Chương 50 – Lần đầu của Mạc Hiên Mạc Nhiễm Thiên nghĩ thầm giờ khắc này rốt cuộc cũng phải tới, nghĩ mình lại bị một đứa nhỏ kém 5 tuổi áp, cả người đều mất tự nhiên, mặc dù Tiêu Hương Hương đã dặn dò hắn nhất định phải hảo hảo câu dẫn đứa con trai này của nàng, để đến khi hắn rời đi, Mạc Hiên phải ngày nhớ đêm mong, để tương lai ngày hắn trở về cậu vẫn đối với hắn toàn tâm toàn ý. Nhưng, tự hắn cũng không dám khẳng định trong khoảng thời gian hai, ba năm hắn không có ở đây, người này còn có thể giữ nguyên thâm tình với hắn hay không? "Thái tử ca ca, huynh đang nghĩ gì vậy?" Mạc Hiên đem Mạc Nhiễm Thiên áp ở dưới thân, nhưng thấy tâm tư Mạc Nhiễm Thiên đang phiêu diêu tận chốn thần tiên, cậu không khỏi trề môi bất mãn. "A, không, không có gì, chỉ là Hiên nhi cho tới bây giờ vẫn chưa làm qua sao? Vậy sẽ không..." Mạc Nhiễm Thiên đỏ mặt. "Hiên nhi mặc dù chưa từng làm, nhưng Hiên nhi đã từng xem a, Hiên nhi vẫn còn nhớ thái tử ca ca, hận không thể lập tức lớn lên." Mạc Hiên tình ý nồng đậm nhìn Mạc Nhiễm Thiên. Mạc Nhiễm Thiên cặp mắt trắng dã, thầm nghĩ nơi này biến thái chính là biến thái, còn để cho con nít nhìn, làm cho nó mỗi ngày phải sống trong ảo tưởng sao? Sai lầm a. Khuôn mặt bầu bĩnh của Mạc Hiên ửng hồng, rất hưng phấn, đặt ở trên người Mạc Nhiễm Thiên, Mạc Nhiễm Thiên cũng có thể cảm giác dưới thân cậu đã bành trướng đến nóng rực, ai, đến cả một đứa nhỏ mười lăm tuổi còn lớn hơn của hắn, bảo sao hắn không buồn bực cho được. Trên môi đột nhiên có đau nhói, Mạc Nhiễm Thiên lập tức trợn tròn mắt nói: "Hiên nhi, hôn môi không phải như thế." Thật sự là đau chết hắn , mỗi lần đều như vậy, miệng mình là kẹo đường sao? "A, vậy, vậy phải làm sao? Hiên nhi mỗi lần đều thân thiết với thái tử ca ca như vậy mà!" Mạc Hiên có điểm không biết làm sao. "Ai, phải như vậy." Mạc Nhiễm Thiên nhẹ nhàng đem môi mình đặt trên đôi môi lạnh lẽo của cậu, một dòng điện tê dại chạy qua làm cả hai người đều run rẩy, trong lòng Mạc Nhiễm Thiên càng thắc mắc, môi của mình vì sao thần kỳ như thế, nhưng lại hết lần này tới lần khác chỉ hữu dụng với nam nhân. Mạc Nhiễm Thiên vươn đầu lưỡi chậm rãi thăm dò vào trong miệng Mạc Hiên, ôn nhu càn quét, sau đó nửa muốn chạm nửa không muốn chạm tiếp xúc đầu lưỡi cậu. Lưỡi Mạc Nhiễm Thiên bắt đầu câu dẫn Mạc Hiên, không ngừng đụng chạm, không ngừng cuốn lấy, cậu rốt cuộc le lưỡi ra, cùng Mạc Nhiễm Thiên dây dưa một chỗ, Mạc Hiên lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác tuyệt vời như vậy, lập tức theo bản năng tăng thêm lực đạo, dùng sức hấp lấy cái miệng ngọt ngào của Mạc Nhiễm Thiên. (ta nóng a~~~~ *quạt quạt quạt*) "A." Thanh âm xúc động này không phải Mạc Nhiễm Thiên phát ra , mà là Mạc Hiên có chút