Cực Phẩm Thiên Vương
Chương 251
Ban đầu Lý Dĩnh bởi vì Trần Phàm có khuôn mặt giống Tiết Cường mà cảm thấy tò mò, càng về sau lại xem Trần Phàm như vật thay thế, đến trước đó không lâu bị Trần Phàm đoạt đi lần đầu tiên của mình.
Tất cả chuyện này giống như phát sinh trong mộng, cấp cho Lý Dĩnh một loại cảm giác không chân thực.
Một đêm kia, nàng vốn làm ra quyết định, sau một đêm điên cuồng ngày hôm sau sẽ cùng Trần Phàm chia tay mỗi người đi một ngả, xem như người xa lạ.
Sở dĩ làm ra quyết định như vậy, thứ nhất cảm thấy phương thức Trần Phàm đoạt lấy lần đầu tiên của nàng cùng trong ảo tưởng của nàng có khác biệt rất lớn, ở trong ảo tưởng của nàng, lần đầu tiên của nàng muốn giao cho người đàn ông nàng yêu thương, còn phải là đợi đến đêm động phòng hoa chúc.
Tiếp theo, nàng cùng Tô San là bạn bè thân thiết, ở sau lưng Tô San lên giường với Trần Phàm, điều này làm nội tâm của nàng tràn ngập cảm giác tội lỗi, thập phần áy náy.
Nhưng tính tình của nàng chung quy cũng hơi nhu nhược, căn bản không được cường thế như Dai Fu và Hoàng Phủ Hồng Trúc, cho tới ngày hôm sau tỉnh lại, lại lặng yên thay đổi quyết định.
Bởi vì nội tâm của nàng nói cho nàng biết, nàng thích Trần Phàm.
Tuy rằng quá trình có chút khó tin, nhưng kết quả lại không cách nào thay đổi.
Làm cho nàng bàng hoàng bất lực chính là sau khi thay đổi quyết định, nàng lại không biết làm sau ở chung tiếp tục với Trần Phàm, nàng không thể cấp ra vị trí minh xác cho mối quan hệ của hai người, cho nên sau khi rời giường, nàng mượn danh nghĩa phải dự họp mà rời đi, trên thực tế là đang trốn tránh.
Có một số việc, trốn tránh không có bất cứ tác dụng gì, nên tới sẽ tới.
Sau một tháng trốn tránh, làm cho Lý Dĩnh cảm thấy thật giày vò, thậm chí rất nhiều lần trong giấc mộng, nàng mơ thấy Trần Phàm, mơ thấy hết thảy của đêm đó.
Loại lo âu giày vò này cắn nuốt nội tâm áy náy tận sâu trong lòng nàng, đồng dạng nàng thực sự khao khát nhìn thấy Trần Phàm!
Vô cùng tưởng niệm, làm cho Lý Dĩnh hoàn toàn lâm vào trầm mê, thế cho nên ở thời khắc đặc thù hiện tại, trong nội tâm nàng ngoại trừ lo lắng còn có tia hưng phấn không thể hủy diệt, trong bất tri bất giác Lý Dĩnh đã cho xe dừng ngay trước biệt thự.
Bên trong xe sau thoáng yên lặng ngắn ngủi, thân thể Trần Phàm càng run rẩy dữ dội hơn, đôi mắt đó đến dọa người, ánh mắt kháu máu làm cho người ta không rét mà run, một cỗ lệ khí kinh khủng từ trong thân thể hắn tràn ngập khắp trong xe.
Vào lúc này hắn giống như một quả bom hẹn giờ, tùy thời đều sẽ nổ mạnh!
Chứng kiến bộ dáng này của Trần Phàm, Lý Dĩnh dùng tốc độ nhanh nhất tắt máy xe, nắm lấy cánh tay Trần Phàm, khẩn trương hô:
- Trần Phàm, anh thế nào?
Nghe được tiếng kêu gọi của Lý Dĩnh, trên gương mặt hoàn toàn vặn vẹo của Trần Phàm lộ ra dáng tươi cười tà ác, sau đó sắc mặt của hắn lại biến đổi, có vẻ cực kỳ thống khổ cũng trở nên cực kỳ dồn dập:
- Dìu tôi vào...đi vào.
