủ, Lâm Tĩnh Nhu ở vào trạng thái chân không duỗi lưng, ngáp một cái, nói ra: - Hương Hương, ta mệt quá, đi tắm rửa trước. - Chị Tĩnh Nhu, chị ở trong phòng em tắm rửa là được, chị cũng biết, đại ca kia của ta... Trần Hương Hương cũng không nói gì xuống dưới, bất quá ý tứ trong lời nói lại rất rõ ràng. - Phòng tắm của em quá nhỏ, tắm không thoải mái. Khanh khách, ta ngược lại là hi vọng Trần Thanh Đế có thể từ trong phòng đi ra, bất quá, hắn dám sao? Ha ha, cái kia... Lâm Tĩnh Nhu mặt ngọc đỏ lên, cũng nói không được nữa. Cùng muội muội người ta, nói cái kia của đại ca cô dùng không được, da mặt của Lâm Tĩnh Nhu cũng không có dầy như vậy. Lâm Tĩnh Nhu từ trong phòng của Trần Hương Hương đi ra, tùy tiện tìm một phòng tắm khá lớn chui vào. Cũng không biết nha đầu kia là vận may, hay là duyên phận đầy đưa, vậy mà chui vào phòng tắm của Trần Thanh Đế thường dụng. Sau khi Trần Thanh Đế ra viện, vẫn tắm giặt trong phòng này. Không vì cái gì khác, hoàn toàn là vì phòng tắm này là một gian lớn nhất trong cả biệt thự. Mà Trần Thanh Đế, đã quen tắm rửa trong phòng này. Bởi vì thói quen của Trần Thanh Đế, gian phòng tắm lớn nhất này, trong lúc vô hình đã đánh lên nhãn hiệu của Trần Thanh Đế, bất luận kẻ nào cũng không dám tiến vào. Trong cả tòa biệt thự, nhiều phòng tắm như vậy, Lâm Tĩnh Nhu không chọn cái khác, hết lần này tới lần khác chọn trúng phòng tắm của Trần đại thiếu, vận may cũng khó đo đếm a. Lâm Tĩnh Nhu đang thư thư phục phục tắm rửa trong phòng, khí trời mùa hè thật sự là khốc nhiệt, cái này cũng làm cho Lâm Tĩnh Nhu không muốn tắm nhanh. Cùng lúc đó, ở trong phòng của Trần Thanh Đế, Trần Thanh Đế ngồi ở trên giường, móc ra một trái Đan Dương quả cuối cùng, đã dùng dấm chua ngâm qua. - Gần một tháng, phục dụng nhiều dược liệu quý báu cùng 23 trái Đan Dương quả, vậy mà không có thể tu luyện tới Luyện Khí tầng một, thật sự là thất bại. Trần Thanh Đế nhìn xem trong tay, một trái Đan Dương quả cuối cùng, trầm ngâm một tiếng, thầm nghĩ: - Một trái Đan Dương quả cuối cùng rồi, hy vọng có thể thành công tu luyện tới Luyện Khí tầng một a. Tu Chân đại đạo, từ giản nhập phồn, từ dễ đến khó, càng về sau tiến bộ lại càng khó. Đồng dạng, vạn sự khởi đầu nan, một khi Trần Thanh Đế có thể thành công tu luyện đến Luyện Khí tầng một, như vậy sau này sẽ một đường thong suốt, không còn có khó khăn như vậy nữa. Đã có tu vi, mặc kệ cao thấp, Trần Thanh Đế luyện đan, luyện khí, trận pháp, Luyện Phù Tông Sư, thì có được đất dụng võ nhất định rồi. Rất nhanh ăn một trái Đan Dương quả cuối cùng xuống, lại uống một chén thuốc, Trần Thanh Đế dựa theo công pháp, vô cùng nghiêm túc tu luyện. Trong lòng của hắn là khát vọng cỡ nào, có thể một lần hành động tu luyện tới Luyện Khí tầng một. Luyện Khí tầng một, gần kề chỉ là nhập môn, Trần Thanh Đế lại hao tốn thời gian gần một tháng còn không có thành, nếu là phóng ở kiếp trước, hắn chỉ có thể cắt cổ tự sát, thật sự là quá đả kích người. Bất quá, đây cũng là sự tình không