thở không nổi, nói cũng kì quái, Mạc Nhiễm Thiên nghe được tiếng rên của cậu, cư nhiên liền động tình. "Thái tử ca ca, huynh, miệng huynh thực ngọt!" Hai tròng mắt Mạc Hiên đã nhuốm màu tình sắc, nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú trước mặt mình. "Hiên nhi cũng rất ngọt." Mạc Nhiễm Thiên nói xong không cho bản thân có cơ hội tự xấu hổ, đôi tay luồn vào trong áo lót của cậu. "A...uhm..." Mạc Hiên thở gấp, khuôn mặt càng lúc càng hồng lên, khi hai tay Mạc Nhiễm Thiên đều nắm chu quả phía trước của cậu, cậu không khỏi kêu to một tiếng. "Thái tử ca ca, ngứa quá, phía dưới Hiên nhi thật trướng." Mạc Hiên lập tức đem toàn bộ quần áo cởi ra, lộ ra vật tượng trưng nam tính làm cho Mạc Nhiễm Thiên xấu hổ. "Nha, sẽ không ngứa nữa." Mạc Nhiễm Thiên bặm môi, tự mình đem quần áo cởi ra, lộ ra da thịt trắng nõn bóng loáng, khi Mạc Hiên nhìn thấy dấu răng trên vai hắn, khuôn mặt tuấn tú lập tức trầm xuống hỏi: "Đây là tứ ca làm?" "Hiên nhi, đừng nói chuyện đó, đệ không phải rất ngứa sao?" Mạc Nhiễm Thiên không muốn nói đến mấy chuyện này, hắn phải lưu lại cho cậu kỷ niệm về lần đầu tiên thật ngọt ngào, như vậy mới mong cậu có thể nhớ kĩ hắn. Nói xong Mạc Nhiễm Thiên ôm lấy Mạc Hiên, đôi môi mỏng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cậu, hòa làm một, nước miếng đan vào, Mạc Hiên cũng không cắn hắn, tay Mạc Nhiễm Thiên vuốt ve lưng cậu. "Thái tử ca ca, Hiên nhi thấy họ làm như vậy." Mạc Hiên đem tay mò lên pp Mạc Nhiễm Thiên, sau đó ngượng ngùng nhìn hắn. (pp là hump đó các nàng) Mạc Nhiễm Thiên lập tức đầu đầy hắc tuyến, này nha, cậu đã quan sát kỹ đến vậy rồi. Thật sự là bi ai cho hắn. "Uh, Hiên nhi, thái tử ca ca sợ đau, chúng ta từ từ thôi được không?" Mạc Nhiễm Thiên còn chưa chuẩn bị tốt. "Được, Hiên nhi giúp thái tử ca ca." Mạc Hiên đẩy ngã Mạc Nhiễm Thiên xuống giường, sau đó học theo những gì cậu thấy, nằm giữa hai chân Mạc Nhiễm Thiên. "A, Hiên nhi, nhẹ một chút." Mạc Nhiễm Thiên nhíu chặt mày, yêu kiều lên tiếng, không thể phủ nhận, hắn bị tiểu tử này làm dậy lên ham muốn. "Thái tử ca ca, như vậy thoải mái không?" Mạc Hiên một bên phun ra nuốt vào, hỏi. "Uhm...a..., a." Thân thể Mạc Nhiễm Thiên đã bắt đầu mất tự chủ. "Thái tử ca ca, nơi này của huynh thật đáng yêu, hì hì." Mạc Hiên một bên vuốt ve một bên khẽ cười nói. "A." Cả người Mạc Nhiễm Thiên nhất thời cứng lại, khuôn mặt tuấn tú hồng lên. Đáng yêu? Quá làm người khác tổn thương. "Thái tử ca ca đẹp quá, đẹp quá, Hiên nhi rất thích." Đột nhiên động tác cùa Mạc Hiên trở nên nhanh hơn. "A, Hiên nhi, đừng, a." Mạc Nhiễm Thiên bị kích thích như thế vẫn cố nhẫn nại, nhưng chỉ trong chốc lát liền phát hỏa, khuôn mặt chuyển hồng, bởi vì hắn phát hiện thân