- Nha.
Lý Dĩnh theo bản năng gật gật đầu, sau đó xuống xe đi vòng qua mở cửa xe, cố sức đỡ Trần Phàm đi xuống.
Sau đó Lý Dĩnh cắn răng đỡ lấy thân hình rắn chắc của Trần Phàm chậm rãi đi vào trong biệt thự.
- Phanh!
Nương theo một tiếng vang nhỏ, cửa phòng đóng lại.
Cửa phòng vừa đóng lại, diễn cảm thống khổ trên mặt Trần Phàm nhất thời biến mất không còn sót lại chút gì, chỉ còn lại vẻ dữ tợn, tà ác, hắn chợt ngừng phắt lại.
- Làm sao vậy?
Lý Dĩnh vốn cũng không còn kiên trì nổi, thấy Trần Phàm dừng lại lập tức thở gấp hỏi.
Gương mặt Trần Phàm chỉ còn lại vẻ tà ác, bỗng nhiên cúi người chìa hai tay, bế xốc Lý Dĩnh lên.
- A...Hành động thình lình của Trần Phàm làm Lý Dĩnh sợ tới mức theo bản năng hét lên một tiếng, đồng thời gắt gao ôm lấy cổ Trần Phàm không để cho mình bị ngã xuống.
Trong lúc nhất thời, thân thể Lý Dĩnh gắt gao dán trên người Trần Phàm, hai tòa ngọn núi thánh nữ bị đè xuống ngay ngực Trần Phàm truyền tới một cảm giác mềm mại, hương vị trên người tràn vào mũi Trần Phàm, đôi môi khêu gợi cơ hồ dán lên vài tai hắn, nhiệt khí chui vào trong tai hắn.
Oanh!
Nếu như nói Trần Phàm mất đi lý trí giống như một thùng thuốc nổ, như vậy Lý Dĩnh giống như một cây đuốc trực tiếp đốt lên dục vọng nguyên thủy nhất, tà ác nhất tận sâu trong nội tâm Trần Phàm.
- A!
Ngay sau đó, không đợi Lý Dĩnh kịp lấy lại tinh thần, hai tay Trần Phàm ôm Lý Dĩnh đồng thời hôn nghiến ngấu lên cổ nàng.
Cảm thụ được đôi môi truyền tới lửa nóng cùng khí tức khô nóng trên người Trần Phàm toát ra, nguyên bản cả người Lý Dĩnh đã vô lực lại càng giống như đống bùn lầy, trực tiếp mềm nhũn trong lòng Trần Phàm, sau một tiếng thét kinh hãi, liên tục thở gấp.
Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước, năm bước...
Vừa bá đạo hôn Lý Dĩnh, Trần Phàm vừa ôm Lý Dĩnh đi tới bên sô pha.
- A!
Ngay khi hai người đi tới gần sô pha, Trần Phàm bỗng nhiên ném Lý Dĩnh lên trên ghế, hành động thình lình này khiến Lý Dĩnh hoảng sợ kêu to một tiếng.
Trên sô pha, Lý Dĩnh bởi vì bị Trần Phàm hôn nghiến ngấu mãnh liệt nên nơi cổ đã đỏ ửng dấu hôn, khuôn mặt mê người đó bừng một mành, ánh mắt cũng phức tạp đến cực điểm, có khủng hoàng, có mê ly còn có một tia cuồng nhiệt.
Ngay sau đó, không đợi Trần Phàm đứng cạnh sô pha làm ra hành động tiếp theo, Lý Dĩnh đang dồn dập thở mạnh chợt đưa tay hất tóc, sau đó chậm rãi cởi nút áo khoác.
Một nút, hai nút, ba nút...
Rất nhanh. Lý Dĩnh mở hết nút áo, cởi áo khoác ra.