có biện pháp, linh khí trên địa cầu thật sự là quá mỏng manh. Chỉ dựa vào một ít dược liệu, Đan Dương quả ẩn chứa chút ít linh khí, hiệu quả tu luyện thật sự là không lớn. Oanh! Hơn 10 phút sau, thân thể Trần Thanh Đế chấn động, toàn thân cao thấp, từ trong ra ngoài đều kịch liệt đau nhức, bất quá trong lòng hắn lại cuồng hỉ. Trần Thanh Đế đương nhiên biết rõ đây là tình huống gì, gần một tháng cố gắng, hắn rốt cục thành công tu luyện đến Luyện Khí tầng một, hiện tại chính là tiến hành tẩy mao phạt tủy! Trải qua tẩy mao phạt tủy, tất cả tạp chất trong cơ thể đều sẽ bài xuất ra ngoài, tạp chất trong cơ thể càng nhiều, quá trình tẩy mao phạt tủy lại càng thống khổ. Dù là Trần Thanh Đế hao tốn ba ngày điều trị thể cốt, dù ý chí của Trần Thanh Đế kiên định, nhưng con mẹ nó y nguyên để cho hắn thống khổ muốn tự sát, có thể thấy được thể cốt này tạp chất nhiều đến cỡ nào. Lại qua hơn 10 phút, thống khổ biến mất, lúc này Trần Thanh Đế mới thở phào một cái, lập tức một hồi tanh tưởi làm cho người buồn nôn xông vào mũi. Lúc này, toàn thân Trần Thanh Đế bao phủ một tầng đồ vật dày đặc, đen nhánh, dinh dính, vô cùng buồn nôn. Trần Thanh Đế thò tay quẹt sạch một tầng tạp chất trên hai mắt, từ trên giường ngảy xuống, cố nén tanh tưởi trên người truyền đến, chạy ra khỏi gian phòng. Trần Thanh Đế trong hưng phấn nên không có phát hiện, đèn trong phòng tắm đều sáng, bạo lực đẩy cửa ra, trực tiếp vọt vào. - A! - A! Hai tiếng la hoảng sợ bén nhọn pha lấy, còn có thể phân biệt ra được là một đôi nam nữ trẻ tuổi, tiếng kêu sợ hãi của hai người trước sau vang lên trong phòng tắm. Trần Thanh Đế toàn thân dơ bẩn, vừa xông vào phòng tắm, liền chứng kiến thiếu nữ tuyết trắng một mảnh, toàn thân xích lõa, ướt sũng đứng ở trước gương nhìn thân thể ngạo nhân mềm mại của mình từ trên xuống dưới. Dùng nhãn lực của Trần Thanh Đế, lập tức nhìn được không sót gì. Lâm Tĩnh Nhu xích lõa phát hiện có người xông tới, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, ngay sau đó phát ra một tiếng thét chói tai hoảng sợ, Trần Thanh Đế giống như cũng bị cuốn hút, nhịn không được kêu gọi. Phanh! Một tiếng trầm đục, Trần Thanh Đế trong lúc kêu sợ hãi chỉ cảm thấy bụng kịch liệt đau nhức, tràng cảnh bốn phía cũng tùy theo rút lui rất nhanh, bị một cước đạp đi ra. Trần Thanh Đế bị đạp bay, cặp mắt của hắn lại như cũ dừng lại ở trên thân thể mềm mại của Lâm Tĩnh Nhu. Trước kia là bên cạnh, hiện tại là chính diện a. Không thể không thừa nhận, vũ lực của Lâm Tĩnh Nhu rất mạnh, phản ứng phi thường nhanh nhẹn, dưới tình huống toàn thân xích lõa này, lại có thể đá ra sắc bén như thế, một cước cho lực. Do đó có thể thấy được, tố chất của Lâm Tĩnh Nhu cường hãn đến cỡ nào. Cũng chính bởi vì một cước này của Lâm Tĩnh Nhu, làm cho đôi thỏ ngọc ngạo nhân trước ngực nàng cao thấp nhảy lên, vô cùng bắt mắt, Trần Thanh Đế nhìn chằm chằm, tất cả đều nhìn ở trong mắt, thống khổ cùng khoái hoạt. Oanh! Oanh! Lại là hai tiếng trầm đục, Trần Thanh Đế bị đạp bay hung hăng ngã trên mặt đất, của phòng tắm cũng bị Lâm Tĩnh Nhu vô cùng bạo lực đóng lại. Lâm Tĩnh Nhu ở trong phòng tắm, mặt ngọc trắng bệch, toàn thân đều không ngừng run rẩy run, hai hàng nước mắt ủy khuất ngăn không được chảy xuống. - Ta ngược lại là hi vọng Trần Thanh Đế có thể từ trong phòng đi ra, bất quá, hắn dám sao? Trước kia Lâm Tĩnh Nhu đã từng nói qua, ở trong đầu của nàng vang lên. Dám sao? Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu không chỉ có dám từ trong phòng đi ra, còn trực tiếp vọt vào phòng tắm, nhìn sạch Lâm Tĩnh Nhu. Lâm Tĩnh Nhu dựa vào cửa phòng tắm, càng nghĩ càng ủy khuất, nước mắt giống như không cần tiền, điên cuồng chảy xuống. Đã chừng này tuổi, còn chưa từng có thụ qua ủy khuất lớn như vậy, cả thân thể lại bị Trần Thanh Đế siêu cấp cặn bã nhìn hết. Hiện tại Lâm Tĩnh Nhu có xúc động giết người. Thân thể Lâm Tĩnh Nhu bị Trần Thanh Đế xem hết mà ủy khuất, mà Trần Thanh Đế càng thêm ủy khuất. Hảo hảo, ta tiến vào phòng tắm của mình, vô duyên vô cớ bị đạp ra. Điều này cũng thôi, ta thật vất vả tu luyện đến Luyện Khí tầng một, linh khí còn không có ổn định, bị một cước này, càng thêm bất ổn. Trần Thanh Đế bị đá ra, rất nhanh từ trên mặt đất bò dậy, chạy đến bể bơi trong biệt thự, cũng mặc kệ nhiều như vậy, bụm lấy bụng dưới kịch liệt đau nhức, rất nhanh lao ra biệt thự. Phù phù! Bọt nước văng khắp nơi, Trần Thanh Đế đâm vào trong bể bơi. Vốn là nghe được tiếng kêu sợ hãi, thủ vệ trong biệt thự vừa muốn xem xét là tình huống như thế nào, thình lình phát hiện một bóng người bụm lấy bụng dưới từ trong biệt thự vọt ra, lập tức nhiều thanh âm đồng thời quát: - Người nào? - Mẹ nó, là ta, thiếu gia muốn tắm rửa, bất luận kẻ nào cũng không cho phép tới quấy rầy lão tử. Trần Thanh Đế nhe răng nhếch miệng, trong nội tâm ủy khuất, càng là phẫn nộ quát. - A, nguyên lai là đại thiếu gia! Thanh âm biến mất, trong sân biệt thự khôi phục yên tĩnh. Bất quá, những thủ vệ kia nguyên một đám đều lộ ra biểu lộ khinh bỉ. Xem bộ dáng lao tới của Trần Thanh Đế, cộng thêm tiếng kêu sợ hãi trước kia, những thủ vệ này đều nhao nhao cho rằng, Trần Thanh Đế khẳng định mưu đồ làm loạn đối với Lâm Tĩnh Nhu, bị đánh đi ra. Lúc này, mấy thủ vệ trong biệt thự đã tụ tập đến cùng một chỗ, một người trong đó mở miệng thấp giọng nói: - Cái đồ chơi kia của Trần đại thiếu, trải qua một tháng điều trị, chẳng lẽ có thể sử dụng rồi hả? - Còn phải hỏi, nhất định có thể dùng, bằng không thì như thế nào phát sinh chuyện như vậy? - Bất quá, Trần đại thiếu thật đúng là đủ cặn bã, cái đồ chơi kia vừa có thể sử dụng, liền chết tính không thay đổi, hẳn là muốn đến Bá Vương ngạnh thượng cung, thử xem cây thương kia tác dụng như thế nào a. - Ta mà có nhi tử như vậy, có lẽ đã đánh chết rồi, bại hoại danh dự gia đình. Hơn nữa, Lâm tiểu thư há là hắn có thể dùng sức mạnh sao... - Lâm tiểu thư? Mấy thủ vệ tụ tập lại một lược, ngay ngắn trừng lớn hai mắt, hai mặt nhìn nhau, trong hai tròng mắt