thể này căn bản không thể tự chủ. Mạc Hiên cư nhiên toàn bộ nuốt vào, sau đó vội vàng mở hai chân Mạc Nhiễm Thiên ra, một tay hướng phía sau hắn tìm kiếm. "Nha. Thái tử ca ca." Mạc Hiên quả thực không giống người từng trải, làm cho Mạc Nhiễm Thiên ngược lại càng ngượng ngùng, có lẽ hắn trực tiếp làm sẽ tốt hơn nhiều. "Hiên nhi, đến đây." Mạc Nhiễm Thiên đem Mạc Hiên kéo lại, hôn lên môi cậu, một tay dò xét dưới thân cậu. "A, thái tử ca ca, đừng chạm, Hiên nhi muốn đi tiểu." Mạc Hiên lập tức nhăn mày nhíu mặt. Mạc Nhiễm Thiên bị cậu bị dọa đến nhảy dựng, nhưng vẫn không buông tay, hắn đương nhiên biết cảm giác của Mạc Hiên. "Hiên nhi, đệ có thể yêu thái tử ca ca trọn đời không?" Thanh âm Mạc Nhiễm Thiên bắt đầu mị hoặc lòng người. Đầu lưỡi trườn tới phía sau tai Mạc Hiên, nhẹ nhàng liếm. "A, thái tử ca ca, Hiên nhi cả đời chỉ yêu một người là thái tử ca ca, thái tử ca ca yên tâm, Hiên nhi rất nhanh sẽ đem huynh từ chỗ Tề vương đoạt lại, huynh là của ta." Mạc Hiên rung động mãnh liệt ôm lấy Mạc Nhiễm Thiên, mà Mạc Nhiễm Thiên vừa nghe, trong lòng có điểm cảm động, đồng thời khóe miệng thoáng hiện ra một nét tươi cười đầy thâm ý. Đêm ngày càng đen, hai thân thể xích lõa rốt cuộc dây dưa cùng một chỗ, trong phòng truyền ra tiếng rên rỉ yêu kiều vô cùng động lòng người của Mạc Nhiễm Thiên. Sáng sớm ngày thứ hai, khi trời vẫn còn tờ mờ sáng, Mạc Nhiễm Thiên bỗng cảm giác cả người khô nóng, vừa mở mắt nhìn, tiểu tử Mạc Hiên này lại ở trên người hắn làm chuyện xấu, nghĩ đến tối hôm qua đã hai lần, Mạc Nhiễm Thiên không khỏi khóe miệng co quắp. "Hiên nhi, trời sáng rồi." Mạc Nhiễm Thiên buồn bực nói. "Thái tử ca ca, Hiên nhi còn muốn, huynh xem." Mạc Hiên mở chăn mền ra làm cho Mạc Nhiễm Thiên thấy được nơi đó của cậu đã sưng đỏ lên. "Hiên nhi, nam nhân sáng sớm như vậy là bình thường, đệ đừng trầm mê quá, sau này cũng đừng nghĩ đến chuyện này mà quên việc chính sự, như vậy sẽ biến thành sắc quân hoang dâm vô đạo." Mạc Nhiễm Thiên dạy cậu. "Thái tử ca ca yên tâm, Hiên nhi sẽ không như vậy, Hiên nhi chỉ muốn thái tử ca ca mà thôi a, thái tử ca ca mấy ngày nữa xuất phát, u u, Hiên nhi không nỡ." Tâm tình Mạc Hiên nhoáng cái liền chuyển, bỗng chốc nhào vào lòng Mạc Nhiễm Thiên khóc nấc lên. Mạc Nhiễm Thiên ôm cậu than thầm, tiểu hài tử dù sao vẫn là tiểu hài tử, trong lòng không khỏi dâng lên thương yêu. "Hiên nhi đừng khóc, đệ đã trưởng thành , là một nam tử hán ." Mạc Nhiễm Thiên an ủi cậu. "Dạ, Hiên nhi trưởng thành, phải bảo vệ thái tử ca ca cùng mẫu hậu." "Hiên nhi, thái tử ca ca cầu đệ một chuyện." Mạc Nhiễm Thiên nghĩ tới Mạc Nghị Thần. "Chuyện gì, chuyện của thái tử ca ca Hiên nhi nhất định giúp." Mạc Hiên nghiêm túc nhìn Mạc Nhiễm Thiên.