Không có áo khoác che phủ, trên thân Lý Dĩnh chỉ còn lại một chiếc áo len màu vàng thấp cổ, chiếc áo len bị đôi nụ hoa làm căng phồng, bên hông lại bó sát, hoàn mỹ đem thân thế mảnh mai của nàng bộc lộ ra.
- Hô! Hô!
Chứng kiến hành động của Lý Dĩnh, hơi thở của Trần Phàm càng ngày càng dồn dập, theo sau không đợi Lý Dĩnh kịp cởi quần áo, Trần Phàm giống như con hổ đói vồ mồi, trực tiếp nhào tới.
A...
Lại bị thân hình khôi ngô của Trần Phàm đè trên ghế sô pha, Lý Dĩnh theo bản năng phát ra một tiếng rên rỉ.
Khác với lúc trước bị Trần Phàm cưỡng bách nụ hôn, lúc này Lý Dĩnh cũng không hoàn toàn bị động, ngay khi Trần Phàm nâng thân thể nàng lên, nàng ôm lấy cổ Trần Phàm, đôi môi gợi cảm nháy mắt liền chạm vào đôi môi lửa nóng của Trần Phàm.
Bốn phiến môi chạm vào nhau, thân thể hai người đều run mạnh lên, nhất là Lý Dĩnh, nàng chỉ cảm thấy trên môi truyền tới một cỗ lửa nóng, làm như muốn hòa tan cả người nàng, hấp lực thật lớn trực tiếp đem chiếc lưỡi thơm tho của nàng hút vào, bá đạo mà hút, đòi lấy, chiếm lấy.
- Xẹt...
Trong mãnh liệt đồng thời Trần Phàm thô lỗ xé nát chiếc áo len trên thân Lý Dĩnh, nắm lấy hai gò núi của nàng.
- Ân...
Cảm thụ được bàn tay to của Trần Phàm truyền tới nhiệt lượng cùng bị bóp mạnh, Lý Dĩnh thiếu chút nữa hít thở không thông, nàng đem hết toàn lực quay đầu đi, phát ra một tiếng rên rỉ dồn dập.
- Xẹt...
Âm thanh lại vang lên, lần này chiếc áo ngực của Lý Dĩnh lại bị Trần Phàm xé nát, hai nụ hoa kiều diễm ướt át hoàn toàn bại lộ trong không khí, trong trắng phiếm hồng, cực kỳ mê người.
- A!
Ngay sau đó, Lý Dĩnh chỉ cảm thấy nụ hoa trước ngực bị Trần Phàm dùng sức hấp vào miệng, theo bản năng nàng kẹp chặt hai chân, vặn vẹo vòng eo đồng thời phát ra tiếng rên rỉ thật lớn.
Dang dùng sức hấp mạnh nụ hoa đồng thời một bàn tay của Trần Phàm lại cầm lấy nụ hoa còn lại tùy ý vuốt ve, bàn tay lướt dọc theo thân thể trắng nõn, vù ng bụng bằng phẳng chậm rãi đi xuống dưới.
Đối mặt sự khiêu khích cuồng bạo mà thô lỗ của Trần Phàm, Lý Dĩnh chỉ cảm thấy toàn thân giống như bị điện giật, một cỗ cảm giác ngứa ngáy tràn ngập toàn thân, thân thể không thể khống chế run rẩy lên, dòng suối nhỏ trong hoa viên thần bí hoàn toàn tràn ra.
Giờ khắc này, dục vọng trong cơ thể Lý Dĩnh hoàn toàn bị đốt cháy, cơ hồ theo bản năng nàng đưa tay chộp tới cây thương của Trần Phàm...
Theo sau, cây thương sớm đã ngẩng cao đầu, bỗng chốc bị Lý Dĩnh chộp vào trong tay.
Hành động của Lý Dĩnh lập tức làm cả người Trần Phàm run lên, theo bản năng dừng cuộc xâm phạm.
- Hống...
Chỉ thoáng tạm dừng ngắn ngủi, Trần Phàm phát ra một tiếng gầm lên giận dữ trầm thấp khàn khàn, hai tay nắm lấy quần da của Lý Dĩnh, dùng sức kéo mạnh!
