Đây cũng chính là nói, tập đoàn Cao Tường đã trở thành đồng bạn hợp tác đầu tiên của tập đoàn Kemer Er!   Hoa!   Roman vừa nói ra tin tức trực tiếp làm cho toàn bộ phóng viên tại hiện trường đều rung động.   Theo sau, các phóng viên lấy lại tinh thần liền giống như phát điên, điên cuồng chụp ảnh, cố gắng đem hình ảnh đầy tính chất lịch sử lưu lại.   Mà một ít phóng viên khác lại ngừng cả thở, chờ đợi lời nói kế tiếp của Roman.   - Tập đoàn Cao Tường do tập đoàn Thiên vấn, tập đoàn Hải Thụy, tập đoàn Viễn Sơn gây dựng dung hợp trở thành tập đoàn lớn, thực lực mạnh mẽ, tài chính sung túc.   Roman tiếp tục nói:   - Tôi tin tưởng, lần này tập đoàn Kemer Er đầu tư tại đại lục, lựa chọn hợp tác cùng tập đoàn Cao Tường nhất định sẽ là một chuyện cực kỳ tuyệt vời.   Roman dứt lời. Mỉm cười liếc mắt nhìn Tô Thanh Hải.   - Chư vị, đáp án các vị đã biết, tập đoàn Cao Tường trở thành đồngbạn hợp tác đầu tiên của tập đoàn Kemer Er tại đại lục, đề cập lĩnh vực chínhlà điện lực, nguồn nănglượng, bất động sản, chữa bệnh, hậu cần, từ thiện...nhiều lĩnhvực đã có tỉ lệ kim ngạchđầu tư cao tới hơn trăm triệu nhân dân tệ!   Tô Thanh Hải tiếp lời Roman, trầm giọng nói:   - ở đây, tôi đại biểu tập đoàn Cao Tường đối với sự tín nhiệm của tập đoàn Kemer Er và Roman tiên sinh tỏ vẻ chân thành cảm tạ!   Nói xong, Tô Thanh Hải dẫn đầu vỗ tay.   Trong lúc nhất thời, tiếng vỗ tay lại vang vọng cả phòng họp.   Mà thư ký của Roman, nữ nhân có mái tóc quăn màu cả phê, lại nhân cơ hội đem hai phần hợp đồng cùng một cây bút vàng đưa tới trước người Roman   Thấy một màn như vậy, các phóng viên lại liên tục chụp ảnh, ánh đèn flash lại sáng lên, trong phòng hội nghị tràn ngập tiếng vang răng rắc!   Trong lúc ánh đèn sáng lóa, Roman mỉm cười tiếp lấy bút, tiêu sái ký xuống tên mình.   Nhìn thấy Roman đã ký xong, thư ký Roman lại cầm lấy hợp đồng đưa tới trước mặt Tô Thanh Hải.   ống kính lại một lần nữa hướng về phía Tô Thanh Hải, ánh đèn flash lại loang loáng.   Đối mặt ống kính, Tô Thanh Hải mỉm cười ký xuống tên mình, sau đó đứng lên.   Roman cũng đứng lên theo, cùng Tô Thanh Hải ôm nhau một cái, biểu thị thân mặt.   - Khách sát!   Lại nhiều thanh âm vang lên, hình ảnh này đã được vĩnh viễn lưu lại.   Trước ti vi, nhìn thấy nụ cười sáng lạn trên mặt Roman cùng Tô Thanh Hải, đôi mày Trần Phi gắt gao cau chặt lại.   Thân là người nổi bật đời thứ tư của Trần gia, Trần Phi rất rõ ràng, Tô Thanh Hải có thể trở thành ngôi sao sáng thương giới Đông Hải thậm chí phía nam, hoàn toàn là dựa vào cha của Trần Phàm, người được xưng là phế vật đời thứ ba của Trần gia là Trần Chiến, mặc dù Trần Chiến là người duy nhất trong đời thứ ba của Trần gia không có tiến vào quân, chính, thương ba giới, nhưng nhân mạch cực lớn.   Tô Thanh Hải thông qua sự cố gắng của bản thân cùng sự hỗ trợ của Trần Chiến, nhanh chóng trở thành ngôi sao sáng của thương giới.   Nhưng trong mắt Trần Phi, Tô Thanh Hải mặc dù có năng lực không nhỏ trong hai ngành điện lực cùng nguồn năng lực, nhưng tuyệt đối không thể kết giao được với tập đoàn Kemer Er, tập đoàn Thiên vấn cùng tập đoàn Viễn Sơn thì càng không cần phải nói!   - Trần bí thư, thư ký Roman nói, buổi tối gặp mặt.   Trong lúc chau mày, bên tai Trần Phi quanh quẩn lời nói trước đó của Chu thư ký.   Sau đó...linh quang của hắn vừa hiện, tựa hồ vừa hiểu được điều gì, sắc mặt đại biến!   Là khách sạn cao nhất trên thế giới, khách sạn Grand Hyatt từ dưới lên giữa trung tâm đã có 31 tầng. Lên đến tầng 56, lại cao tới 152 m. đường kính 27m, là một trong những cao ốc cảnh quan, có danh xưng ca tụng là Kim sắc Niên Luân, Thời Gian Toại Đạo. Từ nơi này nhìn lên phía trước, tầng tầng tao nhã được ngọn đèn màu kim hoàng sắc vây quanh theo hình cung 360 độ, đường nét trùng trùng điệp điệp bay lên, thật yên lặng an tường, giống như bảo tháp thời cổ đại, làm cho người ta có cảm giác tường hòa may mắn.   Cửu Trọng Thiên Tửu Lang ở tầng 87 đã thành công lật đổ địa vị của Sảnh cầu vồng trung tâm Rockefeller, trở thành nhà hàng ở tầng cao nhất trên thế giới, ở nơi này uống rượu, lại ngắm được kiến trúc cùng cao lầu san sát của tân khu Phổ Đông có phong cách cổ điển thời Thượng Hài hoàn toàn trong đáy mắt. ở trong này ăn cơm, vừa được ngon miệng vừa có thể ngắm cảnh.   Màn đêm buông xuống, Roman trong bộ âu phục Armani mới nhất ngồi ở một vị trí thật tốt bên trong Cửu Trọng Thiên Tửu Lang, thường thức cảnh đêm, nữ trợ lý có mái tóc quăn màu cả phê đang cung kính đứng phía sau hắn.   - Mira, cô cảm thấy tòa thành thị Đông Hải này thế nào?   Không biết qua bao lâu, Roman chậm rãi thu hồi ánh mắt, bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm Lafite, hỏi.   Trong hiện thực, tính cách chân thật của nhiều người hoàn toàn ngược lại với biểu hiện, ví dụ một người nhìn qua cực kỳ hoạt bát, nội tâm của hắn có thể cực kỳ cô độc, tính cách cũng rất hướng nội.   Roman chính là loại người này, ở trường họp trước công chúng, hắn biểu hiện thật tùy ý, hài hước, nhưng vào lúc yên lặng không người, hắn liền khôi phục gương mặt thật, có thói quen trầm mặc ít lời.   Thân là trợ lý của Roman, Mira tự nhiên biết điểm này, vì thế nghe được Roman chủ động hỏi chuyện không quan hệ tới công tác, nàng nhiều ít cảm thấy có chút kinh ngạc, sau thoáng tự hỏi, cẩn thận tỉ mỉ đáp:   - ông chủ, tôi cảm giác Đông Hải chính là hình ảnh thu nhỏ của Trung Quốc.   - Nga?   Câu trả lời của Mira khiến cho Roman hứng thú, hắn cười cười hỏi:   - Vì sao nói như vậy?   - Thứ nhất. Đông Hải là thành thị phát đạt nhất Trung Quốc, thậm chí có thể so sánh với Hong Kong, cũng không hề kém cỏi chút nào, điều này đại biểu cho những năm gần đây của Trung Quốc, phát triển hết sức nhanh chóng.   Mira lại nói thật nhanh:   - Thứ hai, tuy rằng tốc độ phát triển của Đông Hải đã vượt qua thành phố lớn New York đứng đầu thế giới, nhưng hoàn cảnh của Đông Hải cũng không tốt, chất lượng không khí cũng rất tệ, điều này đại biểu cho vấn đề hoàn cảnh của Trung Quốc - những năm gần đây, Trung Quốc phát triển nhanh chóng, nhưng đã lưu lại tai họa ngầm thật lớn.   - Đúng vậy, trong gần ba mươi năm nay, đại lục này tuy rằng tốc độ quật khởi thật kinh người, nhưng sự trả giá cũng rất thảm trọng.   Roman gật đầu tỏ vẻ đồng ý:   - Kết quả này làm cho họ trở thành mục tiêu công kích của một ít quốc gia Âu Mỹ.   - ông chủ, lần trước tôi có đọc một tờ báo Đông Hải, đưa tin rằng nhân dân Trung Quốc đối với việc ngăn cấm của một ít quốc gia Âu Mỹ cũng vô cùng bất mãn. Bọn họ cho rằng một ít quốc gia Âu Mỹ đã phá hư hoàn cảnh phát triển, hiện giờ lại hạn chế Trung Quốc, đây là chủ nghĩa bá quyền.   Có lẽ cảm thấy hứng trí đêm nay của Roman không tệ, Mira do dự một chút, lại khơi mào đề tài.   - Chủ nghĩa bá quyền?   Nghe được bốn chữ này, Roman nở nụ cười, cười đến rất khinh thường:   - Thế giới này vốn là một thế giới chủ nghĩa bá quyền, lớn có quốc gia, nhỏ có công ty, rồi đến cá nhân đều là như thế. Quy tắc trò chơi vĩnh viễn đều do những người đứng trên đỉnh quyền lực kim tự tháp chế định, những người khác chỉ có thể đi thích ứng quy tắc, không thể thích ứng, sẽ lập tức bị đá ra khỏi cửa.   Ngạc nhiên nghe được lời cảm thán của Roman, vẻ mặt Mira như có suy nghĩ, hiển nhiên nàng cũng không hiểu được ý tứ của Roman.   - Được rồi Mira, không cần suy nghĩ, đạo lý này kỳ thật rất đơn giản, chờ khi kinh nghiệm của cô phong phú hơn, cô dĩ nhiên sẽ tự hiểu rõ.   Ngay trong lúc Mira còn đang trầm tư. Roman mở miệng lần nữa:   - Trần Phi đã đến, cô đi qua nghênh đón hắn.   - Dạ. ông chủ.   Mira cung kính cúi đầu, sau đó ngẩng lên, ưỡn ngực, nện những bước chân khêu gợi, lắc lư đôi mông đẹp đi về hướng Trần Phi đang bước tới.   Đối với khách sạn này, Trần Phi cũng không hề xa lạ, hắn đã từng tới rất nhiều lần, lần này sở dĩ không ở lại nơi này, hoàn toàn là bởi vì mấy đại lão khác đều ở khách sạn Đông Phương Tân Giang, hắn không muốn làm người chú ý nên mới không ở lại đây.   Vì thế, sau khi đi vào Cửu Trọng Thiên Tửu Lang, hắn cũng không hề biểu hiện không thích ứng, bộ dáng vô cùng thản nhiên.   - Chào ngài, Trần tiên sinh, Roman tiên sinh ở bên kia.   Mira nghênh đón Trần Phi, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười chức nghiệp, thật gợi cảm, thật mê người.   Trần Phi gật đầu có lệ, trực tiếp đi về hướng Roman.   - Trần tiên sinh, nhìn thấy ngài là vinh hạnh lớn của tôi lần này đến Trung Quốc.   Nhìn thấy Trần Phi đến gần. Roman đứng dậy lộ ra nụ cười sáng lạn.   Mặc dù biết những lời này của Roman không đúng sự thật, bất quá Trần Phi cũng không biểu hiện vẻ bất mãn, mà là cười bắt tay với Roman:   - Tôi cũng như vậy, Roman tiên sinh.   Sau thoáng bắt tay chào hỏi cho có lệ, hai người đồng thời ngồi xuống, Mira liền rót rượu cho Trần Phi.   - Roman tiên sinh, ngài cảm thấy khách sạn này thế nào?   Bưng ly rượu lên, Trần Phi chưa uống, mà nhẹ nhàng lắc lư, chất rượu đó trong ly lay động, dần dần tạo thành lốc xoáy.   Đây là động tác khi Trần Phi muốn đàm phán cùng người khác, đương nhiên ở điều kiện đang uống rượu vang.   - Rất không tồi.   Roman cười đáp một câu, theo sau hỏi:   - Sao Trần tiên sinh không ở nơi này? Tôi cảm thấy với thân phận của ngài, hẳn nên ở lại nơi này mới đúng.   - Tất cả chúng tôi đều đang ở khách sạn Đông Phương Tân Giang.   Trần Phi cấp ra một đáp án hàm hồ, sau đó thân mình thoáng nghiêng tới trước, khóe miệng gợn lên một độ cong tà ác:   - Roman tiên sinh, từng hưởng qua nữ nhân Trung Quốc chưa...