đều tràn đầy kinh hoảng, hoảng sợ chi sắc. - Vừa rồi người thét lên kia chính là Lâm tiểu thư? - Thanh âm kia không phải của Tam tiểu thư, ngoại trừ Lâm tiểu thư còn có thể là ai? Wow, cái đại thiếu phá sản này, lá gan thật đúng là lớn, cái kia là Lâm tiểu thư a. - Khá tốt, thân thủ của Lâm tiểu thư không tệ, xem bộ dáng của Trần đại thiếu, có lẽ Lâm tiểu thư không bị tổn hại gì. Tất cả đều bị Trần Thanh Đế nhìn thấy xuân quang mà nghị luận nhao nhao? - Thật sự là vạn hạnh trong bất hạnh a, Móa! Một người trong đó suýt nữa từ trên mặt đất nhảy lên, dồn dập nói: - Nhanh, nhanh gọi điện thoại cho lão gia, đem chuyện đã xảy ra vừa rồi nói cho lão gia, để cho lão gia đến xử lý. Hấp... Những người khác nhao nhao hít sâu một hơi, mồ hôi lạnh ào ào chảy xuống. Trong đó có một người, không dám lãnh đạm, rất nhanh móc điện thoại ra, bấm số điện thoại của phụ thân Trần Thanh Đế, Trần Chấn Hoa. Hơn nữa, gọi vẫn là đường riêng. Không có đại sự gì phát sinh, bọn họ là không thể gọi cho Trần Chấn Hoa. Oan uổng a! Trần Thanh Đế cực kỳ oan uổng, ủy khuất. Ai muốn mưu đồ làm loạn với Lâm Tĩnh Nhu, ai không an phận người đó là vương bát đản, cái đồ chơi kia sẽ vĩnh viễn bất lực, chính thức không được. Trần Thanh Đế ở trong bể bơi, rất nhanh rửa ráy sạch sẽ dơ bẩn trên người, lúc này trên trán hắn đã hiện đầy mồ hôi lạnh. - Mẹ nó, thật sự là quá mạo hiểm rồi, thành quả khổ tu một tháng của lão tử, thiếu chút nữa bị một cước kia của Lâm Tĩnh Nhu đạp mất. Mẹ, thật sự là hồng nhan họa thủy, hồng nhan họa thủy a. Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nghĩ tới chuyện vừa rồi cũng hãi hùng khiếp vía. Dù vậy, linh khí trong đan điền cũng rung chuyển lợi hại, giống như là đào phạm, thậm chí nghĩ từ đan điền của Trần Thanh Đế thoát đi. Sau khi rửa sạch dơ bẩn, lỗ chân lông toàn thân của Trần Thanh Đế đã thông suốt, hắn không dám chậm trễ chút nào, rất nhanh vận hành công pháp, ổn định linh khí trong đan điền. Đồng dạng, trong biệt thự đã loạn thành một đoàn, thanh âm của Lâm Tĩnh Nhu cùng Trần Thanh Đế trước sau kêu lên sợ hãi, Trần Hương Hương, Trần Phong Nhiên cùng với tất cả hạ nhân đều vọt ra. Trần Phong Nhiên cùng Trần Hương Hương liếc nhau, lập tức, ánh mắt Trần Phong Nhiên đã rơi vào trên một đám người giúp việc, diện mục dữ tợn, âm trầm nói: - Sự tình hôm nay, bất luận kẻ nào cũng không cho nói đi ra ngoài, ai dám để lộ, ta tuyệt đối sẽ không buông tha. Trần Phong Nhiên luôn trầm ổn, tao nhã, văn nhã cao quý lúc này nổi giận, thật sự nổi giận. Ở trong mắt người khác, đều cho rằng Trần Phong Nhiên là che chở Trần Thanh Đế. Về phần nguyên do chính thức, cũng chỉ có Trần Phong Nhiên tự mình biết. Sắc mặt Trần Hương Hương cũng thật không tốt, đối với một đám người giúp việc, nghiêm khắc và rất nghiêm túc nói: - Sự tình hôm nay không cho nói đi ra ngoài, các ngươi đều xuống dưới nghỉ ngơi đi. Trần Hương Hương là vì giữ gìn thanh danh của Lâm Tĩnh Nhu. - Tiểu muội, em xem chị Tĩnh Nhu, anh đi về trước.