- Tê...
Lại một tiếng vang nhỏ đi qua, lớp quần da ở ngay giữa hai chân Lý Dĩnh bị kéo ra một lỗ hổng thật dài, lộ ra chiếc quần lót đã sớm bị nhiễm ướt bên trong.
- Trần...Trần Phàm...nhanh...em cần...
Cảm thụ được khí tức giống đực đủ làm nàng phải ngạt thở toát ra từ trên người Trần Phàm. Lý Dĩnh chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới ngứa ngáy vô cùng, nhất là hoa viên thần bí hoàn toàn bị suối nước bao phủ.
Loại kích thích không cách nào hình dung này, trực tiếp khiến cho Lý Dĩnh nhắm nghiền hai mắt lại liên tục rùng mình không dứt!
Theo sau nàng rõ ràng cảm giác được một bàn tay đi tới gần bên hoa viên thần bí, trên tay truyền tới cảm giác nóng hổi khiến cho bờ eo của nàng càng xoay chuyển điên cuồng.
- Tê...
Ngay sau đó, một tầng che phủ cuối cùng của hoa viên thần bí cũng biến thành hư ảo, dòng suối nhỏ như vỡ đê hoàn toàn bại lộ ra bên ngoài.
- Nhanh...nhanh...em chịu không nổi!
Trái tim Lý Dĩnh đập nhanh tới mức khủng bố, nàng có cảm giác thở không ra hơi, cả người vô cùng khô nóng.
- A!
Vài giây sau, một tiếng rên rỉ thật lớn, thật thỏa mãn vang vọng khắp đại sảnh biệt thự.
Trên ghế sô pha, Trần Phàm đem đôi đùi đẹp của Lý Dĩnh vẫn còn bị quần da cùng đôi giày ống cao bao bọc gác thăng lên trên vai mình, cây thương theo khe hở bị xé rách của quần da, trực tiếp vọt đi vào...
Giống như cũi khô gặp phải lửa nóng, trong lúc nhất thời sự im lặng trong đại sảnh hoàn toàn bị phá vỡ, thanh âm duyên dáng rên rỉ, tiếng va chạm, tiếng thở dốc, tiếng tiếng vang lên không thôi.
Trần Phàm hoàn toàn bị lệ khí cắn nuốt mất đi lý trí, dùng loại phương thức nguyên thủy nhất, kích thích nhất phát tiết lên.
Lý Dĩnh ở bên dưới thân hắn, lại hoàn toàn lâm vào bên trong sự điên cuồng, động tác cũng không còn mới lạ như lần đầu tiên, mà là chủ động đón lấy, tần suất vặn eo cùng biên độ có thể nói thật hoàn mỹ.
Bỗng nhiên ngay khi hai người đang lâm vào trong cảnh giới quên hết tất cả, tiếng chuông điện thoại di động vang lên.
Nhưng hai người giống như không hề nghe thấy, vẫn điên cuồng chiếm hữu trên người đối phương.
Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng, bốn tiếng...
Không biết qua bao lâu, Lý Dĩnh chậm rãi mở mắt, trong con ngươi một mành mê ly, nàng theo bản năng vươn tay kéo túi xách trên đầu tới trước người, rên rỉ kéo khóa, lấy ra di động.
Ngay sau đó, thân thể Lý Dĩnh đột nhiên trở nên cứng ngắc tới cực điểm!
Bởi vì...điện báo biểu hiện là Tô San gọi tới.
- A!
Ngay khi Lý Dĩnh còn đang ngây người, Trần Phàm hoàn toàn lâm vào bên trong điên cuồng dùng sức đẩy tới một cái, đôi môi khêu gợi của Lý Dĩnh lập tức mở ra, một thanh âm đủ làm cho nam nhân hỏng mất truyền tới.
Cùng lúc đó, nàng theo bản năng ấn vào nút chuyển máy...
Truyện khác cùng thể loại
830 chương
36 chương
68 chương
34 chương
8 chương
51 chương
61 chương